Kẻ ngốc nghếch truy tìm hạnh phúc ở xa xôi, người khôn ngoan gieo trồng hạnh phúc ngay dưới chân mình. (The foolish man seeks happiness in the distance, the wise grows it under his feet. )James Oppenheim

Hành động thiếu tri thức là nguy hiểm, tri thức mà không hành động là vô ích. (Action without knowledge is dangerous, knowledge without action is useless. )Walter Evert Myer
Kẻ thù hại kẻ thù, oan gia hại oan gia, không bằng tâm hướng tà, gây ác cho tự thân.Kinh Pháp Cú (Kệ số 42)
Ví như người mù sờ voi, tuy họ mô tả đúng thật như chỗ sờ biết, nhưng ta thật không thể nhờ đó mà biết rõ hình thể con voi.Kinh Đại Bát Niết-bàn
Mất lòng trước, được lòng sau. (Better the first quarrel than the last.)Tục ngữ
Gặp quyển sách hay nên mua ngay, dù đọc được hay không, vì sớm muộn gì ta cũng sẽ cần đến nó.Winston Churchill
Tôi phản đối bạo lực vì ngay cả khi nó có vẻ như điều tốt đẹp thì đó cũng chỉ là tạm thời, nhưng tội ác nó tạo ra thì tồn tại mãi mãi. (I object to violence because when it appears to do good, the good is only temporary; the evil it does is permanent.)Mahatma Gandhi
Chúng ta nhất thiết phải làm cho thế giới này trở nên trung thực trước khi có thể dạy dỗ con cháu ta rằng trung thực là đức tính tốt nhất. (We must make the world honest before we can honestly say to our children that honesty is the best policy. )Walter Besant
Mặc áo cà sa mà không rời bỏ cấu uế, không thành thật khắc kỷ, thà chẳng mặc còn hơn.Kinh Pháp cú (Kệ số 9)
Tôn giáo của tôi rất đơn giản, đó chính là lòng tốt.Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Nếu người có lỗi mà tự biết sai lầm, bỏ dữ làm lành thì tội tự tiêu diệt, như bệnh toát ra mồ hôi, dần dần được thuyên giảm.Kinh Bốn mươi hai chương

Trang chủ »» Danh mục »» TỦ SÁCH RỘNG MỞ TÂM HỒN »» Khát vọng mùa xuân »» Xem đối chiếu Anh Việt: Khát vọng mùa xuân »»

Khát vọng mùa xuân
»» Xem đối chiếu Anh Việt: Khát vọng mùa xuân

(Lượt xem: 11.911)
Xem trong Thư phòng    Xem định dạng khác    Xem Mục lục 

       

Điều chỉnh font chữ:

Khát vọng mùa xuân

Longing for Spring

Thông thường, đầu mùa xuân là lúc người ta ngừng lại mọi việc để tổng kết lại một năm đã qua, kiểm điểm những điều đã làm được và chưa làm được, để rồi đặt ra kế hoạch cho năm sau. Nhưng có những khát vọng cháy bỏng từ năm này qua năm khác mà cứ mùa xuân chúng ta lại dằn vặt, trăn trở tự hỏi vì sao còn nguyên đó, để rồi lại tiếp tục hy vọng… dù ngày thực hiện có thể còn xa lắm, dù có lúc ta thấy mọi việc trong tầm tay của mình!
Normally, the beginning of spring is when people stop everything to summarize the past year, review what has been done and what has not been done, and then set plans for the following year. But there are burning aspirations from year to year that every spring we are tormented by, wondering why they are still there, and then continue to hope... even though the day of realization may be far away, even though sometimes we see everything within our reach!
Khát vọng một nền văn hóa dân tộc
Aspiration for a national culture
Khởi đầu của một năm từ mùa xuân nên hãy nhìn cách người ta chào đón mùa xuân để nhận ra bản sắc dân tộc. Chúng ta vẫn đi tìm một mùa xuân “đậm đà bản sắc dân tộc” như thường được rêu rao năm này qua tháng nọ trong các báo cáo tổng kết, hay được nêu thành phương hướng của ngành văn hóa, nhưng mãi rồi chúng ta vẫn thấy còn đó trên bức tranh chung những “gam” màu nhợt nhạt.
The beginning of a year is from spring, so let's look at how people welcome spring to recognize national identity. We are still looking for a spring "rich in national identity" as is often advertised year after year in summary reports, or stated as the direction of the cultural sector, but in the end we still see pale "tones" in the general picture.
Vì sao ư? Rất nhiều lễ hội dân gian diễn ra nhưng hình thức mà chúng ta thường phê phán, kêu gọi chấm dứt thì vẫn còn đấy những lễ hội “tắm máu” như chém lợn, chọi trâu…
Why? Many folk festivals take place, but the forms that we often criticize and call for an end to are still "bloodbath" festivals such as pig slaughtering, buffalo fighting...
Trong khi các lễ hội ngày một nhiều, nhưng lại giảm mạnh về bản sắc với việc xuất hiện không ít những xu hướng lệch lạc, thiếu ý thức của người dự hội; cùng với đó là các biểu hiện tiêu cực, thể hiện sự yếu kém trong công tác quản lý cùng xu hướng thực dụng, thương mại hóa lễ hội làm lãng phí về thời gian, công sức, tiền của và sự phiền nhiễu cho khách trẩy hội. Có người vẫn đổ thừa theo thói quen cho là vì “những tác động tích cực và không tích cực của cơ chế thị trường”, như việc các liền anh, liền chị “giơ khay mời trầu” xin tiền dù ban tổ chức Hội Lim quan họ Bắc Ninh có quy định cấm việc chèo thuyền “ngửa nón xin tiền”. Chưa kể Hội Lim vẫn sử dụng loa đài tăng âm “đấu âm thanh” giữa các lều quan họ trong ngày hội, không ai còn được thưởng thức chất giọng mộc “vang, rền, nền, nảy” cùng không gian diễn xướng thân tình, gần gũi của quan họ đích thực trong ngày hội thưở xưa. Ngay như một số lễ hội lâu đời, vốn dĩ khá độc đáo, mang ý nghĩa nhân văn cùng tính cộng đồng rất cao như lễ hội trò trám ở Lâm Thao (Phú Thọ) hay đá cầu, cướp phết đình Đông Lai, Lập Thạch (Vĩnh Phúc), lễ hội chợ Chuông ở Đông Sơn (Thanh Hóa)… cũng đã và đang bị mai một dần ý nghĩa tốt đẹp khi một bộ phận khá lớn người dự hội, đặc biệt là thanh niên, đã có những hành động thái quá, lợi dụng lễ hội để có các hành động bạo lực và sàm sỡ phụ nữ. Các giá trị văn hóa, tinh thần của lễ hội bị chìm lẫn, phai nhạt vì sự thiếu ý thức và lộn xộn trong tổ chức. Toát lên trên tất cả hình thức ấy là tinh thần “vụ lợi” vô hình hay hữu hình trong tâm thức của người hành lễ và dự lễ, xa lạ với những giá trị tốt đẹp ban đầu. Họ cầu xin danh lợi cho cá nhân, cho gia đình mình. Họ tranh cướp giẫm đạp lên nhau xin “lộc!”. Bản thân các vị Phật, tiên thánh, anh hùng dân tộc cũng bị biến thành “thần” phù hộ cho kẻ cầu xin đạt được ý nguyện bất chấp họ mong muốn cả những chuyện mờ ám, bất chính. Những hành vi đốt vàng mã nghi ngút, sắm lễ thật to, dán hay nhét tiền vào tượng ở bất cứ chùa nào, nhằm “mặc cả với người được cầu xin”, dù quý thầy trụ trì và chư Tăng vẫn cố sức uốn nắn quần chúng đi lễ, từ chùa lớn như chùa Bái Đính (Ninh Bình), chùa Hương đến đền Bà Chúa Kho (Bắc Ninh), Bia Bà, Phủ Tây Hồ, đền Và, đền Sóc (Hà Nội), đền Trần, Phủ Giầy (Nam Định), đền Cờn, đền Cuông, đền Ông Hoàng Mười (Nghệ An), chùa Bà (Bình Dương), miếu Bà Chúa Xứ (An Giang). Không có cơ quan văn hóa nào hướng dẫn quần chúng xây dựng không gian văn hóa và gìn giữ sự thiêng liêng của lễ hội và nơi thờ tự, chấm dứt tệ nạn mê tín dị đoan thông qua tuyên truyền, giáo dục và các biện pháp xử lý. Là những người đọc sách Phật, chúng ta biết rằng người Phật tử không cầu xin một ơn huệ vật chất hay tinh thần khi đảnh lễ tượng Phật.
