Bhutan là quốc gia không hứng thú với Internet, chẳng mặn mà với giải trí và hơn một nửa dân số chủ yếu làm nông nghiệp, nhưng vẫn thu hút hàng triệu du khách quốc tế. Điều gì làm nên sức hút của quốc gia nhỏ bé này?
Bhutan is a country that is not interested in the Internet, not interested in entertainment and more than half of the population is mainly engaged in agriculture, but still attracts millions of international tourists. What makes this small country so attractive?
Hành trình gian nan đến với quốc gia hạnh phúc
The arduous journey to the happy country
Nằm sâu trong dãy Himalaya, lọt thỏm giữa Tây Tạng và Ấn Độ, Bhutan được mệnh danh là “vùng đất của Thần Sấm”, hay là quốc gia hạnh phúc, nơi được miêu tả là nền văn hóa Phật giáo Himalaya truyền thống cuối cùng còn sót lại.
Tuy là quốc gia nhỏ bé, gần như bị cô lập với bên ngoài, nhưng Bhutan lại gây chú ý với thế giới bằng chính cách sống khác biệt của mình: Chọn GNH - chỉ số hạnh phúc thay cho GDP.
Located deep in the Himalayas, nestled between Tibet and India, Bhutan is known as the "Land of the Thunder God", or the happy country, which is described as the last remaining traditional Himalayan Buddhist culture.
Although it is a small country, almost isolated from the outside world, Bhutan attracts the attention of the world with its own different way of life: Choosing GNH - the happiness index instead of GDP.
Vì lo ngại những tác động tiêu cực từ du lịch lên hệ sinh thái nhạy cảm của đất nước mà Chính phủ Bhutan rất khắt khe đối với du khách. Visa đến đây chỉ cấp theo yêu cầu của các công ty khai thác du lịch và phải đầy đủ giấy tờ hợp lệ mới được thông qua.
Because of concerns about the negative impacts of tourism on the country's sensitive ecosystem, the Bhutanese government is very strict with tourists. Visas to this place are only issued upon request by tourism companies and must have all valid documents to be approved.
Một lý do hạn chế du lịch khác lại nằm ở hành trình bay đến quốc gia hạnh phúc này. Bhutan chỉ có một sân bay quốc tế là Paro, nhưng cũng rất bé, thậm chí còn nhỏ hơn cả Sân bay Nà Sản (Sơn La) - sân bay bé nhất của Việt Nam tôi từng chứng kiến. Chưa kể, nó còn nằm kẹp giữa hai dãy núi cao, rất nguy hiểm khi cất và hạ cánh nếu phi công không quen đường.
Another reason for travel restrictions lies in the flight route to this happy country. Bhutan has only one international airport, Paro, but it is very small, even smaller than Na San Airport (Son La) - the smallest airport in Vietnam that I have ever seen. Not to mention, it is also located between two high mountain ranges, making it very dangerous to take off and land if the pilot is not familiar with the road.
Muốn đến Bhutan, tôi phải quá cảnh ở Bangkok (Thái Lan) rất lâu, sau đó phải dừng chân ở Ấn Độ để đổi phi cơ. Tuy nhiên, với nhiều du khách, càng khó khăn, họ càng tò mò và khát khao khám phá vùng đất cổ tích này.
To go to Bhutan, I had to transit in Bangkok (Thailand) for a long time, then stop in India to change planes. However, for many tourists, the more difficult it is, the more curious and eager they are to explore this fairyland.
Trong chuyến hành trình đến Bhutan, khi máy bay của tôi ngang qua đỉnh Everest lấp lánh phủ tuyết, vị cơ trưởng tự hào “xúi’ hành khách của mình nên ngó ra cửa sổ, vì bên ngoài là nóc nhà quyến rũ nhất hành tinh.
On my journey to Bhutan, when my plane passed over the sparkling snow-covered Mount Everest, the captain proudly "incited" his passengers to look out the window, because outside was the most charming roof on the planet.
Quả thực, ai cũng sững sờ trước sự kỳ diệu và hùng vĩ của thiên nhiên. Những người theo đạo Phật thì bắt đầu tụng kinh và ca ngợi ân huệ thánh thần đã cho họ cơ hội được 1 lần trong đời hạnh ngộ với Everest kiêu hùng.
Indeed, everyone was stunned by the magic and majesty of nature. Buddhists began to chant and praise the divine grace that gave them the once-in-a-lifetime opportunity to meet the majestic Everest.
