Hạnh phúc đích thực không quá đắt, nhưng chúng ta phải trả giá quá nhiều cho những thứ ta lầm tưởng là hạnh phúc. (Real happiness is cheap enough, yet how dearly we pay for its counterfeit.)Hosea Ballou

Kẻ thù hại kẻ thù, oan gia hại oan gia, không bằng tâm hướng tà, gây ác cho tự thân.Kinh Pháp Cú (Kệ số 42)
Không có ai là vô dụng trong thế giới này khi làm nhẹ bớt đi gánh nặng của người khác. (No one is useless in this world who lightens the burdens of another. )Charles Dickens
Chúng ta phải thừa nhận rằng khổ đau của một người hoặc một quốc gia cũng là khổ đau chung của nhân loại; hạnh phúc của một người hay một quốc gia cũng là hạnh phúc của nhân loại.Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Đừng chọn sống an nhàn khi bạn vẫn còn đủ sức vượt qua khó nhọc.Sưu tầm
Khi gặp chướng ngại ta có thể thay đổi phương cách để đạt mục tiêu nhưng đừng thay đổi quyết tâm đạt đến mục tiêu ấy. (When obstacles arise, you change your direction to reach your goal, you do not change your decision to get there. )Zig Ziglar
Thêm một chút kiên trì và một chút nỗ lực thì sự thất bại vô vọng cũng có thể trở thành thành công rực rỡ. (A little more persistence, a little more effort, and what seemed hopeless failure may turn to glorious success. )Elbert Hubbard
"Nó mắng tôi, đánh tôi, Nó thắng tôi, cướp tôi." Ai ôm hiềm hận ấy, hận thù không thể nguôi.Kinh Pháp cú (Kệ số 3)
Nên biết rằng tâm nóng giận còn hơn cả lửa dữ, phải thường phòng hộ không để cho nhập vào. Giặc cướp công đức không gì hơn tâm nóng giận.Kinh Lời dạy cuối cùng
Rời bỏ uế trược, khéo nghiêm trì giới luật, sống khắc kỷ và chân thật, người như thế mới xứng đáng mặc áo cà-sa.Kinh Pháp cú (Kệ số 10)
Ai sống quán bất tịnh, khéo hộ trì các căn, ăn uống có tiết độ, có lòng tin, tinh cần, ma không uy hiếp được, như núi đá, trước gió.Kinh Pháp cú (Kệ số 8)

Trang chủ »» Danh mục »» »» Tu tập Phật pháp »» Xem đối chiếu Anh Việt: Ba câu chuyện Thiền trên Con đường Hạnh Phúc »»

Tu tập Phật pháp
»» Xem đối chiếu Anh Việt: Ba câu chuyện Thiền trên Con đường Hạnh Phúc

(Lượt xem: 2.853)
Xem trong Thư phòng    Xem định dạng khác    Xem Mục lục 

       

Điều chỉnh font chữ:

