Chuẩn bị cho cái chết của chính mình
Preparing for Our Own Deaths
Thiền sinh: Chúng ta có thể rút ra bài học gì từ cái chết của đức Phật và những môn đệ của Ngài?
Student: Can any lessons be learned from the way the Buddha or his followers died?
Goenkaji: Đức Phật mỉm cười khi qua đời, và dạy Chánh pháp - một bài học Vipassana cho tất cả chúng sanh.
Goenkaji: The Buddha died smilingly, giving Dhamma—a Vipassana lesson for everyone.
Đức Phật là một bậc đạo sư. Ngài quyết tâm truyền bá Chánh pháp cho đến hơi thở cuối cùng - và người đã thực hiện được. Trước khi đức Phật nhập diệt, một người đã tìm đến xin gặp, nhưng bị vị thị giả kỳ cựu của Ngài là Ānanda ngăn cản và nói: “Không được, bây giờ không phải lúc để gặp đức Thế Tôn.” Thoáng nghe được, đức Phật dạy rằng, “Đừng, Ānanda, hãy cho ông ấy vào. Đưa ông ấy vào đi.” Hạnh nguyện và lòng từ bi của Đức Phật thật cao cả đến mức Ngài không quan tâm nỗi đau của chính mình trước giờ nhập diệt. Ngài hiểu rằng phải truyền trao Chánh pháp cho người này, nếu không ông ta sẽ không còn cơ hội. Từ tâm là một phẩm chất quan trọng cần được phát triển với những ai muốn truyền đạt chân lý.
The Buddha was a teacher. He had the determination to give Dhamma until his last breath—and so he did. As he was dying someone came to see him, but his long-time attendant Ānanda stopped him, saying, “No, this is not the time.” Overhearing him, the Buddha said, “No. Bring him, Ānanda. Bring him.” His volition, his compassion was so great that he didn’t care about his own pain at the time of death. He knew he had to give Dhamma to this person who otherwise might miss it. Compassion is an important quality to develop for those who are teaching.
Thiền sinh: Con muốn biết ta nên tập trung tâm ý vào nơi nào trên cơ thể vài giờ trước khi mất, và rồi tại đâu, ngay lúc hấp hối?
I would like to know where we should place our attention a few hours before dying, and then where at the moment of death?
Goenkaji: Quý vị nên ý thức rõ những cảm giác và tính vô thường (anicca) trong mọi lúc. Qua việc hành thiền Vipassana, quý vị học được nghệ thuật sống và nghệ thuật chết. Nếu quý vị là người thực tập Vipassana thường xuyên thì vào lúc lâm chung quý vị tự động trở nên ý thức trọn vẹn về những cảm giác và tính vô thường, và ra đi rất bình an. Quý vị không thể ra đi trong vô thức, khóc lóc hay sợ hãi. Quý vị ra đi mỉm cười, luôn quán sát những cảm giác. Nhờ vậy, không chỉ cuộc đời hiện tại được an ổn, mà đời sau cũng được an lành nữa.
You want to be aware of sensations and anicca all the time. By the practice of Vipassana you learn the art of living, and you learn the art of dying. If you have been practicing Vipassana regularly, then at the time of death you will automatically become fully aware of your sensations and anicca, and die very peacefully. You cannot die unconscious, crying, or in fear; you pass away smiling and observing sensations. So not only is this life secured, the next life is also secured
Thiền sinh: Có người khuyên rằng, trước khi mất, ta nên hồi tưởng lại những việc làm tốt của mình, những công đức mà ta đã tích lũy, như hiến tặng (dāna) và giữ giới (sīla). Vì ta vẫn còn cách xa Niết-bàn (nibbāna), nên có lẽ việc đó giúp ta tái sinh về cảnh giới của chư thiên (devā loka). Ta có nên cố gắng để sinh về cảnh giới chư thiên hay không?
Some people recommend that, before dying, we recollect our previous good deeds, merits like dāna and sīla, that we have accumulated. Since we are still far away from nibbāna, perhaps this might lead us toward a devā loka, a heavenly plane. Should we try to go to a heavenly plane?
