Khởi đầu của mọi thành tựu chính là khát vọng.
(The starting point of all achievement is desire.)Napoleon Hill
Tôn giáo của tôi rất đơn giản, đó chính là lòng tốt.Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Gặp quyển sách hay nên mua ngay, dù đọc được hay không, vì sớm muộn gì ta cũng sẽ cần đến nó.Winston Churchill
Đừng làm cho người khác những gì mà bạn sẽ tức giận nếu họ làm với bạn.
(Do not do to others what angers you if done to you by others. )Socrates
Thành công không phải điểm cuối cùng, thất bại không phải là kết thúc, chính sự dũng cảm tiếp tục công việc mới là điều quan trọng.
(Success is not final, failure is not fatal: it is the courage to continue that counts.)Winston Churchill
Khi thời gian qua đi, bạn sẽ hối tiếc về những gì chưa làm hơn là những gì đã làm.Sưu tầm
Việc người khác ca ngợi bạn quá hơn sự thật tự nó không gây hại, nhưng thường sẽ khiến cho bạn tự nghĩ về mình quá hơn sự thật, và đó là khi tai họa bắt đầu.Rộng Mở Tâm Hồn
Ta như thầy thuốc, biết bệnh cho thuốc. Người bệnh chịu uống thuốc ấy hay không, chẳng phải lỗi thầy thuốc. Lại cũng như người khéo chỉ đường, chỉ cho mọi người con đường tốt. Nghe rồi mà chẳng đi theo, thật chẳng phải lỗi người chỉ đường.Kinh Lời dạy cuối cùng
Kỳ tích sẽ xuất hiện khi chúng ta cố gắng trong mọi hoàn cảnh.Sưu tầm
Mỗi ngày khi thức dậy, hãy nghĩ rằng hôm nay ta may mắn còn được sống. Ta có cuộc sống con người quý giá nên sẽ không phí phạm cuộc sống này.Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Điều quan trọng không phải vị trí ta đang đứng mà là ở hướng ta đang đi.Sưu tầm
Ngày xưa có một nhà phú hộ, lớn tuổi rồi mới sinh được đứa con muộn, đặt
tên là Thừa Tài.
Thời gian qua như thoi đưa, 18 năm sau Thừa Tài trở thành một thanh niên
chơi bời phóng đãng, cả ngày ở ngoài đường rượu chè trai gái, chơi hoa
bẻ cành, tiêu phí không biết bao nhiêu là tiền bạc. Lão phú hộ cưng con
như ngọc, không những không trách mắng lấy nửa câu mà còn đắc ý nói
rằng: “Tiền đi rồi tiền trở lại mà!”
Năm ấy lão phú hộ qua đời, gia tài kếch xù kia để lại hết cho Thừa Tài.
Từ đấy, Thừa Tài mặc sức tiêu phí, nào cờ bạc, nào lầu xanh, càng chơi
bời càng sa lầy, không thể nào quay về con đường thiện được nữa. Không
đến ba năm sau, gia tài to lớn của cha để lại đã tiêu tán sạch sành
sanh!
Từ một anh công tử con nhà phú hộ từ bé đến lớn chỉ biết ăn thịt uống
rượu, trau tria chải chuốt, nay Thừa Tài đã biến thành một kẻ áo quần
lam lũ, tóc tai bờm xờm như ăn mày, láng giềng không buồn ngó ngàng đến,
bạn bè cũ cũng xoay mặt làm ngơ, ai nhìn cũng thấy phát ghét.
Thừa Tài nghĩ:
– Tiếp tục sống kiểu này thì thật là sống cũng như chết, phải tìm một
con đường khác mới được.
Một hôm, hắn thấy một vị xuất gia đến làng của mình hóa duyên, được bất
luận người giàu hay nghèo, ai ai cũng kính cẩn cúng dường. Thừa Tài thấy
thế tròng mắt láo liên, nghĩ ra một kế:
– Đúng rồi! Giả dạng làm thầy chùa đi xin tiền, đúng là làm ăn không cần
vốn!
Thế là hắn cạo đầu nhẵn thín, ăn mặc như thầy tu, đi sang làng khác hóa
duyên. Nhưng mấy ngày sau, bụng no thì có no nhưng cặp đùi thì nhức
nhối, chân đi khập khiễng, hắn biến thành một “ông thầy cà thọt”.
Hóa duyên thật là khổ, Thừa Tài bèn nghĩ đến chuyện để tóc lại. Hôm ấy
đang đi trên đường, bỗng thấy một ni cô trẻ tuổi đi ngang, chắp tay nói
với hắn:
– Chưa thoát được tục lụy, đến Nam Hải lễ Phật, trước tiên phải bỏ ác,
sau mới trở thành thiện.
Thừa Tài thấy đột nhiên xuất hiện một ni cô xinh đẹp mỹ miều, đến gặp
mình nói chuyện có câu có kệ thì lập tức tươi cười hí hởn, tà niệm nảy
sinh. Vị ni cô trừng mắt một cái và bỏ đi lập tức, Thừa Tài chưa đi được
mấy bước cà thọt mà người đẹp đã biến mất đằng xa.
