Trời sinh voi sinh cỏ, nhưng cỏ không mọc trước miệng voi. (God gives every bird a worm, but he does not throw it into the nest. )Ngạn ngữ Thụy Điển

Chúng ta nhất thiết phải làm cho thế giới này trở nên trung thực trước khi có thể dạy dỗ con cháu ta rằng trung thực là đức tính tốt nhất. (We must make the world honest before we can honestly say to our children that honesty is the best policy. )Walter Besant
Đối với người không nỗ lực hoàn thiện thì trải qua một năm chỉ già thêm một tuổi mà chẳng có gì khác hơn.Sưu tầm
Nhiệm vụ của con người chúng ta là phải tự giải thoát chính mình bằng cách mở rộng tình thương đến với muôn loài cũng như toàn bộ thiên nhiên tươi đẹp. (Our task must be to free ourselves by widening our circle of compassion to embrace all living creatures and the whole of nature and its beauty.)Albert Einstein
Như bông hoa tươi đẹp, có sắc nhưng không hương. Cũng vậy, lời khéo nói, không làm, không kết quả.Kinh Pháp cú (Kệ số 51)
Ai dùng các hạnh lành, làm xóa mờ nghiệp ác, chói sáng rực đời này, như trăng thoát mây che.Kinh Pháp cú (Kệ số 173)
Không có ai là vô dụng trong thế giới này khi làm nhẹ bớt đi gánh nặng của người khác. (No one is useless in this world who lightens the burdens of another. )Charles Dickens
Vết thương thân thể sẽ lành nhưng thương tổn trong tâm hồn sẽ còn mãi suốt đời. (Stab the body and it heals, but injure the heart and the wound lasts a lifetime.)Mineko Iwasaki
Lo lắng không xua tan bất ổn của ngày mai nhưng hủy hoại bình an trong hiện tại. (Worrying doesn’t take away tomorrow’s trouble, it takes away today’s peace.)Unknown
Như ngôi nhà khéo lợp, mưa không xâm nhập vào. Cũng vậy tâm khéo tu, tham dục không xâm nhập.Kinh Pháp cú (Kệ số 14)
Chỉ có cuộc sống vì người khác mới là đáng sống. (Only a life lived for others is a life worthwhile. )Albert Einstein

Trang chủ »» Danh mục »» »» Truyện ngắn »» Xem đối chiếu Anh Việt: Linh nghiệm »»

Truyện ngắn
»» Xem đối chiếu Anh Việt: Linh nghiệm

(Lượt xem: 7.296)
Xem trong Thư phòng    Xem định dạng khác    Xem Mục lục 

       

Điều chỉnh font chữ:

Linh nghiệm

Effective

H... ...INH là con trai thứ ba trong một gia đình nông dân không nghèo nhưng cũng không giàu có gì lắm. Cha anh ta có đỗ đạt, đã từng làm quan, nhưng tính khí thất thường, lòng đầy ham hố nên quan trên không mặn mà gì, nên đã bỏ quan, khi đi dạy ở chốn kinh kỳ, khi ngồi bốc thuốc ở vùng sơn cước.
H... ...INHis the third son in a peasant family that is not poor but not very rich either. His father had passed the imperial examinations and was an official, but his temperament was erratic and full of greed, so his superiors were not interested in him, so he left his position, sometimes teaching in the capital, sometimes practicing medicine in the mountainous region.
Hinh thừa hưởng ở dòng họ và khí chất của vùng chôn rau cắt rốn cái nết cơ bản cần cho kẻ có hoài bão tham chính là tính đa mưu túc kế, lòng dạ thật không bao giờ lộ ra mặt, bạn bè cùng lứa không ai dám kết thân làm bằng hữu. Hinh sáng dạ, lại có chí, học đâu biết đó, hai mươi tuổi làm thơ chữ Hán, đọc Rút-xô, Mông-tét-ski-ơ... bằng nguyên bản, nhưng Hinh chán học, chỉ chăm chăm một dạ xuất ngoại. Đạo học không có đường tắt, mà lập thân bằng con đường học vấn thì mù mịt, xa vời quá. Bằng văn chương thì chỉ khi thế cùng lực tận, bất đắc dĩ mà thôi.
Hinh inherited from his family and the temperament of his birthplace the basic trait needed for someone with ambitious ambitions: resourcefulness, never revealing his true intentions, and no one of his peers dared to befriend him. Hinh was bright and ambitious, knew everything he learned, at twenty he wrote Chinese poetry, read Rousseau, Montesquieu... in their originals, but Hinh was bored with studying, and only focused on going abroad. There was no shortcut to learning, and establishing oneself through education was obscure and far away. In literature, it is only when one is at the end of one's rope, helpless.
Hằng ngày Hinh sống như người nuốt phải quả chùy gai vào bụng, buốt nhói, nhăn nhó, bồn chồn, vừa ngồi đã đứng lên, mới ngủ đã vùng dậy, trán nhăn tối, mắt xa xăm. Như đang phải lòng một tiểu thư khuê các ...
Every day, Hinh lives like someone who has swallowed a thorny mace in his stomach, stinging, grimacing, restless, standing up as soon as he sits down, waking up as soon as he falls asleep, his forehead wrinkled, his eyes distant. As if he is in love with a noble lady...
Nhưng Hinh đâu phải người dại dột, không bao giờ để phí chí khí, sức lực vào chuyện đàn bà. Vớ vẩn. Chiếm mười trái tim đàn bà đâu có khó nhưng một trái tim nhân loại thì phải vượt trùng dương. Hinh ngước cái nhìn mong đợi lên bầu trời, hoài vọng bóng dáng một con tàu, tìm kiếm một phép thần thông, mong đợi một dấu vết của cõi Thiện hoặc hơi hướng của miền Cực lạc để đưa về cho chúng sinh. Tháng ngày như sợi chỉ căng mà lòng khao khát làm trai hải hồ, khắc khoải mong một phút được quỳ dưới chân bậc Chí Thánh và nói: “Ơn Người, Người là nguồn ánh sáng dẫn dắt chúng con... Lũ chúng sinh con khao khát được gặp Người...” Thế rồi như sự linh nghiệm của lời nguyện cầu, một đêm giông tố bão bùng, đất trời như trong cơn đau sinh nở, Hinh đã lên chín tầng Thánh địa để được gặp đấng Chí Linh.
But Hinh is not a foolish person, he never wastes his will and energy on women. Nonsense. Winning ten women's hearts is not difficult, but one human heart must cross the ocean. Hinh looks up expectantly to the sky, hoping for the silhouette of a ship, searching for a magic spell, hoping for a trace of the Good Realm or a hint of the Pure Land to bring back to all living beings. The days were like a taut thread, but my heart yearned to be a man of the sea, anxiously hoping for a minute to kneel at the feet of the Most Holy One and say: “Thank you, you are the source of light that guides us... We, living beings, long to meet you...” Then, as if the prayer had come true, one stormy night, the earth and sky seemed to be in labor pain, Hinh went up to the nine floors of the Holy Land to meet the Most Holy One.
Bắt đầu là một ngọn nến, ánh lửa dịu ấm tỏa một quầng sáng hình nón. Vầng sáng ấy tỏa hào quang, tia hào quang không thẳng mà có hình gấp khúc. Cuối cùng ở trung tâm vầng sáng ấy hiện ra khuôn mặt kiều diễm của một cô gái tóc vàng.
