Không thể dùng vũ lực để duy trì hòa bình, chỉ có thể đạt đến hòa bình bằng vào sự hiểu biết. (Peace cannot be kept by force; it can only be achieved by understanding.)Albert Einstein
Hãy nhớ rằng hạnh phúc nhất không phải là những người có được nhiều hơn, mà chính là những người cho đi nhiều hơn. (Remember that the happiest people are not those getting more, but those giving more.)H. Jackson Brown, Jr.
Đừng làm cho người khác những gì mà bạn sẽ tức giận nếu họ làm với bạn. (Do not do to others what angers you if done to you by others. )Socrates
Dễ thay thấy lỗi người, lỗi mình thấy mới khó.Kinh Pháp cú (Kệ số 252)
Tôi chưa bao giờ học hỏi được gì từ một người luôn đồng ý với tôi. (I never learned from a man who agreed with me. )Dudley Field Malone
Khi tự tin vào chính mình, chúng ta có được bí quyết đầu tiên của sự thành công. (When we believe in ourselves we have the first secret of success. )Norman Vincent Peale
Hạnh phúc không tạo thành bởi số lượng những gì ta có, mà từ mức độ vui hưởng cuộc sống của chúng ta. (It is not how much we have, but how much we enjoy, that makes happiness.)Charles Spurgeon
Đừng than khóc khi sự việc kết thúc, hãy mỉm cười vì sự việc đã xảy ra. (Don’t cry because it’s over, smile because it happened. )Dr. Seuss
Một người chưa từng mắc lỗi là chưa từng thử qua bất cứ điều gì mới mẻ. (A person who never made a mistake never tried anything new.)Albert Einstein
Không có ai là vô dụng trong thế giới này khi làm nhẹ bớt đi gánh nặng của người khác. (No one is useless in this world who lightens the burdens of another. )Charles Dickens
Trang chủ »» Danh mục »» Rộng Mở Tâm Hồn »» Nhân vật Phật giáo »» Xem đối chiếu Anh Việt: TƯỞNG NIỆM THẦY TUỆ SỸ »»
THẦY - XUẤT SĨ DƯỚI TRỜI XANH
Ngài ngồi đó như trường sơn bất động
Mặc quanh mình sấm sét với bão dông
Lửa ngập tràn, lửa cháy đỏ phương đông
Lũ người mê đang cuồng ngông càn rỡ
Người thống khổ bao lầm than cơ nhỡ
Đau dân tình, thương tứ chúng bơ vơ
Không ra đi, Bồ Tát tâm không nỡ
Ở lại đây, mặc dang dở điêu linh
Vạt áo lam lồng lộng bản Tâm kinh
Bức tâm thư gọi hậu sinh thức tỉnh
Chốn thiền môn dựng thanh quy chấn chỉnh
Giáo hội dân lại minh định thừa hành
Ngài thọ ấn vì Phật pháp chính danh
Gánh trọng trách ấy là Bồ Tát hạnh
Dòng Phật Việt khơi lại nguồn hưng thạnh
Thị Ngạn am lưu sử xanh xứ sở
Bậc thượng Sĩ với tâm hồn rộng mở
Đấng trí Tuệ dụng pháp diệu tâm cơ
Khảy cung đàn hòa điệu những vần thơ
Vọng vào đời người ngẩn ngơ kính ngưỡng
Chống gậy trúc bồ đề tâm tăng trưởng
Đạp trường sơn khí phách đại tượng vương
Dịch trang kinh bố thí pháp cúng dường
Chí dựng lập quyết trọn đường chánh đạo
Tế độ người toàn tịnh tâm ủy lạo
Nguyện phục hoạt chẳng ngại khó gian lao
Lèo lái thuyền mặc sóng gió xôn xao
Đại từ bi nhân cách cao vời vợi
Ngài dấn thân vì lòng người mong đợi
Lúc loạn ly thống thiết khắp nơi nơi
Buổi nhiễu nhương nhiều huyễn tượng ma trơi
Thời mạt pháp toàn những lời trí trá
Những thế lực vô minh đang quấy phá
Ngày âm u quốc vận nghịch sơn hà
Đêm mày mò pháp vận ngược dân ta
Ngài gióng trống để tồi tà phụ chánh
Thân lau sậy mà thần hồn bậc thánh
Hành trạng ngài cao cả lại tinh anh
Áo cà sa xuất sĩ dưới trời xanh
Ngôn từ nào để xứng danh tôn quý?
