Mỗi ngày, hãy mang đến niềm vui cho ít nhất một người. Nếu không thể làm một điều tốt đẹp, hãy nói một lời tử tế. Nếu không nói được một lời tử tế, hãy nghĩ đến một việc tốt lành. (Try to make at least one person happy every day. If you cannot do a kind deed, speak a kind word. If you cannot speak a kind word, think a kind thought.)Lawrence G. Lovasik

Khởi đầu của mọi thành tựu chính là khát vọng. (The starting point of all achievement is desire.)Napoleon Hill
Để có thể hành động tích cực, chúng ta cần phát triển một quan điểm tích cực. (In order to carry a positive action we must develop here a positive vision.)Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Nghệ thuật sống chân chính là ý thức được giá trị quý báu của đời sống trong từng khoảnh khắc tươi đẹp của cuộc đời.Tủ sách Rộng Mở Tâm Hồn
Ai dùng các hạnh lành, làm xóa mờ nghiệp ác, chói sáng rực đời này, như trăng thoát mây che.Kinh Pháp cú (Kệ số 173)
Khi bạn dấn thân hoàn thiện các nhu cầu của tha nhân, các nhu cầu của bạn cũng được hoàn thiện như một hệ quả.Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Không thể dùng vũ lực để duy trì hòa bình, chỉ có thể đạt đến hòa bình bằng vào sự hiểu biết. (Peace cannot be kept by force; it can only be achieved by understanding.)Albert Einstein
Hãy học cách vui thích với những gì bạn có trong khi theo đuổi tất cả những gì bạn muốn. (Learn how to be happy with what you have while you pursue all that you want. )Jim Rohn
Chúng ta trở nên thông thái không phải vì nhớ lại quá khứ, mà vì có trách nhiệm đối với tương lai. (We are made wise not by the recollection of our past, but by the responsibility for our future.)George Bernard Shaw
Thương yêu là phương thuốc diệu kỳ có thể giúp mỗi người chúng ta xoa dịu những nỗi đau của chính mình và mọi người quanh ta.Tủ sách Rộng Mở Tâm Hồn
Đôi khi ta e ngại về cái giá phải trả để hoàn thiện bản thân, nhưng không biết rằng cái giá của sự không hoàn thiện lại còn đắt hơn!Sưu tầm

Trang chủ »» Danh mục »» TỦ SÁCH RỘNG MỞ TÂM HỒN »» Mối tơ vương của Huyền Trân Công Chúa »» Xem đối chiếu Anh Việt: Tạm kết »»

Mối tơ vương của Huyền Trân Công Chúa
»» Xem đối chiếu Anh Việt: Tạm kết

(Lượt xem: 4.889)
Xem trong Thư phòng    Xem định dạng khác    Xem Mục lục 

       

Điều chỉnh font chữ:

Tạm kết

Conclusion



Sáng hôm nay ngày 23 tháng 5 năm 2017 sau thời tụng kinh Lăng Nghiêm và tọa thiền, tôi trở lại thư phòng ở chùa Viên Giác để viết lời kết cho quyển sách có nhan đề là “Mối Tơ Vương của Huyền Trân Công chúa” (phóng tác lịch sử tiểu thuyết vào cuối đời Lý, đầu đời Trần). Đây là tác phẩm thứ 65 của tôi viết bằng tay kể từ năm 1974 đến nay suốt trong 43 năm như vậy. Tôi bắt đầu viết quyển sách này vào ngày 16 tháng 2 năm 2017 tại Tu Viện Viên Đức ở miền Nam nước Đức. Nếu tính trung bình thì sau 100 ngày tôi đã viết xong tác phẩm này, nhưng trên thực tế thì trong 100 ngày ấy không phải ngày nào tôi cũng viết, vì có bao nhiêu việc Phật sự phải đảm đương vào cuối tuần và có ngày phải đọc sách, đọc kinh, nên thời gian 100 ngày ấy chỉ là thời gian tổng quát để hình thành một tác phẩm dày 414 trang viết tay như thế này và tôi nghĩ khi đánh máy xong in thành khổ A5 số trang cũng sẽ tương đương như vậy. Nếu ngày nào tôi quyết tâm chỉ viết không thôi thì sẽ được từ 20 đến 22 trang viết tay, với 36 dòng chữ nguệch ngoạc của mình. Tôi có một thói quen, không biết là có ai có không? Đó là tất cả các tác phẩm và dịch phẩm từ ngôn ngữ này sang ngôn ngữ khác, tôi chỉ viết tay chứ không tự đánh máy, vì lẽ nhiều lúc đánh máy lỡ quên hay đụng vào một nút nào đó, những gì đã được suy nghĩ bị xóa mất đi, nên tôi chọn viết tay cho chắc là vậy. Nếu có sai hay thiếu chữ nào thì sửa lại dễ dàng hơn, còn việc đánh máy và xem lại lỗi chính tả đã có những vị thư ký lo giúp.
