Hôm nay, thứ Bảy 19-10-2019, tại Thư Viện Tully thành phố San Jose, California, nhóm Phật tử trẻ do Huynh trưởng Tâm Thường Định Bạch Xuân Phẻ đến từ Sacramento, phối hợp cùng một số Huynh trưởng, Đoàn sinh Gia Đình Phật Tử Việt Nam trong vùng Bắc Cali tổ chức một “Hội Chợ Sách” (Book Fair). Đây là một sinh hoạt tương đối hiếm hoi trong sinh hoạt Văn hoá Phật giáo Việt Nam ở Hải Ngoại với ba thế hệ chung một con đường: Thế hệ Đàn Anh – Đàn Chị (Lão niên), thế hệ Bắc Cầu (Trung niên), thế hệ Đàn Em (Thanh thiếu niên). Kể từ khi đạo Phật Việt Nam cùng với làn sóng người Việt di dân tỵ nạn ra nước ngoài sau năm 1975, các sinh hoạt Phật sự như xây chùa, dựng tượng, lễ hội, văn nghệ, tiệc gây quỹ... bừng lên và phát triển ngày một rầm rộ trong các cộng đồng người Việt nước ngoài nhưng những sinh hoạt mang tính văn hoá tôn giáo thì ngày càng vắng bóng. Nguyên nhân thì có nhiều mặt, nhưng trực tiếp thì vẫn là do giá trị thực dụng ngắn hạn và lợi nhuận kinh tế làm chủ. Hội Sách Phật Học “Có Mặt Cho Nhau” lần thứ hai nầy giới thiệu trực tiếp cũng như gián tiếp tác phẩm và tác giả Phật giáo Việt Nam thời cận đại và hiện đại trong vòng 50 qua. Những tác giả thuộc thế hệ đàn anh như Thích Nhất Hạnh, Thích Thanh Từ, Tuệ Sỹ, Lê Mạnh Thát, Thích Mãn Giác, Nghiêm Xuân Hồng, Phạm Công Thiện… Những tác giả viết về Phật giáo thuộc thế hệ “Bắc cầu” cỡ trung niên – lên lão như Thích Như Điển, Thích Tự Lực, Thích Nguyên Tạng, Thích Thiện Long, Đào Văn Bình, Vĩnh Hảo, Trần Trung Đạo, Trần Việt Long, Huỳnh Kim Quang, Nguyên giác Phan Tấn Hải, Nguyễn Minh Tiến, Nguyễn Hoàng Lãng Du, Ngô Viết Trọng, Trần Kiêm Đoàn… và các tác giả thuộc thế hệ trẻ như Bạch Xuân Khỏe, Nguyễn Hồng Dũng, Phan Mẫn…
Today, Saturday, October 19, 2019, at the Tully Library in San Jose, California, a group of young Buddhists led by Brother Tam Thuong Dinh Bach Xuan Phe from Sacramento, in coordination with a number of Brothers and members of the Vietnamese Buddhist Youth Association in Northern California organized a "Book Fair". This is a relatively rare activity in the Vietnamese Buddhist cultural activities overseas with three generations sharing the same path: the Senior Generation - Senior Sisters (Elderly), the North Bridge Generation (Middle-aged), the Junior Generation (Youth). Since Vietnamese Buddhism, along with the wave of Vietnamese refugees migrating abroad after 1975, Buddhist activities such as building temples, erecting statues, festivals, performing arts, fundraising parties... have flourished and developed more and more vigorously in overseas Vietnamese communities, but cultural and religious activities have become increasingly absent. The reasons are many, but directly it is still due to short-term practical value and economic profit. This second Buddhist Book Fair “Being There for Each Other” directly and indirectly introduces Vietnamese Buddhist works and authors of modern and contemporary times in the past 50 years. Authors of the older generation such as Thich Nhat Hanh, Thich Thanh Tu, Tue Sy, Le Manh That, Thich Man Giac, Nghiem Xuan Hong, Pham Cong Thien... Authors writing about Buddhism belonging to the "Bridge" generation of middle-aged to old people such as Thich Nhu Dien, Thich Tu Luc, Thich Nguyen Tang, Thich Thien Long, Dao Van Binh, Vinh Hao, Tran Trung Dao, Tran Viet Long, Huynh Kim Quang, Nguyen Giac Phan Tan Hai, Nguyen Minh Tien, Nguyen Hoang Lang Du, Ngo Viet Trong, Tran Kiem Doan... and authors of the younger generation such as Bach Xuan Khoe, Nguyen Hong Dung, Phan Man...
