Nhớ ngày mồng Bảy tháng Ba
Trở vào hội Láng, trở ra hội Thầy!
Remember the 7th day of the 3rd lunar monthReturn to Lang festival, return to Thay festival!
Đó là câu truyền khẩu quen thuộc trong dân gian, nay đã trở thành câu ca dao để nhắc nhở nhau đến ngày mở hội tại Chùa Thầy vào ngày 7 tháng 3 Âm lịch hằng năm. Nhưng tại sao lại còn có câu “Trở vào hội Láng”? Vì cùng ngày này tại chùa Láng (Hà Nội) - nơi thờ Thánh Tưa, tức Từ Đạo Hạnh - cũng có lễ hội lớn. Mà Thầy ở Chùa Thầy và Thánh Tưa Từ Đạo Hạnh ở chùa Láng chỉ là một người, nên ngày đó có hai địa điểm cử hành lễ lớn.
That is a familiar folk saying, now it has become a folk song to remind each other of the opening day of the festival at Thay Pagoda on the 7th day of the 3rd lunar month every year. But why is there also the saying "Return to Lang festival"? Because on the same day at Lang Pagoda (Hanoi) - where Saint Tua, also known as Tu Dao Hanh, is worshiped - there is also a big festival. Since Thay at Thay Pagoda and Saint Tua Tu Dao Hanh at Lang Pagoda are only one person, that day there are two places to hold the big ceremony.
Từ Đạo Hạnh được dân ta thời ấy tôn xưng như một vị đại thánh, một vị Phật tại thế, trong kinh sách thì xếp Ngài vào hàng ngũ các vị thiền sư nổi tiếng của Phật giáo nước nhà, và chung quanh cuộc đời của Ngài là những câu chuyện nửa hư nửa thực thập phần kỳ bí huyền ảo, hay những truyền thuyết vô cùng sinh động mang đậm màu sắc của Mật giáo với ấn chú pháp thuật thần thông vi diệu.
Tu Dao Hanh was revered by our people at that time as a great saint, a living Buddha. In the scriptures, he was ranked among the famous Zen masters of Buddhism in our country. Around his life were stories that were half-true, half-mysterious, and extremely mysterious, or extremely vivid legends imbued with the color of Tantric Buddhism with magical spells and magical incantations.
Ngoài chùa Láng và chùa Thầy ra, ở đền Lý Quốc Sư (Hà Nội) và chùa La Phù (tên chữ là Trung Hưng Tự - Hà Tây), và một số đền chùa khác cũng có thờ Từ Đạo Hạnh cùng với hai vị thiền sư khác là Không Lộ (Minh Không) và Giác Hải, thường gọi là Tam Thánh.
In addition to Lang Pagoda and Thay Pagoda, Ly Quoc Su Temple (Hanoi) and La Phu Pagoda (literally Trung Hung Tu - Ha Tay), and a number of other temples and pagodas also worshiped Tu Dao Hanh along with two other Zen masters, Khong Lo (Minh Khong) and Giac Hai, commonly known as Tam Thanh.