This morning, May 23, 2017, after chanting the Shurangama Sutra and meditating, I returned to the study at Vien Giac Pagoda to write the epilogue for the book titled “The Bond of Princess Huyen Tran” (an adaptation of a historical novel set in the late Ly Dynasty and early Tran Dynasty). This is my 65th work written by hand since 1974, a span of 43 years. I started writing this book on February 16, 2017 at Vien Duc Monastery in southern Germany. If I calculate on average, after 100 days I have finished writing this work, but in reality, in those 100 days I did not write every day, because there were many Buddhist affairs to take care of on weekends and some days I had to read books and recite sutras, so that 100 days is just the general time to form a work of 414 handwritten pages like this and I think when finished typing and printed in A5 size the number of pages will be similar. If I determined to write only every day, I would have 20 to 22 handwritten pages, with 36 lines of my scribbled handwriting. I have a habit, I wonder if anyone has it? That is, all my works and translations from one language to another, I only write by hand and do not type myself, because sometimes when typing, I forget or touch a button, what has been thought is erased, so I choose to write by hand to be sure. If there are any mistakes or missing words, it is easier to correct them, and the secretaries take care of typing and checking for spelling errors.
Cái tật của tôi khi viết là không bao giờ xem lại những trang đầu, chờ cho xong trang cuối mới xem và sửa lại lần cuối. Do vậy chắc chắn có nhiều đoạn lặp đi lặp lại nhiều lần. Kính mong quý độc giả hoan hỷ cho điều này vậy. Ngoài ra tôi nghĩ sao thì viết vậy chứ không chải chuốt câu văn, nên có thể có nhiều vị không hài lòng mấy, nhưng nếu nói như người xưa rằng: “Xem văn để biết người”, thì tôi là con người mộc mạc như thế đó. Ngay cả việc giảng pháp cũng vậy, cho đến nay tôi đã giảng trên 1.000 băng giảng, nhưng hầu như không nghe lại băng nào, vì nghĩ rằng cái gì nó đã qua rồi thì hãy cho nó qua đi. Suy nghĩ lúc đó, không phải là bây giờ. Do vậy níu lại quá khứ để làm gì cho bận tâm. Có thể đây là một việc dở, sai, ít phục thiện, nhưng cách riêng của tôi là vậy.
My habit when writing is to never review the first pages, waiting until the last page is finished before reviewing and correcting them for the last time. Therefore, there are certainly many passages that are repeated many times. I sincerely hope that readers will be happy with this. In addition, I write as I think, without polishing the sentences, so many people may not be satisfied, but if the old saying goes: "Read the writing to know the person", then I am a simple person like that. The same goes for preaching the Dharma, up to now I have preached over 1,000 tapes, but I hardly listen to any of them, because I think that what is past, let it be past. Thinking at that time, not now. So why hold on to the past and worry about it. This may be a bad, wrong, and unconstitutional thing to do, but that is my own way.
