Sự giúp đỡ tốt nhất bạn có thể mang đến cho người khác là nâng đỡ tinh thần của họ. (The best kind of help you can give another person is to uplift their spirit.)Rubyanne

Điều người khác nghĩ về bạn là bất ổn của họ, đừng nhận lấy về mình. (The opinion which other people have of you is their problem, not yours. )Elisabeth Kubler-Ross
Kẻ yếu ớt không bao giờ có thể tha thứ. Tha thứ là phẩm chất của người mạnh mẽ. (The weak can never forgive. Forgiveness is the attribute of the strong.)Mahatma Gandhi
Hãy tự mình làm những điều mình khuyên dạy người khác. Kinh Pháp cú
Ai sống quán bất tịnh, khéo hộ trì các căn, ăn uống có tiết độ, có lòng tin, tinh cần, ma không uy hiếp được, như núi đá, trước gió.Kinh Pháp Cú (Kệ số 8)
Đừng chọn sống an nhàn khi bạn vẫn còn đủ sức vượt qua khó nhọc.Sưu tầm
Trời không giúp những ai không tự giúp mình. (Heaven never helps the man who will not act. )Sophocles
Con người chỉ mất ba năm để biết nói nhưng phải mất sáu mươi năm hoặc nhiều hơn để biết im lặng.Rộng Mở Tâm Hồn
Hãy sống tốt bất cứ khi nào có thể, và điều đó ai cũng làm được cả.Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Với kẻ kiên trì thì không có gì là khó, như dòng nước chảy mãi cũng làm mòn tảng đá.Kinh Lời dạy cuối cùng
Một người sáng tạo được thôi thúc bởi khát khao đạt đến thành công, không phải bởi mong muốn đánh bại người khác. (A creative man is motivated by the desire to achieve, not by the desire to beat others.)Ayn Rand

Trang chủ »» Danh mục »» TỦ SÁCH RỘNG MỞ TÂM HỒN »» Bài viết, tiểu luận, truyện ngắn »» Xem đối chiếu Anh Việt: Thực ảo Cực Lạc từ đôi mắt bé »»

Bài viết, tiểu luận, truyện ngắn
»» Xem đối chiếu Anh Việt: Thực ảo Cực Lạc từ đôi mắt bé

(Lượt xem: 7.933)
Xem trong Thư phòng    Xem định dạng khác    Xem Mục lục 

       

Điều chỉnh font chữ:

Thực ảo Cực Lạc từ đôi mắt bé

Virtual Reality of Paradise through the eyes of a child

Gần đây báo chí đưa tin: Một bà già làm bún khô, làm miến bỏ mối bán dạo các khu chợ nhỏ, ai ngờ lại là tỷ phú, tài sản hơn 1.000 tỷ đồng. Thật khó tưởng tượng, kiểm kê sổ sách giấy tờ hai tháng trời mới xong. Bà có cô con gái nuôi lai Miên, để gia tài khủng lại cho cô mà không cho con cháu họ hàng bộ quên hay sao, do đó phát sinh ra vụ tranh chấp, kiện tụng.
Recently the press reported: An old woman who makes dried noodles and vermicelli to sell in small markets, unexpectedly is a billionaire, with assets of more than 1,000 billion VND. It's hard to imagine, it took two months to check the books and papers. She has a half-Cambodian adopted daughter, leaving a huge fortune to her without giving it to her children and relatives, did she forget? Therefore, a dispute and lawsuit arose.
Xã hội lập tức chú ý ngóng xem tòa phân xử. Tôi cũng tò mò, nhưng không phải tò mò chuyện kiện tụng, tiền bạc, cho dù nó nhiều cỡ nào đi nữa. Tiền bạc chẳng qua là tạm cất giữ rồi lúc nào đó nó cũng chuyển từ túi này qua túi kia, đôi khi còn mang tới tai họa. Mình nghèo thì chịu, quan tâm đến những món không thuộc về mình mà chi. Sao không nghĩ tới cái gọi là duyên nghiệp, phước đức của một người? Vì sao người suốt đời long đong, vất vả, kẻ lại được số phận may mắn mỉm cười?
Society immediately paid attention to the court's decision. I'm also curious, but not curious about lawsuits and money, no matter how much it is. Money is just temporarily stored and at some point it will be transferred from one pocket to another, sometimes even bringing disaster. If you're poor, then bear it, why care about things that don't belong to you? Why not think about the so-called karma and virtue of a person? Why do some people struggle and struggle all their lives, while others are blessed with good fortune?
Các phóng viên tìm hiểu... thì ra lúc còn sống bà già từng tìm đến nhà trẻ mồ côi xin đứa con nuôi. Bà đi qua đi lại, quan sát bao đứa trẻ mà chẳng vừa bụng đứa nào. Để rồi lại có một đứa đưa gương mặt thơ ngây nhìn bà nhoẻn nụ cười. Và đôi mắt của đứa bé mới lạ làm sao. Nó có điều gì đó như phát ra ánh sáng níu kéo đôi chân không cho người đi. Bà đứng lại nhìn rồi ẵm nó lên.
Reporters learned... it turned out that when she was alive, the old woman had gone to an orphanage to ask for a child to adopt. She walked back and forth, observing many children but was not satisfied with any of them. Then there was a child who looked at her with an innocent face and smiled. And the child's eyes were so strange. There was something about it that seemed to emit light that held her feet back and prevented her from moving. She stopped to look and picked it up.
Câu chuyện thứ hai vào năm 1965. Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc lúc còn sinh viên vào nhà thương thực tập. Nhưng gương mặt và đôi mắt bé đã làm cho chàng sinh viên trẻ tuổi cảm xúc viết bài thơ “Thư cho bé sơ sinh”:
The second story was in 1965. Doctor Do Hong Ngoc, when she was a student, interned at the hospital. But the baby's face and eyes moved the young student to write the poem "Letter to a Newborn Baby": "When you came into the world, I represented life to greet you with a smile. When you grow up, don't ask why some people laugh and others cry. In the same situation, listen to me. I dropped brown medicine into your eyes, saying it was to prevent eye pain... At that moment, you didn't see life through real eyes. Remember, don't ask why life is dark. When I cut your umbilical cord, I sincerely apologized, because from now on you will be alone. You will have to leave the paradise of your mother's heart..." A beautiful poem, translated into many foreign languages, set to music. Fifty years have passed, reading it again, I still feel the same emotion from the first day. The letter to the newborn baby also has the sentence: "Remember not to ask who I am when I grow up - and don't be surprised that life has so many labels."
“Khi em cất tiếng chào đời
Anh đại diện đời chào em bằng nụ cười
Lớn lên đừng hỏi vì sao có kẻ cười người khóc
Trong cùng một cảnh ngộ nghe em.
Anh nhỏ vào mắt em thứ thuốc màu nâu
Nói là để ngừa đau mắt…
Ngay lúc đó em đã không nhìn đời qua mắt thực
Nhớ đừng hỏi vì sao cuộc đời tối đen.
Khi anh cắt rún cho em
Anh đã xin lỗi chân thành rồi đó nhé
Vì từ nay em phải cô đơn.
Em phải xa địa đàng lòng mẹ…”
Through two examples, the question is: Is that the sacred feeling of a person when looking at a newborn baby or is there something else? Please allow me to say quickly, or is it the enlightenment of a person. Partial enlightenment leading to great enlightenment to meet Buddha?
Một bài thơ hay, được dịch ra nhiều thứ tiếng nước ngoài, được phổ nhạc. Năm mươi năm trôi qua, đọc lại thấy vẫn còn bùi ngùi nguyên cảm xúc buổi đầu tiên. Thư cho bé sơ sinh còn có những câu: “Nhớ đừng hỏi tôi là ai khi lớn khôn - cũng đừng ngạc nhiên sao đời nhiều nhãn hiệu.”