Ba câu chuyện Thiền trên Con đường Hạnh Phúc

Three Zen Stories on the Path to Happiness

Trích từ sách “Con bò khóc - Die Kuh, die weinte, Buddhistische Geschichten über den Weg zum Glück” của Thiền sư Ajahn Brahm, nxb Lotos 2012
Excerpt from the book “The Cow That Cried - Die Kuh, die weinte, Buddhistische Geschichten über den Weg zum Glück” by Zen Master Ajahn Brahm, Lotos Publishing House 2012
Hai viên gạch xấu
Two Bad Bricks
Năm 1983 sau khi đã trả tiền xong để mua khu đất xây tu viện, chúng tôi chẳng những đã sạt nghiệp mà còn nợ nần chồng chất. Trên khu đất này không hề có một ngôi nhà cũ, cũng chẳng có lấy một cái nhà kho.Trong tuần lễ đầu sau khi đến đây, đêm đêm chúng tôi phải nằm ngủ trên các cánh cửa, tức những miếng gỗ mà chúng tôi đã mua lại với giá rẻ mạt từ một kho chứa vật liệu phế thải.
In 1983, after paying for the land to build the monastery, we were not only bankrupt but also heavily in debt. On this land there was not even an old house, nor even a warehouse. During the first week after arriving here, every night we had to sleep on the doors, which were pieces of wood that we had bought cheaply from a warehouse containing waste materials.
Kê phía dưới bằng những viên gạch xây dựng, những cánh cửa trở thành những chiếc giường nằm cho chúng tôi. Vì là Tăng chúng của “Tu Viện Rừng” (một trường phái Phật giáo tại Thái Lan) nên chúng tôi không dùng nệm ngủ.
With building bricks underneath, the doors became our beds. Since we are monks of the “Forest Monastery” (a Buddhist sect in Thailand), we do not use mattresses.
Vị Sư Trụ Trì ngủ trên tấm cửa tốt nhất, bề mặt phẳng lì. Tấm cửa của tôi thì lồi lõm lại có một lỗ trống ở ngay giữa, chỗ ngày xưa có miếng gỗ lồi trong hệ thống để người ta vịn vào cho dễ mở cửa. Dĩ nhiên tôi rất vui mừng là người ta đã tháo bỏ miếng gỗ lồi nổi cộm lên ấy đi rồi. Nhưng bây giờ thì ngay giữa cái cánh cửa để làm giường này lại có một lỗ trống. Tôi hay nói giễu với mọi người về điều đó: Không cần đứng dậy đi ra ngoài mà vẫn hưởng được những cơn gió mát. Nói hài hước như vậy, nhưng những cơn gió lạnh hằng đêm thổi qua lỗ hổng đó đã quấy rầy lắm và không cho tôi có được những giấc ngủ an bình. Lúc bấy giờ tôi thường không có được những giấc ngủ trọn vẹn.
The Abbot sleeps on the best door, with a smooth surface. My door is concave and convex, with a hole in the middle, where there used to be a protruding piece of wood in the system for people to hold on to to open the door easily. Of course, I am very happy that they have removed that protruding piece of wood. But now there is a hole right in the middle of this door that serves as a bed. I often joke with people about it: I don’t need to get up and go outside to enjoy the cool breeze. It is a funny thing to say, but the cold winds blowing through that hole every night were very disturbing and did not allow me to have a peaceful sleep. At that time, I often did not have a full sleep.
Chúng tôi là những tu sĩ nghèo, đang cần có một mái chùa. Vì nghèo nên chúng tôi không thể thuê mướn những thợ xây dựng chuyên nghiệp. Chỉ mỗi việc trang trải để có thể mua những vật liệu xây dựng đã là quá khó khăn lắm rồi. Bởi vậy chúng tôi bắt đầu tự học xây dựng: Làm sao để đúc nền móng, trộn xi măng xây tường, dựng nóc nhà và những trang bị vật dụng vệ sinh phòng tắm…, có nghĩa là tự làm tất cả những công việc cần thiết cho ngành xây dựng.
We are poor monks, in need of a temple roof. Because we are poor, we cannot hire professional construction workers. Just having enough money to buy building materials was already too difficult. So we started to learn construction ourselves: how to cast the foundation, mix cement to build walls, build the roof and equip the bathroom..., which meant doing all the necessary work for the construction industry.
Cái nghề nghiệp trước khi đi xuất gia của cá nhân tôi là nhà khoa học vật lý và giáo sư dạy học, đã không giúp đỡ gì nhiều cho tôi trong những công việc làm chân tay này. Nhưng sau vài ba năm tôi dần dần trở nên một tay xây dựng tương đối khá và từ đó chúng tôi tự đặt tên chúng tôi là Nhóm BBC (Buddh. Bau Company = Đội Xây Dựng Phật Giáo).
My personal profession before becoming a monk was a physicist and a professor, which did not help me much with these manual jobs. But after a few years I gradually became a relatively good builder and from then on we named ourselves the BBC Group (Buddh. Bau Company = Buddhist Construction Team).
