Đôi khi ta e ngại về cái giá phải trả để hoàn thiện bản thân, nhưng không biết rằng cái giá của sự không hoàn thiện lại còn đắt hơn!Sưu tầm
Sự nguy hại của nóng giận còn hơn cả lửa dữ. Kinh Lời dạy cuối cùng
Để chế ngự bản thân, ta sử dụng khối óc; để chế ngự người khác, hãy sử dụng trái tim. (To handle yourself, use your head; to handle others, use your heart. )Donald A. Laird
Tìm lỗi của người khác rất dễ, tự thấy lỗi của mình rất khó. Kinh Pháp cú
Hãy học cách vui thích với những gì bạn có trong khi theo đuổi tất cả những gì bạn muốn. (Learn how to be happy with what you have while you pursue all that you want. )Jim Rohn
Kẻ yếu ớt không bao giờ có thể tha thứ. Tha thứ là phẩm chất của người mạnh mẽ. (The weak can never forgive. Forgiveness is the attribute of the strong.)Mahatma Gandhi
Tôi tìm thấy hy vọng trong những ngày đen tối nhất và hướng về những gì tươi sáng nhất mà không phê phán hiện thực. (I find hope in the darkest of days, and focus in the brightest. I do not judge the universe.)Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Lo lắng không xua tan bất ổn của ngày mai nhưng hủy hoại bình an trong hiện tại. (Worrying doesn’t take away tomorrow’s trouble, it takes away today’s peace.)Unknown
Như bông hoa tươi đẹp, có sắc lại thêm hương; cũng vậy, lời khéo nói, có làm, có kết quả.Kinh Pháp cú (Kệ số 52)
Tinh cần giữa phóng dật, tỉnh thức giữa quần mê.Người trí như ngựa phi, bỏ sau con ngựa hèn.Kính Pháp Cú (Kệ số 29)

Trang chủ »» Danh mục »» TỦ SÁCH RỘNG MỞ TÂM HỒN »» Truyện thiếu nhi song ngữ »» Xem đối chiếu Anh Việt: Cây ánh trăng kỳ diệu »»

Truyện thiếu nhi song ngữ
»» Xem đối chiếu Anh Việt: Cây ánh trăng kỳ diệu

Donate

(Lượt xem: 8.609)
Xem trong Thư phòng    Xem định dạng khác    Xem Mục lục  Vietnamese || English || Tải về bảng song ngữ


       

Font chữ:
Font chữ:

Cây ánh trăng kỳ diệu

Hãy thư giãn, nhắm mắt lại và tưởng tượng con đang ở trong một khu rừng nhiệt đới nóng ẩm. Câu chuyện này kể về hai con vượn nhỏ tên là Ginger và Snapp, một ngày kia đã có một khám phá vĩ đại. Con có muốn biết đó là khám phá về điều gì không? Hãy lắng nghe câu chuyện của chúng.

“Ối trời!” Ginger kêu to lên. Hai con vượn cùng há hốc miệng, trố mắt nhìn một thân cây khổng lồ, không giống với bất cứ loại cây nào chúng đã từng nhìn thấy. Dáng cây uy nghi hùng vĩ mọc lên ngay bên mép của một khe núi sâu. Những chiếc lá hình ngôi sao có màu xanh sinh động và những cành cây đều trĩu nặng quả hình trái xoan có màu sáng lên như ánh trăng bạc.

Ginger với tay lên và một quả rơi “bộp” xuống. Ginger và Snapp tò mò đưa mũi khịt khịt ngửi quanh đó. Snapp hỏi: “Cậu nghĩ quả này có độc không?” Ginger đáp: “Tớ không biết, nhưng nó có mùi hấp dẫn lắm.” Snapp gợi ý: “Tớ nghĩ là mình nên mang đến cho vượn chúa Echa. Vượn chúa hiểu biết hết thảy mọi việc nên có thể cho chúng ta biết loại quả này có ăn được hay không.”