While the number of festivals is increasing, their identity is decreasing sharply with the appearance of many deviant trends and lack of awareness among festival participants; along with that are negative manifestations, showing weakness in management and the trend of pragmatism, commercialization of festivals, wasting time, effort, money and causing inconvenience to festival-goers. Some people still blame it out of habit because of "positive and negative impacts of the market mechanism", such as the "betel trays" of the Lien Anh and Lien Chi singers asking for money even though the organizing committee of the Lim Quan Ho Bac Ninh Festival has a regulation prohibiting rowing boats and "raising hats to ask for money". Not to mention that Lim Festival still uses loudspeakers to "fight sound" between Quan Ho tents during the festival, no one can enjoy the "resonant, rumbling, deep, bouncy" natural voice and the intimate, close performance space of authentic Quan Ho in the old festival. Even some long-standing festivals, which are inherently quite unique, have a very high humanistic meaning and community spirit such as the Tro Tram festival in Lam Thao (Phu Tho) or the shuttlecock kicking and the phet robbery at Dong Lai and Lap Thach communal houses (Vinh Phuc), the Chuong market festival in Dong Son (Thanh Hoa)... have been gradually losing their good meaning when a large number of festival participants, especially young people, have committed excessive actions, taking advantage of the festival to commit acts of violence and molesting women. The cultural and spiritual values of the festival are lost and faded because of the lack of awareness and chaos in the organization. Above all these forms is the spirit of “profit” whether visible or invisible in the minds of the people performing the ceremony and attending the ceremony, alien to the original good values. They pray for fame and profit for themselves and their families. They fight and trample on each other to ask for “luck!”. The Buddhas, saints, and national heroes themselves are also turned into “gods” who bless those who pray to achieve their wishes, regardless of whether they desire shady and unjust things. The acts of burning votive paper, preparing large offerings, sticking or stuffing money into statues at any pagoda, in order to "bargain with the person being prayed for", even though the abbots and monks still try their best to persuade the masses to go to the temple, from big pagodas like Bai Dinh pagoda (Ninh Binh), Huong pagoda to Ba Chua Kho temple (Bac Ninh), Bia Ba, Phu Tay Ho, Va temple, Soc temple (Hanoi), Tran temple, Phu Giay (Nam Dinh), Con temple, Cuong temple, Ong Hoang Muoi temple (Nghe An), Ba pagoda (Binh Duong), Ba Chua Xu temple (An Giang). There is no cultural agency to guide the masses to build cultural spaces and preserve the sacredness of festivals and places of worship, to end superstitions through propaganda, education and handling measures. As readers of Buddhist books, we know that Buddhists do not ask for material or spiritual favors when bowing to Buddha statues.
Đức Phật thường dạy: “Ta ví như vị lương y bắt mạch cho thuốc, còn chúng sanh ví như người bệnh cần uống thuốc để khỏi bệnh. Uống hay không và bệnh có hết hay không là tuỳ vào mỗi người bệnh”.
The Buddha often taught: “I am like a physician who takes the pulse and prescribes medicine, and sentient beings are like sick people who need to take medicine to recover. Whether or not to take medicine and whether or not the disease is cured depends on each sick person.”
Trong kinh Di Giáo, Ngài dạy rằng: “Các con hãy tự thắp đuốc mà đi”. Bởi lẽ: “Chỉ có ta làm điều tội lỗi, chỉ có ta làm điều ô nhiễm - Chỉ có ta tránh điều tội lỗi, chỉ có ta gội rửa cho ta - Trong sạch hay ô nhiễm là tự nơi ta - Không ai có thể làm cho người khác trở nên trong sạch” (Kinh Pháp cú).
In the Sutra of the Last Teaching, he taught: “You must light your own torch and go.” Because: “Only we commit sins, only we commit impurity - Only we avoid sins, only we cleanse ourselves - Purity or impurity is up to us - No one can make another person pure” (Dhammapada).
Ngày xuân, chúng ta mong muốn đoàn tụ trong không khí “đại gia đình” của người phương Đông khi con cháu về sum họp chúc thọ người già, chúc vui người trẻ. Vậy mà hiện nay, nhiều người lao vào bài bạc, ăn nhậu từ trước cho đến sau Tết… Đã phôi pha rồi hình ảnh những ngày xuân nhẹ nhàng, đầm ấm ngày xưa?
In spring, we wish to reunite in the “big family” atmosphere of the East when children and grandchildren come together to wish the elderly a long life and wish happiness to the young. Yet nowadays, many people rush into gambling and drinking from before to after Tet... Has the image of the gentle, warm spring days of the past faded away?
Khát vọng một mùa xuân đầm ấm mang bản sắc dân tộc ngỡ đã có từ lâu bây giờ lại là điều mơ ước?
The desire for a warm spring with national identity that was thought to have existed for a long time is now a dream?
Khát vọng văn hóa nhân bản và trung thực
The desire for a humane and honest culture