Từ Đạo Hạnh họ Từ, tên Lộ, tự là Đạo Hạnh, sống vào thời Lý Nhân Tông (1072-1127). Theo truyền thuyết, cha của Ngài là Từ Vinh, thuở nhỏ xuất gia đầu Phật, có pháp thuật cao cường, sau đó hoàn tục làm Đô Sát Ngạch Tăng Quan tại kinh thành, lấy một người con gái trong làng An Lãng (tức làng Láng bây giờ) tên là Tăng thị Loan. Ông bà sinh được hai người con, một gái một trai, gia đình ở trong một ngôi nhà được xây dựng trên mảnh đất phía Nam của làng An Lãng. Người con trai thứ hai của ông bà chính là Từ Đạo Hạnh sau này, và ngôi nhà của gia đình quan Từ Vinh nay chính là Chùa Láng. Từ Đạo Hạnh có cốt cách tiên Phật, rất khác thường, nhưng từ nhỏ đã kết bạn kết bè ham chơi lêu lổng, đánh đàn đánh bạc, thổi sáo đá cầu, làm cho cha phải mắng nhiếc nhiều lần. Cho đến khi ông từ Vinh tình cờ phát hiện con trai mình ngồi tựa án bên ngọn đèn tàn, sách bày la liệt xung quanh, tay còn cầm cuốn sách ngủ gục, thì mới biết té ra cậu quý tử rất chăm học và chỉ thích học về đêm, lòng mới hết lo lắng. Sau đó ít lâu, Từ Đạo Hạnh ra thi khoa Bạch Liên đỗ ngay thứ hạng cao nhất, nhưng thật không may là gia đình gặp biến cố nên không ra làm quan. Số là, ông Từ Vinh có dùng pháp thuật phạm vào nhà ông Diên Thành Hầu, gặp phải nhà Diên Thành Hầu có vị pháp sư tên là Đại Điên đã cao tay ấn hơn nên dùng bùa trấn áp, giết chết, ném xác xuống sông Tô Lịch. Xác ông Từ Vinh trôi đến cầu Tây Dương trước nhà Diên Thành Hầu thì dừng lại không chịu trôi nữa, pháp sư Đại Điên nghe vậy vội đến nơi chỉ xác ông Từ Vinh mà rằng: “Người tu hành không được hận mãn kiếp, nên biết rằng sống chỉ là một trường đũa bỡn, chết mới thành đạo bồ đề!”. Vừa dứt lời thì xác ông Từ Vinh liền trôi đi, đến xã Nhân Mục thì dừng lại, được dân địa phương vớt lên an táng, cho rằng linh thiêng nên lập miếu đắp tượng thờ, hằng năm đều có giỗ vào mồng 10 tháng Giêng, tế lễ long trọng. Riêng bà Tăng Thị Loan - mẹ của Từ Đạo Hạnh - khi qua đời được dân mai táng tại chùa Ba Lăng, xã Thượng An (nay là chùa Hoa Lăng, quận Cầu Giấy –Hà Nội), và được thờ phụng cùng với ông Từ Vinh.
Tu Dao Hanh's family name was Tu, given name was Lo, and his given name was Dao Hanh. He lived during the reign of Ly Nhan Tong (1072-1127). According to legend, his father, Tu Vinh, became a Buddhist monk when he was young, had great magical powers, then returned to secular life and became a Buddhist monk in the capital, married a girl in An Lang village (now Lang village) named Tang Thi Loan. They had two children, a girl and a boy, and the family lived in a house built on the land south of An Lang village. Their second son was Tu Dao Hanh, and the house of the Tu Vinh family is now Lang Pagoda. Tu Dao Hanh had a very unusual temperament, but since childhood he made friends, played music, gambled, played flute and played shuttlecock, causing his father to scold him many times. Until Mr. Tu Vinh accidentally discovered his son sitting by the lamp, books scattered around, still holding a book and dozing off, then he realized that his precious son was very studious and only liked to study at night, and his heart stopped worrying. Not long after, Tu Dao Hanh took the Bach Lien exam and passed with the highest rank, but unfortunately, his family had an accident so he could not become an official. The thing is, Tu Vinh used magic to offend the house of Dien Thanh Hau. He met a magician named Dai Dien who was more skilled than him, so he used a spell to suppress him, killed him, and threw his body into the To Lich River. Tu Vinh's body floated to Tay Duong bridge in front of Dien Thanh Hau's house, then stopped and refused to float anymore. Hearing this, the magician Dai Dien quickly went to the place, pointed at Tu Vinh's body and said: "Cultivators must not hate for the rest of their lives, they should know that life is just a joke, only after death can they attain enlightenment!" As soon as he finished speaking, Tu Vinh's body floated away, stopped at Nhan Muc commune, and was picked up by the local people for burial. They believed it was sacred, so they built a temple and built a statue to worship it. Every year, they hold a memorial service on the 10th of January, with a solemn ceremony. When Mrs. Tang Thi Loan - Tu Dao Hanh's mother - passed away, she was buried by the people at Ba Lang Pagoda, Thuong An Commune (now Hoa Lang Pagoda, Cau Giay District - Hanoi), and was worshiped with Mr. Tu Vinh.