Tiểu Lục Thần Phong
Ất Lăng thành, 0923
HIỀN SĨ
Áo lam phơ phất trường sơn
Thân gầy gậy trúc cô đơn độc hành
Sậy lau đôi mắt tinh anh
Sống đời ly viễn mà thành đạo sư
Nói lời pháp lạc chơn như
Pháp hành pháp học kể từ Thế Tôn
Chí tâm thân giáo chơn ngôn
Già lam dựng lập bảo tồn thanh quy
Tâm từ đức hạnh đại bi
Dấn thân lo liệu cũng vì nước non
Thương hàng tứ chúng như con
Loạn ly hung hiểm hãy còn minh sư
Trọn tình nhiệt huyết tâm thư
Đánh thức đồ chúng khư khư tấc lòng
Ngục tù hình án vướng vòng
Truyền thừa giáo hội quyết không phụ người
Phục quang Phật Việt sáng ngời
Hội đồng lưỡng viện một lời đinh ninh
Tuệ sư viết sách dịch kinh
Sĩ hiền lập lại lịch trình năm xưa
Sư vương bản lãnh có thừa
Con thuyền giáo hội quyết đưa đến cùng
Ở đời muôn sự của chung
Sá gì ngôi vị trùng trùng hiểm nguy
Kim cang bất hoại chẳng suy
Tinh thần vô úy vẫn đi một đường
Định tâm bậc đại tượng vương
Tòng lâm thạch trụ xem thường lợi danh
Cung đàn trác tuyệt âm thanh
Câu thơ “mắt biếc”* long lanh giữa dòng
Hiền nhân tự tại thong dong
“Khung trời hội cũ”* vàng trong cõi này
Chỉ vì quốc vận lung lay
Hòa cùng pháp vận nên thầy dấn thân
Tấm lòng vì nước vì dân
Ông tăng xuất sĩ tinh thần trượng phu
Thiền am cho chí ngục tù
Đạo tràng của bậcchân tu thực hành
Kính thầy rất mực tâm thành
Ngưỡng ngài một bậc thiện lành tôn sư
Tiểu Lục Thần Phong
Ất Lăng thành, 0923
(*) chữ của thầy
LỜI XUẤT RA THỐNG THIẾT
Chưa diện kiến cũng chưa từng giao tiếp
Ngỡ thầy trò từ muôn kiếp xa xưa
Người lên đường đại chúng mãi ngủ trưa
Chống gậy trúc đội nắng mưa dấn bước
Giữa ly loạn vẫn trang nghiêm mực thước
Tô vàng son áo xống buộc ràng nhau
Ngỡ hoằng dương nào thấu tận cơn đau
Ngày tối sầm đêm bạc màu máu dựng
Địa ngục mở ma vương đà giả chứng
Suối nguồn khô mắt ráo hoảnh rưng rưng
Người và quỷ say vũ điệu thậm xưng
Mang hài cỏ đạp núi rừng nam Việt
Đêm trường sơn sao trời thay mắt biếc
Ngày cô thần chấp bút viết trường ca
Vạt áo nâu lồng lộng bóng sơn hà
Bậc thượng sĩ chăm luống cà chớm nụ
Cuộc lữ thứ trớ trêu trò du thủ
Thầy tọa thiền kiết giới giữa ngục tù
Pháp thời mạt quốc vận thậm âm u
Chống tích trượng dấn thân sư dựng lập
Dòng tượng vương tuyên lời Duy Ma Cật
Ngồi an nhiên mật thất bậc du già
Lòng quan hoài pháp vận những xót xa
Thư tâm huyết lời xuất ra thống thiết
Thương dân nước đâu thấy mình chịu thiệt
Tấm thân gầy gánh vác việc giang san
Mịt mù mây âm hưởng một cung đàn
Rừng đã cháy gầm vang sư tử hống
Không quản ngại tận thân tâm gióng trống
Đất trời lay hoa rải ngập hư không
Ngài hiện thân của minh triết phương đông
Như bàn thạch giữa gió giông hung hiểm
Nhìn tranh đoạt mà thương thay cười mỉm
Pháp lữ suy sao hiểu được tim Người
Danh vọng kia và lợi dưỡng của đời
Tợ dép rách uổng cho lời thiện xảo
Ngôi pháp chủ cũng chỉ là danh hão
Có chi đâu đồng đạo phải lao đao
Ngài vì pháp nào phải vị ngôi cao
Thời thế thế biết nói sao cho tỏ
Nối tục diệm giữ truyền đăng chư tổ
Tiếc thay người mê mải cố vô minh
Thị Ngạn am sấm sét giữ lặng thinh
Chí vững chắc lòng trung trinh kiên định
Vi diệu pháp truyền trao hàng thính chúng
Chữ của thầy là tuyệt tác viên dung
Huệ mãn khai với nghệ thuật hòa chung
Thượng cúng dường hạ chúng sanh phụng sự
Thân lau sậy mà linh hồn sư tử
Cười hiền từ bậc du sĩ tượng vương
Mắt ngưng thần thấu suốt tận mười phương
Giữ đuốc sáng trên con đường hoằng hóa
Đêm nguyệt tận mạn thù sa trắng xóa
Khúc hạc cầm chấp chới mãn thiên hoa
Từ cao nguyên đất đỏ cội thông già
Hương giới đức khắp gần xa lan tỏa