Quyển sách này có tất cả 13 chương và chỉ có 4 chương là viết tại Ấn Độ cũng như Thái Lan, còn 9 chương kia thì viết tại Viên Đức và Viên Giác. Từ ngày 16 tháng 3 năm 2017 đến ngày 30 tháng 4 năm 2017 vừa qua chúng tôi trong Phái Đoàn Hoằng Pháp Âu-Mỹ đã hành hương và tổ chức tu học tại các nước Á Châu như: Ấn Độ, Népal, Thái Lan, Lào, Đại Hàn và Nhật Bản. Tôi nghĩ rằng: Nếu có thì giờ rảnh thì sẽ viết trong thời gian ấy, nhưng thực ra trong gần một tháng rưỡi ấy hầu như ngày nào cũng bận, nên chỉ viết được 4 chương mà thôi. Sau khi về lại Đức phải lo tham dự lễ Phật Đản 2651 tại Chùa Viên Giác và các nơi, mãi cho đến sau ngày nhập hạ an cư 11 tháng 5 năm 2017 tôi mới có thì giờ nhất định trong mỗi ngày để hoàn thành tác phẩm này.
This book has 13 chapters in total, and only 4 chapters were written in India and Thailand, while the other 9 chapters were written in Vien Duc and Vien Giac. From March 16, 2017 to April 30, 2017, we in the European-American Dharma Propagation Delegation made pilgrimages and organized study tours in Asian countries such as India, Nepal, Thailand, Laos, Korea, and Japan. I thought: If I had free time, I would write during that time, but in fact, during that month and a half, I was busy almost every day, so I could only write 4 chapters. After returning to Germany, I had to attend the 2651st Buddha's Birthday Ceremony at Vien Giac Pagoda and other places. It was not until after the summer retreat on May 11, 2017, that I had a certain amount of time each day to complete this work.
Thông thường đồng hồ reo vào 5 giờ 30 sáng, nhưng ở tuổi gần 70 này, tôi đã tự thức dậy lúc 4 giờ 30, sau đó xem xét một số công việc trong ngày sau khi đã làm vệ sinh cá nhân và 5 giờ 45 sáng là tôi đã có mặt tại Hậu Tổ để lễ Tổ cùng Đại chúng. Tại Phật điện chúng tôi tĩnh tọa 15 phút, sau đó là trì tụng Thần chú Thủ Lăng Nghiêm cũng như kinh hành và lễ bái Hồng Danh chư Phật cùng chư Bồ Tát. Độ 7 giờ 10 phút là xong mọi lễ nghi tại Phật điện, mọi người về liêu phòng của mình.
Usually, the clock rings at 5:30 am, but at the age of nearly 70, I woke up at 4:30 am, then considered some of the day's work after doing personal hygiene, and at 5:45 am, I was present at the Patriarch Hall to pay respect to the Patriarch with the Sangha. At the Buddha Hall, we meditated for 15 minutes, then recited the Shurangama Mantra as well as walked and worshiped the Holy Names of Buddhas and Bodhisattvas. At about 7:10 am, all the ceremonies at the Buddha Hall were finished, and everyone returned to their rooms.
Từ khi thành lập Niệm Phật Đường Viên Giác năm 1978, rồi chùa Viên Giác từ năm 1981, kế đến là Tổ Đình chùa Viên Giác cho đến năm 2017 này là gần 40 năm như vậy, hầu như không có buổi sáng nào là không có thời Kinh Lăng Nghiêm cả. Đây là một dấu ấn khó phai mờ với chư Tăng Ni tu học tại đây cũng như những Phật tử về chùa công quả.
Since the establishment of Vien Giac Buddhist Recitation Hall in 1978, then Vien Giac Pagoda in 1981, then Vien Giac Pagoda's Ancestral Temple until 2017, almost 40 years like that, there has been almost no morning without the Shurangama Sutra session. This is an indelible mark for the monks and nuns studying here as well as the Buddhists who come to the pagoda to contribute.