Vượn chúa Echa sống ở một cây rất cao mọc trên sườn núi. Cây ấy cao đến nỗi cành lá của nó vươn trên cả những đám mây. Vượn chúa thông thái đã kinh ngạc há hốc miệng khi Ginger và Snapp đưa cho nó quả cây bí ẩn. Vượn chúa nói: “Ta đã từng nghe nói về loại quả này. Ta không biết tên, nhưng tin chắc rằng thuở xưa nó mọc ở khắp nơi trên vùng đất này của chúng ta. Rồi, khi con người đến đây, họ đã ăn hết quả và đốn sạch cây lấy gỗ làm nhà.”

Ginger nói: “Như vậy thật là ích kỷ và quá ngu ngốc.”

Vượn chúa Echa buồn bã nói: “Ta e rằng con người không được khôn ngoan lắm.” Rồi nó cùng với Ginger và Snapp chia nhau quả ấy. Đây đúng là loại quả ngon tuyệt nhất mà chúng đã từng nếm qua.

Vượn chúa Echa muốn chia sẻ loại quả ngon tuyệt này với cả đàn vượn. Vượn chúa bảo Ginger và Snapp dẫn nó cùng đàn vượn rất đông xuống núi, tìm đến chỗ cái cây khác thường đó. Khi đến nơi, vượn chúa Echa nghiêm trang ôm lấy thân cây và thì thầm: “Bây giờ chúng tôi chỉ xin hái một phần nhỏ những quả cây quý giá này và sẽ gieo trồng những hạt giống ra khắp khu rừng. Như vậy, loài cây này sẽ có thể được phát triển tươi tốt khắp nơi như ngày xưa.”

Thân cây dường như rung động thích thú khi những con vượn trèo leo giữa những cành cây và hái lấy những quả màu trắng bạc. Đột nhiên, một tiếng kèn trumpet vang lên và những con vượn đều khựng lại không nhúc nhích. Khu rừng rơi vào tĩnh lặng. Lại một tiếng kèn trumpet khác vang lên, lần này nghe gần hơn, hòa với những giọng nói và tiếng vó ngựa lộc cộc.

Vượn chúa Echa thì thào: “Con người! Tất cả hãy đứng yên đừng cử động.” Những con vượn quan sát thấy một đoàn người, dẫn đầu là đức vua Barnabas, đang đi ngang qua ngay bên dưới tán cây. Đúng lúc đó, một quả chín bỗng rơi bộp xuống phía trước đức vua. Ông dừng lại, nhìn xuống quả cây vừa rụng, rồi ngước nhìn lên cây. Ông nhìn thấy những khuôn mặt sợ sệt của hàng chục con vượn trên cây đang nhìn lại ông.

Khi đức vua và đám quân lính xuống ngựa để xem xét quả cây vừa rụng, những con vượn trên cây liền trèo lên cao hơn.

Nhà vua hỏi: “Liệu quả này ăn được không hay có độc?” Người nếm thử thức ăn cho vua liền cắn một miếng nhỏ và tâu vua rằng quả này không độc và rất ngon.

Đức vua kêu lên: “Thật là một ngày tuyệt vời! Chúng ta vừa khám phá một loại trái cây ngon và đầy những con vượn trên cây. Tối nay chúng ta sẽ được ăn ngon. Hãy đốt lửa quanh gốc cây và hun khói lũ vượn này.” Đám quân lính nhanh chóng làm theo mệnh lệnh của đức vua.