KHÍ ĐỘ TRƯỢNG PHU
Thầy đã lên đường tự thuở nao
Nhiệt tâm dốc sức để truyền trao
Chánh pháp duy trì nơi cõi tạm
Thân gầy trụ vững chẳng suy hao
Sâu đời mạt pháp lắm thương đau
Tà sư tham chính vẽ bôi màu
Áo lam lụy phải trò danh lợi
Nên nỗi cà sa chợt đỏ au
Đồng đạo phân chia chuyện thị phi
Lục hòa quên béng kể từ khi
Ma vương thắng thế bày ra cuộc
Nội tình pháp lữ thậm lâm li
Đời khổ đau nhiều đạo lại suy
Vô thường thay đổi đoạn phân kỳ
Tánh không các pháp luôn là thế
Vô ngã thật như nhớ khắc ghi
Sắc - không tâm đắc thuộc lòng rồi
Phước - họa vần xoay mãi chẳng thôi
Đọa - thăng bất định mà trôi nổi
Chỉ chấp ngôn từ, khổ uổng công
Thích tử thực tu buông cả xuống
Đêm tàn còn sót ánh trăng suông
Tên trộm vô tình quên, để lại
Bậu cửa thiền môn mãi sáng luôn
Thầy đã lên đường không ngoái lại
Mặc cho mưa bão có dông dài
Khí độ trượng phu nào có ngại
Từ bi, trí tuệ vẹn toàn hai
Bát nhã láng lai tâm trí sáng
Tứ đại sa môn chứa vạn trang
Ngòi bút chảy tràn chân thật ngữ
Đạo, đời phụng sự tự tâm can
Nước loạn dân oan đạo ngả nghiêng
Ra tay chèo chống lái con thuyền
Vượt qua ghềnh thác và dông tố
Tâm nguyện đưa về chỗ tịnh yên
Hộ quốc hộ dân qua tháng năm
Tâm tư trong sáng tợ trăng rằm
Nước non cố quận không hề phụ
Thiên hạ bao người giữ trọn tâm
Trung đạo con đường Phật mở ra
Thiên nhân muôn loại cõi Sa Bà
Y giáo phụng hành nên nhập đạo
Tín tâm cần có cả công phu
Phúc nước còn đây bậc chân tu
Thầy thay sư phụ nối chơn truyền
Hộ pháp giữ gìn cơ nghiệp cũ
Hùng tâm lý rõ sự trung kiên
Mắt sáng như sao nụ cười hiền
Thân gầy lau sậy huệ vô biên
Viết sách dịch kinh truyền dạy chúng
Độc hành tinh tấn phụng nhơn thiên
Thiền thất đồi thông giữa núi rừng
Bóng thầy dáng dấp cuộc trùng hưng
Đạo pháp xương long dân tộc vững
Sử sách xưa nay cũng đã từng
ĐỘC HÀNH LY VIỄN
Đất lệch cơ đồ đổ ngã nghiêng
Bao nhiêu oan uổng với ưu phiền
Sinh lộ cùng đường duyên tắc biến
Muôn vạn người đi biển máu loang
Phải buổi gian nguy biết đá vàng
Tinh thần vô úy chí bền gan
Từ bi chan chứa bao dung chúng
Chịu trận hồng phong phụng pháp tràng
Áo vải hài rơm giữ pháp hành
Tấc lòng tha thiết độ nhơn sanh
Gậy trúc trường sơn dường thạch trụ
Hải Đức thiền môn đủ chí thành
Hỏa hận tràn lan họa hiểm hung
Nhân tâm ly tán thậm mông lung
Tăng tục đôi đàng đầy ách nạn
Đạo đời hai nẻo hạn nghiệp chung
Thầy chẳng ra đi vì đại chúng
Cắm trượng đương thân đấng đại hùng
Chí lớn mưu đồ cơ phục hoạt
Ngục tù hình án vẫn ung dung
Núi dựng rừng xanh bóng áo già
Độc hành ly viễn khúc trường ca
Cung đàn cao xướng ai tòng hướng
Du sĩ không nhà đường thẳm xa
Khí phách ẩn tàng thân sậy lau
Cất lời tâm huyết dậy cơn đau
Quốc độ, dân sinh cùng đạo cả
Tiếc thay pháp lữ đã phai màu
Trí huệ thậm thâm rất nhiệm mầu
Đồng đạo bao người hiểu được đâu
Long tượng tòng lâm đâu vị tướng
Chỉ vì cơ nghiệp xướng thệ sâu
Đạo pháp xương long dân tộc hưng
Lê, Lý, Trần, Lê… cũng đã từng
Thiền sư hộ quốc còn ghi chứng
Sử sách ngàn thu xưng tán danh
Đôi mắt tinh anh thấu nhiễu nhương
Giương cao đuốc tuệ giữa đêm trường
Lời tâm huyết gọi trùng quang ấn
Truyền thừa chánh pháp tận hoằng dương
Viết sách dịch kinh vẫn miệt mài
Bản hoài chí nguyện chẳng hề phai
Vô ngã dấn thân hành hoạt xử
Xứng danh trưởng tử sứ Như Lai
TƯỢNG VƯƠNG BẢN THỂ
Vỗ đôi cánh hạc phong trần
Đất trời khoáng đạt thanh tân lạ thường
Tấu lên khúc nhạc cúng dường
Thế Tôn cùng với mười phương Phật đà
Thanh âm một cõi Sa Bà
Ba ngàn thế giới cũng là tại tâm
Nước non chung một cung trầm