What is partial enlightenment? By chance, reading Ekhart Toll, I found a new idea: Human society is led by "three enlightened objects" which are flowers, crystals and birds. Crystals symbolize purity. Birds symbolize the desire and will to fly high and escape from oneself. Flowers are considered the first creation of nature with the ability to attract and captivate humans. Flowers are not related to human life and livelihood, but they are an endless source of inspiration for people and poetry. Why are there only “three objects” of enlightenment? Perhaps Ekhart Toll did not list them all for us to find out for ourselves. For those with a spiritual heart, everything is a dharma. For example, water, looking at water, one realizes its endless flow. Starting from a clear stream, the water flows away, dissolving many impurities, then evaporates and returns to the source, the water becomes clear as before. For example, looking at the thin and waning moon, one sees it waning and at the same time filling itself. When the moon season comes, the bright and full moon covers everything...
Qua hai thí dụ, câu hỏi đặt ra là: Đó là cảm xúc thiêng liêng của người khi nhìn đứa trẻ mới chào đời hay là có điều gì khác? Xin mạn phép nói nhanh, hay đó là sự ngộ của người. Ngộ từng phần để rồi đi đến giác ngộ lớn để gặp được Phật?
Now, returning to the eyes of a newborn baby, what do people realize... The innocent, innocent crying and laughing... Because of the need to survive, hunger cries out, not knowing whether it is delicious or not. Clothes are also like that, because of warmth and cold, not distinguishing between beauty and ugliness. Raising a baby is not easy, it is very hard, everyone is busy because it pees on the bed or cries in the middle of the night, disturbing the whole family's sleep. However, the presence of the baby makes the house warm and happy. Everyone unites together to take care of and protect it. What power does the child have, what special power? Another question. It turns out that the child has no power, it's just that those little eyes reflect the secret desires deep in the human soul. Being a human is very difficult, having to struggle to find something to put in the mouth. Because life forces people to shake and exchange, then black and white, yellow and brass are mixed with greed, anger, ignorance, and suspicion of each other. Through the baby's eyes, people suddenly realize. Distant memories let people know that there is a world where they have been to live happily. If they didn't go, why would their memories record it? The billionaire old woman adopted her daughter because of this. The poem by Doctor Do Hong Ngoc is actually a poem written for herself. Looking at the child's eyes with the level of a student at that time, the doctor realized that adults were prisoners of reality, of life. Slaves to what they saw and what they knew:
Thế nào là ngộ từng phần. Tình cờ đọc Ekhart Toll thấy một ý mới lạ: Xã hội loài người được dẫn dắt bởi “ba vật thể giác ngộ” đó là hoa, pha lê và chim. Pha lê tượng trưng cho sự thanh khiết. Chim tượng trưng cho khát vọng và ý chí bay lên cao thoát khỏi chính mình. Hoa được xem như một tạo vật đầu tiên của tự nhiên có khả năng hấp dẫn và thu hút con người. Không liên quan đến sự sống, sinh kế của con người nhưng hoa là nguồn cảm hứng bất tận cho người, cho thơ ca. Sao chỉ có “ba vật thể” giác ngộ, có lẽ Ekhart Toll không liệt kê hết để cho chúng ta tự tìm. Người có tâm đạo thì mỗi thứ cũng đều là pháp. Thí dụ như nước, nhìn nước nhận ra sự trôi chảy mãi không ngừng nghỉ. Khởi đi từ con suối nước trong xanh chảy đi hòa tan bao nhiêu tạp chất để rồi bốc hơi bay trở về với nguồn, nước trở lại trong xanh như cũ. Thí dụ như nhìn ánh trăng gầy hao khuyết thấy nó khuyết đồng thời cũng tự mình làm đầy. Đúng hạn kỳ mùa trăng đến ánh trăng sáng viên mãn phủ trùng...
When you grow up, don't ask why some people laugh and others cry.
In the same situation, listen to me... ...
Remember not to ask who I am when I grow up.
Don't be surprised that life has so many labels.
Bây giờ trở lại với đôi mắt trẻ sơ sinh, người ta nhận thấy điều gì… Sự ngây thơ hồn nhiên khóc cười… Vì nhu cầu tồn tại đói thì kêu lên chớ không biết ngon dở. Mặc cũng vậy do ấm lạnh chớ không phân biệt xấu đẹp. Nuôi một em bé chẳng hề dễ, rất là vất vả, mọi người bận rộn lên vì nó tè bậy ra giường hay nửa đêm khóc phá giấc ngủ cả nhà. Tuy nhiên sự hiện diện của em bé làm cho nhà cửa ấm áp vui lên. Mọi người gắn kết lại với nhau chung tay chăm sóc bảo vệ nó. Đứa trẻ có quyền năng, quyền lực gì đặc biệt vậy. Lại thêm một câu hỏi. Hóa ra đứa trẻ chẳng có quyền năng gì, chẳng qua đôi mắt bé bỏng kia phản xạ khao khát thầm kín sâu trong tâm hồn người. Làm người rất khó, phải vật lộn bươn chải để kiếm ra cái bỏ vô miệng. Do cuộc sống buộc phải lắc lư giao đãi để rồi trắng đen vàng thau lẫn lộn với tham, sân, si, nghi ngờ lẫn nhau. Qua đôi mắt bé người bỗng trực nhận ra. Ký ức xa xăm cho người biết có một cõi mà người đã từng đến đó sống vui. Không đến sao ký ức lại ghi nhận. Bà già tỷ phú nhận cô con gái nuôi vì điều này. Bài thơ của Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc thật ra là bài thơ viết cho mình. Nhìn đôi mắt bé với trình độ của một sinh viên lúc đó, bác sĩ đủ nhận ra người lớn là tù nhân của thực tại, của cuộc sống. Người nô lệ cho cái thấy và cái biết:
From inside the prison bars, looking out at life, the waves from the distant lake of memories come from somewhere. Haven't we lived a free life, a world of cool breeze, clear moon, filled with birdsong, and innocent children's laughter? Is that a dream, an illusion, or have we experienced things from memory? I seem to have digressed, from the eyes of a child leading here. Yes. There are things that are intuitive, but when describing, we have to go around and around, get lost, and then find the way to the main door. People always carry many questions in their hearts. Some questions follow people back and forth, sometimes they disappear when they get old. Waiting for the right time for them to appear becomes the final question. Is there a heaven or hell? Hell is easy to answer because almost everyone knows how their actions are retribution, except for those who do not know shame, but heaven is diverse. Cultures and religions have pointed it out through many names although the essence is only one. Folklore calls it Thien Thai. It is the paradise of Islam. In addition to heaven, Christianity also has a garden of Eden. Buddha Shakyamuni introduced sentient beings to the Pure Land of Amitabha Buddha. Buddha alone has the realm of Nirvana. Because he wanted sentient beings to be enlightened rather than because he hoped for benefits, when talking about Nirvana, Buddha did not describe or promise any external scene, but showed the path to Nirvana from within. That is a place that, in short, has only joy, endless joy (joy without remainder) because the ego has been eliminated. A pure mind controls greed, anger, and ignorance. People who go beyond reason cannot say there is nothing and also cannot say there is nothing. It is the magical number zero, nothing is everything, standing behind a number increases the level of that number.
Lớn lên đừng hỏi vì sao có kẻ cười, người khóc.
Trong cùng một cảnh ngộ nghe em... ...
Nhớ đừng hỏi tôi là ai khi lớn khôn.
Cũng đừng ngạc nhiên sao đời nhiều nhãn hiệu.
Meanwhile, the image of Amitabha Buddha's Pure Land is described specifically. It is a realm of houses built with treasures such as gold, jade, lapis lazuli, crystal, and agate (coincidentally the "enlightened objects" of Eckhart Toll). The earth and sky are filled with the fragrance of flowers blooming all year round, and music is soothing. Time seems to stop, and all around are delicious and strange foods. People in the Pure Land have ready-made clothes, no one fights over them, so there is no greed, anger, or ignorance. They are kind and friendly people who love each other without distinction between high and low.
Từ trong chấn song nhà tù nhìn ra ngoài cuộc sống, những lượn sóng từ chiếc hồ xa bờ ký ức từ đâu đưa về. Chẳng phải mình đã từng sống cuộc đời tự do, một cõi gió mát trăng thanh tràn ngập tiếng chim, tiếng trẻ reo cười hồn nhiên. Đấy là mơ ước là ảo ảnh hay là mình đã từng trải nghiệm những gì từ trong ký ức. Tôi có vẽ lạc đề, từ đôi mắt của đứa trẻ dẫn đến đây. Vâng. Có những điều trực nhận nhưng khi diễn tả phải vòng vo, đi lạc rồi mới tìm thấy lối vào cửa chính. Người luôn mang trong lòng nhiều câu hỏi. Có câu hỏi theo trở đi trở lại với người, lắm khi nó biến mất đợi khi người về già. Đợi đúng lúc nó xuất hiện trở thành câu hỏi cuối cùng. Có chăng thiên đường địa ngục? Địa ngục thì dễ trả lời vì hầu như ai cũng biết chuyện của mình làm là trả nghiệp ra sao, trừ những kẻ không biết mắc cỡ, riêng với thiên đường lại đa dạng. Các nền văn hóa, các tôn giáo đã chỉ ra nó qua nhiều tên gọi mặc dù bản chất chỉ là một. Dân gian gọi đó là Thiên Thai. Là thiên đường của đạo Hồi. Thiên chúa ngoài thiên đàng còn có vườn địa đàng. Phật Thích-ca Mâu-ni giới thiệu cho chúng sinh biết cõi Cực lạc của Phật A Di Đà. Riêng Phật có cảnh giới Niết Bàn. Vì muốn chúng sinh giác ngộ hơn là vì mong cầu lợi ích, khi nói về Niết Bàn Phật không mô tả hứa hẹn gì khung cảnh bên ngoài mà Phật chỉ con đường đến với Niết Bàn từ bên trong. Đấy là chốn nói gọn chỉ có vui, lạc vô dư (vui không dứt) vì đã xóa bỏ tự ngã. Tâm thanh tịnh khống chế tham, sân, si. Người vượt ra ngoài lý luận, không thể nói không có mà cũng không nói không, nó là con số không kỳ diệu, không là gì cả lại là tất cả, đứng sau một số nào đó nó làm tăng cấp độ của số đó lên.
In short, the two realms of Ultimate Bliss and Nirvana have in common the elimination of ego, a pure mind, quiet like the moon not covered by clouds, shining brightly in the sky. Both the realms of Ultimate Bliss and Nirvana come from the mind. Each comes from the mind. Why do people stray here and then become immortals and return to the mortal world? Almost every culture has stories to tell. For example, China has Liu and Nguyen. Vietnam has Tu Thuc who once strayed to heaven. The fairy Giang Huong dropped a broken jade cup and was banished to earth. The Christian Bible has a story about the Garden of Eden with Adam and Eve, a story originating from the Middle East. Those stories, according to Buddhism, are because people in such a joyful realm cannot control their body and mind. Tu Thuc, in heaven, still feels homesick because his love still exists, love gives birth to desire. There is no shortage of treasures in the heavenly realm, so how could the fairy be banished to the mortal world because of a tiny cup of lapis lazuli? It was simply because the fairy Giáng Hương was banished because she was still deluded and had no mindfulness, so she could not move lightly and could not control her limbs, causing her to drop the cup. Many people wonder why Adam and Eve listened to the snake's advice to eat the forbidden fruit of the tree of knowledge and were banished from the Garden of Eden. It was simply because knowledge is a state of letting go and letting go. Knowledge without letting go will give rise to greed, stubbornness, discrimination, and comparison of all kinds of things, and sooner or later the Garden of Eden will be in chaos. Well, let's invite the two of them to come down to the mortal world. People in the Pure Land with so many delicious and strange dishes, do not need to worry or be concerned. It is like a baby who does not ask for anything but is still taken care of by his parents from food to clothes. All comparisons are often lame, however, cultures confirm that the mind of a baby and the mind of a person in the Pure Land are connected. And it is affirmed that adults have a harder time finding paradise than children. Sometimes when they get there, the door to paradise is closed, and they knock and knock but it does not open.