Bước đầu quả thật vô cùng khó khăn, cực nhọc…
The first steps were really extremely difficult and arduous...
Đứng ngoài nhìn vào thì ai cũng nghĩ là xây một bức tường không khó khăn gì lắm: chỉ bỏ một ít hồ lên viên gạch, đặt nó vào vị trí dự định và khõ khõ nhẹ lên đó. Nhưng tôi vừa khõ nhẹ lên đầu này để cho viên gạch đứng thẳng, thì góc kia đã trồi lên cao. Tôi cẩn thận chậm chạp cố hết sức làm cho góc này thẳng thì đã thấy góc đầu gạch kia nhô lên rồi. Tôi thất vọng hoàn toàn. Quá thất vọng !!!.
From the outside looking in, everyone thought that building a wall was not so difficult: just put a little mortar on a brick, place it in the intended position and lightly press it. But as soon as I gently pushed on this end to straighten the brick, the other corner popped up. I carefully and slowly tried my best to straighten this corner, and saw the other corner of the brick sticking up. I was completely disappointed. So disappointed!!!.
Nếu ai không tin tôi thì cứ thử đi là sẽ biết ngay!!
If anyone doesn't believe me, just try it and you'll know right away!!
Là tu sĩ tôi có kiên nhẫn và có nhiều thì giờ: tôi kiên nhẫn từ tốn đặt từng viên gạch lên bức tường. Và tuy có chậm chạp nhưng rồi đến lúc nào đó thì bức tường cũng được xây xong.
As a monk, I have patience and a lot of time: I patiently and slowly placed each brick on the wall. And although it was slow, at some point the wall was finished.
Tôi lùi lại vài bước, hãnh diện nhìn bức tường mình mới hoàn thành.
I took a few steps back, proudly looking at the wall I had just completed.
Ôi thôi! Không ngờ bây giờ lại có thể có biến cố như thế này: có hai viên gạch đã lọt ra ngoài vị trí. Tất cả viên khác trên tường đều nằm ngay ngắn, chỉ có hai chú gạch ấy nằm nghiêng trên bức tường. Không sao có thể chấp nhận được. Chỉ vì hai viên gạch đó mà cả bức tường này xem như vứt bỏ đi.
Oh my! I never thought that there would be an incident like this: two bricks had fallen out of position. All the other bricks on the wall were in order, except for those two bricks lying sideways on the wall. There was no way to accept it. Just because of those two bricks, this whole wall was considered useless.
Bây giờ thì nước hồ xi măng đã cứng ngắc rồi, tôi không thể nào rút ra hai viên gạch đó ra để thay thế được nữa. Tôi đến gặp Thầy trụ trì và xin phép để đập bức tường và xây lại một bức tường khác.
Now the cement mortar had hardened, and I could no longer take out those two bricks to replace them. I went to see the abbot and asked for permission to knock down the wall and rebuild another one.
Thầy Trụ Trì đáp ngay: Không được! Cứ để bức tường y như vậy.
The abbot immediately replied: No! Just leave the wall as it is.
Sau này mỗi lần hướng dẫn khách thập phương đi viếng tu viện, tôi luôn luôn cố tránh không dẫn khách đi ngang qua đó. Tôi không thể chấp nhận được là có ai đó khám phá ra cái khuyết điểm này.
After that, every time I guided visitors to visit the monastery, I always tried to avoid leading them past that place. I could not accept that someone would discover this defect.
Độ chừng ba, bốn tháng sau đó, có lần tôi đưa một vị khách tăng qua sân chùa vãn cảnh, đột nhiên vị khách tăng ấy chú ý đến cái bức tường “xấu hổ” của tôi .
About three or four months later, I once took a visiting monk through the temple yard to visit the scenery, and suddenly that visiting monk noticed my "embarrassing" wall.
- Ồ, một bức tường đẹp. Vị khách tăng bất ngờ nói lớn.
- Oh, what a beautiful wall. The monk suddenly spoke loudly.
- Bạch Thầy - tôi trả lời một cách vô cùng ngạc nhiên - Thầy có bỏ quên cặp mắt kiếng trong xe hơi không? Hay Thầy có vấn đề gì về thị lực của cặp mắt. Không lẽ Thầy không thấy có hai viên gạch đã nằm nghiêng, phá vỡ cả trật tự của bức tường hay sao?”
- Master - I replied in great surprise - Did you forget your glasses in the car? Or do you have a problem with your eyesight? “Didn’t you see that there were two bricks lying on their side, breaking the order of the wall?”
Những lời sau đó của vị khách tăng này đã giúp tôi thay đổi cái nhìn của tôi về bức tường và cả quan điểm trong cuộc sống.
The following words of this monk helped me change my view of the wall and my perspective on life.