Máu sa lệ sót những lầm than đau
Dấn thân mưa gió dãi dầu
Đạp rừng lửa cháy đội đầu gian nan
Cất lời tâm huyết ruột gan
Duy trì chánh pháp phục quang ấn truyền
Ra tay lèo lái con thuyền
Đạo pháp dân tộc gắn liền Phật môn
Hằng tâm nhiệt huyết bảo tồn
Dịch kinh viết sách tâm hồn thăng hoa
Đêm trường Thị Ngạn sáng lòa
Núi đồi nảy nở một tòa sen xanh
Từ bi, trí dũng tinh anh
Tinh thần vô úy mà thành đạo sư
Lời lời trác tuyệt chơn như
Đạo đời phụng sự đạị từ Phật tâm
Trải qua thế sự thăng trầm
Độc hành chẳng ngại tháng năm giữ gìn
Trí huệ bát nhã tâm kinh
Tượng vương bản thể mang hình sậy lau
Phước phần còn có về sau
Trùng hưng Phật đạo bền lâu với đời
Trượng phu đứng giữa đất trời
Tòng lâm thạnh trụ cho người dựa nương
Đức hạnh ngược gió tỏa hương
Nước non một dải vô thường thịnh-suy
HIỀN SĨ
Như cha đôi mắt sáng ngời
Thâm trầm cười nhẹ đất trời thênh thang
Từ tâm cả chí bền gan
Một lòng hộ pháp với giang san này
Tinh anh đôi mắt ông thầy
Thấu lòng người thấy sâu dày nhân duyên
Du già thiền thất tinh chuyên
Trí huệ thù thắng thiện hiền thượng nhân
Thanh tịnh cặp mắt tăng thân
Thương hàng hậu học ân cần khuyên răn
Nhọc lòng nhiều nỗi trở trăn
Lời thư tâm huyết truyền đăng nhắn người
Tỳ kheo mắt tỏ tuồng đời
Hiển bày pháp tạng tuyệt vời ngữ ngôn
Núi sông chất ngất trong hồn
Hộ dân hộ pháp bảo tồn thanh quy
Mắt bậc tu sĩ từ bi
Cung đàn khoáng đạt dễ gì thẩm âm
Ai người tâm nhận được tâm
Mà hàng tứ chúng vẫn thầm ngưỡng trông
Hiền sĩ đôi mắt mênh mông
Giữa đời mạt pháp mà không sờn lòng
Trải qua bao bận bụi hồng
Hướng về cao rộng vượt trong đất trời
Mắt biếc nghệ sĩ ở đời
Vần thơ trác tuyệt những lời thiết tha
Ánh trăng soi bóng sơn hà
Thiền môn in dấu nước nhà Việt Nam
PHỤNG ẤN TRÙNG QUANG
Biết nói làm sao cảm xúc này
Lòng người ngưỡng mộ lạ lùng thay
Ông thầy áo vải cơm chay ấy
Ngất đỉnh cao vời thấy tựa non
Vượt thoát bay cao khỏi lối mòn
Minh tinh soi sáng buổi hồng hoang
Phương trời cao rộng ngàn muôn hướng
Cả chí hùng tâm tướng phượng hoàng
Trúc thẳng tòng thăng hạnh chánh đoan
Ưu thời mẫn thế những lo toan
Xuất sĩ du tăng lòng chẳng đoạn
Yêu nước thương dân trọn chí thành
Thân gầy đôi mắt sáng long lanh
Pháp tạng hiển bày ánh tinh anh
Du già sư luận cùng kinh kệ
Tuyệt bút tài hoa để lại đời
Đôi mắt người thôi đủ vạn lời
Bao la biển pháp nước trùng khơi
Trí huệ dễ gì đo đếm được
Mạt pháp còn may phước có Người
Nước loạn dân oan rã rượi rồi
Lên đường dấn bước độc hành thôi
Chẳng ngại gian nguy tù ngục tối
Tế độ đời đau cội gốc từ
Phải buổi suy vi pháp lữ hư
Quên lời Phật dạy với chơn như
Vì chữ lợi danh phò thế tục
Những người đoan chính rút lui đi
Trượng phu tráng khí dạ từ bi
Khơi nguồn chấn tích dựng oai nghi
Độ đời cứu đạo toàn tâm trí
Phụng ấn trùng quang ý chí ngài
Lửa cháy tàn đêm nỗi bi ai
Tăng tục đôi đàng lắm ách tai
Hiền sĩ lòng đâu e quản ngại
Bản hoài Bồ Tát tác Như Lai
Sư tử hùng tâm tiếng hống dài
Tượng vương trầm tĩnh bước khoan thai
Tòng lâm thạch trụ ngày nay vậy
Phật Việt sơn môn cậy phúc thầy
BÓNG NGÃ TRƯỜNG SƠN
Sanh tử bì lao có nhớ chăng
Người trong cuộc lữ vẫn tung tăng
Tranh danh đoạt lợi hòng mưu sự
Vọng tưởng đời đây cứ vĩnh hằng
Một tí làn hơi rất nhỏ nhoi
Không vào ra nữa kể như rồi
Xuôi tay một phát là rơi sạch
Còn có nơi nào anh với tôi
Thọ ấn truyền thừa chẳng vị ngôi
Vì chưng cơ nghiệp chẳng đành thôi
Pháp lữ mê vui trường hí kịch
Trăng vào thiền thất nghịch dòng trôi
Một mảnh giang san cá cược chơi
Thay ngôi đổi chủ biện bao lời
Thầy về núi cả ngồi yên đó