Chúng ta thao thức trăn trở vì một nền văn hóa nhân bản. Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc từng la lên “Văn hóa gì mà quẹt xe là đánh nhau, giết nhau?”. Ông cũng xót xa khi đòi hỏi ngành giáo dục nhìn lại mình. Lỗi không chỉ của ngành giáo dục, mà của toàn xã hội hôm nay khi tình trạng bạo lực được báo động ở mức cao nhất khi người ta giết nhau quá dễ, quá đơn giản từ nhà ra phố, từ công sở đến trường học. Tinh thần “tranh chấp” không khoan nhượng và dùng bạo lực không biết chừng có lúc lan cả vào những tu viện, tự viện? Chúng ta đừng bị đánh lừa vì các con số “hấp dẫn”: “Đến nay cả nước có gần 19 triệu gia đình trong tổng số hơn 22 triệu gia đình đạt chuẩn danh hiệu gia đình văn hóa, đạt tỉ lệ 85,03%, tăng 2% so với năm 2014”.
We are restless and worried about a humane culture. Deputy Prime Minister Nguyen Xuan Phuc once shouted, "What kind of culture is this that when cars are scratched, people fight and kill each other?". He also felt sorry when he asked the education sector to look back at itself. The fault is not only with the education sector, but with the whole society today when the situation of violence is at its highest level when people kill each other too easily, too simply from home to the street, from the office to school. The spirit of "dispute" without compromise and the use of violence may sometimes even spread to monasteries and temples? Let us not be fooled by the “attractive” numbers: “Up to now, the whole country has nearly 19 million families out of a total of more than 22 million families meeting the standards of cultural families, reaching a rate of 85.03%, an increase of 2% compared to 2014”.
Nhưng nhận định về vấn đề này ngay trong Hội nghị tổng kết, chính Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam phải nêu nhận xét rằng mặc dù vậy, chúng ta không thể không thừa nhận sự xuống cấp về đạo đức đang biểu hiện ở nhiều nơi, cho dù các cấp, các ngành có đầy đủ các chiến lược, đề án, các ban chỉ đạo để xây dựng đời sống văn hóa. Đến đây chúng ta mới thấy mình đã rơi vào cái bẫy của chính mình là thói “hình thức” hay thẳng thắn hơn là thói “giả dối”. Chúng ta báo cáo rất hay, rất kêu nhưng thiếu thực chất và nếu bi quan hơn, có thể nói, chúng ta phản ánh sai sự thật!
But commenting on this issue right at the Summary Conference, Deputy Prime Minister Vu Duc Dam himself had to comment that despite that, we cannot help but admit that the moral degradation is manifesting in many places, even though all levels and sectors have full strategies, projects, and steering committees to build a cultural life. Only then do we see that we have fallen into our own trap of “formality” or, more frankly, “deceit”. We report very well, very loudly, but lack substance and if we are more pessimistic, we can say that we reflect the truth incorrectly!
Văn hóa nhân bản không dung thứ sự giả dối. Vì nếu gia đình văn hóa nhiều như thế thì sao có thể xảy ra tình trạng bạo lực từ chỗ giết một người đến chỗ giết cả gia đình người khác (bốn hay sáu người) vì thù hận; còn tình trạng các nhóm với vài ba chục người lao vào lấy mạng nhau thì hầu như tuần nào cũng có, ở đâu cũng có, nay thì Hà Nội, Thanh Hóa, mai thì Cần Thơ, Bạc Liêu… Cả miền quê cũng không còn bình yên như xưa.
Humanistic culture does not tolerate deceit. Because if there were so many cultural families, how could there be violence ranging from killing one person to killing another's entire family (four or six people) out of hatred? And the situation of groups of several dozen people rushing to kill each other happens almost every week, everywhere, today in Hanoi, Thanh Hoa, tomorrow in Can Tho, Bac Lieu... The whole countryside is no longer as peaceful as before.
Theo Phó Thủ tướng, “nói là toàn dân đoàn kết thì đúng rồi”, nhưng tại sao văn hóa xã hội lại rất có vấn đề như vậy, vệ sinh an toàn thực phẩm là một ví dụ, sản xuất và buôn bán các loại thực phẩm nguy hại cho sức khỏe đồng loại đến mức bất chấp đạo lý. Ông đặt vấn đề rằng chưa nên bàn những chuyện cao siêu, Ban chỉ đạo văn hóa phải xác định những việc cụ thể để triển khai, tạo ra sự chuyển động thực sự trong đời sống xã hội. Ở nông thôn ai trồng rau sạch, rau bẩn thì chẳng lẽ các tổ chức hội nông dân, phụ nữ, chính quyền, bí thư xã không biết? Đã đến lúc nên tìm ra vài việc cụ thể và làm đến nơi đến chốn. Quan trọng là phải xây dựng những tiêu chí dễ hiểu, sao cho khắc phục được bệnh hình thức. Chẳng hạn cứ nói tiêu chí gia đình văn hóa là chấp hành quy định pháp luật, chủ trương của Đảng, Nhà nước, thì quá chung chung, phải nêu cụ thể hơn như gia đình văn hóa thì phải không có bạo lực, cờ bạc, đề đóm, ở nông thôn thì gia đình văn hóa là gia đình sản xuất, nuôi trồng đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm…