Đa số các nhà xuất bản chuyên đề hay có in ấn các tác phẩm Phật học cũng được giới thiệu ra mắt sách như các nhà xuất bản Lá Bối, Vạn Hạnh, Quảng Đức, Lotus Media Inc, Hương Tích Phật Việt, Việt Ananda Foundation, Liên Phật Hội (United Buddhist Publisher)…
Most of the specialized publishers that often print Buddhist works are also introduced to launch books such as La Boi, Van Hanh, Quang Duc, Lotus Media Inc, Huong Tich Phat Viet, Viet Ananda Foundation, United Buddhist Publisher...
Mặc dầu hình thức sách báo giấy đã bị sách báo mạng online lấn chiếm đến 50 - 60% nhưng văn hóa đọc vẫn còn là phương tiện tri thức và tiêu khiển chuyển tải những thông tin văn chương, xã hội đến khoa học, nghệ thuật của toàn thế giới. Theo thăm dò của Worldatlas và Văn Hóa Á Châu (Asian Culture Foundation -ACF) về Văn Hóa Đọc (Reading Culture) thì những quốc gia chiếm hàng đầu về thời gian đọc sách làm cho người ta ngạc nhiên. Trung bình số giờ một người dân đọc sách báo mỗi tuần là: Ấn Độ (10 giờ 42 phút), Thái Lan (9 giờ 24 phút), Trung Quốc (8:00 giờ); trong khi Pháp (6:54), Mỹ (4:42), Nhật (4:06), Hàn Quốc (3:06) và Việt Nam (1.2)…
Although the form of printed books and newspapers has been overtaken by online books and newspapers by 50 - 60%, the reading culture is still It is also a means of knowledge and entertainment, conveying literary, social, scientific and artistic information of the whole world. According to the survey of Worldatlas and Asian Culture Foundation (ACF) on Reading Culture, the countries with the highest reading time are surprising. The average number of hours a person spends reading books and newspapers per week is: India (10 hours 42 minutes), Thailand (9 hours 24 minutes), China (8:00 hours); while France (6:54), the US (4:42), Japan (4:06), Korea (3:06) and Vietnam (1.2)...
Bên cạnh sinh hoạt giới thiệu tác phẩm và tác giả, buổi sinh hoạt "Có Mặt Cho Nhau 2" cũng tạo cơ hội sinh hoạt chung, để chia sẻ và “truyền lửa cho nhau” thông qua hình thức tâm tình của tác giả và thảo luận một số đề tài văn học nghệ thuật, những thao thức và kinh nghiệm hoằng pháp Phật giáo.
In addition to the activity of introducing works and authors, the activity "Being There For Each Other 2" also created an opportunity for common activities, to share and "pass on the fire to each other" through the form of the author's feelings and discuss a number of literary and artistic topics, the concerns and experiences of propagating Buddhism.
Nội dung buổi sinh hoạt sách “Book fair” chuyển dần từ thoáng ưu tư “Sách vở ích gì cho buổi ấy. Áo xiêm nghĩ lại thẹn thân già…” của kẻ sĩ từ thời Nguyễn Khuyến (1835-1909) trên quê hương đến hôm nay trên đất khách tại các nước Âu Mỹ, vai trò phát huy văn hóa, phục vụ xã hội và tiêu khiển cho đời của sách báo.
The content of the book activity "Book fair" gradually changed from the slight worry "What use are books for that day. Thinking back on my clothes, I am ashamed of my old age..." of scholars from the time of Nguyen Khuyen (1835-1909) in the homeland to today in foreign countries in Europe and America, the role of books and newspapers in promoting culture, serving society and entertaining life.