Mắt tợ sao khuê tỏ giữa đời
Cánh hạc cung trời cao thẳm xa
Tiếng kêu đồng vọng khắp sơn hà
Tăng tục ai người tâm đế thính
Phục quang trùng ấn lịch trình ca
Cơ nghiệp Như Lai dẫu có suy
Tùy thời tùy lúc chẳng hề chi
Người sai chứ pháp hằng như thị
Thầy vẫn trung trinh chí khí bền
Nhạc khúc vô thường vẫn tấu lên
Lạ lùng vạn pháp vốn không tên
Mà sao lay động lòng ly viễn
Pháp vận vô can chuyện miếu đền
Rừng cháy vô hồi lửa tàn đêm
Nền xưa còn đỏ máu loang thềm
Đồng xanh xương trắng tràn lau sậy
Quốc vận thịnh suy cậy chửa quên
Bóng ngã trường sơn dáng tượng vương
Độc hành cất bước giữa đêm trường
Tiếng hống sư vương rền thập xứ
Mặc đời giông tố cứ hoằng dương
Đuốc Tuệ soi đường Thị Ngạn am
Du Sĩ nào e sự khổ kham
Thạch trụ giữa giòng ngăn nước lũ
Tòng lâm khẳng khái trụ phương nam
ĐAN TÂM
Đêm tàn rơi ngày nắng mới đang lên
Thầy ngồi đó khúc dương cầm tuyệt kỹ
Cao trường sơn nhiệt huyết hồn tráng khí
Rộng hải hà lòng xuất sĩ thanh an
Đêm độc hành âm hưởng môt cung đàn
Trong thiền thất cây đèn cầy tỏa sáng
Vung ngọn bút hóa vần thơ hào sảng
Thềm xanh rêu muôn vạn ánh sao lay
Đêm trăng vàng hạc trắng soãi cánh bay
Thầy ly viễn kể từ ngày xuất xử
Mắt sáng sâu mỉm cười nhìn lữ thứ
Giữa điêu tàn một mực giữ đan tâm
Đêm hồng hoang dấn bước thật thâm trầm
Địa ngục mở quỷ ca hàm huyết ẩm
Ngai vàng cao nhuộm máu đào đỏ thẫm
Thị Ngạn am nguồn mạch ấm tàn khuya
Đêm ly loạn lòng người lắm chẻ chia
Bậc du sĩ chẳng hề lìa tứ chúng
Tâm từ bi vô hình mà diệu dụng
Ngày bạo tàn không nao núng sư vương
Đêm lửa rừng thiêu rụi cả đàn hương
Thánh thần đau nỗi cùng đường nghiệt lộ
Người tuyệt vọng khóc thầm trong huyệt mộ
Thầy lên đường thôi nhịp mõ vô tri
Đêm sanh tử đại tượng định an đi
Chẳng ngại chi thanh quy môn pháp phái
Tâm độ sanh là Phật tâm vĩ đại
Có luật nào lại ngăn ngại hiền nhân
Đêm đạo tràng thầy phụng hiến thanh tân
Dòng Phật Việt thêm một lần khởi sắc
Đất trời rộng dựng chi rào nam bắc
Rỗng rang lòng ấy sở đắc vô biên
Đêm tâm kinh trụ xứ cõi thánh hiền
Bậc du già tịnh yên trong thiền thất
Mặc ngoài hiên hoa rơi tràn mặt đất
Quả trên cành nào có mất mùa sau
Đêm trời nam tha thiết nhủ thầm nhau
Buông cái tôi để quốc độ xanh màu
Dẫu phù vân vẫn thường cơn dâu bể
Thuở Lý -Trần Phật Việt thế trùng hưng
RỒI SẼ CÓ MỘT NGÀY
Qua thọ nhận từ những dòng văn tự
Tâm ý thầy hiển hóa chữ nghĩa đây
Tư tưởng thầy thật bát ngát trời mây
Gom cả lại kinh sách đầy trang giấy
Đồng đạo kia có bao người trông thấy
Chẳng dễ gì mà dụng lấy được đâu
Như hư không vô cùng tận thâm sâu
Làm sao hiểu những ý nghĩa nhiệm mầu
Bậc hữu học nhất tâm cầu trí huệ
Người thế gian chẻ chia và đặt để
Lòng tự tư nên không thể hiểu ngài
Dù giống nhau cái tứ đại hình hài
Tâm bồ đề thọ dụng lại khác nhau
Nước non này lầm lỡ những cơn đau
Dựng tích trượng chấn tác để mai sau
Đời hưng thịnh và đạo mau phục hoạt
Nuôi chí lớn rộng đường mây giải thoát
Bậc du sĩ đã lên đường dứt khoát
Có sá gì để tranh đoạt lợi danh
Chép lời Phật và y giáo phụng hành
Dịch minh văn giảng giải thành kinh sách
Buông bỏ đời như viễn khách đường xa
Giữa hư không vô cùng rộng bao la
Cánh hạc trắng lụy sơn hà loang lỗ
Thương dân tình đắm chìm trong bể khổ
Từ bi tâm nên tế độ người mê
Trên đường trần vẫn mải miết đi-về
Tình pháp lữ cũng nhiều bề khác biệt
Chí phục dựng trùng hưng dòng Phật Việt
Đạo độ đời tha thiết biết bao nhiêu
Từ bình dân cho chí triết cao siêu
Một biểu tượng tăng tục đều kính ngưỡng
Người trong ngoài mong chờ và tin tưởng