Trong khi đó hình ảnh của cõi Cực Lạc của Phật A Di Đà được mô tả cụ thể. Đó là một cõi nhà cửa được dựng lên bằng những thứ báu như vàng, ngọc, lưu ly, pha lê, mã não (trùng hợp những “vật thể giác ngộ” của Eckhart Toll). Đất trời tràn ngập hương thơm bốn mùa hoa nở, nhạc dìu dặt. Thời gian như ngừng trôi, xung quanh lại là món ngon vật lạ. Người ở cõi Cực Lạc ăn mặc có sẵn, không ai tranh giành nên không còn tham, sân, si. Họ là những bậc thiện nhơn thân thiện quí mến nhau không phân biệt thấp cao.
Is Paradise real? Is it real or is it just an illusion? While many people are looking towards it, some are skeptical. People are skeptical because of their subjectivity, always thinking they are number one, masters of all species, passionately conquering nature and conquering the universe. Seeing is believing, people rush into searches. For example, if they find paradise, paradise, they immediately find ways to exploit precious stones and metals (just like they are currently trying to exploit the moon and Mars). That is the nature of people, so Paradise becomes far away - like the moonlight right before their eyes, reaching out to grab it but not touching it. The monks live in a spiritual world without borders, so they are superior to people, not searching for Paradise like that.
Tóm lại hai cõi Cực Lạc và Niết Bàn có đặc điểm chung là xóa bỏ tự ngã, tâm thanh tịnh, vắng lặng như vầng trăng không bị mây che phủ, sáng vằng vặc giữa trời. Hai cõi cực lạc và Niết Bàn đều do tâm mà có. Mỗi mỗi từ tâm mà ra. Vì sao người lạc bước đến đây rồi thần tiên gãy cánh trở lại cõi trần? Hầu như các nền văn hóa nào cũng có những câu chuyện để kể lại. Thí dụ Trung Quốc có Lưu, Nguyễn. Việt Nam có Từ Thức từng lạc bước dến thiên thai. Nàng tiên Giáng Hương làm rớt bể chén ngọc bị trời đày xuống trần gian. Kinh thánh của Thiên chúa giáo có chuyện vườn địa đàng với hai ông bà Adam và Eva, chuyện có nguồn gốc từ xứ sở Trung Đông. Những câu chuyện ấy, theo cái nhìn của đạo Phật là do người ở một cõi vui ơi là vui như vậy lại không làm chủ được thân tâm. Từ Thức ở trên thiên thai mà còn luyến tiếc nhớ nhà là do tâm ái vẫn còn, ái sinh ra dục. Cõi trời châu báu chẳng thiếu món gì, lẽ nào vì cái chén ngọc lưu ly nhỏ xíu mà cô tiên bị đày xuống trần. Chẳng qua tiên Giáng Hương bị đày với lý do cô vẫn còn tâm mê, không có chánh niệm nên di đứng không nhẹ nhàng tay chân không làm chủ được nên làm rớt cái chén. Nhiều người thắc mắc vì sao ông ADam và bà EVa nghe lời con rắn xui ăn trái cấm của cây hiểu biết mà bị đuổi ra khỏi vườn địa đàng. Chẳng qua bên cạnh hiểu biết là trạng thái xả bỏ, giải trừ. Hiểu biết mà không giải trừ sẽ sinh ra tham lam, cố chấp tâm phân biệt, so sánh đủ thứ chuyện, trước sau gì vườn địa đàng sẽ rối loạn lên. Thôi thì mời hai ông bà xuống dưới trần gian vậy. Người của cõi cực lạc với bao nhiêu món ngon vật lạ, không cần lo lắng bận tâm. Giống như một em bé không đòi hỏi mà vẫn được cha mẹ chăm sóc từ miếng ăn đến manh quần tấm áo. Mọi sự so sánh thường khập khểnh, tuy nhiên các nền văn hóa xác nhận tâm của em bé với tâm người ở cõi cực lạc có mối liên hệ. Và khẳng định người lớn tìm tới thiên đường cực lạc khó hơn đứa trẻ, đôi khi tới đó nhưng cửa thiên đường khép kín, gõ mãi không chịu mở.
But why do monks still have doubts and jump into arguments about whether there is a paradise or not? At the age of sixty, their ears are already at ease, let alone those who truly practice. Every day, they face the Buddha, face their true heart. Surely you also realize that the more orderly and peaceful the sky is, the more chaotic and thorny the human world is. Isn't there a proverb that says "the sky is level, the earth is level"? Then you monks guide people's spirituality not only by looking up but also by looking down. Even if there is no paradise, according to the Buddha's teachings, "you cannot say it doesn't exist, but you also cannot say it doesn't exist." Why don't you imagine the paradise to exalt and praise it? People who turn to the paradise to find peace of mind and develop the bodhi mind to become good people, isn't that better than a mind that doesn't know where to go? It's true that there are many people who only have an outer shell, saying they practice, saying they understand, but in reality they don't know where they are going? Drifting brown sails, sails...
Cõi Cực Lạc có thật không? Nó là thực hay đó chỉ là ảo ảnh. Trong khi nhiều người đang hướng mắt về nó thì một số lại sinh lòng nghi ngờ. Người đời nghi ngờ vì bệnh chủ quan luôn cho mình là số một, làm chủ muôn loài, say sưa chinh phục thiên nhiên và chinh phục vũ trụ nữa. Thấy được mới tin, người đời lao vào những cuộc tìm kiếm. Thí dụ tìm ra được cõi cực lạc, thiên đường đi nữa lập tức họ lại tìm cách khai thác đá quý, kim loại ngay (cũng như hiện nay đang tìm cách khai thác mặt trăng, sao hỏa). Đấy là bản chất của người đời, nên cõi Cực Lạc trở nên xa vời - như ánh trăng ở ngay trước mắt đưa tay vói bắt mà không chạm tới. Quý thầy sống trong thế giới tâm linh không có biên giới nên cao hơn người đời, không tìm kiếm Cực Lạc kiểu như vậy.