Sau khi từ Chánh điện xuống, phần tôi lo tập thể dục theo 7 động tác của Tây Tạng trong 15 phút, kế đó xem thư từ và 8 giờ sáng là giờ dùng sáng của Đại chúng, tôi có mặt tại trai đường. Sau khi dùng sáng xong từ 8 giờ 30 đến 9 giờ 30 là giờ tôi đi dạo sang Vô Học Cốc bên cạnh chùa. Từ 9 giờ 30 đến 11 giờ 30 sáng là giờ viết sách, đọc kinh, đọc Đại Tạng. Từ 11:30 đến 12:30 là giờ quá đường, kinh hành nhiễu Phật. Từ 12:30 đến 14:00 là giờ nghỉ trưa. Từ 14:30 đến 16:00 là giờ viết sách, dịch kinh hay đọc Đại Tạng. Nghỉ giải lao 30 phút xong, tôi bắt đầu lại phần cuối trong ngày là từ 16:30 đến 18:00 lại là giờ viết sách hay xem bài vở, đọc Đại Tạng Kinh và sau đó dùng chiều nhẹ. Từ 19:00 đến 20:00 là giờ tôi xem phim ảnh Phật giáo và từ 20:00 đến 21:40 là giờ lạy Kinh Đại Bát Niết Bàn quyển thứ 2 Phẩm Ca Diếp. Mỗi tối lạy chừng trên dưới 300 lạy trong 3 tháng an cư kiết hạ, sau đó ngồi thiền. Khi về lại liêu phòng đã gần 22:00 giờ và bắt đầu cho một giấc ngủ kéo dài đến 4:30 sáng hôm sau. Cứ thế và cứ thế, ngày lại tháng qua vẫn thế từ thứ Hai đến thứ Sáu và cuối tuần thì tôi đi tham dự Phật sự các nơi ở Đức hay Âu Châu.
After coming down from the Main Hall, I do 15 minutes of Tibetan exercise following the 7 movements, then read the mail and at 8:00 am, which is the morning meal time for the Sangha, I am present at the dining hall. After breakfast, from 8:30 to 9:30 am, I go for a walk to Vo Hoc Coc next to the pagoda. From 9:30 to 11:30 am, it is time to write books, read sutras, and read the Tripitaka. From 11:30 to 12:30 pm is the time to cross the road and walk around the Buddha. From 12:30 to 14:00 is lunch break. From 14:30 to 16:00 is the time to write books, translate sutras or read the Tripitaka. After a 30-minute break, I start the last part of the day from 16:30 to 18:00, which is the time to write books or review papers, read the Tripitaka and then have a light afternoon. From 19:00 to 20:00 is the time I watch Buddhist movies and from 20:00 to 21:40 is the time to bow to the Mahaparinirvana Sutra, volume 2, Kasyapa Chapter. Every night I bow about 300 times during the 3 months of summer retreat, then meditate. When I return to my room, it is almost 22:00 and I start a long sleep that lasts until 4:30 the next morning. And so on, day after day, month after month, from Monday to Friday, and on weekends, I go to attend Buddhist activities in Germany or Europe.
Giờ giấc trong mùa Hè của 3 tháng An Cư Kiết Hạ là như vậy, nhưng giờ giấc của 9 tháng còn lại trong năm thì hơi khác đi một tí. Đó là 12:00 dùng trưa; 18 giờ dùng chiều và buổi tối trong 9 tháng này quý Thầy Cô tại chùa Viên Giác hành trì riêng với pháp môn tu của mình chứ không lễ bái kinh. Mỗi buổi chiều từ 17:00 đến 18:00 giờ trên Chánh điện đều có cúng Thí Thực Cô Hồn, phần này quý Thầy, Cô, Chú mới tập sự tham dự, còn phần của tôi thì không.
The schedule during the 3 months of Summer Retreat is the same, but the schedule for the remaining 9 months of the year is a little different. That is, 12:00 for lunch; 18:00 for afternoon and in the evening during these 9 months, the monks and nuns at Vien Giac Pagoda practice their own Dharma and do not worship the sutras. Every afternoon from 5:00 PM to 6:00 PM, in the Main Hall, there is a ceremony to offer food to the hungry ghosts. This part is attended by novice monks, nuns, and uncles, but not me.