Sự quan hệ giữa việc đọc sách báo tiếng Việt và hiện trạng tổ chức, Gia Đình Phật Tử có một sự tương tác qua lại và ai cũng thấy được điều đó. Ngày xưa, tuổi trẻ Phật tử lớn lên và đượm nhuần tình Đạo trên quê hương qua những tác phẩm văn chương trong vắt của các huynh trưởng như Ánh Đạo Vàng, Thử Hoà Điệu Sống, Mùa Gặt Ác… của anh Võ Đình Cường; Phật Pháp căn bản của quý thầy Thích Chân Trí, Thích Thiện Hoa… Nhưng càng ngày sách báo Phật giáo càng vượt cao quá tầm tay với của tuổi trẻ. Và 50 năm qua, nhất là tại các nước Âu Mỹ thì sách báo và chữ nghĩa tiếng Việt đã thành “Ngoại Ngữ” đối với thế hệ sinh ra và lớn lên tại các nước ngoài. Chín mươi phần trăm đoàn sinh Gia Đình Phật Tử Việt Nam sinh hoạt với nhau bằng tiếng nước ngoài. Sách báo, thuyết pháp, băng giảng, phim ảnh… về đạo Phật hầu hết nhắm vào đối tượng phụ huynh và ít còn quan tâm tới con em. Như tuần này, kẻ đang viết những dòng này dẫn hai cháu Ái Linh và Tấn Lực đi sinh hoạt tại GĐPT Kim Quang ở địa phương. Khi hỏi các cháu là có thuộc bài tụng “Đệ tử kính lạy, đức Phật Thích Ca…” không? Thì hai cháu đều thuộc. Nhưng khi hỏi nghĩa tiếng Việt thì các cháu đều không trả lời được và nói là “Chẳng hiểu gì cả!” Hai cháu cũng cho biết là hát các bài hát nhưng chẳng hiểu nghĩa là gì, mặc dầu mỗi buổi sáng sinh hoạt vào thứ Bảy hằng tuần các cháu đều phải học 2 giờ tiếng Việt. Tấn Lực là đoàn sinh Thiếu Nam và Ái Linh là Đội trưởng đội Thiếu nữ. Hai cháu Linh, Lực đều đã sinh hoạt GĐPT 7 năm rưỡi. Chiều nay hỏi các bạn GĐPT của Linh, Lực thì cũng nghe trả lời là “Chẳng hiểu gì cả” như thế!
The relationship between reading Vietnamese books and newspapers and the current status of the organization, the Buddhist Youth Association has a interact and everyone can see that. In the past, young Buddhists grew up and were imbued with the love of Buddhism in their homeland through the clear literary works of leaders such as Golden Light of Buddhism, Trying to Harmonize Life, Evil Harvest… by Vo Dinh Cuong; Basic Buddhist Dharma by Venerables Thich Chan Tri, Thich Thien Hoa… But Buddhist books and newspapers are increasingly beyond the reach of young people. And over the past 50 years, especially in European and American countries, Vietnamese books and newspapers and words have become a “foreign language” for the generation born and raised in foreign countries. Ninety percent of the members of the Vietnamese Buddhist Youth Association interact with each other in a foreign language. Books, newspapers, sermons, tapes, films… about Buddhism are mostly aimed at parents and pay little attention to their children. Like this week, the person writing these lines took two children, Ai Linh and Tan Luc, to attend activities at the local Kim Quang Buddhist Youth Association. When asked if the children knew the chant “Disciples pay homage to the Buddha Shakyamuni…”, they both knew it. But when asked what it meant in Vietnamese, they could not answer and said, “I don’t understand anything!” They also said that they sang the songs but did not understand the meaning, even though every Saturday morning they had to study 2 hours of Vietnamese. Tan Luc is a Young Men’s Scout and Ai Linh is the Young Women’s Scout leader. Linh and Luc have both been in GĐPT activities for 7 and a half years. This afternoon, when I asked Linh and Luc’s GĐPT friends, they also answered, “I don’t understand anything” like that!
Thưa chư quý nhân! Đã đến lúc chúng ta cần chấm dứt thói quen tiêu cực là chỉ tay vào nhau mà đổ lỗi cho người vì không ai có lỗi cả. Từ các bậc Tôn Đức đến hàng phụ huynh và Phật tử ai cũng tha thiết muốn cho các mầm non GĐPT và Phật tử tuổi trẻ đều hiểu Đạo và sống Đạo bình thường. Nhưng nguyên nhân và hệ quả ở đây nằm ở Người thì ít mà nằm ở chỗ Phương Pháp Giáo Dục và phương tiện truyền đạt là chủ yếu.