Từ Đạo Hạnh mất cha, đau buồn nên không muốn làm gì ngoài việc nung nấu ý chí phục thù cho cha mình. Một lần cầm gậy rình định giết pháp sư Đại Điên, nhưng biết mình không có pháp thuật thì không làm gì được kẻ thù, nên nảy ý định tầm sư học đạo, bèn lặn lội đường xa cùng với hai bạn là Minh Không và Giác Hải sang Ấn Độ ở Tây Thiên học pháp thuật về báo thù. Sau khi sang Tây Thiên học đạo rồi, Từ Đạo Hạnh trở về ẩn trong chùa Thiên Phúc núi Phật Tích, nhất tâm trì niệm “Đại Bi Tâm Đà La Ni” đủ mười vạn tám nghìn biến, đạt được pháp thuật viên mãn, liền tìm Đại Điên để trả thù cho cha. Gặp được Đại Điên, Từ Đạo Hạnh đánh cho một gậy, khiến Đại Điên về ngã bệnh mà lìa đời. Thù xưa rửa sạch, hận lòng nguôi tan, Ngài mới đi khắp nơi để cầu ấn quyết, được gặp cao tăng khai tâm điểm đạo về “chân tâm”, liền trở về lại chùaThiên Phúc để tu đạo, luyện thêm pháp thuật và bắt đầu dùng pháp thuật cao siêu để chữa bệnh cho dân trong vùng, tiếng thơm được lan truyền… Bấy giờ vua Lý Nhân Tông không có con trai, cầu tự mãi cũng không được. Nghe đồn ở bãi bể Thanh Hoa có một cậu bé tuổi mới lên ba đã xưng tên là Giác Hoàng, việc gì cũng biết, nhà vua vội tìm đến gặp có ý định nhận làm con nuôi, nhưng quần thần can ngăn. Từ Đạo Hạnh tuy đang ở tận chùa Thiên Phúc nhưng vẫn hay tin, và đoán biết rằng Giác Hoàng chính là Đại Điên đầu thai để tìm cách báo thù mình, nên đã dùng mấy tấm bùa nhờ chị gái đem đến nơi Giác Hoàng đang sống để yểm. Ba ngày sau, Giác Hoàng bệnh nặng, trối với mọi người: “Khắp nơi đều có lưới sắt bủa vây, ta muốn đầu thai làm con nhà vua mà không cách nào đi được, nay đành chịu xuống âm phủ vậy!”, rồi tắt thở. Vua Lý Nhân Tông nghe tin liền nổi giận, sai quan quân bắt Từ Đạo Hạnh về giam trong hoàng cung. Người em của vua là Sùng Hiền Hầu (cùng là con Lý Thánh Tông và Ỷ Lan Thái Hậu) nghĩ rằng Từ Đạo Hạnh đã trừ được Giác Hoàng thì chắc cũng có pháp thuật cao cường để ban cho mình mụn con để sau này được nối ngôi vua, bèn đứng ra xin can gián với vua tha cho Từ Đạo Hạnh, rồi mời Ngài về nhà ở một ngày. Cảm ân cứu mạng của Sùng Hiền Hầu, Từ Đạo Hạnh nhận lời giúp ân nhân có con trai quý tử, căn dặn Hầu trước khi chia tay: “Khi nào phu nhơn khai hoa nở nhụy thì báo gấp cho tôi biết trước!”.