Nếu không bắt đầu viết thì trong 100 ngày ấy tôi cũng đã chẳng có tác phẩm thứ 65 này gồm 414 trang viết tay và nếu không lạy Phật hằng đêm trong mùa An Cư Kiết Hạ thì những kinh như: Ngũ Bách Danh, Tam Thiên Phật Danh, Vạn Phật sẽ không xong lạy nào từ năm 1984 đến nay, để từ đó tôi phát tâm lạy kinh Pháp Hoa rồi Kinh Đại Bát Niết Bàn mỗi chữ mỗi lạy. Cho đến nay sau hơn 33 năm những việc thực hành của tôi sắp viên mãn và thời gian còn lại của đời này chỉ chuyên tâm niệm Phật, cầu vãng sanh Tây Phương Cực Lạc mà thôi. Khi viết đến chương cuối thứ 13 này tôi đã xem cuộn phim về cuộc đời của Đức Phật tập thứ 44 cũng tương hợp với những gì về “Tám Pháp Trọng” mà Ni Cô Hương Tràng đã thọ trì, trước khi chấm dứt phần lịch sử tiểu thuyết này. Đó cũng là một điều ngẫu nhiên nhưng thật là có ý nghĩa.
If I had not started writing, I would not have had this 65th work, consisting of 414 handwritten pages, and if I had not bowed to the Buddha every night during the Summer Retreat, I would not have finished bowing to the sutras such as the Five Hundred Names, Three Thousand Buddha Names, and Ten Thousand Buddhas from 1984 until now. From then on, I developed the mind to bow to the Lotus Sutra and the Mahaparinirvana Sutra, bowing to each word. Until now, after more than 33 years, my practice is almost complete and the remaining time of this life is only focused on reciting the Buddha's name, praying to be reborn in the Western Pure Land. When writing this 13th final chapter, I watched the 44th episode of the Buddha's life film, which also corresponds to the "Eight Dharma Weights" that Nun Huong Trang had received, before ending the historical part of this novel. That was also a coincidence but very meaningful.
Trong khi viết tác phẩm này, tôi cũng đã liên lạc với Đạo Hữu Giác Đạo Dương Kinh Thành, người đã soạn tuồng cải lương “Chuyện tình Liên Hoa Hòa Thượng” trước đây mấy năm và đã được Đạo Hữu đồng ý sẽ soạn thành một tuồng cải lương khác với nhan đề này. Hy vọng trong tương lai gần quý Đạo Hữu khắp nơi trên thế giới sẽ có sách này để xem và tuồng cải lương để nghe. Chỉ tiếc rằng Nghệ sĩ Út Bạch Lan đã về với Phật năm rồi, nếu không, bà sẽ giữ vai Thái Hậu Khâm Từ, mẹ của Huyền Trân Công chúa thì hay biết mấy. Tuồng cải lương “Chuyện tình Liên Hoa Hòa Thượng” bà đã giữ vai Thái Hậu, mẹ của Hoàng Cô rất là tuyệt vời. Sau khi sách và phim ra mắt độc giả khắp nơi đã được nhiều người khen thưởng, tuy cũng có một vài chỉ trích; nhưng theo Sầu Nữ Út Bạch Lan, bà đã nhận định rằng: “Dầu với tính cách lịch sử, chưa đúng hẳn, nhưng những lời thoại trong phim đã giúp cho những người nữ đi chùa sẽ lưu tâm hơn và đặc biệt là những Tăng Ni trẻ sẽ lấy đó làm bài học sống đạo cho chính mình.” Lời nhận định này chắc rằng sẽ không sai, dầu cho bà đang ở tận một cảnh giới nào đi chăng nữa, thì những việc làm của bà đã cống hiến cho đời cũng như cho đạo vẫn mãi còn vang vọng nơi hậu thế này.
