Lo lắng không xua tan bất ổn của ngày mai nhưng hủy hoại bình an trong hiện tại.
(Worrying doesn’t take away tomorrow’s trouble, it takes away today’s peace.)Unknown
Trong cuộc sống, điều quan trọng không phải bạn đang ở hoàn cảnh nào mà là bạn đang hướng đến mục đích gì.
(The great thing in this world is not so much where you stand as in what direction you are moving. )Oliver Wendell Holmes
Không có ai là vô dụng trong thế giới này khi làm nhẹ bớt đi gánh nặng của người khác.
(No one is useless in this world who lightens the burdens of another. )Charles Dickens
Yêu thương và từ bi là thiết yếu chứ không phải những điều xa xỉ. Không có những phẩm tính này thì nhân loại không thể nào tồn tại.
(Love and compassion are necessities, not luxuries. Without them humanity cannot survive.)Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Thành công là khi bạn đứng dậy nhiều hơn số lần vấp ngã.
(Success is falling nine times and getting up ten.)Jon Bon Jovi
Hạnh phúc là khi những gì bạn suy nghĩ, nói ra và thực hiện đều hòa hợp với nhau.
(Happiness is when what you think, what you say, and what you do are in harmony.)Mahatma Gandhi
Ai sống quán bất tịnh, khéo hộ trì các căn, ăn uống có tiết độ, có lòng tin, tinh cần, ma không uy hiếp được, như núi đá, trước gió.Kinh Pháp cú (Kệ số 8)
Ngay cả khi ta không tin có thế giới nào khác, không có sự tưởng thưởng hay trừng phạt trong tương lai đối với những hành động tốt hoặc xấu, ta vẫn có thể sống hạnh phúc bằng cách không để mình rơi vào sự thù hận, ác ý và lo lắng. (Even if (one believes) there is no other world, no future reward for
good actions or punishment for evil ones, still in this very life one
can live happily, by keeping oneself free from hatred, ill will, and
anxiety.)Lời Phật dạy (Kinh Kesamutti)
Càng giúp người khác thì mình càng có nhiều hơn; càng cho người khác thì mình càng được nhiều hơn.Lão tử (Đạo đức kinh)
Thành công có nghĩa là đóng góp nhiều hơn cho cuộc đời so với những gì cuộc đời mang đến cho bạn.
(To do more for the world than the world does for you, that is success. )Henry Ford
Sự ngu ngốc có nghĩa là luôn lặp lại những việc làm như cũ nhưng lại chờ đợi những kết quả khác hơn.
(Insanity: doing the same thing over and over again and expecting different results.)Albert Einstein
Có người hỏi: “Lương Võ đế trọn đời thờ Phật, sau phải mất
nước tán thân. Tại sao có việc như vậy?”
Vô Tận đáp: “Đáng thương thay cho những người không rõ định
nghiệp. Thuở xưa, Khuê Thiền sư ở núi Tung Nhạc nói rằng:
‘Có ba việc Phật làm được và ba việc không thể làm được.
“Phật có thể xem tất cả hình tướng đều là không, thành tựu
trí tuệ biết hết tất cả, nhưng không thể diệt trừ định
nghiệp.
“Phật có thể rõ biết tâm tánh chúng sanh cùng mọi sự việc
trong muôn ngàn kiếp, nhưng không thể giáo hóa những kẻ
không có duyên.
“Phật có thể cứu độ hết thảy hữu tình, nhưng không thể độ
hết các cõi chúng sanh.
“Đó là ba việc mà Phật làm được và không thể làm được.”
“Nay có những kẻ trong lòng hừng hực, miệng ấm ức, nghe đến
tiếng Phật dường như oán thù, nhìn thấy chư tăng dường như
rắn rết. Đối với hạng người ấy, tôi thật chẳng biết làm sao!
Cho đến Phật còn không giáo hóa được những kẻ vô duyên, thì
tôi biết làm gì giúp họ?
“Những kẻ nghị luận đều cho rằng vua Lương Võ đế thờ Phật mà
mất nước. Những người nói như vậy thảy đều là chưa học hiểu
lẽ Phật, chưa đủ sức để cùng nghị luận.
“Vận nước dài hay ngắn, việc đời được an ổn hay loạn lạc, ta
nào biết được là do đâu? Như vua Nghiêu, vua Thuấn là bậc
đại thánh, mà ở ngôi chỉ có một đời. Về sự truyền ngôi đó,
do nơi con của hai ngài không tốt nên mới truyền ngôi cho
người khác. Con cái không tốt, lẽ nào là lỗi của trời hay
sao? Từ thuở mở nước cho đến đời Hán Minh đế, đạo Phật chưa
đến Trung Hoa, thế mà đất nước vẫn gặp nhiều ách nạn, đó là
tại sao vậy?
“Theo ghi chép của Trương Yến Công đời Đường thì triều Lương
có bốn vị đại thần rõ biết hết mọi việc biến hóa của trời
đất, quỉ thần, như nhìn trong lòng bàn tay. Thái tử Chiêu
Minh cũng được tôn xưng là bậc thánh. Đối với các bậc thánh
nhân như thế thì việc trị nước, giữ thiên hạ chẳng qua chỉ
là chút kiến thức dư thừa, lẽ nào không đủ sáng suốt để thấy
biết trước mà thận trọng chọn lấy những việc nên làm để bảo
cho Võ đế biết hay sao? Chỉ vì định nghiệp không thể tránh
khỏi đó thôi.
“Than ôi! Với định nghiệp thì không thể làm gì được, cũng
như không thể nhảy vào chỗ nước lửa! Nghiệp báo đúng kỳ thì
đến, cũng như bốn mùa không hề sai chạy. Như ngài Sư Tử Tôn
giả ở Ấn Độ, ngài Nhị tổ Đại sư ở xứ này, đều không tránh
được quả báo. Lại nữa, chẳng những ngài Sư Tử và ngài Nhị
tổ, cho đến Phật Thích-ca cũng không tránh khỏi nghiệp báo
phải ăn lúa ngựa, huống chi những kẻ phàm phu sơ học!
“Cho nên, người tu tập là thay đổi lỗi lầm ngày trước, tu
sửa việc ngày sau. Nếu nghiệp xưa đã phải trả, thì điều lành
trong tương lai lẽ nào lại không đến với ta? Như người hiện
nay mang thân nữ, quả thật có nhiều điều kém hơn nam giới.
Dù có gắng sức theo Phật tu trì, lẽ nào có thể biến hình
thành nam giới được sao? Tất nhiên phải chịu trải qua cho
hết thân nữ trong hiện tại, nguyện lực dù có cũng phải đợi
đến đời sau vậy.
“Lương Võ đế thọ 86 tuổi, không phải yểu mạng. Ông chết vì
bệnh, không đến mức đại ác. Chỗ sai lầm đến nỗi bỏ mạng là
khi thấy trước có họa sắp đến, bói được quẻ Càn, nơi thượng
cửu có biến, lấy theo ý là “sang quý mà không có ngôi vị, ở
trên cao mà không có dân” nên vua tự cho mình kém cỏi, muốn
mưu việc ngăn họa cầu phước. Lương Võ đế tự mình hiểu sai
như vậy, nào có liên quan gì đến Phật pháp?
“Lương Võ đế vốn căn khí Tiểu thừa, chỉ tin nơi nhân quả hữu
vi, nên không nhận hiểu được đại pháp của ngài Đạt-ma. Vua
lại quá câu nệ theo lối cũ, làm theo không chút quyền biến,
cũng có thể là do định nghiệp xui khiến như vậy chăng? Hơn
nữa, bậc thánh nhân lập nên Chánh pháp là vì cả thiên hạ đời
sau, nào phải chỉ riêng vì một người?
“Khổng tử nói: ‘Người nhân được sống thọ.’ Ngài cũng hết lời
khen ngợi Nhan Hồi là người nhân. Thế mà Nhan Hồi lại chết
yểu! Lẽ nào cho rằng lời của Khổng tử không đúng sao? Chẳng
qua lời ấy không phải chỉ nói riêng cho một người. Việc
Lương Võ đế thờ Phật cũng giống như đức nhân của Nhan Hồi đó
thôi!
“Quân loạn Hầu Cảnh tới mà chỉ tập họp các vị sa-môn tụng
kinh Đại Bát-nhã Ba-la-mật, đó là quá tin vào tích xưa mà
không có sự quyền biến thích hợp. Thật giống như Hướng Hủ
đời Hậu Hán, khi Trương Giác làm loạn lại dâng tờ biểu tiện
nghi, phần nhiều chê trách các quan tả hữu. Ông cho rằng
không cần hưng binh chống cự, chỉ dẫn binh tướng đến Hà
Thượng, quay mặt về hướng bắc mà đọc Hiếu Kinh, giặc sẽ tự
nhiên lui mất.
“Lại như truyện Cái Huân đời Hậu Hán kể rằng, niên hiệu
Trung Bình thứ nhất, người Khương ở phía bắc và bọn Biên
Chương nổi loạn ở Lũng Hữu, Phù Phong. Quan thái thú là Tống
Kiêu lo sợ vì có nhiều kẻ phản loạn liền bảo Cái Huân: ‘Dân
Lương Châu ít học nên người phản loạn rất nhiều. Nay phải
cho chép thật nhiều Hiếu kinh, buộc mỗi nhà đều phải học
tập, may ra sẽ làm cho họ biết việc nghĩa.’ Đó cũng là người
dùng không đúng cách, lẽ nào lại đổ lỗi cho Hiếu kinh hay
sao?
“Lại biết đâu rằng nghiệp trước của Lương Võ đế lẽ ra phải
chịu tai họa không chỉ chừng ấy, nhưng nhờ ngài làm việc
lành nên đã giảm bớt đi mới sống thọ được như thế.
“Vua thường hỏi thiền sư Chí Công về vận nước dài hay ngắn.
Thiền sư chỉ đưa tay chỉ vào nơi cổ họng. Đó là lời đoán
trước cái nạn Hầu Cảnh. Khi ngài Chí Công sắp viên tịch,
Lương Võ đế lại gạn hỏi việc sắp tới. Chí Công nói: ‘Khi nào
ngôi tháp của bần tăng hư hoại, xã tắc của bệ hạ cũng mất
theo.’
“Sau khi ngài Chí Công viên tịch, người vâng lệnh vua làm
tháp vừa xong, Võ đế bỗng nghĩ rằng: ‘Tháp bằng cây gỗ làm
sao được lâu bền?’ Liền ra lệnh phá bỏ để xây tháp bằng đá,
có ý muốn cho không bị hư hoại, mong được ứng với lời của
Chí Công. Ngờ đâu việc phá tháp vừa xong thì quân loạn Hầu
Cảnh cũng vừa vào thành! Bậc chí nhân há chẳng biết trước đó
sao? Lại như các vị An Thế Cao, Bạch Pháp Tổ, cố ý trả
nghiệp đời trước nên không chịu tránh né, tự đi vào chỗ
chết, vì biết rằng định nghiệp không thể trốn tránh. Hoặc
như Quách Phác đời Tấn (265-420) cũng biết mình chẳng khỏi
định nghiệp. Huống chi người biết rõ lẽ hư huyễn, xem cái
chết như chỗ đi về! Lẽ nào biết rõ có nợ đời trước mà đời
này lại muốn tránh né hay chống cự để khỏi trả hay sao?”
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần...
Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.0 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này. Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập
Thành viên đang online: Viên Hiếu Thành Huệ Lộc 1959 Bữu Phước Chúc Huy Minh Pháp Tự minh hung thich Diệu Âm Phúc Thành Phan Huy Triều Phạm Thiên Trương Quang Quý Johny Dinhvinh1964 Pascal Bui Vạn Phúc Giác Quý Trần Thị Huyền Chanhniem Forever NGUYỄN TRỌNG TÀI KỲ Dương Ngọc Cường Mr. Device Tri Huynh Thích Nguyên Mạnh Thích Quảng Ba T TH Tam Thien Tam Nguyễn Sĩ Long caokiem hoangquycong Lãn Tử Ton That Nguyen ngtieudao Lê Quốc Việt Du Miên Quang-Tu Vu phamthanh210 An Khang 63 zeus7777 Trương Ngọc Trân Diệu Tiến ... ...