- Vâng. Dĩ nhiên tôi nhìn thấy 2 viên gạch nằm nghiêng. Nhưng tôi cũng nhìn thấy cả 998 viên gạch thẳng đẹp.
- Yes. Of course I saw two bricks lying on their side. But I also saw 998 beautiful, straight bricks.
Tôi giật mình. Lần đầu tiên sau ba tháng nhìn nó, tôi thấy được những viên gạch bên cạnh. Trên, dưới hai viên gạch nghiêng, bên trái và bên phải nó là những viên gạch hoàn hảo, ngay thẳng. Số lượng đó nhiều lắm…
I was startled. For the first time in three months of looking at it, I saw the bricks next to it. Above and below the two tilted bricks, to the left and right of it were perfect, straight bricks. There were a lot of them…
Nhiều người chấm dứt liên hệ lứa đôi, nộp đơn xin ly dị, vì chỉ thấy ở người bạn đời có “hai viên gạch xấu”. Họ trầm cảm, có người nuôi ý định tự tử, chỉ vì họ chỉ thấy hai viên gạch xấu này. Trên thực tế có nhiều viên gạch hoàn hảo phía trên, phía dưới, bên trái, bên phải; nhưng họ không thấy được. Thay vào đó chúng ta chỉ thấy những lỗi lầm. Và như vậy chúng ta tàn phá cả “một bức tường đẹp”.
Many people end their relationships, file for divorce, because they only see “two bad bricks” in their spouse. They become depressed, some have suicidal thoughts, just because they only see these two bad bricks. In reality, there are many perfect bricks above, below, to the left, to the right; but they don’t see them. Instead, we only see the mistakes mistakes. And so we destroy “a beautiful wall”.
Mỗi người chúng ta ai cũng có “hai viên gạch xấu” ấy, nhưng cũng có rất nhiều viên gạch đẹp. Nếu chúng ta cảm nhận được sự việc đó, thế giới chung quanh sẽ đẹp hơn lên. Chẳng những chúng ta sẽ sống hòa bình với những lỗi lầm của mình mà còn thụ hưởng được hạnh phúc sự chung sống với người bạn đời của chúng ta. Đây là một tin xấu cho những vị luật sư hành nghề ly dị nhưng là một tin tốt cho Bạn.
Each of us has those “two bad bricks”, but there are also many beautiful bricks. If we can perceive that, the world around us will be more beautiful. Not only will we live in peace with our mistakes, but we will also enjoy the happiness of living together with our spouse. This is bad news for divorce lawyers, but good news for you.
Tôi đã kể câu chuyện này nhiều lần, cho đến khi một nhà thầu xây dựng cho biết một bí mật nghề nghiệp của ông ta:
I told this story many times, until a construction contractor revealed a secret of his profession:
“Chúng tôi cũng có khi có những sai lầm trong quá trình xây dựng”. Ông ta kể lại - “Nhưng khi nói với chủ nhà chúng tôi giải thích đó là điều đặc biệt so với những căn nhà bên cạnh và chính vì sự đặc biệt đó chúng tôi có thể tính thêm vài ngàn Dol-lar”.
“We also sometimes make mistakes during the construction process”. He recounted - “But when we tell the homeowner, we explain that it is special compared to the houses next door and because of that specialness, we can charge a few thousand dollars more”.
Bởi vậy một vài điều đặc biệt của căn nhà của Bạn hiện tại có thể chỉ là lỗi lầm lúc đầu trong quá trình xây dựng.
Therefore, some special things about your house now may just be mistakes at the time early in the building process.
Những gì Bạn không vừa lòng ở chính Bạn hay ở người bạn đời hoặc ở cuộc sống hiện nay có thể cũng là bản chất đặc biệt làm cho cuộc đời hấp dẫn hơn lên.
What you don't like about yourself, your partner, or your life right now may be the very thing that makes life more interesting.
Miễn là Bạn không chỉ tập trung nhìn chăm chăm vào “Hai viên gạch xấu.”
As long as you don't just focus on the "Two bad bricks."
Nụ cười hai ngón tay
The Two-Finger Smile
Một lời khen tặng chẳng những tiết kiệm tiền bạc cho Bạn mà còn đem lại niềm vui cho những người chung quanh. Chúng ta phải sử dụng nó rộng rãi hơn lên.
A compliment not only saves you money but also brings joy to those around you. We must use it more widely.
Nhưng khó nhất là tự khen mình. Từ khi còn bé chúng ta đã được dạy dỗ rằng: “Những lời tự khen mình hôi hám lắm.” (Eigenlob stinkt!) Nhưng điều này không đúng hoàn toàn mà còn ngược lại là khác. Hãnh diện về những đức tính tốt của chính mình cũng có thể nhờ đó mà nó phát triển tốt hơn lên.
But the hardest thing is to compliment yourself. Since childhood we have been taught: "Self-compliment stinks." (Eigenlob stinkt!) But this is not entirely true, but on the contrary. Being proud of your own good qualities can also help them develop better.