Lòng nhất tâm cung thỉnh hướng về thầy
Giáo hội dân rồi sẽ có một ngày
Hàng Thích tử hội đủ đầy hòa hợp
Đạo bồ đề mở học đường trường lớp
Giáo dưỡng người đồng hướng tới thiên lương
Dạy tri kiến như thật Phật hoằng dương
Tuyên giáo lý để rộng đường giác ngộ
Qua sông mê thầy chống chèo để độ
Tinh thần thầy phương tiện hỗ trợ thêm
Chúng con là những kẻ giữa màn đêm
Cần đuốc Tuệ bậc Sĩ hiền dẫn dắt
ĐƯƠNG THÂN LO LIỆU
Thầy ngồi đó bóng thời gian rũ xuống
Áo nâu sồng hồn muôn trượng bay lên
Đời đa đoan những điệp khúc không tên
Ngày tháng cũ cả một miền ký ức
Sóng từ bi dạt dào trong tâm thức
Trí bồ đề luôn sáng rực đường mây
An lạc trú ngay bây giờ ở đây
Đâu chờ đợi đến một ngày huyễn hoặc
Thầy ngồi đó trong tịnh yên tịch mặc
Mỉn cười xem quân loạn tặc ưu phiền
Và trò đời như con rối đảo điên
Giữ trung đạo chẳng hề thiên tả – hữu
Tình huynh đệ kể từ trào cố cựu
Nghĩa thầy trò vẫn trân trọng bảo lưu
Nước đổi ngôi thấm đẫm máu oan cừu
Người thống khổ quỷ thần ưu sầu thảm
Họa ngập tràn một giải đất phương nam
Quảng đại bi đâu đành cam tâm chịu
Chí phục hoạt thầy đương thân lo liệu
Mạng mạch pháp không thể thiếu trong đời
Những gian nan khó tưởng tợ lên trời
Cũng không thể làm cho người nhụt chí
Trong trời đất ung dung như ẩn sĩ
Bền kiên gan với thần khí kim cang
Thân lau sậy khoác một mảnh bào vàng
Chí giải thoát xuất vần thơ hào sảng
Luận đại thừa thầy thuyết giảng sư vương
Ấn trí Tuệ ở giữa cõi vô thường
Con đại Sĩ đạp trường sơn hành hoạt
Dẫu mục đích tối thượng thừa giải thoát
Đâu bỏ đời đang đau xót xiềng gông
Dù biết rằng vạn pháp vốn giai không
Nhưng chẳng thể ẩn an trong thiền viện
Hương trầm thơm mông lung xông Phật điện
Hương giới đức ngược gió tỏa muôn miền
Thánh thần thiêng tán thán hạnh vô biên
Người trong ngoài nguyện trợ duyên hộ pháp
Hàng hậu học dốc tấc lòng đền đáp
Tăng tục đều tu học thắp đèn đi
Hướng về thầy ngọn đuốc Tuệ từ bi
Ân tôn sư bậc xuất Sĩ trong đời
TINH ANH NƯỚC VIỆT
“ Giấc Mơ Trường Sơn”* phơ phất cõi phiêu bồng
Hồn mênh mông đưa “Thuyền Ngược Bến Không”
Giữa dòng đời đầy biến động bão giông
“Văn Minh Tiểu Phẩm” tấm lòng thao thức
Vì giang san chí trung trinh rất mực
“Thư Gởi Tăng Sinh...” hiện thực trở trăn
Người hữu tâm chẳng biết có hay chăng
“Trú Xứ Bồ Tát” vẫn hằng năm tháng
“Phật Dạy Chăn Trâu” bồ đề nhãn tạng
“Phát Triển Tâm Từ” tối sáng phụng hành
Bậc du Sĩ đôi mắt Tuệ long lanh
Người là cả những tinh anh nước Việt
“Những Điệp Khúc Cho Dương Cầm” rất tuyệt
Ngón tài hoa tâm huyết hiến dâng đời
Thanh vô âm chẳng nệ đến ngôn lời
“Tô Đông Pha Những Phương Trời Viễn Mộng”
Đời mê muội giật mình, sư tử hống
Thích tử tôn cũng con cháu tiên rồng
Mấy ngàn năm non nước giống Lạc Hồng
Cùng muôn loài cộng sinh trong trời đất
“Ngục Trung Mị Ngữ” là lời chân thật
Đạo trong đời thấm đượm chất chơn như
Nghĩa ẩn tàng văn tự với kinh thư
Thầy giảng giải để cho người rõ lý
“Thanh Sắc Thi Ca” phô bày tuyệt mỹ
Dụng tinh túy người nghệ sĩ từ bi
Cái đẹp nào cũng dụ hoặc mê ly
Sống tỉnh thức đâu có chi quái ngại
Thị Ngạn am một “ Góc Tùng” tự tại
Hai nẻo đường gánh vác nặng trên vai
Thân gầy gò ý chí chẳng đơn sai
Phách kim cang trong hình hài lau sậy
Dù thời thế với vô vàn đưa đẩy
“Đối Biện Bồ Tát” chẳng thấy lung lay
“Duy Tuệ Thị Nghiệp” dạy chúng hôm nay
Theo Thế Tôn đi “ Cửa vào Tuyệt Đối”
Ngày sẽ lên xóa màn đêm đen tối
Thõng tay buông tinh tấn dấn thân thôi
“Dẫn Vào Tâm Kinh Bát Nhã” qua rồi
Nước vô sanh với luân hồi diệt tận
“*” Những chữ trong ngoặc kép là tên tác phẩm của thầy