According to the Deputy Prime Minister, "it is correct to say that the whole people are united", but why is there such a problem with social culture, food hygiene and safety is an example, the production and trade of foods that are harmful to the health of others to the point of disregarding morality. He raised the issue that we should not discuss lofty matters, the Cultural Steering Committee must identify specific tasks to implement, creating real movement in social life. In the countryside, who grows clean vegetables, who grows dirty vegetables, do the farmers' organizations, women's organizations, the government, and commune secretaries not know? It is time to find some specific things and do them thoroughly. It is important to build understandable criteria, so as to overcome formalism. For example, just saying that the criteria for a cultural family is to comply with the laws and policies of the Party and the State is too general. It must be more specific, such as a cultural family must not have violence, gambling, or lottery. In rural areas, a cultural family is a family that produces and cultivates food that is safe and hygienic...
Ông tổng kết: “Tình trạng bạo lực gia đình và các tệ nạn xã hội ngày càng gia tăng, xuống cấp về đạo đức gia đình, xã hội và các giá trị văn hóa gia đình truyền thống có nguy cơ mai một…”.
He concluded: "The situation of domestic violence and social evils is increasing, the degradation of family and social ethics and traditional family cultural values are at risk of fading away...".
Khát vọng về một xã hội dân chủ
Aspiration for a democratic society
Hình ảnh bà Aung San Suu Kyi dịu dàng, mảnh mai nhưng tràn đầy nội lực, phát biểu trong ngày nhận bàn giao quyền lực từ tướng Thein Sein để xây dựng một chính quyền Miến Điện dân chủ sau bao thập kỷ đấu tranh khiến cả thế giới kính phục. Bà hoạt động theo tình thần vô úy và dân chủ của Phật giáo, dùng nhiề u khá i niệ m củ a Phậ t giáo, của trí tuệ dân gian Miế n Điệ n để trình bày quan điểm nhân bản và xây dựng dân quyền của mình. Những lý tưởng mà bà đã dành trọn cuộc đời để đấu tranh, hy sinh hạnh phúc riêng tư để rồi trong hoàng hôn cuộc đời, bà lại thấy bình minh nền dân chủ Miến Điện. Bà Aung San Suu Kyi nói rằng dân tộc Miến Điện có quá đủ kinh nghiệm trong lịch sử về quyền lực độc tài để ý thức rõ ràng về sự cần thiết phải nhắc nhở những bổn phận ấy.
The image of Ms. Aung San Suu Kyi, gentle, slender but full of inner strength, speaking on the day of handing over power from General Thein Sein to build a democratic Burmese government after decades of struggle, made the whole world admire. She works according to the fearlessness and democracy of Buddhism, using many concepts of Buddhism and Burmese folk wisdom to present her humanistic views and build civil rights. The ideals that she spent her whole life fighting for, sacrificing her personal happiness so that in the sunset of her life, she could see the dawn of Burmese democracy. Aung San Suu Kyi said that the Burmese people have enough experience in history with dictatorial power to be clearly aware of the need to remind them of those duties.
Đó là: bố thí, đạo đức, hy sinh, liêm khiết, nhân từ, nghiêm khắc với mình, không giận dữ, không bạo lực, nhẫn nại, và không làm trái (với ý muốn của dân). Vì nền dân chủ ấy sẽ xóa tham nhũng và bất bình đẳng như bà nói: “Chúng ta không muốn đầu tư để những người đã có đặc ân lại có thêm đặc quyền…Chúng ta muốn có đầu tư để có thêm việc làm. Càng có nhiều công ăn việc làm càng tốt, chỉ đơn giản là như vậy…”.
Those are: charity, morality, sacrifice, integrity, kindness, strictness with oneself, no anger, no violence, patience, and not going against (the will of the people). Because democracy will eliminate corruption and inequality as she said: “We do not want investment to make the privileged more privileged… We want investment to create more jobs. The more jobs the better, it is as simple as that…”.
Đây chính là cái mà phương Tây gọi là xã hội dân sự. Những hoạt động có sự tham gia của người dân nhằm tăng thêm tính chủ động, tăng thêm sự giám sát của nhân dân. Phải giáo dục tinh thần và nhận thức dân chủ cho người dân. Khi họ hiểu biết hơn về quyền của mình, họ sẽ có trách nhiệm hơn với đời sống của cộng đồng, bớt vô cảm với những diễn biến xã hội. Việc điều hành kinh tế vĩ mô đều liên quan đến dân chủ và nhân quyền; bởi vì tất cả những quyết sách ảnh hưởng đến đời sống người dân đều phải biểu quyết vì phải sử dụng ngân sách, hay chính là tiền thuế của dân. Còn về đầu tư công, nhiều quan chức sử dụng tiền thuế của dân mà không hề suy xét đến hiệu quả gây nên lãng phí, thất thoát hoặc do trình độ, hoặc do tư túi… nhưng vì thiếu cơ chế kiểm soát hay nói đúng hơn thiếu một xã hội dân sự để quản lý, giám sát… Tình trạng tham nhũng, phân hóa giàu nghèo là một “khối u” cần cắt bỏ khỏi cơ thể lành mạnh của nền dân chủ, nếu không sẽ vô phương cứu chữa!
