Tiếng Mẹ reo mừng con mới sinh ra, hoặc cười vui trong nghẹn ngào cảm xúc, là tiếng thơ đầu đời của con.
Mother's voice cheering for her newborn child, or laughing happily in choked emotions, is the first poem of my life.
Tiếng Mẹ ru giấc ngủ yên bình là tiếng thơ.
Mother's voice lulling me to sleep peacefully is poetry.
Tiếng Mẹ ấp ủ, dỗ dành hoặc nghiêm nghị răn bảo, cũng là tiếng thơ.
Mother's voice nurturing, comforting, or sternly admonishing, is also poetry.
Khi xa cách, nhớ Mẹ, con luôn hồi tưởng giọng nói dịu hiền, ấm áp của Mẹ.
When I am far away, missing Mother, I always recall Mother's gentle, warm voice.
Lời thơ, tiếng thơ của Mẹ đầy ắp trong đời con.
Mother's words and poems fill my life.
An ủi, vỗ về khi con khổ bệnh.
Comforting and soothing me when I am sick.
Khích lệ, nâng đỡ khi con vấp ngã đớn đau.
Encouraging and supporting me when I stumble and fall in pain.
Có được niềm hạnh phúc nào trong cuộc sống, dù lớn hay nhỏ, con đã nghĩ đến Mẹ, muốn chia sẻ niềm hạnh phúc ấy với Mẹ, và muốn gọi “Mẹ ơi!”
Whenever I have any happiness in life, big or small, I think of Mother, want to share that happiness with Mother, and want to call "Mom!"
Nhớ thương Mẹ xa cách trùng dương, con cũng chỉ biết gọi khẽ “Mẹ ơi…!”
Missing Mother far away from me, I can only softly call "Mom...!"
Trong nguy cấp hiểm nạn, tâm trí con không còn nhớ gì khác hơn là gọi Mẹ.
In danger, my mind can remember nothing other than calling Mother.
Và khi cùng đường tuyệt lộ, khi mà khổ đau được nén thành những tiếng cô đọng nhất, con cũng đã bật gọi hai tiếng “Mẹ ơi!” (1)
And when I am at the end of the road dead end, when suffering is compressed into the most condensed words, I also called out two words "Mother!" (1)
Tiếng Mẹ trong con là tiếng gần gũi, trong veo và ngọt ngào như vị cam lồ.
The Mother's voice in me is a close, clear and sweet sound like nectar.
Tiếng Mẹ ấy là hóa thân, là hiện thân của Đức Mẹ Quán Âm, Đức Mẹ Maria, Đức Mẹ Thượng Ngàn, Đức Mẹ Liễu Hạnh, Đức Mẹ Thiên-y A-na… để luôn bên con từng giây phút, và trên từng bước thăng-trầm cuộc đời.
That Mother's voice is the incarnation, the embodiment of the Mother Goddess Quan Am, the Mother Goddess Mary, the Mother Goddess of the Upper Realm, the Mother Goddess Lieu Hanh, the Mother Goddess Thien-y A-na... to always be with me every moment, and on every step of life's ups and downs.
Tiếng Mẹ vi diệu vượt thinh không
Nghe sâu cõi đời khổ mênh mông
Thanh tịnh lưu ly tâm trùm khắp
Tiếng lan như sóng dậy muôn trùng (2)
The Mother's voice is miraculous beyond the void Listening deeply to the world of immense suffering The pure lapis lazuli heart covers everywhere The sound spreads like the waves rising up in the myriad worlds (2)
Gọi Mẹ với ý thức, hay từ vô thức, mà con luôn tin sâu rằng bao giờ và ở đâu, Mẹ cũng lắng nghe được niềm vui hay nỗi khổ của con; và Mẹ sẽ luôn ứng hiện theo tiếng gọi tha thiết của con.
Calling Mother with consciousness, or from unconsciousness, I always deeply believe that whenever and wherever, Mother can listen to my joy or suffering; and Mother will always respond to my earnest call.
Gọi Mẹ là gọi đến tận cùng bản thể của con; đánh thức tất cả năng lực thậm thâm nơi con…
Calling Mother is calling to the very depths of my being; awakening all the profound power within me...
Có những lần bơ vơ, nhớ Mẹ, con vẫn thường tự hỏi, con luôn gọi Mẹ mà Mẹ có bao giờ gọi con không; và Mẹ đã gọi con như thế nào.