DÕNG LƯỢC
Tâm thành đâu phải chuyện đùa chơi
Dẫu viết ra đây đến vạn lời
Cũng không tỏ được lòng mong ngưỡng
Bậc thầy tôn kính tướng sa môn
Thân trong thiền thất chốn cô thôn
Tâm hướng cao xa nghệ sĩ hồn
Ngón đàn diệu thủ dồn mây gió
Em ở phương nào có thấu chăng
Trí thầy sáng rỡ tợ hoa đăng
Dịch giải kệ kinh đặng chí thành
Tinh tấn hành trì du sĩ hạnh
Hoằng dương chánh pháp thạnh đường mây
Ngay lúc bây giờ ở tại đây
Tứ chúng, con dân, non nước nầy
Tháng ngày xuất xử lòng lân mẫn
Giữ gìn thanh tịnh tận thân tâm
Trí Tuệ tôn sư hiển thiền lâm
Danh Sĩ đời nay khó thể tầm
Thầy là châu ngọc người nam Việt
Sao khuê lấp lánh biếc quang minh
Sấm sét oai hùng chơn lặng thinh
Thiền sư nào phải sống vô tình
Quan hoài vận nước mình suy suyển
Ra tay chấn tác chuyển gian truân
Vườn chùa hoang hóa mấy độ xuân
Phải buổi gian nhân báng thánh thần
Cay đắng muôn phần dân bạc phước
Ông thầy dõng lược bước hiên ngang
Đêm trường cô tịch bóng trăng tan
Giải thoát hoằng dương ánh đạo vàng
Đối diện bạo quyền gan chẳng núng
Đồng hành tứ chúng phụng Như Lai
Đạo đời chẳng một vốn không hai
Muôn sự người ơi tụ tán hoài
Nhân duyên tạo tác rồi sanh quả
Thịnh suy liên lỉ lạ gì đâu
Pháp nhược ma cường nước bể dâu
Bồ tát tâm nào lại chẳng đau
Dấn thân hành hoạt lòng ly viễn
Xuất sĩ màng chi chuyện lợi danh
Nực cười pháp lữ những đua tranh
Đắp áo mặc y vẫn cứ giành
Chi ấn vị ngôi thành lỡ sự
Hội càng thêm rối tự trong ra
Một kiếp nhân sinh cõi người ta
Quanh đi quẩn lại có bao là
Nước non, đạo pháp và dân tộc
Khắng khít ngàn năm gốc Việt gia
VÔ ÚY ÔNG TĂNG
Ông thầy gầy guộc khẳng khiu
Giữa giòng mà lại xuất siêu thoát đời
Mắt như sao sáng rạng ngời
Hành tung dung dị nên người kính tôn
Tịnh yên thiền thất sơn thôn
Ra tay chấn tác bảo tồn thanh quy
Tấm lòng rất mực từ bi
Quyết tâm ở lại cũng vì chúng con
Gặp hồi ngã nước nghiêng non
Lòng người ly tán may còn dáng sư
Lời tâm huyết đọng trang thư
Thương hàng hậu học ưu tư nước nhà
Thịnh- suy ấy lẽ Sa Bà
Dấn thân hành hoạt cũng là đại tu
Sơn hà ngày tháng âm u
Trường sơn loi lẻ ngục tù bủa giăng
Can trường vô úy ông tăng
Đạo đời dốc sức vẫn hằng vững tin
Đêm trường viết sách dịch kinh
Ngày dài thương lấy dân mình khổ kham
Phất phơ vạt áo già lam
Chắn cuồng phong đỏ vàng am đã từng
Sậy lau hiển hóa bách tùng
Thiền sư dựng lập anh hùng trượng phu
Tuệ càng mài giũa công phu
Sĩ thêm tráng khí kể từ dấn thân
Dốc lòng báo đáp Phật ân
Hội đồng hoằng pháp xa gần hỷ hoan
Vượt qua những nỗi đa đoan
Đem lời Phật dạy đến toàn thế gian
Làm cho sáng ánh đạo vàng
Giữ gìn giới đức giữa ngàn dấu suy
Con đường trung đạo đại bi
Tướng hành là giả cũng vì chúng sanh
Ông thầy rất mực tinh anh
Thiền lâm thừa lịch rạng danh sử đời
ÔN HỌC GIẢ
Mùa lễ tạ ơn ở xứ này
Từng bừng vui vẻ rộn ràng thay
Gặp nhau cho bõ thời gian đợi
Tôi nhớ mẹ cha với nhớ thầy
Áo vải cơm chay những tháng ngày
Mà tâm thanh tịnh tợ mây bay
Công hạnh cao vời đâu dễ thấy
Trí huệ thâm sâu dậy sóng truyền
Giới đức hương bay khắp mọi miền
Dấn thân hành hoạt cũng tùy duyên
Tinh tấn không ngừng đâu quản ngại
Bồ Tát hành thâm tại cửa thiền
Mắt sáng long lanh nụ cười hiền
Nỗi lòng ly viễn trọn niềm riêng
Yêu nước thương dân nên cất tiếng
Quốc vận nào đâu chuyện mỗi mình
Phật pháp truyền thừa đại tạng kinh
Thậm thâm vi diệu với quang minh
Đồng tâm hiệp lực cùng phiên dịch
Tứ chúng đồng tu Thích tử tôn
Ông thầy khéo dụng những chơn ngôn
Gìn giữ thanh quy quyết bảo tồn
Hộ pháp giữa muôn trùng nguy khốn
Dựng lập nền xưa vốn đã suy