It started with a candle, the warm flame emitted a cone-shaped halo. That halo emitted a halo, the halo rays were not straight but had a zigzag shape. Finally, in the center of that halo appeared the beautiful face of a blonde girl.
- Kính thưa...
Hinh bàng hoàng thốt lên.
- Dear...
Hinh exclaimed in surprise.
- Không phải ! - Cô gái mỉm cười độ lượng. - Tôi chỉ là sứ giả của đấng Lập Đạo. Anh có lời thỉnh cầu gì gấp lắm không ? Người đang bận, việc hành đạo mới chỉ ở bước khởi đầu ...
- No! - The girl smiled generously. - I am just the messenger of the Founder. Do you have any urgent requests? The person is busy, the practice of religion is just at the beginning...
- Kính thưa, tôi là người của xứ sở Nhọc nhằn tăm tối ...
- Dear, I am a person from the dark land of Toil...
- Thôi anh không cần phải nói, chàng trai ạ, người xứ Nhọc nhằn có khát khao ánh sáng thì việc hành đạo mới càng được dễ dàng. Đây anh cầm lấy, theo đạo thư này, anh sẽ tìm được chân lý.
- You don't need to say it, young man, the people of Toil have a thirst for light, then the practice of religion will be easier. Here, take this book, follow this book, you will find the truth.
Vị sứ giả trao cho Hinh đạo thư quý giá ấy rồi nhỏ dần, nhỏ dần cho đến khi chỉ còn như một cái chấm chính giữa vầng hào quang rồi biến mất giữa bao la. Hai tay đỡ cuốn sách trước trán, Hinh vẫn quỳ và thành kính đặt lên đó một cái hôn, rồi anh run run mở ra đọc.
The messenger gave Hinh that precious book and then it gradually became smaller and smaller until it was only like a dot in the middle of the halo and then disappeared into the vastness. Holding the book in front of his forehead with both hands, Hinh knelt down and reverently placed a kiss on it, then he opened it with trembling hands and read.
“Hãy đi về phía nam theo con đường một bên là cây và một bên là nước, cuối con đường có quán bia hơi và thịt chó, đừng vào chốn đam mê ấy và đi thật chậm. Dọc đường sẽ có người hỏi: 'Có đi không?' thì đừng đi. Đó cũng là người cần lao chứ không phải ma quỷ cám dỗ, nhưng phải đành từ chối. Đi tiếp sẽ gặp một ki-ốt sách báo nên rẽ trái, trước mặt đã là vườn hoa nhỏ. Bây giờ anh phải khom người xuống, đi chậm từng bước một, mắt nhìn xuống mặt đất để 'tìm cái này'. Cứ thế... chỉ cần một lúc sau, anh sẽ có được thiên hạ...”
“Go south along the road with trees on one side and water on the other, at the end of the road there is a beer and dog meat shop, don't go into that place of passion and go very slowly. Along the way, someone will ask: 'Are you going?' then don't go. That's also a hard-working person, not a tempting devil, but I have to refuse. Continue on and you will see a newspaper kiosk, so turn left, in front of you is a small flower garden. Now you have to bend down, walk slowly step by step, eyes looking down at the ground to 'find this'. Just like that... just a moment later, you will have the world..."
Hinh ấp cuốn đạo thư vào ngực tức tưởi. “Trời ơi, bảo bối, bảo bối...” Hinh sung sướng hét toáng lên. Tiếng anh vang rất to trong đêm và lúc ấy Hinh mới biết mình vừa qua một giấc mơ. Nhưng trời ơi, tại sao những điều anh nung nấu trong tâm can bấy lâu nay lại được giải đáp trong mơ. Anh sung sướng và cảm động đến mức nước mắt giàn giụa. Ôi chúng sinh nhọc nhằn và tăm tối của ta, bảo bối này sẽ soi sáng đường chúng ta đi...
Hinh hugged the book of scriptures to his chest, sobbing. "Oh my god, baby, baby..." Hinh shouted happily. His voice echoed loudly in the night and only then did Hinh know that he had just experienced a dream. But oh my god, why were the things he had been harboring in his heart for so long answered in a dream. He was so happy and moved that tears streamed down his face. Oh my hard-working and dark beings, this treasure will light our way...
Sáng hôm sau, Hinh thành kính chuẩn bị lên đường. Quần áo tươm tất, mũ miện đàng hoàng. Trước nhà anh có một đại lộ chính nam, có lẽ đúng là con đường này nên anh dần bước ra đi. Một bên cây và một bên nước, hay một bên rừng và một bên biển? Anh cứ đi, qua vài đoạn phố nữa thì anh thấy mình đi đúng, con đường men theo cái hồ. Và giữa phố có hàng bia hơi thịt chó mà vài lần anh cũng đã bị cuốn vào đó. Ôi, sự linh nghiệm không sai một dấu phẩy!