Nhưng là bậc tu hành còn có lòng nghi ngờ lao vào tranh cãi hơn thua có hay không thiên đường cực lạc nữa là sao? Tuổi sáu mươi tai đã thuận nhĩ, huống chi là chân tu. Hằng ngày đối diện trước Phật, đối diện với chân tâm. Chắc là quý thầy cũng nhận thấy, trên cao xanh trật tự bình yên tốt đẹp bao nhiêu, cõi nhân gian lộn xộn hầm hố gai chông bấy nhiêu. Có phải tục ngữ đã có câu “bình thiên không bình địa” vậy thì quý thầy hướng dẫn tâm linh người không chỉ người nhìn lên mà lại chỉ ngó xuống. Giả sử như không có cõi Cực Lạc đi nữa, theo lời Phật dạy “không thể nói không có, mà cũng không nói không” sao không hình dung ra cõi Cực Lạc để đề cao và tán tụng? Người hướng về cõi Cực Lạc để tìm sự bình an trong tâm hồn phát sinh bồ đề tâm trở thành bậc thiện nhơn, như vậy không tốt hơn cái tâm không biết đi đâu về đâu sao? Đúng là có nhiều người chỉ có lớp vỏ áo bên ngoài, nói mình tu hành, nói mình hiểu biết mà thật sự không biết mình đi đâu về đâu? Lênh đênh những cánh buồm nâu cánh buồm...