Vượn chúa Echa phải hành động thật nhanh. Nó leo vùn vụt dọc theo một cành cây nhô ra khe núi, rồi phóng mình lao ra bay ngang qua khe núi đến bờ vực phía bên kia. Khi vừa rơi xuống, nó chộp ngay lấy sợi dây leo dài quấn quanh một thân cây gần đó. Nó buộc ngay đầu này của sợi dây leo quanh bụng mình, rồi lao ngược qua khe núi về lại phía đàn vượn của nó. Nhưng sợi dây leo quá ngắn nên vượn chúa Echa chỉ có thể vừa chạm tay nắm lấy phần ngoài cùng của một cành cây. Nó cố giữ thật chặt trong khi Ginger và Snapp lao nhanh đến trợ giúp. Những con vượn khác nhìn thấy đều kinh hãi.

Không quan tâm đến sự an nguy của riêng mình, vượn chúa Echa thét gọi Ginger và Snapp: “Mau gọi tất cả ra đây và trèo qua người ta rồi theo sợi dây để về phía an toàn bên kia.” Những con vượn hét lên: “Nhưng con người sẽ bắt ngài!” Vượn chúa ra lệnh: “Không tranh cãi nữa. Hãy làm theo lời ta!” Ginger và Snapp vội trở lại bên trong tán cây và ra lệnh cho tất cả những con vượn khác phải thoát thân. Chúng trèo lên lưng vượn chúa rồi theo sợi dây leo để đến được chỗ an toàn bên kia khe núi.

Suốt thời gian đó, đám quân lính của đức vua đang bận nhặt củi để cho thêm vào đống lửa. Khi nghe vua Barnabas hét to lên rằng lũ vượn đang đào thoát, viên chỉ huy toán lính liền giương cung nhắm bắn vào quả tim của vượn chúa Echa.

Nhà vua ra lệnh: “Dừng lại, không được bắn! Ta muốn ngươi bắt con vượn đó xuống đây cho ta và đối xử nhẹ nhàng với nó.”

Viên chỉ huy trèo lên cây và đưa vượn chúa Echa xuống, đến trước nhà vua. Vua tưởng rằng vượn chúa sẽ run rẩy khiếp sợ, nhưng thay vì vậy vượn chúa lại mỉm cười. Vua Barnabas hỏi: “Tại sao ngươi mỉm cười?”

“Đàn vượn của ta đã trốn thoát an toàn. Chỉ có việc đó là quan trọng nhất thôi. Nếu ngài muốn làm một ông vua tốt, ngài phải biết xem sự sống của người dân quan trọng hơn chính mình.”

Vua Barnabas sửng sốt khi nghe câu nói của vượn chúa nên cúi đầu chào cung kính. Đức vua nói: “Ngươi là một con vượn chúa vị tha và cao quý. Hôm nay ngươi đã dạy cho ta một bài học tuyệt vời. Ta thật lấy làm xấu hổ.”

Đức vua quá cảm động trước hành vi quên thân mình của vượn chúa Echa nên đã ban ra một vương lệnh: “Ta truyền rằng, kể từ hôm nay trở về sau, cây này và tất cả những quả trên cây được bảo vệ khỏi mọi sự phá hoại.”

Để ăn mừng ngày này, con người và loài vượn đã cùng ngồi lại bên nhau quanh gốc cây và ăn một bữa tiệc tuyệt vời. Vượn chúa Echa bảo Ginger và Snapp dâng tặng đức vua hạt giống từ những quả có hình trái xoan để đức vua có thể tự mình trồng loại cây này.

Đức vua rất hài lòng nên lại ban ra một mệnh lệnh khác: “Quả cây này chưa có tên gọi, vậy từ nay sẽ được gọi là quả Echa, theo tên của vượn chúa.”

Tất cả quân lính của nhà vua và cả đàn vượn, đặc biệt là Ginger và Snapp, cùng thực sự hò reo phấn khích.

Hành động quên mình quan tâm đến người khác là một trong những điều cao quý nhất bạn có thể làm. Nếu bạn hành xử một cách tử tế, ân cần thì mọi người quanh bạn đều sẽ được lợi lạc.

The Magic Moonlight Tree

Relax, close your eyes and picture yourself in a steamy tropical jungle. This tale is about two young gibbons called Ginger and Snapp, who one day made a great discovery. Would you like to know what it was? Listen carefully to their story.

“Wow!” exclaimed Ginger. The two gibbons were staring up open-mouthed at an enormous tree, unlike any they’d seen before. The majestic tree stood on the edge of a deep ravine. Its leaves were vivid blue and shaped like stars and its branches were heavy with shiny oval fruits the colour of a silvery moon.


Ginger reached up and a fruit came free with a “pop!” Ginger and Snapp sniffed at it curiously. “Do you think it's poisonous?” asked Snapp. “I don’t know,” said Ginger, “it smells delicious.” “I think we should take it to Queen Echa,” Snapp suggested. “She knows absolutely everything. She'll be able to tell us if it's safe to eat.”



Queen Echa lived high on a mountainside in a tree that was so tall it reached above the clouds. The wise queen gasped when Ginger and Snapp gave her the mysterious fruit. “I’ve heard of this fruit. I don't know its name, but I believe that, once upon a time, it grew everywhere in our land. Then the humans came. They ate all the fruit and chopped down all the trees to build houses.”

“That was selfish and very silly,” said Ginger.

“I'm afraid humans aren't very smart,” said Queen Echa sadly. She shared the fruit with Ginger and Snapp. It was the most scrumptious food they'd ever tasted.



Queen Echa wanted to share the wonderful fruit with all her subjects. She asked Ginger and Snapp to lead her and a large party of gibbons down to the extraordinary tree. When they reached it, Queen Echa solemnly hugged the tree and whispered: “We’ll take only a little of your precious fruit now and well spread the seeds throughout the forest. In that way your family can flourish once again.”



The tree seemed to shake with delight as the gibbons clambered among its branches gathering the silver fruit. Suddenly a trumpet blasted and all the gibbons froze. The forest fell silent. Another trumpet blast, closer this time, mingled with voices and the “clip-clop” of horses’ hooves.



“Humans!” said Queen Echa softly. “Everyone be still.” The gibbons watched a procession led by King Barnabas pass right under the tree. Just then, a ripe fruit “popped” and dropped in front of King Barnabas. He came to a halt. He looked down at the fruit and then up into the tree. He saw the frightened faces of dozens of gibbons looking back at him.

As the king and his men dismounted to investigate the fruit, the gibbons scrambled higher into the tree.

“Can I eat it or is it poisonous?” the king asked. The king's taster took a small bite and declared it safe to eat and utterly delicious.



“What a great day,” proclaimed the king. “We have discovered a tasty new fruit and a tree full of gibbons. We shall eat well tonight. Set fires around the tree and smoke out the apes.” His men went quickly to do his bidding.


Queen Echa had to act fast. She raced along a branch that hung out over the ravine, launched herself into the air and flew across. As she landed on the other side she grabbed a long vine attached to a nearby tree. She tied the loose end around her waist, then threw herself back across the ravine to the fruit tree. But the vine was just a little too short and Queen Echa could only catch the tip of the branch. She held on tightly as Ginger and Snapp ran to her aid. The other gibbons looked on horrified.




Without a care for her own safety, Queen Echa called to Ginger and Snapp: “Gather the others quickly and use me as a bridge. Get to safety.” “The humans will catch you!” they cried. “Don’t argue. Do what I say!” ordered the queen. Ginger and Snapp rushed back into the tree and instructed all the gibbons to escape. They clambered across the queen’s back and along the vine to the safety of the other side of the ravine.

All this time the king’s men were busy collecting more wood to add to the fires. When King Barnabas shouted out that the gibbons were escaping, his captain strung his bow and took aim at Queen Echa's heart.

“Stop, don’t shoot!” ordered the king. “I want you to bring me that gibbon, and treat her gently.” The captain climbed into the tree and brought Queen Echa before the king.

He expected her to quake with fear but instead she just smiled. “Why are you smiling?” asked King Barnabas.

“My subjects are all free and safe. That’s all that matters. If you want to be a good ruler you must put the lives of others before your own.”

King Barnabas was stunned by her words and bowed his head in respect. “You're a noble and selfless queen. You’ve taught me a great lesson today. I’m humbled.’’

King Barnabas was so moved by Queen Echa’s selfless behaviour that he made a royal decree: “I hereby state that, from this day forth, this tree and all its fruits are to be protected from harm.”

To celebrate, the humans and gibbons sat together around the tree and had a great feast. Queen Echa asked Ginger and Snapp to present the king with seeds from the oval fruits so that he might grow his own trees.

The king was so delighted he made another pronouncement: “This fruit, which has no name we know of will from this day be called, “Queen Echa fruit’.”

All the king's men and all the gibbons, but especially Ginger and Snapp, cheered very loudly indeed.

Acting selflessly in the interests of others is one of the noblest things you can do. If you act in a kind and considerate way everyone around you will benefit.



    « Xem chương trước «      « Sách này có 1503 chương »       » Xem chương tiếp theo »
» Tải file Word về máy » - In chương sách này

_______________

MUA THỈNH KINH SÁCH PHẬT HỌC

DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH




Nguyên lý duyên khởi


Sen búp dâng đời


Mục lục Đại Tạng Kinh Tiếng Việt


Quy Sơn cảnh sách văn

Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.

XEM TRANG GIỚI THIỆU.



Donate


Quý vị đang truy cập từ IP 18.191.210.61 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.

Ghi danh hoặc đăng nhập

Thành viên đang online:
Rộng Mở Tâm Hồn Viên Hiếu Thành Rộng Mở Tâm Hồn Huệ Lộc 1959 Rộng Mở Tâm Hồn Bữu Phước Rộng Mở Tâm Hồn Chúc Huy Rộng Mở Tâm Hồn Minh Pháp Tự Rộng Mở Tâm Hồn minh hung thich Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Âm Phúc Thành Rộng Mở Tâm Hồn Phan Huy Triều Rộng Mở Tâm Hồn Phạm Thiên Rộng Mở Tâm Hồn Trương Quang Quý Rộng Mở Tâm Hồn Johny Rộng Mở Tâm Hồn Dinhvinh1964 Rộng Mở Tâm Hồn Pascal Bui Rộng Mở Tâm Hồn Vạn Phúc Rộng Mở Tâm Hồn Giác Quý Rộng Mở Tâm Hồn Trần Thị Huyền Rộng Mở Tâm Hồn Chanhniem Forever Rộng Mở Tâm Hồn NGUYỄN TRỌNG TÀI Rộng Mở Tâm Hồn KỲ Rộng Mở Tâm Hồn Dương Ngọc Cường Rộng Mở Tâm Hồn Mr. Device Rộng Mở Tâm Hồn Tri Huynh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Nguyên Mạnh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Quảng Ba Rộng Mở Tâm Hồn T TH Rộng Mở Tâm Hồn Tam Thien Tam Rộng Mở Tâm Hồn Nguyễn Sĩ Long Rộng Mở Tâm Hồn caokiem Rộng Mở Tâm Hồn hoangquycong Rộng Mở Tâm Hồn Lãn Tử Rộng Mở Tâm Hồn Ton That Nguyen Rộng Mở Tâm Hồn ngtieudao Rộng Mở Tâm Hồn Lê Quốc Việt Rộng Mở Tâm Hồn Du Miên Rộng Mở Tâm Hồn Quang-Tu Vu Rộng Mở Tâm Hồn phamthanh210 Rộng Mở Tâm Hồn An Khang 63 Rộng Mở Tâm Hồn zeus7777 Rộng Mở Tâm Hồn Trương Ngọc Trân Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Tiến ... ...

Việt Nam (161 lượt xem) - Senegal (13 lượt xem) - Hoa Kỳ (12 lượt xem) - ... ...