Thừa Tài nhìn theo bóng dáng của cô, hai con mắt cứ xoay tít:
– A, Nam Hải Phổ Đà Sơn, chính là chốn Cực Lạc của các đệ tử nương thân
cửa Phật đây mà!
Càng nghĩ hắn càng thích thú, thế là hắn vượt biển đến đảo Phổ Đà. Tuy
nhiên, hắn biết mình là một ông sư giả, không dám đến các chùa lớn xin
tá túc mà chỉ dựng một túp lều tranh nhỏ ở ngã rẽ đường Ngọc Đường, bày
một bức tượng Bồ Tát Quán Âm, gõ mõ thật to và tụng kinh Phật thì lí nhí
trong họng, hóa duyên với khách hành hương qua lại.
Quả nhiên chuyện “làm ăn” của hắn cũng phát đạt, cuộc sống trở nên dư
dả, nhưng tâm thì càng ngày càng gian tà. Không lâu sau, hắn bỏ túp lều
tranh và chỉ chuyên môn theo đuổi các nữ hương khách trẻ tuổi, làm ô uế
cửa Phật bằng những hành động đồi phong bại tục.
Một hôm Thừa Tài đến động Triều Âm, nham nhở nhìn ngắm những cô khách
hành hương trẻ, có lúc dùng lời cợt nhã sàm sỡ để trêu ghẹo, có khi tìm
cách kề vai sát vế, khiến cho các cô sợ hãi lúng túng, chỉ ráng trốn
tránh mà không dám phản đối ra mặt.
Từ rừng Trúc Tím bỗng nhiên có một ni cô trẻ tuổi bước ra, trừng mắt
nhìn Thừa Tài một cái rồi quay đi về phía động Quán Âm.
Thừa Tài nhận ra vị ni cô xinh đẹp mà mình đã có lần gặp bèn la lớn:
– Cô ấy đây rồi! Đúng là “hữu duyên thiên lý năng tương ngộ” mà!
Ba hồn chín vía của hắn đê mê, con mắt háo sắc của hắn như bị thôi miên,
rồi như thể có một sợi dây vô hình nào kéo đi, hắn đi theo ni cô không
rời nửa bước.
Một ni một tăng, người trước người sau, đi từ Quán Âm Động đến tảng đá
Bàn Đà ở Tây Thiên, đi ngang Am Mai Phúc, vượt qua tảng đá có khắc chữ
Tâm, chùa Phổ Tế, động Triều Dương, rồi ven theo bãi cát ngàn bộ (Thiên
bộ sa), xuyên qua đình Vọng Hải, đi ngược về thung lũng cát bay (Phi sa
áo), và cuối cùng đến động Phạm Âm.
Đi một vòng như thế khiến Thừa Tài nhức nhối tới long cả xương chân, mũi
thở phì phì.
Trời bắt đầu tối, xung quanh không có một bóng người. Thừa Tài thấy ni
cô ngồi xuống một cái lan can bằng đá, cúi đầu chăm chú nhìn cảnh chiều
trên biển, bèn bổ xông tới như con chó đói. Nào ngờ đầu hắn bị va vào
thành đá lan can nghe cái “rầm”, máu chảy dầm dề. Vị ni cô nọ đã ngồi
trên hoa sen từ bao giờ, đưa tay về phía Phạm Âm động phất nhẹ, từ trong
động chợt vọt ra một ngọn sóng cao cả trăm trượng, cuốn Thừa Tài ra biển
Liên Hoa biến thành con cá heo.
Thừa Tài hối hận cũng đã muộn. Từ đó mỗi kỳ nước lũ mùa xuân người ta
lại nghe “bõm, bõm”, đó là con cá heo từ ngoài biển khơi hướng về Phổ Đà
Sơn mà lễ bái, cầu xin Bồ Tát Quán Âm phát từ bi tâm xá tội cho nó.
Nhưng tội nó tà tâm làm chuyện xấu xa, ô uế đất Phật hẳn còn phải chịu
hình phạt đó thêm nhiều đời nữa.
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần...
Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.163 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này. Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập
Thành viên đang online: Viên Hiếu Thành Huệ Lộc 1959 Bữu Phước Chúc Huy Minh Pháp Tự minh hung thich Diệu Âm Phúc Thành Phan Huy Triều Phạm Thiên Trương Quang Quý Johny Dinhvinh1964 Pascal Bui Vạn Phúc Giác Quý Trần Thị Huyền Chanhniem Forever NGUYỄN TRỌNG TÀI KỲ Dương Ngọc Cường Mr. Device Tri Huynh Thích Nguyên Mạnh Thích Quảng Ba T TH Tam Thien Tam Nguyễn Sĩ Long caokiem hoangquycong Lãn Tử Ton That Nguyen ngtieudao Lê Quốc Việt Du Miên Quang-Tu Vu phamthanh210 An Khang 63 zeus7777 Trương Ngọc Trân Diệu Tiến ... ...