Trong thời gian còn hành điệu, một vị thiền sư chỉ dạy cho chúng tôi một phương pháp mới.
During my time practicing, a Zen master taught us a new method.
Vị thiền sư này bắt đầu bằng câu hỏi:
This Zen master began with a question:
- Việc đầu tiên mà sư chú làm trong ngày sau khi mới thức dậy là gì?
- What is the first thing you do when you wake up?
- Thưa, con đi vào nhà vệ sinh.
- Sir, I go to the bathroom.
Câu hỏi tiếp theo:
Next question:
- Trong phòng đó có một tấm kiếng soi mặt không?
- Is there a mirror in that room?
- Dạ thưa, dĩ nhiên là có.
- Yes, sir, of course.
- Tốt. Bây giờ tôi muốn sư chú mỗi ngày trước khi đánh răng hãy nhìn vào tấm kiếng và mỉm cười với hình ảnh chính mình.
- Good. Now I want you to look in the mirror every day before brushing your teeth and smile at your own image.
- Bạch Thầy, con phản đối. Con là tăng sinh mới tập sự. Công việc của tu viện nhiều nên không cho phép con đi ngủ sớm và vì thiếu ngủ liên tục nên mỗi sáng sớm con còn ngái ngủ. Nói thật, nhiều khi con sợ phải nhìn hình ảnh mình trong kiếng, chứ đừng nói tới việc cười với chính mình.
- Sir, I object. I am a novice monk. The monastery has a lot of work so I don't allow me to go to bed early and because of lack of sleep continuously so every morning I'm still sleepy. Honestly, sometimes I'm afraid to look at my image in the mirror, let alone smile at myself.
Vị thiền sư mỉm cười nhìn tôi và nói:
The Zen master smiled at me and said:
- Nếu sư chú không thể mỉm cười một cách tự nhiên được thì cứ để mỗi bên góc miệng một ngón tay và kéo nó lên cao. Như thế này, như thế này...
- If you can't smile naturally, just put a finger on each corner of your mouth and pull it up. Like this, like this...
Rồi vị thiền sư vừa làm động tác vừa giải thích. Lúc ấy tôi nhìn vị thiền sư trông rất hài hước và thật tức cười. Tôi cười và vị thiền sư cũng cười, yêu cầu tôi làm ngay lại động tác đó.
Then the Zen master did the gesture and explained. At that time, I looked at the Zen master and he looked very funny and really funny. I laughed and the Zen master also laughed, asking me to do that gesture again.
Sáng hôm sau tôi vào phòng tắm, còn ngái ngủ như mọi ngày nhìn vào tấm kiếng. Hừm... hình ảnh không đẹp tí nào cả, làm sao có thể nở một nụ cười được đây. Rồi tôi đặt hai ngón tay trỏ lên mép môi và kéo hai góc miệng lên. Trong kiếng là một ông thầy tu ngớ ngẩn tức cười và tự nhiên một nụ cười cũng nở trên môi mình. Rồi vị sư chú trong kiếng ấy tiếp tục cười và sau một giây phút chúng tôi đã trao cho nhau những nụ cười thật thân mật.
The next morning I went to the bathroom, still sleepy as usual, looking at the mirror. Hmm... the image is not pretty at all, how can I smile? Then I put two index fingers on the edge of my lips and pull up the two corners of my mouth. In the mirror was a silly and funny monk and naturally a smile appeared on my lips. Then the Zen master in The mirror continued to smile and after a moment we exchanged very intimate smiles.
Hai năm liên tục tôi tập mỗi ngày phương pháp này. Không cần biết là có thoải mái trong người hay không, tôi đứng trước tấm kiếng và mỉm cười với mình. Thường thường thì phải nhờ đến hai ngón tay trỏ mới làm được. Ngày nay nhiều người nhận xét là tôi cười nhiều. Có thể là những bắp thịt đó phát triển và bị giữ chặt trên môi?
For two consecutive years I practiced this method every day. Regardless of whether I felt comfortable or not, I stood in front of the mirror and smiled at myself. Usually, I had to use my two index fingers to do it. Nowadays, many people commented that I smiled a lot. Maybe those muscles developed and were held tight on my lips?
Cái xảo thuật hai ngón tay chúng ta cũng có thể áp dụng bất cứ lúc nào trong ngày, nhất là lúc chúng ta buồn bã, trầm cảm.
We can also apply the two-finger trick at any time of the day, especially when we are sad or depressed.
Các nhà nghiên cứu xác định và đo được trong máu là khi cười thì cơ thể chúng ta tạo ra nhiều chất Endorphine hơn, và nó là chất giúp cho hệ thống bảo vệ cơ thể (Immunsystem) mạnh hơn lên và nhất là làm chúng ta hạnh phúc.
Researchers determined and measured in the blood that when we laugh, our body produces more Endorphine, and it is a substance that helps the body's immune system to become stronger and especially makes us happy.
Sự vận chuyển Endorphine này giúp chúng ta thấy được 998 viên gạch đẹp trong bức tường chứ không phải chỉ 2 viên gạch xấu.
This Endorphine transfer helps us see the 998 beautiful bricks in the wall, not just the 2 ugly bricks.
Và nụ cười làm chúng ta đẹp thêm, chính vậy mà tôi gọi ngôi chùa chúng tôi ở Perth là “Viện sửa sắc đẹp Ajahn Brahm”.
And smiles make us more beautiful, that's why I call our temple in Perth "Ajahn Brahm's Beauty Institute".
Nụ cười khi đau
Smiles in Pain
Trong những năm đầu hành điệu tại Thái Lan chúng tôi thường được di chuyển từ tu viện này sang tu viện khác bằng xe tải. Dĩ nhiên những vị tăng sĩ lớn ngồi trước xe vào những chỗ ngồi tốt nhất. Còn chúng tôi những chú điệu trẻ ngồi chen chúc trên băng ghế gỗ phía thùng xe. Trên đầu là những thanh sắt làm nóc xe mà trên đó người ta trải một tấm vải nhựa để che mưa nắng, bụi bặm. Trong thời gian này những đường sá trong rừng thường chưa được trải nhựa. Mỗi lần khi bánh xe gặp một ổ gà, ổ voi thì xe bị rớt xuống hục thấp và chúng tôi thì bị hất lên cao. Rùm, rùm… Tôi không còn nhớ được là đã bao nhiêu lần đầu tôi bị đụng vào thanh sắt trên đầu. Và với chiếc đầu đã cạo trọc sạch nhẵn tóc nên tôi không còn có một cái gì để làm nệm cho giảm bớt sự đụng chạm đó. Mỗi lần như vậy tôi chửi lớn, dĩ nhiên là chửi bằng tiếng Anh để các chú điệu người Thái không hiểu được. Nhưng nếu một trong số các chú tiểu người Thái bị đụng đầu thì họ lại cười! Nhưng tại sao họ lại cười, những người chung quanh và ngay cả người bị đụng cũng cười. Tôi không thể nào hiểu được thái độ đó. Tại sao lại cười khi bị đụng đau như vậy! Không chừng là những bộ não ấy đã hư hại vì bị đụng quá nhiều lần rồi chăng?
In the early years of our pilgrimage in Thailand, we were often moved from monastery to monastery by truck. Of course, the senior monks sat in the front of the truck in the best seats. We, the young monks, sat crowded on wooden benches in the back of the truck. Overhead were iron bars that made a roof, on which a plastic sheet was spread to protect us from the rain, sun, and dust. During this time, the roads in the forest were often unpaved. Every time the wheels hit a pothole, the truck would fall down and we would be thrown up. Boom, boom... I can't remember how many times my head hit the iron bar on my head. And with my head completely shaved, I had nothing to cushion the impact. touch that. Every time I cursed loudly, of course in English so the Thai monks wouldn't understand. But if one of the Thai monks got hit on the head, they would laugh! But why would they laugh, the people around them and even the person who got hit would laugh. I couldn't understand that attitude. Why would they laugh when they got hit so painfully! Maybe those brains were damaged from being hit so many times?
Nhưng vì trước khi đi tu tôi từng là nhà nghiên cứu khoa học nên tôi đã cố tự làm một thí nghiệm: trong lần đụng đầu tới tôi sẽ cố cười to như những chú tiểu người Thái. Và tôi bừng tỉnh. Bạn có biết tôi tìm ra điều gì không? Quả tình là tôi đã cảm nhận ít đau đớn hơn nếu tôi cười lớn.
But because I was a scientist before becoming a monk, I tried to do an experiment myself: the next time I got hit on the head, I would try to laugh out loud like the Thai monks. And I woke up. Do you know what I found? It was true that I felt less pain if I laughed out loud.
Những trận cười sẽ cho Endorphine chảy vào đường tuần hoàn nhiều hơn. Mà En-dorphine là vị thuốc chống đau do cơ thể tự tạo ra; ngoài ra nó còn giúp hệ thống bảo toàn cơ thể mạnh hơn lên để chống các vi khuẩn.
Laughter will let more Endorphine flow into the circulatory system. And Endorphine is a painkiller produced by the body; in addition, it also helps the body's defense system become stronger to fight against viruses. bacteria.
Bởi vậy cười rất cần thiết khi bạn đang đau đớn. Nếu bạn vẫn chưa tin thì trong lần đau thương tới bạn cứ cười lên đi nhé.
That's why laughing is necessary when you're in pain. If you still don't believe it, then the next time you're in pain, just laugh.
Kinh nghiệm dạy tôi rằng, sự đau thương của cuộc đời sẽ bớt đi, nếu người ta nhận thấy được bản chất hài hước của nó và nở ra một nụ cười.
Experience has taught me that life's pain will be less if people can see the humor in it and smile.