While writing this work, I also contacted Dao Huu Giac Dao Duong Kinh Thanh, who composed the reformed opera "The Love Story of Lien Hoa Hoa Thuong" a few years ago, and he agreed to compose another reformed opera with this title. Hopefully, in the near future, fellow Dao Huu all over the world will have this book to read and a reformed opera to listen to. It is only a pity that Artist Ut Bach Lan returned to Buddha last year, otherwise, she would have played the role of Queen Mother Kham Tu, mother of Princess Huyen Tran. In the reformed opera "The Love Story of Lien Hoa Hoa Thuong" where she played the role of Queen Mother, mother of Princess Hoang Co, it was wonderful. After the book and film were released to readers everywhere, they received many compliments, although there were also some criticisms; but according to Sau Nu Ut Bach Lan, she commented: "Although it is not entirely true in historical terms, the dialogues in the film have helped women who go to the temple to pay more attention, and especially young monks and nuns will take it as a lesson in their own religious life." This comment is certainly not wrong, no matter what realm she is in, her contributions to life as well as to religion will forever resonate in posterity.
Lúc còn nhỏ cũng như khi đã lớn và nhất là ở tuổi già, tôi rất thích đọc và nhớ về lịch sử Việt Nam cũng như lịch sử của thế giới. Do vậy mà những sách nào liên quan về sử, nhất là lịch sử Phật giáo thì tôi lại tìm tòi đọc, nghiên cứu nhiều hơn. Trong đó có những quyển như: “Lược sử Phật giáo Việt Nam” của Hòa Thượng Thích Mật Thể. “Phật giáo Việt Nam Sử Luận I, II, III của Nguyễn Lang (Thiền sư Thích Nhất Hạnh). “Lịch sử Phật giáo Việt Nam tập I, II” của Giáo Sư Trí Siêu Lê Mạnh Thát. “Phật giáo Đàng Trong” của Nguyễn Hiền Đức. Bác sĩ Yên Tử Trần Đại Sỹ ở Pháp cũng đã viết về lịch sử Việt Nam ở ngoại quốc, nhất là phần cuối Lý đầu Trần với Hoàng tử Lý Long Tường tại Triều Tiên. Vua Trần Nhân Tông của Lê Mạnh Thát và nhiều sách văn học lịch sử khác. Gần đây thì phương tiện tra cứu dễ dàng hơn, nên chỗ nào không rõ thì tôi lên Internet, gõ vào Google để tìm về Huyền Trân Công chúa, Tuệ Trung Thượng Sĩ, Vua Trần Nhân Tông, Bình Ngô Đại Cáo của Nguyễn Trãi và Hịch Tướng Sĩ của Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn. Nhất là Phổ Hệ Nhà Trần và Huyền Trân Công chúa thì tôi phải dựa vào trang Wikipedia tiếng Việt truy cập để viết, cho hợp với thời gian cùng năm tháng của những sự kiện lịch sử đã xảy ra, nhưng chưa chắc đã đúng hoàn toàn. Những câu hay đoạn nào trong ngoặc kép hay ngoặc đơn đều là những phần trích dẫn của những sách đã nêu trên và “Tự Điển Toàn Thư Mở” đã giúp cho tôi hoàn thành tác phẩm này. Ngoài ra bài “Chúc thư chính trị của một danh tướng” do Trần Gia Phụng ở Canada viết, đã đăng trên báo Viên Giác số 216 xuất bản vào tháng 12 năm 2016 vừa qua đã giúp cho tôi rất nhiều để viết về Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn. Xin niệm ân tất cả.