Đường phố trong veo, lui cui dăm chiếc xe đạp chở kẹo bánh, than tổ ong đi bỏ mối cho các hàng nước vỉa hè, lọc cọc đôi chiếc xích lô cà tàng đi tìm khách. Vài cô điếm vật vờ...
The next morning, Hinh reverently prepared to set off. Neat clothes, proper crown. In front of his house there was a main southern avenue, perhaps this was the right road so he gradually walked out. One side was trees and one side was water, or one side was forest and one side was sea? He kept walking, after a few more blocks he found himself on the right path, the road followed the lake. And in the middle of the street there was a dog meat beer stall that he had been drawn into a few times. Oh, the miracle was not wrong by a comma!
The street was clear, a few bicycles were busy carrying candy, cakes, honeycomb coal to deliver to the sidewalk drink stalls, a couple of old cyclos were clattering looking for customers. A few prostitutes were wandering around...
- Có đi không?
Một cô gái điếm rủ rê. Hinh nhớ đến giấc mơ mà thấy lạnh xương sống, trong mơ cũng ba chữ ấy. Đến cuối phố, Hinh thấy một ki-ốt sách báo thật, chủ quán vừa mở cửa. Tại sao có sự kỳ diệu thế này, khi tỉnh anh nào có biết chỗ này có một quán sách? “Đi tiếp sẽ gặp một ki-ốt sách báo, nên rẽ trái, trước mặt đã là vườn hoa nhỏ.” Hinh liền rẽ trái, đi một đoạn qua các cửa hàng bách hóa đã thấy vườn hoa Mùa Xuân. Kẻ hành đạo không chần chừ đắn đo, đi tới giữa vườn hoa, lòng như ngây ngất hơi men, một nửa muốn bay lên, một nửa muốn trì xuống. Mắt Hinh hoa lên, đâu Thiên Thần, đâu Địa Thánh, không biết con đang đứng giữa Địa đàng hay mặt đất. Rồi anh chợt tỉnh lại... “Tìm cái này” là tìm cái gì? Anh không hiểu, nhưng không dám nghi ngờ lời vàng ngọc của đấng Tiên tri. Vườn hoa nằm cạnh đại lộ, lúc này đang vắng hoe, chỉ có mấy ông già tập thể dục muộn, dăm chàng thanh niên đá bóng và một tốp học sinh cấp ba sắp đi qua. Bây giờ anh phải khom người xuống, đi chậm từng bước một, mắt nhìn xuống mặt đất... Hinh vừa cúi lom khom chăm chú tìm kiếm vừa lẩm nhẩm đọc. Anh như bị thôi miên, không biết mình đang tìm cái gì, nhưng anh cứ trung thành với lời chỉ giáo, người cúi lom khom, mắt dán xuống đất và từng bước một chậm rãi.
- Are you going?
A prostitute invited him. Hinh remembered his dream and felt a chill down his spine, in his dream it was the same three words. At the end of the street, Hinh saw a real bookstore, the owner had just opened the door. Why was there such a miracle, when he was awake he did not know there was a bookstore here? “Go on and you will see a newspaper kiosk, so turn left, in front of you is a small flower garden.” Hinh immediately turned left, and after a while, passing through the department stores, he saw the Spring Flower Garden. The pilgrim did not hesitate, walking to the middle of the flower garden, his heart was intoxicated with alcohol, half wanting to fly up, half wanting to sink down. Hinh’s eyes were dizzy, where was the Angel, where was the Holy Land, he did not know if he was standing in Paradise or on earth. Then he suddenly woke up... “Looking for this” was looking for what? He did not understand, but did not dare to doubt the golden words of the Prophet. The flower garden was located next to the avenue, which was deserted at the moment, with only a few old men exercising late, a few young men playing soccer, and a group of high school students about to pass by. Now he had to bend down, walking slowly step by step, eyes looking down at the ground... Hinh bent down, searching attentively while mumbling and reciting. He was hypnotized, not knowing what he was looking for, but he remained faithful to the instructions, his body bent down, his eyes fixed on the ground and each step slowly.
Những người qua đường lấy làm lạ ...
Passersby were surprised...
Bắt đầu là một nhóm học sinh cấp ba, mấy đứa con trai vốn hiếu kỳ, đi đến và tự hỏi, không biết ông kia tìm cái gì nhỉ ? Chúng không thể tự giải đáp được.
First was a group of high school students, some curious boys, who came and wondered, what was that man looking for? They couldn't answer for themselves.
- Anh ơi, anh tìm cái gì đấy ?
- Brother, what are you looking for?