There are times when I am lonely, missing Mother, I often wonder, I always call Mother but have Mother ever called me; and how did Mother call me.
Thành phố nhỏ có chàng thi sĩ trầm ngâm ít nói, nhưng thơ thì tuôn trào bất tận, ý thơ vời vợi cao xa, bay bổng những phương trời. Mẹ chàng cũng là một nhà thơ danh tiếng. Nhà thơ con, có gia thất riêng, vì bệnh nặng mà đành phải từ trần trước Mẹ. Trong nhà bàn với nhau, giấu Mẹ tin buồn. Nhưng cuối cùng thì cũng thưa thiệt với nhà thơ Mẹ về sự ra đi của nhà thơ con.
In a small city, there is a poet who is quiet and reserved, but his poems flow endlessly, his poetic ideas are lofty and far-reaching, soaring to the horizons. His mother is also a famous poet. The poet, who has his own family, had to pass away before Mother because of a serious illness. The family discussed together, hiding the sad news from Mother. But in the end, I told the poet Mother about the poet's passing.
Từ phương xa con hồi hộp, lo lắng, theo dõi diễn biến tâm trạng, cảm xúc của Mẹ. Chỉ sợ Mẹ già yếu, tim Mẹ dễ vỡ. Và con thực sự không biết một thi nhân sẽ khóc một thi nhân như thế nào bằng ngôn ngữ thơ; và tình Mẹ của thi nhân sẽ biểu hiện như thế nào trước nỗi đau mất mát đứa con; có khác chi với biểu hiện của bao người khác hay không. Con hỏi anh chị em trong nhà. Rồi sao? Rồi Mẹ… thế nào? Người nhà ngần ngại kể, như thể sợ con vỡ òa ra từng mảnh — Mẹ ngồi lặng một lúc rồi bật khóc, rồi nấc lên từng tiếng đứt đoạn: “Con ơi…! Con ơi… là con ơi!”
From afar, I am nervous, worried, following the changes in Mother's mood and emotions. I am only afraid that Mother is old and weak, and that Mother's heart is fragile. And I really do not know how a poet will cry for another poet in the language of poetry; and how will the poet's motherly love be expressed in the face of the pain of losing a child; is it any different from the expression of many others? I asked my brothers and sisters in the family. Then what? Then what about Mother? The family hesitated to tell, as if afraid that I would break into pieces — Mother sat silently for a while, then burst into tears, then sobbed in broken words: "My child...! My child... it's my child!"
Tình yêu của Mẹ, tiếng thơ của Mẹ, ở ngoài phạm trù ngôn cú, văn chương. Vẫn như mọi người trong cuộc đời: nén tình yêu và đau khổ trong tiếng kêu gào thống thiết, buông vào vô tận hư không.
Mother's love, Mother's poetry, is beyond the category of words and literature. Just like everyone else in life: suppressing love and suffering in a heartbreaking cry, letting go into the endless void.
Bên này biển Thái Bình, con cũng ngồi lặng, ngồi lặng thật lâu, rồi cũng bật lên tiếng thơ: “Mẹ ơi! Mẹ ơi!”
On this side of the Pacific Ocean, I also sat silently, sat silently for a long time, then also burst into poetry: "Mother! Mother!"
California, Mùa Vu Lan năm 2019
Vĩnh Hảo
www.vinhhao.info
California, Vu Lan Season 2019
Vinh Hao
www.vinhhao.info
(1) Mời đọc truyện ngắn Quê Hương và Tình Mẹ trong tác phẩm “Mẹ, Quê Hương và Nước Mắt” của Vĩnh Hảo:
https://pgvn.org/c_6zl4nf
(1) Please read the short story Homeland and Mother's Love in the work "Mother, Homeland and Tears" by Vinh Hao:
https://pgvn.org/c_6zl4nf
(2) Diễn ý hai câu kệ trong Phẩm Phổ Môn, Kinh Diệu Pháp Liên Hoa: “Diệu âm, quán thế âm / Phạm âm, hải triều âm…”
(2) Paraphrase two verses in the Universal Gate Chapter, Lotus Sutra: "Wonderful sound, Avalokiteshvara sound / Brahma sound, ocean tide sound..."