Đang say sưa trong niềm hạnh phúc được ngắm nhìn nóc nhà thế giới, thì máy bay bỗng giảm độ cao rồi từ từ xuyên qua khe núi hẹp như phim hành động, khiến tôi thót tim và chỉ thở phào khi hai chân đã vững trên mặt đất.
While I was intoxicated with the happiness of seeing the roof of the world, the plane suddenly lost altitude and slowly passed through a narrow mountain pass like an action movie, making my heart skip a beat and I could only breathe a sigh of relief when my two feet were firmly on the ground.
Hạnh phúc bên trong cánh cửa “mở hé”
Happiness inside the "slightly open" door
Bhutan, vương quốc hạnh phúc nhất thế gian đây rồi. Những con phố sạch sẽ, yên bình tô điểm cho các dãy nhà truyền thống cầu kỳ treo đầy ớt. Cảnh vật nhuốm màu thời gian huyễn hoặc như hiện ra từ một quá khứ xa xôi.
Bhutan, the happiest kingdom in the world. Those The clean, peaceful streets adorn the rows of traditional houses decorated with elaborate chili peppers. The scenery is tinged with the magical color of time, as if it had appeared from a distant past.
Anh hướng dẫn viên đón đoàn rồi đưa chúng tôi đến một quán ăn chay. Vừa lái xe chạy qua các phố, anh vừa chuyện trò rôm rả rồi khuyên mọi người đã đến Bhutan thì nên bỏ lại mọi ý niệm về thế giới ở bên ngoài. Vì quốc gia hạnh phúc này chẳng tuân theo quy luật nào của nhân loại cả. Hãy cứ để tinh thần mình thật trống rỗng, tâm hồn rộng lòng hết cỡ và một cái bụng đói cồn cào nữa để đón nhận hết thảy những bất ngờ về Bhutan.
The tour guide picked up the group and took us to a vegetarian restaurant. While driving through the streets, he chatted animatedly and advised everyone who came to Bhutan to leave all notions of the outside world behind. Because this happy country does not follow any human rules. Just let your spirit be empty, your soul be as open as possible and your stomach be hungry to receive all the surprises of Bhutan.
Anh đưa chúng tôi đến một quán chay treo đầy ớt với các món ăn theo phong cách người Ấn. Tức là có cà ri, rau củ quả, thêm bơ sữa, phô mai và không thể quên ớt cay xè lưỡi.
He took us to a vegetarian restaurant decorated with chili peppers and Indian-style dishes. That is, there are curries, vegetables, butter, cheese and not to forget the tongue-burning chili peppers.
Mới ở Bhutan có vài phút, nhưng đâu đâu tôi cũng thấy toàn ớt là ớt. Ớt bán đầy ngoài chợ, phơi đỏ thành từng bao tải, ớt trong từng mâm cơm, treo đầy cửa sổ như thể ớt chính là quốc quả của xứ này vậy.
I had only been in Bhutan for a few minutes, but everywhere I saw chili peppers. Chili peppers were sold in the market, dried red in sacks, chili peppers in every tray of food, hanging all over the windows as if chili were the national fruit of this country.
Vì đói, tôi vội đưa ngay đồ ăn vào miệng, nhưng phải nhai chậm lại do gạo Ấn khá khô, cùng với vị cay của các loại gia vị mới lạ. Nào thêm chút sốt củ quả cà ri cay nồng cùng hương thơm the thé của lá thảo dược, bơ siêu ngậy, phomai siêu cứng, hạt tiêu Sichuan bốc lửa dữ dội. Các lớp gia vị xoay vần luân chuyển khiến vị giác tôi ban đầu sợ hãi dè chừng, sau đó tôi quen và cuối bữa ăn thì yêu lấy sự mới mẻ này.
Because I was hungry, I quickly put the food in my mouth, but had to chew slowly because Indian rice was quite dry, along with the spiciness of the new spices. Add a little spicy curry sauce with the sharp aroma of herbal leaves, super rich butter, super hard cheese, and fiercely fiery Sichuan pepper. The layers of spices rotated and rotated, making my taste buds initially afraid and wary, then I got used to it and by the end of the meal, I loved this novelty.
Sau bữa ăn lót dạ, chúng tôi chính thức bước vào hành trình khám phá Bhutan nhỏ bé, nhưng ẩn giấu nhiều điều trong trẻo và hạnh phúc thế gian.
After a light meal, we officially embarked on a journey to explore small Bhutan, but hidden in it are many pure things and worldly happiness.