    « Xem chương trước       « Sách này có 1542 chương »       » Xem chương tiếp theo »
» Tải file Word về máy » - In chương sách này



_______________

MUA THỈNH KINH SÁCH PHẬT HỌC

DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH




Chuyện Vãng Sanh - Tập 1


Vào thiền


Quy nguyên trực chỉ


Sống thiền

Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.

XEM TRANG GIỚI THIỆU.

Tiếp tục nghe? 🎧

Bạn có muốn nghe tiếp từ phân đoạn đã dừng không?



Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.60 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.

Ghi danh hoặc đăng nhập

Thành viên đang online:
Rộng Mở Tâm Hồn Viên Hiếu Thành Rộng Mở Tâm Hồn Huệ Lộc 1959 Rộng Mở Tâm Hồn Bữu Phước Rộng Mở Tâm Hồn Chúc Huy Rộng Mở Tâm Hồn Minh Pháp Tự Rộng Mở Tâm Hồn minh hung thich Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Âm Phúc Thành Rộng Mở Tâm Hồn Phan Huy Triều Rộng Mở Tâm Hồn Phạm Thiên Rộng Mở Tâm Hồn Trương Quang Quý Rộng Mở Tâm Hồn Johny Rộng Mở Tâm Hồn Dinhvinh1964 Rộng Mở Tâm Hồn Pascal Bui Rộng Mở Tâm Hồn Vạn Phúc Rộng Mở Tâm Hồn Giác Quý Rộng Mở Tâm Hồn Trần Thị Huyền Rộng Mở Tâm Hồn Chanhniem Forever Rộng Mở Tâm Hồn NGUYỄN TRỌNG TÀI Rộng Mở Tâm Hồn KỲ Rộng Mở Tâm Hồn Dương Ngọc Cường Rộng Mở Tâm Hồn Mr. Device Rộng Mở Tâm Hồn Tri Huynh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Nguyên Mạnh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Quảng Ba Rộng Mở Tâm Hồn T TH Rộng Mở Tâm Hồn Tam Thien Tam Rộng Mở Tâm Hồn Nguyễn Sĩ Long Rộng Mở Tâm Hồn caokiem Rộng Mở Tâm Hồn hoangquycong Rộng Mở Tâm Hồn Lãn Tử Rộng Mở Tâm Hồn Ton That Nguyen Rộng Mở Tâm Hồn ngtieudao Rộng Mở Tâm Hồn Lê Quốc Việt Rộng Mở Tâm Hồn Du Miên Rộng Mở Tâm Hồn Quang-Tu Vu Rộng Mở Tâm Hồn phamthanh210 Rộng Mở Tâm Hồn An Khang 63 Rộng Mở Tâm Hồn zeus7777 Rộng Mở Tâm Hồn Trương Ngọc Trân Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Tiến ... ...

... ...