Hinh mải mê không hề nhìn lên, chỉ buột miệng trả lời :
Hinh was so absorbed that he didn't look up, just blurted out:
- Tìm cái này.
- Looking for this.
Đối với chúng, câu trả lời ấy làm ngứa ngáy chân tay. Nhất định cha này mất nhẫn, dây chuyền hay hạt xoàn gì đó thôi, chúng mình mà vớ được thì hay lắm.
For them, that answer made their limbs itch. This man must have lost a ring, a necklace or a diamond or something, it would be great if we could find it.
Thế là cả bọn, cặp sách dồn lại một đống, nhảy vào cuộc tìm kiếm. Khi cả một đám người bò ra sục sạo tìm kiếm thì sự lạ tăng lên hàng chục lần. Người đi qua vườn hoa không bao giờ hết, dân lang thang thất nghiệp, dân nhà quê bỏ ra thành phố kiếm cơm, đang đói rách hy vọng vớ được một chút may mắn, những người này đi đến và không thể không hỏi:
So the whole group, their school bags piled up, jumped into the search. When a whole group of people crawled out to search, the strangeness increased dozens of times. People passing through the never-ending flower garden, unemployed vagrants, country people who have gone to the city to earn a living, starving and hoping for a little luck, these people come and can't help but ask:
- Tìm cái gì đấy ?
- Looking for something?
Lần này thì tụi trẻ con đã mau miệng trả lời:
This time the children quickly answered:
- Tìm cái này.
- Looking for this.
Câu này đối với người lớn làm ngứa ngáy đầu óc. Thế là họ bỏ cả gồng gánh, xe cộ, nhảy vào quảng trường. Hỏi tiếp đến...
This question makes adults' minds itch. So they leave their burdens and vehicles, and jump into the square. Next question...
Bây giờ là dân xích lô, ba gác, dân ăn xin, trẻ mồ côi bán báo, dăm cô điếm, đám bụi đời móc túi nghe tin cũng tìm đến.
Now the cyclo drivers, three-wheelers, beggars, orphans selling newspapers, a few prostitutes, and street pickpockets who heard the news also come.
- Tìm cái gì đấy?
- Looking for something?
- Tìm cái này.
- Looking for this.
- Mả mẹ chúng nó, giấu như mèo giấu cứt. Nhất định là hạt xoàn, ru bi, có lẽ tối qua, tụi đào đá đỏ qua đây đánh nhau đổ ra bì đá đỏ không chừng. Mẹ chúng nó, ông mà biết trước, ông rào lại, ông đuổi tất. Ê, ông kia được một viên rồi hả, bắt nộp phạt chúng mày...
- Damn them, they hide it like cats hide their shit. It must be diamonds, rubies, maybe last night, the red stone diggers came here to fight and spill out a bag of red stone. Damn them, if he had known, he would have fenced them off, chased them all away. Hey, that guy got a stone, he'll make you pay a fine...
Cứ thế...
Just like that...
Và số người hy vọng có một chút no ấm bò lê trên vườn hoa để tìm vật báu, đến lúc này đã đông như một đàn kiến.
And the number of people hoping to have a little bit of warmth crawled around the flower garden to find the treasure, by this time it was as crowded as a swarm of ants.
Hinh chợt nhận ra tiếng ồn của đám đông và anh ngạc nhiên đứng lên nhìn họ, hóa ra thiên hạ đã bu lại xung quanh mình. “Một lúc sau anh sẽ có được thiên hạ...” Hinh sung sướng đến rơm rớm nước mắt và mãn nguyện ra về.
Cái đám đông ấy cứ như dòng nước trong lòng sông, trôi đi chứ không cạn. Người đến trước, thất vọng ra về trước, người đến sau, thất vọng ra về sau. “Tìm cái này” là cái gì thì không ai biết, nhưng cứ hy vọng có chút no ấm mờ mờ phía trước cũng đã hấp dẫn để họ trở thành một dòng nước.
Hinh suddenly realized the noise of the crowd and he stood up in surprise to look at them, it turned out that the world had gathered around him. “A little while later I will have the world...” Hinh was so happy that tears welled up in his eyes and he went home satisfied.
That crowd was like water in a river, flowing away but not drying up. The first person to come, disappointed, left first, the last person to come, disappointed, left later. No one knows what “looking for this” is, but the hope of a little warmth ahead has attracted them to become a stream of water.
Trưa...
Noon...
Rồi chiều...
Then afternoon...
Và... vẫn còn đám đông xúm xít giữa vườn hoa Mùa Xuân.
And... there is still a crowd gathered in the middle of the Spring flower garden.
(Trần Huy Quang - Báo Văn Nghệ ngày 4-7-1992)
(Tran Huy Quang - Van Nghe Newspaper, July 4, 1992)


_______________________________________

_________________________________________
Ông Bùi Tín, người đã lưu giữ được và đưa ra lưu hành truyện ngắn này, khi đăng lại đã có vài lời như sau:
Mr. Bui Tin, who kept and circulated this short story, when reposting it, had the following words:
Câu chuyện "người dám vuốt râu Ông Cụ"

Ông Hồ Chí Minh sinh ra đã được tròn 122 năm, ngày 19 tháng 5 năm 1890.

Vừa rồi một blogger trẻ ở Sài Gòn gửi "meo" cho tôi hỏi rằng tôi đánh giá về ông Hồ ra sao? Rằng năm nay, gần đến ngày 19 tháng 5, ông tuyên giáo thành ủy Sài Gòn vẫn còn kêu gọi thanh niên học tập đạo đức Hồ Chí Minh, nghe sao lạc lõng quá.

Tôi liền nghĩ đến câu chuyện cách đây đúng 20 năm, về một bài báo tôi còn nhớ mãi, coi là một tuyệt tác của nền văn học - thông tin báo chí thời hiện đại. Đó là bài báo xuất hiện trên tuần báo Văn nghệ, cơ quan của Hội Nhà Văn Việt Nam, số 27, ra ngày 4 tháng 7 năm 1992. Số báo này được nghiêm lệnh "tuyệt mật" của Ban Tư tưởng - Văn hóa Trung ương đảng CS hồi đó "triệt để thu hồi" ngày 8 tháng 7, sau khi ra được 4 ngày.

Các bạn trẻ ngày nay chắc chưa biết gì về hiện tượng văn hóa - chính trị lý thú này.

Đó là bài Linh Nghiệm, rất ngắn, chỉ chừng 2 ngàn chữ, hơn một trang báo khổ nhỏ. Bài báo nói về một con người, về tham vọng và "học thuyết" của con người ấy, về quần chúng bị con người ấy mê hoặc, và về sự kết thúc là công toi, là trắng tay, nhưng vẫn còn nhiều người bị cám dỗ đi theo hoài. Tác giả là nhà văn Trần Huy Quang, trong tòa soạn báo Văn nghệ, lúc ấy ở tuổi 49, tuổi vận hạn. Anh bị đuổi khỏi báo, bị treo bút 3 năm. Nhà văn Hữu Thỉnh, chủ bút báo bị khiển trách.

Bài báo vừa kín đáo như đánh đố bạn đọc, vừa gợi mở, với giọng điệu diễu cợt hóm hỉnh, lại vừa nghiêm trang triết lý, nói về cuộc đời của một anh thanh niên gốc nông dân lại không muốn tu tỉnh học hành. Anh ta chỉ muốn xuất dương tìm một nguồn học thuyết thần bí để tiến thân thành lãnh tụ. Do thủ thuật tinh ma, anh ta mê hoặc và lôi kéo vô vàn con người, lũ lượt theo chân mình để đi tìm "cái ấy", nhưng không bao giờ tìm thấy Vườn hoa Mùa Xuân - Thiên đường trên trái đất.

Anh ta là ai vậy?

Ngay chữ đầu tiên của bài báo đã nêu rõ tên anh ta, vậy mà rất ít người nhận ra. Nhà văn Trần Huy Quang thật khôn khéo, có thể nói vui là tinh ranh. H…INH là tên. H rồi 3 chấm, rồi INH, ai cũng đọc là Hinh, nhưng không phải, đó là tên "Hồ Chí Minh" được cô gọn lại. Kín mà hở, hở mà vẫn kín, vì thời trẻ ông Hồ mang tên Nguyễn Sinh Coong, rồi Nguyễn Tất Thành. Chả thế mà qua mắt được 2 người duyệt, có chữ ký duyệt của thủ trưởng ban biên tập và của thư ký tòa soạn trước khi đưa in. Không ai nghĩ H…INH là Hồ Chí Minh cả. Và lọt lưới suốt 4 ngày, rồi cả Ban Tư tưởng - Văn hóa mới giật bắn mình, thốt lên: Thằng này láo quá, dám vuốt râu cụ Hồ, tội đáng chết, đáng xử trảm. Nhưng chậm quá rồi. Lệnh thu hồi, phá hủy không mấy có hiệu quả. Không thể ra lệnh công khai, càng kích thích tò mò và gây chú ý, sẽ bất lợi to. Cho nên quả sơ xuất này cay, cay hơn ớt chỉ thiên.

Ngày 19-5 năm nay, nhân dịp trong nước Ban Tuyên huấn của đảng CS lại kêu gọi thanh niên học tập đạo đức Hồ Chí Minh tôi xin có vài lời nhắc đến bài báo Linh nghiệm vừa đúng 20 năm trước,để các bạn trẻ biết.

Từ những năm 1980 Trần Huy Quang đã có những phóng sự Ông Vua Lốp, Lời khai của bị can, Người làm chứng, Chiếc áo màu lửa rất được chú ý, vì luôn bênh vực những người bị cường quyền áp bức..

Được biết sau Linh nghiệm anh được bạn bè gọi yêu là "Người dám vuốt râu Ông Cụ".

Bùi Tín
The story of "the man who dared to stroke the Old Man's beard"

Mr. Ho Chi Minh was born exactly 122 years ago, on May 19, 1890.

Recently, a young blogger in Saigon sent "Meow" let me ask you, how do I evaluate Mr. Ho? That this year, nearing May 19, the Saigon City Party Committee's Propaganda Department is still calling on young people to study Ho Chi Minh's morality, it sounds so out of place.

I immediately thought of a story from exactly 20 years ago, about an article I still remember, considered a masterpiece of modern literature and journalism. That was an article that appeared in the weekly Van Nghe, the organ of the Vietnam Writers Association, No. 27, published on July 4, 1992. This issue was strictly "top secret" by the Ideology and Culture Committee of the Central Committee of the Communist Party at that time, and was "completely withdrawn" on July 8, after being published for 4 days.

Young people today probably don't know anything about this interesting cultural and political phenomenon.

That was Linh Nghiem, a very short article, only about 2,000 words, more than a small-sized newspaper page. The article talked about a person, about the ambition and "doctrine" of that person, about the masses being captivated by that person, and about the ending being a waste of effort, being empty-handed, but many people were still tempted to follow him forever. The author was writer Tran Huy Quang, in the editorial office of Van Nghe newspaper, at that time at the age of 49, an unlucky age. He was fired from the newspaper and had his writing suspended for 3 years. Writer Huu Thinh, the editor of the newspaper, was reprimanded.

The article was both discreet as if to puzzle the readers, and suggestive, with a humorous and humorous tone, yet serious and philosophical, talking about the life of a young man of peasant origin who did not want to reform and study. He only wanted to go abroad to find a source of mystical doctrine to advance to become a leader. By his cunning tricks, he bewitched and attracted countless people, who followed him in search of "that thing", but never found the Spring Flower Garden - Paradise on Earth.

Who is he?

The very first word of the article clearly stated his name, yet very few people recognized it. Writer Tran Huy Quang is really clever, one could jokingly say cunning. H…INH is the name. H then 3 dots, then INH, everyone reads it as Hinh, but it is not, it is the name "Ho Chi Minh" shortened. Covert but open, open but still covert, because in his youth, Ho Chi Minh was called Nguyen Sinh Coong, then Nguyen Tat Thanh. That's why it was able to get past two reviewers, with the approval signatures of the head of the editorial board and the editorial secretary before being published. No one thought H...INH was Ho Chi Minh. And it slipped through the net for 4 days, then the entire Ideology - Culture Board was startled, exclaiming: This guy is so rude, daring to stroke Uncle Ho's beard, he deserves death, he deserves to be beheaded. But it's too late. The order to recall and destroy is not very effective. It cannot be issued publicly, it will only stimulate curiosity and attract attention, which will be a big disadvantage. So this mistake is spicy, spicier than chili peppers.

On May 19 this year, on the occasion of the Communist Party's Propaganda Department calling on young people to study Ho Chi Minh's morality, I would like to mention a few words about the article Linh Nghiem, which was published exactly 20 years ago, so that young people know.

Since the 1980s, Tran Huy Quang has had reports such as The Tire King, The Accused's Statement, The Witness, The Fire-Colored Shirt, which have received a lot of attention, because he always defended those oppressed by the powerful..

It is known that after Linh Nghiem, he was affectionately called by his friends "The one who dared to stroke the Old Man's beard".

Bui Tin

    « Xem chương trước       « Sách này có 1542 chương »       » Xem chương tiếp theo »
» Tải file Word về máy » - In chương sách này



_______________

TỪ ĐIỂN HỮU ÍCH CHO NGƯỜI HỌC TIẾNG ANH

DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH




BẢN BÌA CỨNG (HARDCOVER)
1200 trang - 54.99 USD



BẢN BÌA THƯỜNG (PAPERBACK)
1200 trang - 45.99 USD



BẢN BÌA CỨNG (HARDCOVER)
728 trang - 29.99 USD



BẢN BÌA THƯỜNG (PAPERBACK)
728 trang - 22.99 USD

Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.

XEM TRANG GIỚI THIỆU.

Tiếp tục nghe? 🎧

Bạn có muốn nghe tiếp từ phân đoạn đã dừng không?



Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.60 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.

Ghi danh hoặc đăng nhập

Thành viên đang online:
Rộng Mở Tâm Hồn Viên Hiếu Thành Rộng Mở Tâm Hồn Huệ Lộc 1959 Rộng Mở Tâm Hồn Bữu Phước Rộng Mở Tâm Hồn Chúc Huy Rộng Mở Tâm Hồn Minh Pháp Tự Rộng Mở Tâm Hồn minh hung thich Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Âm Phúc Thành Rộng Mở Tâm Hồn Phan Huy Triều Rộng Mở Tâm Hồn Phạm Thiên Rộng Mở Tâm Hồn Trương Quang Quý Rộng Mở Tâm Hồn Johny Rộng Mở Tâm Hồn Dinhvinh1964 Rộng Mở Tâm Hồn Pascal Bui Rộng Mở Tâm Hồn Vạn Phúc Rộng Mở Tâm Hồn Giác Quý Rộng Mở Tâm Hồn Trần Thị Huyền Rộng Mở Tâm Hồn Chanhniem Forever Rộng Mở Tâm Hồn NGUYỄN TRỌNG TÀI Rộng Mở Tâm Hồn KỲ Rộng Mở Tâm Hồn Dương Ngọc Cường Rộng Mở Tâm Hồn Mr. Device Rộng Mở Tâm Hồn Tri Huynh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Nguyên Mạnh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Quảng Ba Rộng Mở Tâm Hồn T TH Rộng Mở Tâm Hồn Tam Thien Tam Rộng Mở Tâm Hồn Nguyễn Sĩ Long Rộng Mở Tâm Hồn caokiem Rộng Mở Tâm Hồn hoangquycong Rộng Mở Tâm Hồn Lãn Tử Rộng Mở Tâm Hồn Ton That Nguyen Rộng Mở Tâm Hồn ngtieudao Rộng Mở Tâm Hồn Lê Quốc Việt Rộng Mở Tâm Hồn Du Miên Rộng Mở Tâm Hồn Quang-Tu Vu Rộng Mở Tâm Hồn phamthanh210 Rộng Mở Tâm Hồn An Khang 63 Rộng Mở Tâm Hồn zeus7777 Rộng Mở Tâm Hồn Trương Ngọc Trân Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Tiến ... ...

... ...