This is what the West calls civil society. Activities with the participation of the people to increase initiative, increase people's supervision. We must educate the people in the spirit and awareness of democracy. When they understand more about their rights, they will be more responsible for the life of the community, less indifferent to social developments. Macroeconomic management is related to democracy and human rights; because all decisions affecting people's lives must be voted on because they use the budget, or the people's tax money. As for public investment, many officials use people's tax money without considering the effectiveness, causing waste and loss, either due to their qualifications or because of personal gain... but because of the lack of a control mechanism, or more correctly, the lack of a civil society to manage and supervise... Corruption and the polarization of rich and poor is a "tumor" that needs to be removed from the healthy body of democracy, otherwise it will be incurable!
Chúng ta xây dựng luật pháp làm gì vì nếu dân quyền chưa được thể hiện đầy đủ thì làm sao tránh khỏi những vụ án oan sai. Nói tất cả những điều này có nghĩa là hệ thống chính trị và luật pháp là mục tiêu, nhưng nền tảng của nó phải là dân chủ, nhân quyền. Nếu dân chủ, nhân quyền chưa được thể hiện rõ ràng thì những mục đích tốt đẹp kia chỉ là “khẩu hiệu”. Có lẽ dân chủ, nhân quyền là điều kiện cần, còn hệ thống chính trị và luật pháp là điều kiện đủ cho một đất nước văn minh, và phát triển.
Why do we build laws because if civil rights are not fully expressed, how can we avoid wrongful convictions? Saying all of this means that the political and legal system is the goal, but its foundation must be democracy and human rights. If democracy and human rights are not clearly expressed, those good goals are just "slogans". Perhaps democracy and human rights are necessary conditions, while a political system and laws are sufficient conditions for a civilized and developed country.
Quần chúng mong muốn một chính phủ cai trị vì họ, chứ không “chống” lại họ. Nói như Alexander Ivanovich Herzen (1812-1870), một nhà văn chính trị hay thậm chí được xem như một nhà cách mạng tiền bối của Lenin, “Mỗi giây phút lịch sử đều đầy đặn khép kín theo cách thức của nó, giống như bốn mùa với cả những ngày giông bão và những ngày nắng đẹp. Chúng ta cứ tưởng mục đích của trẻ con là tuổi thanh niên, trong khi mục đích của chúng là chơi đùa, tận hưởng, là sống đời trẻ con. Nếu như cứ nhìn vào giới hạn cuối thì phải chăng mục đích của đời sống là cái chết?”.
The masses want a government that rules for them, not “against” them. As Alexander Ivanovich Herzen (1812-1870), a political writer and even considered a revolutionary predecessor of Lenin, said, “Every moment of history is full and closed in its own way, like the four seasons with both stormy days and sunny days. We think that the purpose of children is youth, while their purpose is to play, to enjoy, to live the life of children. If we look at the final limit, is the purpose of life not death?”.
Trong thời của mình, Herzen cũng đã phê phán những triết gia xã hội chủ nghĩa như Mazzini hay kêu gọi người ta phải hy sinh cao nhất vì dân tộc, vì nền văn minh nhân bản, vì Chủ nghĩa xã hội, vì công bằng nhân đạo - nếu chưa thấy ở hiện tại thì cũng cho tương lai. Theo ông thì mục đích của đấu tranh cho tự do không phải cho tự do của ngày mai mà là tự do của hôm nay, tự do cho những cá nhân đang sống vì mục đích riêng của họ. Nghiền nát tự do của họ, mưu cầu của họ, phá hủy hạnh phúc của họ vì hạnh phúc lớn lao mơ hồ trong tương lai, chỉ đơn thuần là xây dựng một tòa nhà siêu hình trên cát (Từ bờ bên kia, Alexander Herzen, Nguyễn Văn Trọng dịch, Nxb Tri Thức, 2012).
In his time, Herzen also criticized socialist philosophers like Mazzini who called for people to make the highest sacrifice for the nation, for humane civilization, for Socialism, for humane justice - if not in the present, then for the future. According to him, the purpose of fighting for freedom is not for the freedom of tomorrow but for the freedom of today, freedom for individuals who are living for their own purposes. Crushing their freedom, their pursuits, destroying their happiness for the sake of a vague great happiness in the future, is simply building a metaphysical building on sand (From the other shore, Alexander Herzen, translated by Nguyen Van Trong, Tri Thuc Publishing House, 2012).
Chúng ta sẽ có tội với nhân dân khi nói với họ về những hình ảnh đẹp đẽ hay viễn cảnh của tương lai mà trước mắt họ lại đang ở một nơi mà mức độ đáng sống đứng thứ 124/125 quốc gia.
We would be guilty of a crime against the people if we told them about beautiful images or visions of the future while before their eyes they are in a place where the livability is ranked 124/125 countries.
Bảng xếp hạng “Quốc gia đáng sống” của Liên Hiệp Quốc dùng để đo những đóng góp của mỗi quốc gia cho hành tinh và nhân loại. Người ta xem xét bảy phương diện là: đóng góp về khoa học công nghệ; đóng góp về văn hóa; đóng góp vào hòa bình, an ninh và trật tự thế giới; đóng góp vào việc bảo vệ môi trường hành tinh; đóng góp vào sự phồn vinh và bình đẳng của thế giới; đóng góp về y tế sức khỏe; và đóng góp để cải thiện hành tinh và nâng cao sức khỏe cộng đồng.
The United Nations' "Livable Countries" ranking is used to measure each country's contributions to the planet and humanity. Seven aspects are considered: contribution to science and technology; contribution to culture; contribution to world peace, security and order; contribution to protecting the planet's environment; contribution to world prosperity and equality; contribution to health; and contribution to improving the planet and improving public health.
Chúng ta nghĩ sao khi theo công bố của Liên Hợp Quốc, Việt Nam đứng thứ 124/125 đất nước được xếp hạng, thấp hơn nhiều các quốc gia ở Đông Nam Á, chỉ đứng trên Lybia - đất nước bất ổn ở Trung Đông? Được biết, danh hiệu “Quốc gia đáng sống nhất” thuộc về Ireland.
What do we think when, according to the United Nations' announcement, Vietnam ranks 124/125 ranked countries, much lower than the countries in Southeast Asia, only above Libya - an unstable country in the Middle East? It is known that the title of “Most livable country” belongs to Ireland.
Sự xếp hạng đó có thể không chính xác, nhưng chúng ta cũng khó nghĩ rằng nếu xếp hạng đúng, đất nước chúng ta có thể được xếp ở mức 80 hay 70 trên bảng.
That ranking may not be accurate, but we also find it difficult to think that if the ranking were correct, our country could be ranked at 80 or 70 on the list.
Bảng xếp hạng này có tác động lớn đối với những người muốn tìm đến một nơi đến dù chỉ là du lịch, trước khi là một nơi ở lại, với môi trường trong lành, thiên nhiên tươi đẹp, an toàn và thân thiện .
This ranking has a great impact on those who want to find a destination, even if it is just for tourism, before it is a place to stay, with a clean environment, beautiful nature, safety and friendliness.
Khát vọng về văn hóa dân tộc, dân chủ, và hướng thiện còn đó, vì rằng cái đúng, cái tốt, và cái đẹp vẫn đang bị xâm hại hàng ngày hôm nay. Làm sao tưới tẩm tình yêu vào sự khô cằn của tâm hồn vốn đang bị tha hóa trong lối sống thực dụng đến lạnh lùng? Mùa xuân khởi đi từ những ước mơ tuổi trẻ như Thiền sư Nhất Hạnh từng ấp ủ: “Giấc mơ của chúng ta không phải chỉ là một giấc mơ của sự giàu thịnh và vinh quang cho riêng một mình ta. Hạnh phúc chân thật không nằm trên tiền bạc, danh vọng và quyền thế. Hạnh phúc chân thật nằm trên nền tảng của tự do. Tự do ở đây không phải là tự do chiếm đoạt, tự do hủy hoại, hủy hoại thiên nhiên, hủy hoại thân tâm mình và thân tâm người. Tự do ở đây là thảnh thơi, là có thì giờ để vui chơi và thương yêu. Tự do là không bị ràng buộc bởi hận thù, tuyệt vọng, ganh tị, mê cuồng, không bị kéo theo công việc để tối ngày quanh năm bận rộn, không có cơ hội vui chơi, thương yêu và chăm sóc cho nhau. Phẩm chất đời sống nằm nơi này” (Tuổi trẻ - Tình yêu - Lý tưởng, Thích Nhất Hạnh).
The desire for national culture, democracy, and goodness still exists, because what is right, good, and beautiful is still being violated every day today. How can we water love into the aridity of the soul that is being corrupted by a cold, pragmatic lifestyle? Spring begins with youthful dreams as Zen Master Nhat Hanh once cherished: “Our dream is not just a dream of wealth and glory for ourselves alone. True happiness does not lie in money, fame and power. True happiness lies on the foundation of freedom. Freedom here is not the freedom to seize, the freedom to destroy, to destroy nature, to destroy our own body and mind and the body and mind of others. Freedom here is leisure, is having time to play and love. Freedom is not being bound by hatred, despair, jealousy, infatuation, not being dragged into work to be busy all day and all year round, without the opportunity to play, love and care for each other. The quality of life lies here” (Youth - Love - Ideal, Thich Nhat Hanh).
Mùa xuân, chúng ta hãy thả hồn trên đôi cánh của trí tưởng tượng bay vào vùng trời thênh thang ấy. Nói như Steve Jobs “Hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ”. Để rồi mong sao chúng ta và quanh ta là những tâm hồn tràn đầy khí phách và nhiệt huyết, những con người sẽ hoàn thiện nhân cách để là chính mình. Nói cách khác theo ngôn ngữ thời đại, là những kẻ thiện tâm cùng xây dựng một xã hội dân chủ với một nền văn hóa trung thực, dân tộc và nhân bản, mục tiêu của mọi nền văn hóa, hay của mọi quốc gia đáng sống, và của mọi chính thể công bình.
In spring, let us let our souls fly on the wings of imagination into that vast sky. As Steve Jobs said, “Stay hungry, stay foolish”. So that we and around us are souls full of spirit and enthusiasm, people who will perfect their personalities to be themselves. In other words, in the language of the times, people of good will together build a democratic society with an honest, national and humane culture, the goal of every culture, or of every livable country, and of every just government.