Trong khi phần còn lại của thế giới đang phải chịu áp lực xây nhà to, mua xe đẹp, thì người Bhutan lại dễ dàng hài lòng với những gì họ đang có. Họ rất ít chú trọng đến vật chất, ít xây nhà hiện đại, không trưng nhiều biển quảng cáo, nhưng lại thích tận hưởng cuộc sống yên bình hòa quyện vào thiên nhiên. Sống giữa thiên nhiên, người Bhutan yêu quý, bảo vệ núi rừng như chính cuộc sống của mình.
While the rest of the world is under pressure to build big houses and buy nice cars, Bhutanese people are easily satisfied with what they have. They pay little attention to material things, rarely build modern houses, do not display many billboards, but like to enjoy life Peacefully blending with nature. Living in the midst of nature, Bhutanese people love and protect the mountains and forests as their own lives.
Bởi vậy, những ngày rong ruổi ở đây, mùi hương tôi ngửi thấy nhiều nhất chính là không khí trong lành thoảng hương nhang trầm tĩnh tại. Khi lên núi lên rừng, tôi ngất ngây trong làn hương của nhiều loại hoa dại mọc vô tư, đan xen cùng hương hoa của xứ an lạc.
Therefore, during the days wandering here, the scent I smelled the most was the fresh air with the scent of calm incense. When going up the mountains and forests, I was overwhelmed by the scent of many wild flowers growing freely, intertwined with the scent of flowers of the peaceful land.
Ngoài ra, Bhutan còn là đất nước “5 không 3 có” lần đầu tiên tôi được biết. Năm không: Không đèn giao thông, không sử dụng túi nylon, không hút thuốc lá, không thuốc trừ sâu và không có tội phạm. Ba có: Là quốc gia duy nhất có Bộ Hạnh phúc, có nhiều tu viện và đền thở cổ xưa nhất và còn vua. Nhà vua rất được người dân yêu mến, vì tài giỏi, nhân hậu và đương nhiên ngài… rất đẹp trai.
In addition, Bhutan is also the first country I have known of "5 no's and 3 yes's". Five no's: No traffic lights, no use of plastic bags, no smoking, no pesticides and no crime. Three yes's: It is the only country with a Ministry of Happiness, many ancient monasteries and temples and a king. The king is very loved by the people because he is talented, kind and of course he is very handsome.
Năm ngày ở Bhutan, tôi cũng rất ấn tượng với cách người bản xứ trò chuyện với nhau. Họ nói chuyện chỉ giống như chúng ta đang thì thầm. Còn khi gọi ới nhau từ xa, thì âm thanh mới giống như ta đang nói chuyện đối mặt. Làm khách ở đây, tôi cũng không dám nói lớn tiếng bao giờ, vì sợ làm cả Bhutan hốt hoảng. Thậm chí, chân bước cũng phải e dè như dâu mới về nhà chồng.
In my five days in Bhutan, I was also very impressed with the way the locals talk to each other. They talk just like we are whispering. And when calling each other From afar, the sound is like we are talking face to face. As a guest here, I never dare to speak loudly, for fear of alarming the whole of Bhutan. Even my steps are as cautious as a new bride entering her husband's house.
Ở xứ hạnh phúc, ngoài việc ngắm nhìn con người, phong cảnh và thưởng thức ẩm thực, tôi cũng gom nhặt cho mình một chút trải nghiệm Phật giáo diệu kỳ. Đó là buổi sớm mai trong trẻo tựa cổ tích ở Tu viện Rinpung Dzong trông như một pháo đài cổ. Hay Tu viện Taktsang chênh vênh trên vách núi 3.000 m nhìn xuống thung lũng Paro. Bên dưới, cả rừng cây đồng loạt đổ màu như rát vàng. Không biết khi đi sâu hơn vào núi cao, tuyết phủ hay các am tu mây mù bao phủ thì cảnh vật còn cổ tích đến dường nào.
In the land of happiness, in addition to admiring the people, the landscape and enjoying the cuisine, I also collect for myself a little magical Buddhist experience. That is the clear, fairy-tale-like morning at Rinpung Dzong Monastery, which looks like an ancient fortress. Or Taktsang Monastery, precariously perched on a 3,000 m cliff overlooking the Paro valley. Below, the entire forest turns a fiery yellow. I wonder how much more fairy-tale the scenery will be when going deeper into the high mountains, covered in snow or in the hermitages covered in clouds.