Dear friends! It is time for us to stop the negative habit of pointing fingers at each other and blaming others because no one is at fault. From the Venerables to parents and Buddhists, everyone earnestly wants the young GĐPT and young Buddhists to understand the Dharma and live the Dharma normally. But the cause and effect here lies less in the Person than in the Educational Method and the means of communication.
Thế hệ đàn anh – mà nhất là những nhân vật viết lách và thuyết giảng cao vời lý nhà Phật – hầu như quên bẵng các em, các con, cháu quanh mình nên viết toàn những chuyện cao xa vời vợi; thuyết pháp những điều thâm uyên, trong khi tuổi trẻ đang cần những Ánh Đạo Vàng, những Bông Hồng Cào Áo… Hiện tượng áo thụng vái nhau và nhân danh “Phật sự đa đoan” để mãi nghĩ đến cây cành đại thụ, cảnh giới mười phương mà quên mất những chồi non đang nhú dưới cánh tay mình, đang làm cho tuổi trẻ xa dần môi trường Phật đạo!
The older generation – especially those who write and preach loftily about Buddhist principles – almost forget about their younger siblings, children, and grandchildren around them, so they write only about lofty and far-fetched stories; preach profound things, while the youth need the Golden Light of the Dharma, the Roses of Scratching Robes… The phenomenon of wearing robes and bowing to each other and in the name of “Buddhism’s many responsibilities” to always think about the branches of the great tree, the realms of the ten directions, forgetting the young buds sprouting under their arms, is causing the youth to gradually move away from the Buddhist environment!
Khi có quý Sư Cô từ miền Nam California nêu lên câu hỏi làm sao tìm ra giải pháp cho vấn đề là các đoàn sinh GĐPT ngày một thưa dần vì các con, cháu không muốn đến chùa. Trong lúc các vị diễn giả và hội thảo viên còn hăng say trao đổi trong vòng hội luận thì có một vị “phát biểu ngoài luồng” từ dãy ghế sau cùng: “Cả trăm, cả ngàn cuốn sách tiếng Việt hay ho bày trên bàn, trên giá, trên kệ mà có cuốn nào tui mua được tặng cho cháu tui đọc đâu nào. Buồn quá hà!”
When a Venerable Nun from Southern California raised the question of how to find a solution to the problem of the number of GĐPT members gradually decreasing because the children and grandchildren do not want to go to the temple. While the speakers and panelists were still enthusiastically discussing in the discussion, someone "spoke off-the-cuff" from the last row: "There are hundreds, thousands of good Vietnamese books displayed on tables, on shelves, on counters, but I haven't bought any of them for my grandchildren to read. How sad!"
Cuộc hội luận còn đi xa hơn khi vấn đề được nêu lên là tại sao chùa to tượng lớn mọc lên nhiều đến thế nhưng không có những mô thức nhà giữ trẻ kiểu “Vườn Trẻ Kiều Đàm” hay trường học kiểu “Tư Thục Bồ Đề” của Phật giáo miền Nam Việt Nam trước 1975 để đưa mầm non hướng về đạo Phật?
The discussion went further when the issue was raised: why are there so many large pagodas with large statues springing up but there are no nursery schools like the "Kieu Dam Nursery" or "Bodhi Private School" of Buddhism in Southern Vietnam before 1975 to guide young people towards Buddhism?
Có chăng một cuộc Hội Luận và Hội Sách lần tới đặt trọng tâm vào tuổi trẻ hướng Phật?
Will there be a next Discussion and Book Fair that focuses on young people towards Buddhism?
Đã đến lúc người Phật tử Việt Nam, nhất là tại Hoa Kỳ, cần xem lại lịch sử người Tàu và Phật giáo của họ trên đất Mỹ gần 200 năm trước, khi người Tàu ồ ạt vào Mỹ làm thuê trong những cơn sốt tìm vàng (Gold Rush) vào những năm1800 - 1850. Họ mang Phật giáo Trung Hoa theo và con số chùa chiền cùng tăng đoàn, giáo hội tăng lên theo đời sống kinh tế và dân số sinh sản nhân lên nhanh chóng. Vì không có sự đầu tư cho tuổi trẻ Phật tử gần như chúng ta bây giờ nên khi thế hệ đàn anh đàn chị di dân đầu tiên khuất bóng, thế hệ sinh ra và lớn lên ở Mỹ không còn quan tâm hỗ trợ việc chùa chiền nên vô số chùa viện phải bán đi và những hội Phật giáo giải tán vì vừa thiếu kinh tế hỗ trợ, vừa vắng bóng tín đồ.