    « Xem chương trước       « Sách này có 1542 chương »       » Xem chương tiếp theo »
» Tải file Word về máy » - In chương sách này



_______________

TỪ ĐIỂN HỮU ÍCH CHO NGƯỜI HỌC TIẾNG ANH

DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH




BẢN BÌA CỨNG (HARDCOVER)
1200 trang - 54.99 USD



BẢN BÌA THƯỜNG (PAPERBACK)
1200 trang - 45.99 USD



BẢN BÌA CỨNG (HARDCOVER)
728 trang - 29.99 USD



BẢN BÌA THƯỜNG (PAPERBACK)
728 trang - 22.99 USD

Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.

XEM TRANG GIỚI THIỆU.

Tiếp tục nghe? 🎧

Bạn có muốn nghe tiếp từ phân đoạn đã dừng không?



Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.60 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.

Ghi danh hoặc đăng nhập

Thành viên đang online:
Rộng Mở Tâm Hồn Viên Hiếu Thành Rộng Mở Tâm Hồn Huệ Lộc 1959 Rộng Mở Tâm Hồn Bữu Phước Rộng Mở Tâm Hồn Chúc Huy Rộng Mở Tâm Hồn Minh Pháp Tự Rộng Mở Tâm Hồn minh hung thich Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Âm Phúc Thành Rộng Mở Tâm Hồn Phan Huy Triều Rộng Mở Tâm Hồn Phạm Thiên Rộng Mở Tâm Hồn Trương Quang Quý Rộng Mở Tâm Hồn Johny Rộng Mở Tâm Hồn Dinhvinh1964 Rộng Mở Tâm Hồn Pascal Bui Rộng Mở Tâm Hồn Vạn Phúc Rộng Mở Tâm Hồn Giác Quý Rộng Mở Tâm Hồn Trần Thị Huyền Rộng Mở Tâm Hồn Chanhniem Forever Rộng Mở Tâm Hồn NGUYỄN TRỌNG TÀI Rộng Mở Tâm Hồn KỲ Rộng Mở Tâm Hồn Dương Ngọc Cường Rộng Mở Tâm Hồn Mr. Device Rộng Mở Tâm Hồn Tri Huynh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Nguyên Mạnh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Quảng Ba Rộng Mở Tâm Hồn T TH Rộng Mở Tâm Hồn Tam Thien Tam Rộng Mở Tâm Hồn Nguyễn Sĩ Long Rộng Mở Tâm Hồn caokiem Rộng Mở Tâm Hồn hoangquycong Rộng Mở Tâm Hồn Lãn Tử Rộng Mở Tâm Hồn Ton That Nguyen Rộng Mở Tâm Hồn ngtieudao Rộng Mở Tâm Hồn Lê Quốc Việt Rộng Mở Tâm Hồn Du Miên Rộng Mở Tâm Hồn Quang-Tu Vu Rộng Mở Tâm Hồn phamthanh210 Rộng Mở Tâm Hồn An Khang 63 Rộng Mở Tâm Hồn zeus7777 Rộng Mở Tâm Hồn Trương Ngọc Trân Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Tiến ... ...

... ...