Tu Dao Hanh lost his father, so he was so sad that he did not want to do anything but nurture the will to avenge his father. One time, he held a stick and tried to kill the magician Dai Dien, but he knew that without magic he could not do anything to his enemy, so he had the idea of finding a teacher to study the Dharma, so he traveled a long way with his two friends Minh Khong and Giac Hai to India in Tay Thien to study magic to take revenge. After going to Tay Thien to study the Dharma, Tu Dao Hanh returned to hide in Thien Phuc Pagoda on Phat Tich Mountain, wholeheartedly reciting "Dai Bi Tam Da La Ni" 108,000 times, achieving perfect magic, and immediately sought Dai Dien to avenge his father. When he met Dai Dien, Tu Dao Hanh hit him with a stick, causing Dai Dien to fall ill and die. The old grudges were washed away, the hatred in his heart was gone, he traveled everywhere to ask for seals, met a high monk who opened his mind and taught him about the “true heart”, then returned to Thien Phuc pagoda to practice religion, practice more magic and began to use advanced magic to cure the people in the area, his reputation spread… At that time, King Ly Nhan Tong had no son, and he prayed for a child but could not get one. Rumor had it that at Thanh Hoa beach there was a boy who was only three years old and called himself Giac Hoang, knew everything, the king hurriedly went to meet him with the intention of adopting him, but his ministers dissuaded him. Although Tu Dao Hanh was at Thien Phuc pagoda, he still heard the news, and guessed that Giac Hoang was Dai Dien reincarnated to find a way to take revenge on him, so he used some charms and asked his sister to bring them to where Giac Hoang was living to suppress him. Three days later, Giac Hoang became seriously ill and told everyone: “Everywhere there are iron nets surrounding me. I want to be reincarnated as the king’s son but I have no way to go. Now I have to go to the underworld!”, then I died. King Ly Nhan Tong heard the news and became angry. He ordered the army to arrest Tu Dao Hanh and imprison him in the royal palace. The king’s younger brother, Sung Hien Hau (also the son of Ly Thanh Tong and Queen Mother Y Lan), thought that Tu Dao Hanh had eliminated Giac Hoang so he must have a powerful magic to give him a son so that he could later succeed to the throne. He stood up and asked the king to forgive Tu Dao Hanh and invited him to stay at home for a day. Grateful for Sung Hien Hau’s life-saving grace, Tu Dao Hanh agreed to help his benefactor have a precious son, telling the Marquis before parting: “When the lady is in labor, please let me know immediately!”.
Một thời gian sau, quả nhiên phu nhơn Sùng Hiển Hầu có thai, rồi đến kỳ sinh nở, vội báo tin cho Từ Đạo Hạnh biết. Nhận được tin, Ngài tắm rửa, thay áo, gọi đồ đệ lại dặn rằng: “Nhân duyên của ta chưa hết, ta phải tạm thác sinh làm đế vương trong thời hạn gần một kỷ (12 năm). Đến lúc ấy, nếu thấy thân thể ta rữa nát thì mới là lúc ta vào cõi Niết Bàn, vì vậy bây giờ các ngươi đừng than khóc tiếc nuối làm gì!”. Dứt lời thì Ngài bỏ đi vào núi mà hóa, nhằm ngày mồng bảy tháng ba Âm lịch. Đúng vào ngày giờ Ngài hóa là lúc phu nhơn Sùng Hiền Hầu trở dạ hạ sinh được một con trai, đặt tên là Dương Hoán. Lạ thay, cậu bé mỗi ngày mỗi khác, nuôi nấng sơ sài mà chóng lớn, chưa học hành mà đã bộc lộ thông minh, càng lớn càng đẹp người, khi ba tuổi được Lý Nhân Tông đưa vào cung nuôi dạy rồi lập cho làm Hoàng Thái tử. Khi vua Nhân Tông băng hà, Thái tử được lên làm vua, lấy hiệu Thần Tông. Lý Thần Tông tức là hóa thân của Từ Đạo Hạnh. Năm 21 tuổi, vua Lý Thần Tông bỗng nhiên mắc bệnh quái lạ, mình mẩy mọc đầy lồng lá, tâm thần bấn loạn, rống tiếng kêu như hổ, danh y khắp nơi được triệu vào hoàng cung chữa bệnh cho vua nhưng ai nấy cũng đều bó tay. Bấy giờ, từ Thần Quang Tự tỉnh Ninh Bình ( Chùa Keo nay thuộc tỉnh Thái Bình), thiền sư Minh Không (Không Lộ) lặn lội vào cung chữa cho vua khỏi bệnh bằng