Thật thà mà nói, chỉ có Hằng Thuận Chúng Sanh, thì trong tâm mới chẳng dấy lên phiền não, tâm mới có thể bình lặng. Đối với chúng sanh tác tạo ác nghiệp, chúng ta hãy uyển chuyển dẫn dụ họ; nếu thật sự chẳng thể dẫn dụ họ, đành để mặc họ ! Khi nào họ hồi tâm chuyển ý, khi ấy chúng ta mới tới độ họ. Cứu độ chúng sanh chẳng phải là chuyện làm trong một đời, mà là đời đời kiếp kiếp. Đời này họ chẳng quay đầu, đời sau hoặc kiếp sau, người ấy có thể quay đầu. Đời sau, kiếp sau họ chẳng quay đầu thì lại qua một kiếp, hai kiếp, cho đến vô lượng a-tăng-kỳ kiếp sau nữa, người ấy sẽ có lúc quay đầu, chúng ta chẳng cần phải nhiệt tình quá mức mà chính mình cứ mãi lo lắng, phiền não mà bị đọa lạc trong sáu đường! Cứu độ chúng sanh kiểu này thì oan uổng quá!
To be honest, only by being in harmony with living beings can afflictions not arise in the mind, and the mind can be calm. For living beings who create evil karma, we should gently entice them; if we really cannot entice them, then we have to leave them alone! When they change their minds, then we can come to save them. Saving living beings is not something that can be done in one lifetime, but in lifetimes and lifetimes. If they do not turn back in this life, they can turn back in the next life or the next life. If they do not turn back in the next life or the next life, then after one life, two lives, and up to countless asamkhyeya lives after that, they will have a time to turn back. We do not need to be overly enthusiastic, and only by worrying and getting troubled ourselves will we fall into the six paths! Saving living beings this way is such a waste!
Chúng ta thấy hiện nay, có một số đồng tu bất mãn với cách hành trì của một số pháp sư hay cư sĩ nào đó; họ cảm thấy rằng các vị này không giữ giới thanh tịnh, hoặc không theo đúng chánh pháp. Các đồng tu này thật sự có đạo tâm lo lắng cho người khác; thế nhưng, nơi bản thân họ cũng chẳng giữ nổi giới hạnh thanh tịnh, vẫn còn khởi tâm động niệm, thì đó chính là phá hỏng giới hạnh tu tâm thanh tịnh của chính mình rồi. Như vậy, sự lo lắng cho người khác có ích lợi gì chứ?
We see that nowadays, there are some fellow practitioners who are dissatisfied with the practices of some Dharma masters or lay people; They feel that these people do not keep pure precepts, or do not follow the right Dharma. These fellow practitioners truly have the heart to care for others; however, they themselves cannot keep pure precepts, and still have thoughts and ideas, which is to destroy their own pure precepts and practices. So, what is the use of worrying about others?
Hễ một khi tạo tác, thì bèn là tạo ác nghiệp trong A-lại-da thức. Nếu nghiệp ấy nhẹ thì bản thân ta phải mang nỗi phiền não trong lòng. Nếu nghiệp ấy nặng thì trong tương lai ta và người ấy sẽ trở thành oan gia đối đầu. Họ đi đến đâu, làm cái gì, ta cũng tới đó phá họ cho tới cùng. Cũng giống như vậy, ta đi đến đâu, làm cái gì, họ cũng theo phá ta để trả thù. Chúng ta phải có trí huệ nhận biết rõ ràng, đó chính là tướng trạng của oán nghiệp, oan gia gặp gỡ phá hoại lẫn nhau, khởi từ việc nhỏ kết thành khổ lớn sau này. Vì thế, chúng ta phải thật sự tu pháp “Hằng Thuận Chúng Sanh” của Phổ Hiền Đại sĩ để hóa giải hết thảy các ác nghiệp giữa chúng ta và họ, thì mới chẳng gặp chướng ngại trong đời này, đời sau. Nay, hai bên đều chẳng gìn giữ giới thanh tịnh, tạo nghiệp đấu tranh, thì chắc chắn trong đời sau sẽ cùng gặp lại nhau trong tam ác đạo, trở thành oan gia trái chủ, sát hại lẫn nhau, như trong kinh Vô Lượng Thọ, đức Phật đã cảnh báo : “Hoặc lúc mạng chung, vào ba đường ác, khổ đau sầu thống, tự cùng thiêu cháy. Oan gia gặp gỡ, giết hại lẫn nhau, khởi từ việc nhỏ, kết thành khổ lớn.”