Nối gót tôn sư rất từ bi
Buông rồi đốt đuốc tự thân đi
Khuyến tấn tài bồi hưng sĩ khí
Phụng đạo độ đời vị cả hai
Thiên hạ vinh danh tán thán ngài
Giữa đời phiền não bậc tái lai
Bao nhiêu oan chướng hằng vô ngại
Thiền sư thi sĩ đại tài hoa
Thâm hiểu đông tây bậc triết gia
Thông kim quán cổ luận du già
Người đời xưng tụng ôn học giả
Hiền Sĩ đời nay đại Tuệ sư
Muôn pháp hàm nguyên vẫn chơn như
Đời lọan người suy chẳng thể từ
Xuất sĩ ưu tư hoài cuộc lữ
Tế độ nhân sanh chữ từ tâm
Thương người mê muội theo tháng năm
Thiên hạ cuồng quay cuộc thăng trầm
Xuống núi ra tay gầy dựng lại
Mà hồn đại sĩ tại thiền lâm
ẨN THÂN AM THỊ NGẠN
Thầy trụ vững giữa đất trời khoáng đạt
Hồn mênh mông cao khúc nhạc cúng dường
Tâm từ bi trải rộng khắp mười phương
Lòng lân mẫn đến tận đường địa ngục
Nào sá gì chuyện đương thân chịu nhục
Ở lại vì thương tăng tục vận đen
Bóng tòng lâm che chở đặng nhiều phen
Những ngày tháng đất trời nghiêng rên rỉ
Chẳng lay động bậc hiền nhân xuất sĩ
Vẩy bút ra lời tuyệt mỹ tài hoa
Khúc dương cầm xuất tuyệt kỹ bay xa
Từ thiền am mới hay là thượng tứ
Vẫn độc hành với tháng năm trụ xứ
Bậc đệ nhất hàng Thế Tôn Thích tử
Theo lời kinh hành hoạt lẽ chơn như
Một huyền thoại một trang thư di cảo
Áo nâu sồng mà quang minh tướng hảo
Mắt long lanh sáng rỡ tợ sao trời
Ngọn hải đăng định hướng giữa dòng đời
Hàng tứ chúng cùng bao người nương tựa
Thầy chống chèo vững tay lái đò đưa
Quyết phục hoạt con thuyền xưa dân lập
Từng thống nhất những dị môn biệt cấp
Khác truyền thừa nhưng đã nhập chung giòng
Giáo hội dân thông suốt dải non sông
Người hữu tâm ắt trọn lòng sống chết
Bị gạt ra nào phải là đã hết
Đêm ba mươi chưa phải tết tân xuân
Thầy thọ ấn chấp nhận những gian truân
Thiện Thệ tử cả thân tâm phụng hiến
Một chữ Tuệ mà bao la như biển
Bậc du Sĩ vô úy hiện tinh thần
Uy danh vang khắp thế giới xa gần
Thầy vẫn thế ẩn thân am Thị Ngạn
Chốn núi rừng mà quang minh sáng lạn
Vạn pháp không nhưng lại chứa chan tình
Trọn tháng ngày dịch sách kinh thiền định
Đời tăng sĩ vui tịnh yên tịch tĩnh
Nhưng đâu quên vận nước lắm điêu linh
Lòng từ ái thương dân mình khổ ải
Cơm rau dưa khoác nâu sồng áo vải
Nối truyền thừa nào có phải ngôi cao
Lúc đạo suy nên lắm chuyện xôn xao
Người tranh đoạt chiếc áo bào pháp chủ
Đêm trường sơn những phút giây du thủ
Ngồi chép kinh không ngủ cạn canh dài
Bóng núi rừng lồng trong bóng hình hài
Bình minh lên giọt sương mai chiếu sáng
TRƯỢNG PHU
(Kính ngưỡng thầy Tuệ Sỹ)
Gió ngàn thổi mát thị thành
Quang minh lại tỏ trời xanh lại gần
Một đời gầy guộc dấn thân
Sá gì danh phận phước phần thế gian
Già lam sáng anh đạo vàng
Sậy lau phơ phất mà càn khôn xoay
Quê hương tị địa tháng ngày
Nâu sồng ấp ủ tâm ngay trí hùng
Nước non muôn sự nghiệp chung
Trượng phu nào quản khốn cùng hiểm nguy
Sa môn khẳng khái đại bi
Cũng vì tứ chúng mà đi sao đành
Dương cầm thánh thót âm thanh
Tiếng tơ Thích tử còn canh cánh lòng
Kể từ xuất sĩ nhập dòng
Giữ gìn chánh pháp khơi thông cội nguồn
Danh văn lợi dưỡng nhẹ buông
Dốc lòng hoằng hóa gióng chuông hộ trì
Thiền môn dựng lập thanh quy
Truyền thừa thọ ấn cũng vì tương lai
Tâm đan chẳng chút đơn sai
Cơ đồ Phật pháp ngày mai hãy còn
Cà sa lồng lộng nước non
Vương quyền bất bái là con Phật đà
Tiểu Lục Thần Phong Ất Lăng thành, 2022
DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH
Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.
Quý vị đang truy cập từ IP 3.14.250.187 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập