Mục đích căn bản của thiền quán là thấy rõ được ba sự thật này của cuộc
đời: sự thật về vô thường, sự thật về nguyên nhân và sự chấm dứt của khổ
đau, và sự thật về tương tức hay vô ngã. Trong kinh gọi đó là Tam pháp
ấn, ba dấu ấn của sự thật. Bạn có thể thấy được ba sự thật ấy rất rõ
trong chính hơi thở của mình. Bạn cũng có thể thấy tất cả những sự thật
ấy trong cảm giác ở thân. Bạn cũng có thể thấy chúng trong sự đến và đi
của cảm xúc và tư tưởng. Và bạn cũng có thể thấy được chúng ngay trong
khi ăn sáng.
Tôi đề nghị khi thực tập thiền quán trong lúc ăn, ta nên ăn thật chậm
rãi và thực hành theo đúng lời hướng dẫn: sửa soạn thực phẩm thật chậm
rãi, ăn chậm rãi, nếm mùi vị cho trọn vẹn. Và thêm vào sự thực tập này,
bạn có thể quán chiếu về ba sự thật ấy, sử dụng chúng như một thấu kính
giúp bạn nhìn sâu hơn vào mỗi kinh nghiệm của mình.
Ví dụ, bạn có thể chánh niệm và ghi nhận tất cả những biểu hiện của vô
thường trong khi đang ăn. Trước khi ăn, bạn cảm thấy đói. Sau khi ăn,
bạn không còn đói nữa. Trước khi ăn, trước mặt ta là một đĩa đầy ắp thức
ăn. Sau khi ăn, đĩa trống không. Trong khi ăn bạn có thể ý thức rằng đây
là ngày cuối, bạn nhớ lại mới hai ngày trước đây, một khoá tu còn kéo
dài trước mặt mình. Bây giờ thì tất cả là ở phía sau lưng. Nó đã đi đâu
rồi? Nó tan biến mất. Ta không tìm được một dấu tích nào của nó. Nó bây
giờ thuộc về cùng một dĩ vãng với ngày sinh của Mozart hay ngày lập quốc
của Hoa Kỳ.
Nếu bạn nghĩ về những sự kiện sắp đến trong đời mình - trở về nhà, đi
làm trở lại - bạn hiểu rằng chúng chỉ là những tư tưởng của một tương
lai chưa thật có, dường như đang đi về hướng của mình, và rồi cuối cùng
cũng sẽ bỏ lại sau lưng. Cũng như cả khóa tu này, mới mấy ngày đây còn
đang trước mặt, và bây giờ thì đã nằm ở phía sau.
Và kinh nghiệm của bữa ăn sáng cũng có thể mang lại cho ta tuệ giác này:
khổ đau là kết quả của sự nắm bắt, và chấm dứt khổ đau là kết quả của sự
buông xả. Bạn có thể cảm thấy hơi bất mãn khi khoá tu chấm dứt, vì bạn
cảm thấy rất hạnh phúc ở đây. Cảm giác khó chịu đó là kết quả của sự nắm
bắt một kinh nghiệm không thể tồn tại mãi. Ngược lại, bạn có thể cảm
thấy nôn nao vì sắp được trở về nhà và gặp lại người thân. Sự nôn nóng
ấy cũng mang lại một cảm giác khó chịu. Bạn ý thức rằng, sự dính mắc vào
ý muốn có mặt ở một nơi nào khác hơn nơi này cũng gây nên khổ đau trong
tâm ta. Ngay cả sự căng thẳng của một ý nghĩ trung hòa như là khi nào
thì thu dọn đồ đạc cũng khiến ta không thể hoàn toàn có mặt và tận hưởng
những gì đang có trong giây phút hiện tại này. Và khi ta có thể thư
giãn, buông xả và thưởng thức bữa ăn sáng của mình, trong giây phút ấy
ta hiểu được sự thật về sự chấm dứt khổ đau. Khi nào tâm ta vắng bóng sự
nắm bắt và xua đuổi, ta sẽ kinh nghiệm được tự do. Bạn có thể ăn sáng
hoàn toàn trong tự tại.
Bạn cũng có thể quán chiếu về sự thật thứ ba của mọi hiện tượng - sự
thật về tương tức, về vô ngã. Lẽ dĩ nhiên, trên bình diện vật lý thì mỗi
chúng ta là một cá nhân riêng biệt. Chúng ta trở về nhà của mình, về với
chuyện đời của mình và giữa những người thân quen của mình. Nhưng ta vẫn
có thể bước lùi lại một chút, ra khỏi những chuyện riêng tư cá nhân ấy,
và ý thức được rằng tất cả mọi sự sống trên đời này đều có những liên
hệ, ràng buộc với nhau rất mật thiết và nhiệm mầu.
Hãy nhìn đĩa thức ăn trước mặt bạn. Hãy nghĩ đến công phu khó nhọc của
biết bao người để ta có được bữa ăn sáng này: người trồng, người hái,
người chuyên chở, người bán, người mua, người nấu - và còn thêm những
môi trường để tất cả được tồn tại nữa. Biết bao nhiêu công lao khó nhọc.
Sự thật rằng bạn đang có đĩa thức ăn trước mặt là kết quả của biết bao
điều kiện tạo nên nó. Và cũng vậy, sự thật là bạn đang ngồi đây trong
giây phút này cũng là tổng hợp của tất cả những điều kiện đã tạo nên
bạn, nuôi dưỡng bạn, và cho phép bạn có mặt nơi đây trong giây phút này.
Sẽ có những lúc bạn chợt thấy hoàn toàn rõ rệt rằng, toàn thể lịch sử
của quả đất này, và có lẽ tiến trình tiến hoá của toàn thể vũ trụ nữa,
phải được y như vậy, thì bạn mới có thể có mặt ngồi đây trong giây phút
này, với bữa ăn sáng nay.
Hãy ăn tự nhiên và thong thả, lắng nghe những âm thanh quanh mình, vui
hưởng không gian rộng mở của khóa tu, thưởng thức những món ăn trước
mặt, tận hưởng sự có mặt của ta ở đây ngay trong giây phút này!