Once an action is created, it is creating negative karma in the Alaya consciousness. If the karma is light, we ourselves will have to bear the affliction in our hearts. If the karma is heavy, in the future we and that person will become enemies. Wherever they go, whatever they do, we will go there to destroy them until the end. Likewise, wherever we go, whatever we do, they will follow us to destroy us in revenge. We must have the wisdom to clearly recognize that this is the state of karmic retribution, enemies meeting and destroying each other, starting from small things that lead to great suffering later on. Therefore, we must truly practice the Dharma of “Always Harmonizing with Living Beings” of Samantabhadra Bodhisattva to resolve all the evil karma between us and them, then we will not encounter obstacles in this life and the next. Now, both sides do not maintain pure precepts, create karma of fighting, then certainly in the next life they will meet again in the three evil paths, become enemies and creditors, kill each other, as in the Infinite Life Sutra, the Buddha warned: “Or at the time of death, they will enter the three evil paths, suffer sorrow and pain, and burn themselves. Enemies meet and kill each other, starting from small things, forming great suffering.”
Chư Phật, Bồ Tát đều chẳng lo lắng những chuyện sai lầm của họ, thì cớ chi chúng ta phải nóng máu chứ! Chúng ta chẳng giữ được tâm thái thanh tịnh và bình đẳng, không những chẳng thể độ được chỉ một chúng sanh, mà chính mình cũng bị vạ lây, vấn đề này rất là nghiêm trọng! Do vậy, chúng ta hãy cố gắng tu pháp “Hằng Thuận Chúng Sanh” của Phổ Hiền đại sĩ, nhằm mục đích gìn giữ tâm địa của chính mình thanh lương tự tại, chẳng bị quấy nhiễu chút nào bởi bất cứ thứ gì tai nghe, mắt thấy trái nghịch với Chân Như! Lúc họ làm điều gì xấu, ta nhất định không ủng hộ họ, nhưng không hủy báng họ; lúc họ làm điều gì tốt thì ta nhất định phải giúp đỡ họ, chẳng chấp vào những điều xấu họ đã gây ra lúc trước; đấy là biết “Hằng Thuận Chúng Sanh” một cách đúng đắn!
Buddhas and Bodhisattvas do not worry about their mistakes, so why should we be angry? We cannot maintain a pure and equal state of mind, not only cannot save even one living being, but we ourselves will also be implicated, this problem is very serious! Therefore, let us try to practice the Dharma of “Consistently Accommodating Living Beings” of Bodhisattva Samantabhadra, with the aim of keeping our own minds pure and free, not being disturbed in the slightest by anything we hear or see that goes against the True Nature! When they do something bad, we must definitely not support them, but we must not slander them; when they do something good, we must definitely help them, not clinging to the bad things they have done in the past; that is knowing “Consistently Accommodating Living Beings” correctly!
Trong cuộc sống trong gia đình, đối với xóm giềng, làng nước, thân thích, bạn bè, đồng tu v.v… , chúng ta đều phải hằng thuận. Hằng thuận là có trí huệ, có phương tiện thiện xảo, thật sự biết hành hạnh tự lợi, lợi tha, khiến cho hết thảy chúng sanh giác ngộ Phật pháp, chẳng đến nỗi hiểu lầm Phật pháp. Nếu chúng ta nói pháp rất hay, lý luận rất sâu sắc, nhưng hành vi chấp trước, phân biệt và sân khuể của chúng ta thường luôn hiển hiện, thì đó chính là phá hỏng Phật pháp.
In our family life, towards our neighbors, villagers, relatives, friends, fellow practitioners, etc., we must always be in harmony. Being in harmony means having wisdom, having skillful means, truly knowing how to practice the conduct of benefiting oneself and others, causing all living beings to awaken to the Buddha Dharma, not to the point of misunderstanding the Buddha Dharma. If we speak the Dharma very well, and our theories are very profound, but our attachments, discrimination, and anger are always evident, then that is destroying the Buddha Dharma.
Trong Phẩm Phổ Môn, chúng ta thấy ngài Quán Âm Bồ Tát vô cùng viên dung tự tại! Đối với người như thế nào, Ngài bèn dùng phương pháp như thế ấy để tiếp đãi họ; cho nên, Ngài được gọi là Quán Tự Tại! Quán Tự Tại Bồ Tát thấy người bèn nói tiếng người, thấy quỷ bèn nói tiếng quỷ, thật là hết sức tự tại và cởi mở! Nói chung, đối với người cũng vậy, quỷ cũng vậy, chúng ta có phương pháp để hằng thuận, khiến họ đều tin tưởng Phật pháp, đều tán thán Phật pháp, chẳng đến nỗi hiểu lầm Phật pháp là chẳng thanh tịnh và bình đẳng. Ngài Quán Âm Bồ tát dùng phương pháp “Hằng Thuận Chúng Sanh” để đạt mục đích phá mê khai ngộ cho chúng sanh; đó mới là chánh pháp ! Chúng ta dùng phương pháp phân chia phe phái, chống báng lẫn nhau thì đó gọi là gì? Nếu không phải là ma pháp, thì cũng là tà pháp!