pháp thuật cao cường, được vua ban cho nhiều bổng lộc và phong làm “Lý Triều Quốc Sư” (sau này dân gọi tắt là Lý Quốc Sư). Thiền sư Minh Không ngoài công lớn chữa bệnh cho vua, còn có công sang Trung Quốc xin đồng về đúc Tứ Đại Khí (gồm chuông Quy Điền, tháp Báo Thiên, Phật Quỳnh Lâm và Vạc Phổ Minh) cho nước nhà, và trở thành ông Tổ đúc đồng của Việt Nam. Về vua Lý Thần Tông, đúng như đại thánh Từ Đạo Hạnh đã báo trước cho đồ đệ khi Ngài hóa, là chỉ tạm thời làm vua trong thời gian gần một kỷ, sau khi khỏi bệnh quái, nhà vua sống thêm được hai năm thì băng hà vào năm 1138, hưởng dương 23 tuổi. Khi nhà vua mất, ở Thiên Phúc Tự núi Sài Sơn tự nhiên có khí thiêng bốc lên, ai thấy cũng kinh hãi. Chuyện đến tai vua Lý Anh Tông (con Lý Thần Tông), nhà vua vội sai đại thần đến làm lễ tế, tôn phong Từ Đạo Hạnh làm “Thượng Đẳng Tối Linh Thần”, khi ấy thân xác của Ngài vẫn còn nguyên trong khám thờ, không bị hủy hoại và còn có hương thơm thoang thoảng. Từ đó, trải qua bao triều đại đất nước thăng trầm thịnh suy, Thiên Phúc Tự nổi tiếng linh thiêng với tên gọi là chùa Thầy…
A while later, the wife of the Marquis of Sung Hien was indeed pregnant, and when it was time to give birth, he quickly informed Tu Dao Hanh. Upon receiving the news, he bathed, changed his clothes, called his disciples and said: “My destiny has not yet ended, I must temporarily reincarnate as an emperor for a period of nearly a century (12 years). At that time, if you see my body decay, then it will be the time for me to enter Nirvana, so now you should not cry and regret!”. Having finished speaking, he went into the mountains and passed away, on the seventh day of the third lunar month. On the exact day and time of his passing, the wife of the Marquis of Sung Hien went into labor and gave birth to a son, named Duong Hoan. Strangely, the boy changed day by day, he was raised carelessly but grew quickly, without studying but already showed intelligence, the older he grew the more handsome he became, when he was three years old, Ly Nhan Tong took him to the palace to be raised and established him as Crown Prince. When King Nhan Tong passed away, the Crown Prince ascended to the throne, taking the title Than Tong. Ly Than Tong was the reincarnation of Tu Dao Hanh. At the age of 21, King Ly Than Tong suddenly contracted a strange disease, his body was covered with leaves, his mind was disturbed, he roared like a tiger, famous doctors from all over were summoned to the palace to treat the king but everyone was helpless. At that time, from Than Quang Tu, Ninh Binh province (Keo Pagoda now in Thai Binh province), Zen master Minh Khong (Khong Lo) traveled to the palace to cure the king with powerful magic, was given many salaries by the king and appointed as "Ly Trieu Quoc Su" (later people called him Ly Quoc Su). Zen master Minh Khong, in addition to his great merit in treating the king, also went to China to ask for bronze to cast the Four Great Instruments (including Quy Dien bell, Bao Thien tower, Quynh Lam Buddha and Pho Minh cauldron) for the country, and became the founder of bronze casting in Vietnam. Regarding King Ly Than Tong, just as the great saint Tu Dao Hanh had foretold to his disciples when he passed away, he would only be king temporarily for nearly a century. After recovering from a strange illness, the king lived for two more years before passing away in 1138, at the age of 23. When the king died, a sacred aura suddenly rose from Thien Phuc Pagoda on Sai Son Mountain, and everyone who saw it was terrified. The news reached King Ly Anh Tong (son of Ly Than Tong), and the king quickly sent a high-ranking mandarin to perform a ceremony, honoring Tu Dao Hanh as "Supreme Supreme Spirit". At that time, his body was still intact in the shrine, not destroyed, and still had a faint fragrance. Since then, through many dynasties, the country's ups and downs, Thien Phuc Pagoda has been famous for its sacredness with the name Thay Pagoda...