When I was young as well as when I grew up and especially in old age, I really liked to read and remember Vietnamese history as well as world history. Therefore, I sought out and researched more books related to history, especially Buddhist history. Among them are books such as: "A Brief History of Vietnamese Buddhism" by Venerable Thich Mat The. “Vietnamese Buddhism History I, II, III by Nguyen Lang (Zen Master Thich Nhat Hanh). “History of Vietnamese Buddhism Volumes I, II” by Professor Tri Sieu Le Manh That. “Buddhism in the South” by Nguyen Hien Duc. Doctor Yen Tu Tran Dai Sy in France also wrote about Vietnamese history abroad, especially the end of the Ly Dynasty and the beginning of the Tran Dynasty with Prince Ly Long Tuong in Korea. King Tran Nhan Tong by Le Manh That and many other historical literature books. Recently, the means of searching have become easier, so if I am not clear, I go to the Internet, type in Google to find about Princess Huyen Tran, Tue Trung Thuong Si, King Tran Nhan Tong, Binh Ngo Dai Cao by Nguyen Trai and Hich Tuong Si by Hung Dao Vuong Tran Quoc Tuan. Especially for the Tran Dynasty's Genealogy and Princess Huyen Tran, I have to rely on the Vietnamese Wikipedia page to write, to match the time and year of the historical events that happened, but it is not certain that it is completely correct. Any sentences or paragraphs in quotation marks or parentheses are are excerpts from the above-mentioned books and the “Open Encyclopedia” that helped me complete this work. In addition, the article “Political Testament of a Famous General” written by Tran Gia Phung in Canada, published in Vien Giac newspaper No. 216 published in December 2016, has helped me a lot to write about Hung Dao Vuong Tran Quoc Tuan. I would like to thank everyone.
Khi đọc sử Việt Nam nếu ai đó có quan tâm sâu sắc thì mới nghĩ đến những khía cạnh của Phật giáo đã đóng góp được những gì cho Dân Tộc và Đạo Pháp qua hơn 2.000 năm dựng nước và giữ nước, còn đa phần những sử gia bình thường họ ít quan tâm về việc này. Do vậy khi đọc và nhớ về lịch sử cả Đời và Đạo, tôi mong muốn làm sao có được sự kết hợp hài hòa đó và mọi người dân phải biết công lao của các vị Thiền sư và các vị Quốc Sư đã giúp cho Phật giáo và đất nước những gì, chứ không phải chỉ riêng những người Phật tử mới cần biết đến. Ví dụ như Vạn Hạnh Thiền sư đã có vai trò ảnh hưởng như thế nào với Lý Công Uẩn (Lý Thái Tổ).
When reading Vietnamese history, if someone has a deep interest, they will think about the aspects of Buddhism that have contributed to the Nation and Dharma over more than 2,000 years of building and defending the country, but most ordinary historians are less interested in this. Therefore, when reading and remembering the history of both Life and Religion, I hope to have that harmonious combination and all people must know the contributions of Zen Masters and National Masters who have helped Buddhism and the country, not just Buddhists who need to know. For example, Van Hanh How influential was the Zen master to Ly Cong Uan (Ly Thai To).
Rất nhiều người biết Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn đã giúp cho Vua Trần Nhân Tông 2 lần đại thắng quân Nguyên Mông vào năm 1285 và 1288; nhưng ít người biết rằng Hưng Đạo Vương vừa là cậu (bác) ruột của Vua Trần Nhân Tông và cũng là Quốc trượng (nhạc gia) của Vua nữa.
Many people know that Hung Dao Vuong Tran Quoc Tuan helped King Tran Nhan Tong defeat the Yuan-Mongol army twice in 1285 and 1288; but few people know that Hung Dao Vuong was both the uncle of King Tran Nhan Tong and also the King's father-in-law.
Ngay cả là người Phật tử đi nữa nhưng họ cũng chẳng biết Tuệ Trung Thượng Sĩ và Thiên Cảm Hoàng hậu (vợ Vua Trần Thánh Tông) là anh em ruột với Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn.
Even Buddhists do not know that Tue Trung Thuong Si and Queen Thien Cam (wife of King Tran Thanh Tong) were siblings of Hung Dao Vuong Tran Quoc Tuan.
Cũng chẳng ai biết rằng Tuệ Trung Thượng Sĩ Trần Quốc Tung đã giúp cho em mình là Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn chiến thắng 2 lần quân Nguyên Mông.
No one knows that Tue Trung Thuong Si Tran Quoc Tung helped his younger brother, Hung Dao Vuong Tran Quoc Tuan, defeat the Yuan-Mongol army twice.