In the Universal Gate Chapter, we see that Bodhisattva Avalokitesvara is extremely free and easy! Whatever kind of person he is, he uses the same method to receive them; therefore, he is called Avalokiteshvara! Bodhisattva Avalokitesvara sees people and speaks human language, and when he sees ghosts, he speaks ghost language; he is truly very free and open! Generally speaking, whether it is people or ghosts, we have a method to be in harmony, so that they all believe in the Buddha Dharma, all praise the Buddha Dharma, and do not misunderstand that the Buddha Dharma is not pure and equal. Bodhisattva Avalokitesvara uses the method of “Always In Harmony with Living Beings” to achieve the goal of dispelling ignorance and enlightening living beings; that is the true Dharma! If we use the method of dividing into factions and opposing each other, what is that called? If it is not magic, then it is evil magic!
Nếu người ấy nói “Phật pháp là mê tín”, bèn là khởi duyên cho chúng ta nói Bát Nhã (chân thật trí huệ) để phá mê khai ngộ, khiến họ hiểu “Phật pháp là trí huệ viên mãn, là giác mà chẳng mê.” Nếu người ấy nói “Phật pháp là chấp tướng”, bèn là cơ hội cho chúng ta nói Trung Đạo Đệ Nhất Nghĩa Đế, khiến họ hiểu Chánh pháp vốn là Vô Tướng Vô Vi, xa lìa hết thảy các tướng. Nếu chúng ta có thể làm được như vậy, thì chúng ta chính là một Quán Tự Tại Bồ Tát thực hành Bát Nhã thâm sâu, thoát ra hết thảy khổ ách! Quyết định chẳng đến nỗi nóng máu khi nghe, thấy những chuyện trái nghịch với Chân Như; thậm chí, quyết định cũng chẳng khởi tâm hoan hỷ khi nghe những chuyện thuận với Chân Như. Đấy là thái độ của một vị Quán Tự Tại Bồ tát luôn an trụ trong cảnh giới viên dung tự tại, đoạn tuyệt vô minh, chứng Phật pháp thân.
If that person says “Buddhism is superstition”, then it is the opportunity for us to speak of Prajna (true wisdom) to dispel ignorance and enlighten them, making them understand that “Buddhism is perfect wisdom, enlightenment without delusion.” If that person says “Buddhism is attachment to form”, then it is the opportunity for us to speak of the Middle Way of the First Noble Truth, making them understand that the True Dharma is inherently formless and unconditioned, far removed from all forms. If we can do this, then we are a Bodhisattva Avalokiteshvara practicing profound Prajna, freed from all suffering! We will definitely not get angry when we hear or see things that go against the True Nature; we will even not feel joy when we hear things that are in accordance with the True Nature. That is the attitude of a Bodhisattva Avalokiteshvara who always abides in the realm of perfect freedom, cutting off ignorance, and realizing the Buddha Dharma body.
Nếu chúng ta có dịp tụ hội với bạn bè, thân quyến v.v… trong bất cứ tình huống nào, chúng ta đều có thể hằng thuận. Thậm chí, nếu họ muốn chúng ta cùng họ ăn thịt, ta vẫn có thể ăn vài miếng thịt; đó không phải là phạm giới, mà đó chính là “Hằng Thuận Chúng Sanh”. Chúng ta tuân tu theo hạnh Phổ Hiền, thì “Hằng Thuận Chúng Sanh”, tức là mọi ý nghĩ, hành vi và lời nói đều vô cùng cởi mở, vui vẻ và tự tại, ai nấy thấy tam nghiệp của chúng ta thanh tịnh như vậy, nhất định sẽ rất muốn cùng với chúng ta học Phật. Sau khi thật sự thâm nhập Phật pháp rồi, thì họ sẽ tự biết phải làm gì cho thuận với Chân Như Tự tánh, những gì họ muốn làm chẳng cần phải giống người khác, miễn sao chính bản thân họ đạt được pháp hỷ và tự tại.
If we have the opportunity to gather with friends, relatives, etc., in any situation, we can always be in harmony. Even if they want us to eat meat with them, we can still eat a few pieces of meat; that is not breaking the precepts, but rather "Always in harmony with sentient beings". If we follow the conduct of Samantabhadra, then "Always in harmony with sentient beings", that is, all thoughts, actions, and words are extremely open, joyful, and at ease. Everyone who sees our three karmas as pure as this will definitely want to study Buddhism with us. After truly penetrating the Buddha Dharma, they will know what to do to be in harmony with the True Nature of the Self. What they want to do does not need to be like others, as long as they themselves attain Dharma joy and at ease.