Đây xin nói về ChùaThầy, ở xã Sài Sơn, huyện Quốc Oai, tỉnh Hà Tây, nằm cách Hà Nội 30 km. Chùa được xây dựng trên sườn Tây Nam núi Phật Tích vào thời vua Lý Nhân Tông, với diện tích khoảng 2.500 m2, được thiết kế 3 dãy nhà song song với nhau. Hai bên chánh điện là hai dãy hành lang và hai gác chuông. Trong chánh điện ngoài tượng Phật Thích Ca, chư vị Bồ tát ra, còn có ba pho tượng thờ “chuyển tiếp ba kiếp” của Thiền sư Từ Đạo Hạnh: tượng giữa là tượng Ngài đã thành Phật, đội mũ hoa sen, tay chắp trước ngực, khoác áo vóc vàng, đặt trên bệ đá quý có chạm trổ hoa chim sắc sảo; tượng bên trái là tượng toàn thân Ngài bằng gỗ bạch đàn, chân tay có khớp nên cử động được, là hình tướng của Ngài lúc đang còn tu hành trong am Hương Hải trên núi Sài, chính thời gian này Ngài đã chữa bệnh cứu khổ cho dân và bày ra trò múa rối cho dân giải trí. Bên phải là tượng của Ngài khi đầu thai trở thành vua Lý Thần Tông, đầu đội mão bình thiên, mình khoác long bào, ngồi trên ngai vàng. Trong chùa còn có thờ Thánh Phụ và Thánh Mẫu, song thân của Từ Đạo Hạnh. Hai bên chùa là hành lang dài thờ 18 vị La Hán. Trước mặt chùa chênh chếch bên trái là dãy núi Long Đầu, có hồ nước rộng tên gọi Long Trì (hay Long Chiểu), giữa hồ có nhà Thủy Đình tám mái lợp ngói xinh xắn dùng để biểu diễn rối nước đặc sắc. Hai bên chùa có hai chiếc cầu cổ ba nhịp lợp mái che, làm tăng thêm vẻ đẹp cổ kính cho chốn già lam tôn nghiêm, tương truyền rằng do chính Trạng Bùng Phùng Khắc Khoan bỏ tiền ra xây dựng vào năm 1602. Ngoài ra còn có thắng cảnh hang Cắc Cớ, nơi trai gái trẩy hội chen nhau theo như câu ca: “Gái chưa chồng nhớ hang Cắc Cớ; Trai chưa vợ nhớ Hội Chùa Thầy!”, có chùa Cao ở lưng chừng núi, chùa Một Mái, đền Thượng, các hang Gió, hang Phật Tích và đặc biệt là hang Thánh Hóa là nơi đại thánh Từ Đạo Hạnh hóa để thác sinh kiếp mới.