It is time for Vietnamese Buddhists, especially in the United States, to review the history of the Chinese and their Buddhism in America nearly 200 years ago, when Chinese people flocked to America to work during the gold rush. (Gold Rush) in the years 1800 - 1850. They brought Chinese Buddhism with them and the number of temples, monasteries, and churches increased along with the economic life and rapidly multiplying population. Because there was no investment in young Buddhists like we have now, when the first generation of immigrants passed away, the generation born and raised in America no longer cared about supporting temples, so countless temples had to be sold and Buddhist associations dissolved because of both lack of economic support and lack of followers.
Phật giáo Tích Lan, Tây Tạng, Nhật Bản, Trung Hoa ở Mỹ đã chuyển hướng. Thay vì xây dựng chùa viện quá nhiều về số lượng, họ tập trung về chất lượng. Tây Tạng, Trung Hoa xây dựng những ngôi chùa đồ sộ với kinh phí hàng chục triệu đô la, thu hút ồ ạt khách hành hương bốn phương cũng như nội địa.
Sri Lankan, Tibetan, Japanese, and Chinese Buddhism in America changed direction. Instead of building too many temples in quantity, they focused on quality. Tibet, China built massive temples with a budget of tens of millions of dollars, attracting a large number of pilgrims from all over the world as well as domestically.
Nói về tình hình Phật giáo Việt Nam hiện nay, từ tầng lớp Phật tử sơ cơ cho đến bậc tôn túc, hàng giáo phẩm… đều thấy rõ sự thoái trào nghiêm trọng đang diễn ra trước mắt: Trong nước thì bị toàn trị - công cụ hóa; ngoài nước thì phân tranh cùng cực, hoàn toàn vắng bóng lãnh đạo. Nhà cháy, lửa bốc cao thì ai cũng thấy. Nhưng chúng ta đang cần phương tiện cứu hỏa thích ứng và phương pháp sử dụng phương tiện ấy đúng đắn và hữu hiệu. Lửa cháy! Nếu cứ chỉ tay nhau, đổ lỗi cho nhau, cãi nhau tranh thắng hay la làng la xóm thì có ích gì?!
Speaking about the current situation of Buddhism in Vietnam, from the initial Buddhist class to the venerable, clergy... everyone clearly sees the serious decline taking place before their eyes: Domestically, it is totalitarian - instrumentalized; abroad, there is extreme conflict, completely absent of leadership. The house is on fire, the fire is high, everyone can see it. But we need appropriate firefighting equipment and the method to use that equipment correctly and effectively. Fire! If we keep pointing fingers at each other, blaming each other, arguing to win or shouting at the neighbors, what good is it?!
Cuộc Hội Sách “Có Mặt Cho Nhau 2” mới chỉ là một biểu tượng “mềm” của tinh thần thống nhất văn hóa Phật Giáo trên phương diện nhân văn. Văn hóa Phật giáo là một tập đại thành của của văn hóa đọc, văn hóa ứng xử và văn hóa tu hành.
The Book Fair "Being There For Each Other 2" is only a "soft" symbol of the spirit of Buddhist cultural unity in terms of humanity. Buddhist culture is a great collection of reading culture, behavioral culture and religious practice culture.
Cám ơn “Có Mặt Cho Nhau 2”. Mong “Có Mặt Cho Nhau 3” sẽ bàn về văn hóa ứng xử để cùng nhau cố gắng lấp cạn dần và thu hẹp lại những hầm hố chia rẽ là vấn đề trước mắt của chúng ta hôm nay.
Thank you “Being There For Each Other 2”. I hope “Being There For Each Other 3” will discuss behavioral culture so that together we can try to gradually fill in and narrow the gaps of division that are the problem before us today.
San Jose – Sacramento 19-10-19
San Jose – Sacramento October 19, 2019