Goenkaji: Đối với những ai chưa từng thực hành Vipassana, chưa từng trải nghiệm về vô thường, đây là việc thích đáng cần làm - nhớ lại những việc làm tốt của mình, những điều sẽ dẫn dắt họ lên cảnh giới hay cõi hiện hữu cao hơn. Nhưng nếu quý vị đang thực hành Vipassana và vô thường, thì quý vị cần thực chứng vô thường, và quý vị cũng sẽ tái sinh về cõi trời nếu quý vị chưa sẵn sàng để thể nhập Niết bàn (nibbāna). Có thể phải trải qua nhiều thời gian trước khi quý vị đạt đến Niết-bàn, do đó quý vị sẽ tái sinh về một cõi trời, nơi quý vị có thể tiếp tục tự tu tập, không cần thầy hướng dẫn. Vì quý vị chết với tâm quán sát vô thường, nên quý vị cũng sẽ tái sinh với tâm quán sát vô thường, và quý vị sẽ tiếp tục thực hành Vipassana.
For people who have never practiced Vipassana, never practiced anicca, this is a proper thing for them to do—to remember their good deeds, which will take them to higher lokas or fields of existence. But if you practice Vipassana and anicca, you should work with anicca and you will also go to a heavenly loka if you are not yet ready for nibbāna. More time might still be needed before you reach nibbāna, so you will go to a heavenly loka where you will be able to continue your practice on your own without a teacher. Because you die with a mind observing anicca, you’ll be born with a mind observing anicca, and you will continue to practice Vipassana.
Nhiều người đến đây tham dự khóa tu nói rằng: “Khi còn bé, tôi đã nhận biết được những cảm giác này; nhưng khi ấy tôi không biết đó là gì.” Điều này xảy ra vì chính người ấy đã từng hành thiền trong quá khứ. Quả thực, sự hành thiền sẽ tiếp tục đi cùng với quý vị từ đời này sang đời khác.
Many people who come to the courses say, “Since childhood I have felt these sensations; I didn’t know what they were.” It is because that person has been practicing in the past. So this practice will go with you.
Thiền sinh: Nếu những tư tưởng tiêu cực phát sinh khi ta đang hành thiền với tâm an nhiên, và cái chết xảy ra vào đúng thời khắc ấy thì chúng ta sẽ đi vào cảnh giới nào?
If negative thoughts are arising and we are meditating equanimously, and death comes at that moment, what loka will we go to?
Goenkaji: Ngay cả khi đang có những tư tưởng tiêu cực phát sinh, tại thời điểm cận tử, lập tức những cảm giác cũng tự động phát khởi, và nếu quý vị đang hành thiền Vipassana, quý vị sẽ quan sát chúng. Là một thiền sinh, sau khi mất, quý vị sẽ không đi vào những cảnh giới thấp, vì ở đó quý vị không thể thực hành Vipassana với sự tỉnh giác về vô thường.
Even while negative thoughts are arising, at the moment of death sensations will arise immediately and automatically, and if you are practicing Vipassana you will be observing them. After death you will not go to lower fields of existence, because in the lower fields you cannot practice Vipassana with awareness of anicca.
Quý vị không cần phải lo lắng. Chỉ khi nào quý vị ngừng thực tập Vipassana thì lúc đó mới cần phải lo. Nếu quý vị cứ tiếp tục thực hành thiền đều đặn mỗi buổi sáng và tối, thì vào thời điểm cận tử, những cảm giác sẽ tự động nảy sinh - chẳng có gì để nghi ngờ về điều đó cả. Không thiền sinh nào thực hành Vipassana lại phải sợ hãi cái chết - vì đó là lúc mà quý vị sẽ được thăng tiến! Nếu quý vị thực hành Vipassana, cái chết chắc chắn sẽ đến một cách tích cực.
You need not worry. Only if you stop practicing Vipassana will there be a need for worry. If you keep practicing regularly morning and evening, then automatically at the time of death sensations will arise—there is no doubt about that. No one practicing Vipassana needs to fear death—you will be promoted! If you practice Vipassana, death will certainly occur in a positive way.
Thiền sinh: Làm thế nào chúng ta biết được là có tiền kiếp, hoặc sẽ tái sinh sau khi chết, khi không có kinh nghiệm bản thân [về những điều này]?
How can we know whether there is a past life, or life after death, without personal experience?