Tôi lặng lẽ dạo bước chân trần trên hành lang gỗ đầy nắng, ánh mắt lướt đi như dò tìm một cánh áo cà sa đỏ thẫm nào đó. Kia rồi, các thầy tu đang ngồi chụm vào nhau tụng kinh niệm Phật quanh bát hương trầm khói tỏa mù mịt. Theo chân một trong số các thầy tu, tôi bước vào đền thờ cổ đi quanh các vòng xoay khấn nguyện. Người ta tin rằng, chỉ cần xoay các vòng xoay này, con người có thể gửi các lời cầu nguyện lên trời và được may mắn, bình an.
I quietly walked barefoot on the sunny wooden corridor, my eyes glancing as if searching for a crimson robe. There, the monks were sitting together chanting Buddhist sutras around The incense bowl was filled with smoke. Following one of the monks, I entered the ancient temple and walked around the prayer wheels. It is believed that by simply rotating these wheels, people can send their prayers to heaven and receive luck and peace.
Người Bhutan coi Phật giáo không chỉ là tôn giáo, mà là lẽ sống. Họ coi Phật như người thầy để lại nhiều bài học tinh tế, nên trân trọng và tiếp nhận thực hành. Vì vậy, phần lớn người Bhutan đều theo đạo Phật và ăn chay. Họ luôn tin vào nhân quả, nên sống rất từ bi và nhân ái.
The Bhutanese consider Buddhism not only a religion, but also a way of life. They consider Buddha as a teacher who left behind many subtle lessons, so they respect and accept the practice. Therefore, most Bhutanese follow Buddhism and are vegetarians. They always believe in cause and effect, so they live very compassionately and humanely.
Ở Việt Nam, tôi cứ nghĩ xứ mình la liệt lễ hội lắm rồi, nhưng hóa ra Bhutan còn nhiều gấp bội phần. Người dân ở đây chia sẻ, lễ hội có thể phủ kín Bhutan hàng tuần. Cứ đến lễ hội, mọi người thay vì tranh thủ bán hàng kiếm lời, thì đóng cửa hàng rồi đi chơi như du khách.
In Vietnam, I thought that my country was full of festivals, but it turns out that Bhutan has many more. People here share that festivals can cover Bhutan for a week. Every time there is a festival, instead of selling goods to make a profit, people close their shops and go out like tourists.
Ngoài buôn bán, làm ảnh mẫu cho du khách dường như là một nghề phụ của người Bhutan. Họ rất thân thiện chụp ảnh với du khách. Nét mặt thanh tú, hướng thiện như lan tỏa vào không khí một niềm hạnh phúc hân hoan. Thứ hạnh phúc không thể đến từ đồ hiệu xa xỉ hay trang sức đắt tiền.
In addition to trading, being a model for tourists seems to be a side job for the Bhutanese. They are very friendly and take pictures with Tourists. The elegant, benevolent face seemed to spread a joyful happiness into the air. The kind of happiness that cannot come from luxury brands or expensive jewelry.
Vài ngày lang thang ở Bhutan, tâm hồn tôi lúc nào cũng rạo rực sức sống, còn tâm trí thì thanh thản như có cả một cánh đồng hoa vàng rộn rã ở trong đó. Mọi ngõ ngách, mái nhà và nụ cười tỏa nắng ở đây đều như tiếp cho người ta thứ năng lượng dịệu kỳ. Những cảnh vật đơn sơ, giản dị nơi nào chẳng có, thế mà chúng đã khiến tâm hồn tôi rung lên những nhịp bồi hồi khó tả.
After a few days wandering in Bhutan, my soul was always full of vitality, and my mind was as peaceful as if there was a field of bustling yellow flowers in it. Every corner, roof and sunny smile here seemed to give people a magical energy. The simple, plain scenes were everywhere, yet they made my soul vibrate with indescribable emotions.
Tất cả đã khiến tôi nhận ra rằng, hạnh phúc ở Bhutan thật gần. Hạnh phúc của Bhutan được đong bằng hạnh phúc giản dị của người dân. Nó hiện hữu ngay trong ánh mắt nụ cười, trong sự tử tế, chân thành của người bản địa, trong tĩnh lặng, hiền hòa của những ngôi chùa trăm tuổi và ngay cả lúc này đây, khi tôi nhâm nhi tách cà phê nóng giữa điệp trùng núi đồi của dãy Himalaya huyền thoại.
All of this made me realize that happiness in Bhutan is so close. The happiness of Bhutan is measured by the simple happiness of the people. It exists right in the eyes and smiles, in the kindness and sincerity of the locals, in the silence and gentleness of the hundred-year-old temples and even now, when I sip a cup of hot coffee among the mountains of the mysterious Himalayas. phone.