    « Xem chương trước       « Sách này có 1542 chương »       » Xem chương tiếp theo »
» Tải file Word về máy » - In chương sách này



_______________

MUA THỈNH KINH SÁCH PHẬT HỌC

DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH




Quy Sơn cảnh sách văn


Thắp ngọn đuốc hồng


Pháp bảo Đàn kinh


Kinh Đại Bát Niết-bàn

Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.

XEM TRANG GIỚI THIỆU.

Tiếp tục nghe? 🎧

Bạn có muốn nghe tiếp từ phân đoạn đã dừng không?



Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.60 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.

Ghi danh hoặc đăng nhập

Thành viên đang online:
Rộng Mở Tâm Hồn Viên Hiếu Thành Rộng Mở Tâm Hồn Huệ Lộc 1959 Rộng Mở Tâm Hồn Bữu Phước Rộng Mở Tâm Hồn Chúc Huy Rộng Mở Tâm Hồn Minh Pháp Tự Rộng Mở Tâm Hồn minh hung thich Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Âm Phúc Thành Rộng Mở Tâm Hồn Phan Huy Triều Rộng Mở Tâm Hồn Phạm Thiên Rộng Mở Tâm Hồn Trương Quang Quý Rộng Mở Tâm Hồn Johny Rộng Mở Tâm Hồn Dinhvinh1964 Rộng Mở Tâm Hồn Pascal Bui Rộng Mở Tâm Hồn Vạn Phúc Rộng Mở Tâm Hồn Giác Quý Rộng Mở Tâm Hồn Trần Thị Huyền Rộng Mở Tâm Hồn Chanhniem Forever Rộng Mở Tâm Hồn NGUYỄN TRỌNG TÀI Rộng Mở Tâm Hồn KỲ Rộng Mở Tâm Hồn Dương Ngọc Cường Rộng Mở Tâm Hồn Mr. Device Rộng Mở Tâm Hồn Tri Huynh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Nguyên Mạnh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Quảng Ba Rộng Mở Tâm Hồn T TH Rộng Mở Tâm Hồn Tam Thien Tam Rộng Mở Tâm Hồn Nguyễn Sĩ Long Rộng Mở Tâm Hồn caokiem Rộng Mở Tâm Hồn hoangquycong Rộng Mở Tâm Hồn Lãn Tử Rộng Mở Tâm Hồn Ton That Nguyen Rộng Mở Tâm Hồn ngtieudao Rộng Mở Tâm Hồn Lê Quốc Việt Rộng Mở Tâm Hồn Du Miên Rộng Mở Tâm Hồn Quang-Tu Vu Rộng Mở Tâm Hồn phamthanh210 Rộng Mở Tâm Hồn An Khang 63 Rộng Mở Tâm Hồn zeus7777 Rộng Mở Tâm Hồn Trương Ngọc Trân Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Tiến ... ...

... ...