Here I would like to talk about Thay Pagoda, in Sai Son Commune, Quoc Oai District, Ha Tay Province, located 30 km from Hanoi. The pagoda was built on the southwest slope of Phat Tich mountain during the reign of King Ly Nhan Tong, with an area of about 2,500 m2, designed with 3 parallel rows of houses. On both sides of the main hall are two corridors and two bell towers. In the main hall, in addition to the statue of Buddha Shakyamuni and Bodhisattvas, there are also three statues of "transition of three lives" of Zen Master Tu Dao Hanh: the middle statue is the statue of him after becoming Buddha, wearing a lotus hat, hands clasped in front of his chest, wearing a golden robe, placed on a precious stone pedestal with delicate carvings of flowers and birds; the statue on the left is a statue of his whole body made of eucalyptus wood, with joints in his limbs so he can move, his image when he was still practicing in Huong Hai hermitage on Sai mountain, during this time he cured the sick and saved the suffering of the people and performed puppet shows for the people's entertainment. On the right is the statue of him when he was reincarnated as King Ly Than Tong, wearing a crown, wearing a dragon robe, sitting on a throne. In the pagoda, there are also worships of the Holy Father and Holy Mother, Tu Dao Hanh's parents. On both sides of the pagoda are long corridors worshiping 18 Arhats. In front of the pagoda, on the left side is Long Dau mountain range, with a large lake called Long Tri (or Long Chieu). In the middle of the lake is the beautiful eight-roofed Thuy Dinh house used for special water puppet shows. On both sides of the pagoda are two ancient three-span covered bridges, adding to the ancient beauty of the sacred temple, which is said to have been built by the mandarin Phung Khac Khoan himself in 1602. In addition, there is the scenic spot of Cac Co cave, where young men and women jostle each other for the festival, as the song goes: "Unmarried girls remember Cac Co cave; Unmarried men remember the Thay Pagoda Festival!", with Cao pagoda halfway up the mountain, Mot Mai pagoda, Thuong temple, Gio caves, Phat Tich cave and especially Thanh Hoa cave, where the great saint Tu Dao Hanh passed away to be reincarnated.
Năm 1997, Bưu điện Việt Nam phát hành bộ tem“Thắng Cảnh Việt Nam” gồm 3 mẫu, trong đó có mẫu (3-1) giá mặt 400 đồng đưa hình ảnh “Phong Cảnh Chùa Thầy” do họa sĩ Trần Thế Vinh thiết kế (xem ảnh), và bưu ảnh về phong cảnh hữu tình này, là mẫu tem đẹp mà người sưu tập tem về đề tài “văn hóa nghệ thuật” không thể không có.
In 1997, Vietnam Post issued the stamp set "Vietnam's Scenic Landscape" consisting of 3 designs, including model (3-1) with a face value of 400 VND, featuring the image of "Thay Pagoda Landscape" designed by artist Tran The Vinh (see photo), and a postcard of this charming landscape, a beautiful stamp that stamp collectors on the theme of "culture and art" cannot miss. none.
Chùa Thầy không chỉ là ngôi cổ tự trong quần thể danh lam có kiến trúc độc đáo của tỉnh Hà Tây, mà còn là một thắng cảnh được xếp hạng di tích lịch sử quốc gia. Hằng năm, rất đông du khách ở trong cũng như ngoài nước về thưởng ngoạn vãn cảnh Chùa Thầy, cũng là để nghe những câu chuyện truyền thuyết khác nhau rất kỳ ảo huyền diệu về một vị thánh, vị vua, vị thiền sư phải nói là hiếm có của lịch sử Việt Nam…
Thay Pagoda is not only an ancient temple in the complex of unique architectural landscapes of Ha Tay province, but also a scenic spot ranked as a national historical relic. Every year, many domestic and foreign tourists come to enjoy the scenery of Thay Pagoda, also to listen to the various magical and mysterious legends about a saint, a king, a Zen master that must be said to be rare in Vietnamese history...