Goenkaji: Vipassana mang đến lợi lạc cho quý vị mà không cần thiết phải tin rằng có kiếp trước hay kiếp sau. Chắc chắn là quý vị phải tin có kiếp sống hiện tại này. Rất nhiều người tham gia các khóa tu không tin có kiếp trước, kiếp sau - cũng chẳng sao cả. Chỉ có khoảnh khắc hiện tại này là hoàn toàn quan trọng: trong từng khoảnh khắc quý vị đang chết, trong từng khoảnh khắc quý vị đang tái sinh. Hãy quan sát điều ấy, thể nghiệm điều ấy, hiểu rõ điều ấy. Và thấu hiểu rằng khi quý vị phản ứng với dòng chuyển biến này, quý vị đang tự làm hại mình. Khi quý vị ngừng phản ứng, hiện thực trở nên ngày càng tốt hơn. Nếu có kiếp sau, chắc chắn quý vị cũng sẽ được lợi lạc ở đó. Còn nếu không có kiếp sau, thì tại sao phải lo lắng? Quý vị đã tận lực hoàn thiện cuộc sống hiện tại của mình. Tương lai chẳng phải gì khác hơn là kết quả của hiện tại. Nếu đời này tốt đẹp, thì đời sau cũng sẽ tốt đẹp.
It is not necessary to believe in a past or future life for Vipassana to help you. Surely you must believe in this present life. Many people come to courses not believing in past or future lives—it doesn’t matter. Give all importance to the reality of this moment: At this moment you are dying—every moment you are dying, every moment taking new birth. Observe that, feel that, understand that. Also understand how you react to this changing flow, and thereby harm yourself. When you stop reacting, the present becomes better and better. If there is a future life, certainly you will benefit there as well. If there is no future life, why worry? You have done your best to improve your present life. The future is nothing but the product of the present. If the present is alright, the future will be alright.
Sabbadānaṃ dhammadānaṃ jināti;
sabbarasaṃ dhammaraso jināti;
sabbaratiṃ dhammarati jināti;
taṇhakkhayo sabbadukkhaṃ jināti.
- Dhammapada 24.354
Sabbadānaṃ dhammadānaṃ jināti;
sabbarasaṃ dhammaraso jināti;
sabbaratiṃ dhammarati jināti;
taṇhakkhayo sabbadukkhaṃ jināti.
Tặng phẩm của Chánh pháp
cao quý hơn tất cả mọi tặng phẩm khác;
Hương vị của Chánh pháp
vượt xa tất cả những hương vị khác;
Hỷ lạc của Chánh pháp
vượt thắng tất cả mọi dục lạc khác;
Sự tận diệt ham muốn
chiến thắng mọi đau khổ.
-Kinh Pháp Cú, Phẩm 24, Kệ số 354
The gift of Dhamma triumphs over all other gifts;
the taste of Dhamma triumphs over all other tastes;
the happiness of Dhamma triumphs over all other pleasures;
the eradication of craving triumphs over all suffering.
—Dhammapada 24.354
Pháp thí, thắng mọi thí!
Pháp vị, thắng mọi vị!
Pháp hỷ, thắng mọi hỷ!
Ái diệt, dứt mọi khổ!
- Bản dịch của Hòa thượng Thích Minh Châu
Thước đo của sự tiến bộ trên hành trình tu tập Vipassana không phải ở loại cảm giác mà chúng ta thể nghiệm. Thước đo đó là mức độ thành công trong sự thuần thục tỉnh giác và bình tâm trước mọi cảm giác. Nếu một thiền sinh luôn ý thức được bản chất này của phương pháp, người ấy sẽ không có nguy cơ lạc lối trong sự thực tập, và chắc chắn sẽ tiếp tục tiến bộ đạt đến mục tiêu.
The yardstick to measure one’s progress on the path of Vipassana is not the type of sensation one experiences. The yardstick is the degree to which one has succeeded in ripening one’s awareness and equanimity. If a student bears this nature of the technique in mind, he or she is in no danger of going astray in the practice and will certainly keep progressing toward the goal.
Nguyện cho tôi luôn nhẹ nhàng và thanh thản,
điềm tĩnh và an bình.
Nguyện cho tôi phát triển tâm quân bình.
Nguyện cho tôi quán sát với sự bình tâm hoàn toàn
bất kỳ cảm giác nào khởi sinh trên cơ thể.
- S. N. Goenka
May I be calm and serene,
unruffled and peaceful.
May I develop a balanced mind.
May I observe with perfect equanimity whatever physical sensation arises on my body.
—S.N. Goenka