Hiện nay, có nhiều người không dám phát tâm học Phật vì họ sợ không giữ nổi giới cấm trong nhà Phật sẽ mắc tội với Phật. Thật sự mà nói, dù ta có tin Phật hay không tin Phật, thì tội nghiệp do ta tạo ra cũng chẳng hề khác nhau, luật nhân quả chẳng dung thứ một ai. Nhưng nếu ta hiểu biết Phật pháp thì hy vọng sẽ có thể tránh tạo ra nhiều lỗi lầm. Vì biết rõ sự thật là như vậy, nên chúng ta dùng pháp “Hằng Thuận Chúng Sanh” để khiến mọi người đều vui vẻ, tự tại phát tâm học Phật, chẳng cần câu nệ giới điều chi cả. Sau khi họ học Phật thấu rõ lý đạo rồi, thì tùy ý họ phát tâm gìn giữ Giới luật trong nhà Phật, mà chẳng cần chúng ta câu thúc. Chúng ta chớ nên đem giới luật trong nhà Phật ra làm điều để đe dọa người khác, khiến họ càng thêm xa rời Phật pháp. Đấy chẳng phải là “Hằng Thuận Chúng Sanh” mà là hủy báng chúng sanh! Tự cho mình là thiện, cho người khác là ác, thì đó là chẳng phải là tâm thanh tịnh, bình đẳng, từ bi, mà là hủy báng chúng sanh, khiến họ phát bức não. Nếu ai đã phạm điều căn bản này, thì dù có niệm Phật đến bể cuống họng cũng chẳng thể vãng sanh, vì sao? Vì tâm ta chẳng khế hợp với tâm thanh tịnh, bình đẳng và từ bi của A Di Đà Phật, nên chẳng thể sanh vào trong cõi của Ngài. Tâm tịnh thì cõi nước mới tịnh mà!
Nowadays, there are many people who do not dare to develop the mind to study Buddhism because they are afraid that if they cannot keep the Buddhist precepts, they will commit a sin against the Buddha. To be honest, whether we believe in Buddha or not, the karma we create is no different, the law of cause and effect does not forgive anyone. But if we understand the Buddha Dharma, we hope to avoid making many mistakes. Because we know the truth, we use the Dharma of “Always In Accordance with Living Beings” to make everyone happy, freely develop the mind to study Buddhism, without having to be bound by any precepts. After they have studied Buddhism and understood the principles, they can freely develop the mind to keep the Buddhist precepts, without needing us to restrain them. We should not use the Buddhist precepts to threaten others, causing them to stray further from the Buddha Dharma. That is not “Always In Accordance with Living Beings,” but slandering living beings! To consider oneself good and others evil is not a pure, equal, compassionate mind, but slandering living beings, causing them to become angry. If anyone has violated this fundamental precept, even if they chant Buddha's name until their throat is sore, they still cannot be reborn. Why? Because our mind is not in accordance with the pure, equal, and compassionate mind of Amitabha Buddha, so they cannot be born into his realm. Only when the mind is pure can the realm be pure!
Ăn chay, giữ giới đương nhiên là chuyện tốt, lại có lợi cho sức khỏe, giảm bớt khá nhiều bệnh tật. Chúng ta có thể dùng đạo lý này giải thích một cách khoa học, khuyên người khác nên ăn chay, giữ giới để giữ gìn thân tâm khỏe mạnh, họ thấy “Phật giáo có lý”, sẽ tin tưởng, tiếp nhận. Do vậy, Phật pháp hưng suy đều là do mỗi cá nhân chúng ta có biết “Hằng Thuận Chúng Sanh” hay không? Trách nhiệm đối với sự hưng suy của Phật pháp đều là do sự tạo tác của mỗi Phật tử chúng ta nơi ba nghiệp thân-ngữ-ý, chúng ta phải gánh lấy trách nhiệm nhân quả nếu chúng ta khiến người khác xa rời Phật pháp hoặc khiến Phật pháp trở thành chiến trường của A-tu-la.
Being vegetarian and keeping precepts is of course a good thing, and it is also beneficial to health, reducing many illnesses. We can use this principle to explain scientifically, advise others to be vegetarian, keep precepts to maintain a healthy body and mind, they will see that "Buddhism makes sense", and will believe and accept it. Therefore, the rise and fall of Buddhism depends on whether each of us knows how to "Always be in harmony with sentient beings" or not? The responsibility for the rise and fall of Buddhism lies with each of us Buddhists in our three karmas of body, speech and mind. We must bear the karmic responsibility if we cause others to stray from Buddhism or if we cause Buddhism to become the battlefield of Asuras.