Cũng ít người biết rằng, Khâm Từ Hoàng Thái Hậu, con gái của Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn, vợ Vua Trần Nhân Tông, chính là mẹ của Huyền Trân Công chúa v.v…và v.v…
Few people also know that Queen Mother Kham Tu, daughter of Hung Dao Vuong Tran Quoc Tuan, wife of King Tran Nhan Tong, was the mother of Princess Huyen Tran, etc. etc…
Dĩ nhiên là còn nhiều việc tế nhị của lịch sử nữa, nhưng chỉ xin nêu ra một vài việc tiêu biểu như vậy mà thôi.
Of course there are many more sensitive matters of history, but I would like to mention only a few typical ones.
Khi nói đến Huyền Trân Công chúa thì đã có nhiều sử gia viết rồi, ngay cả kịch, cải lương v.v… cũng đã có trình chiếu lâu nay, nhưng riêng tôi muốn xây dựng cái nhìn về Huyền Trân Công chúa ở nét Đạo Học và Phật Học Đông Phương, hơn là thêm mắm giặm muối cho cuộc tình Chiêm-Việt cũng như giữa nàng và Trần Khắc Chung có nhiều điều nghi ngờ, giả sử nên tôi đã lướt qua việc này, vì tôi nghĩ rằng là một Phật tử chân chánh không có ai phạm giới thứ ba khi chồng mình vừa chết, con mình bị thất lạc và trong lúc cư tang, làm sao có thể vui riêng với những bậc đáng bằng cha chú mình trong thời gian trên thuyền trở lại Thăng Long năm 1308 được.
When it comes to Princess Huyen Tran, many historians have written about it, even plays, cải lương, etc… have been shown for a long time, but I personally want to build a view of Princess Huyen Tran in terms of Eastern Taoism and Buddhism, rather than adding salt and pepper to the love affair between Chiem-Viet as well as between her and Trần Khắc Chung, which has many doubts, so I have skipped over this matter, because I think that as a true Buddhist, no one would break the third precept when their husband has just died, their child is lost and during the mourning period, how can they be happy alone with those who are worthy of their fathers and uncles during the time on the boat returning to Thăng Long in 1308.
Tôi không viết sử, nhưng dựa theo những sự kiện lịch sử để tôi phóng tác thành một lịch sử tiểu thuyết để chúng ta có một cái nhìn đúng đắn hơn về Huyền Trân Công chúa theo như tác phẩm “Am Mây Ngủ” của Thiền sư Nhất Hạnh đã viết.
I do not write history, but based on historical events, I adapt it into a historical novel so that we can have a more correct view of Princess Huyen Tran according to the work “Am May Ngu” written by Zen Master Nhat Hanh.
Điều tôi muốn thăng hoa ở nàng Công chúa ấy không phải ở sắc đẹp hay tài giỏi, mà là ở khía cạnh Phật giáo khi trở lại quê hương Đại Việt bà đã làm gì. Từ năm 1311 cho đến khi bà mãn phần năm 1340 suốt gần 30 năm như vậy, với cuộc đời của một Tỳ Kheo Ni không lẽ không có một dòng chữ nào viết về bà? Đa phần lịch sử chỉ chấm dứt khi nắp quan tài đã đậy lại, nhưng một hành trạng suốt ba thập niên như vậy, mà chẳng thấy ai đả động đến gì cả nên sau khi tìm hiểu mọi sử liệu, nhất là những sử liệu Phật giáo về triều Lý và triều Trần tôi nhất định viết quyển “Phóng tác lịch sử tiểu thuyết” này để lại cho đời, vì biết rằng một ngày nào đó sẽ có những người tìm tòi đến lịch sử, có tài liệu để mà nghiên cứu hay trích dẫn. Điều đặc biệt của tôi mong mỏi là nối kết chất liệu và những sự kiện của Phật giáo với các nhân vật trong khoảng thời gian lịch sử này để ngày sau mọi người đều rõ biết, tri ân, chứ không phải chỉ nói thoáng qua về khía cạnh tâm linh này. Đây là những lý do cần quan tâm đến.
What I want to sublimate in that Princess is not her beauty or talent, but what she did in terms of Buddhism when she returned to her homeland Dai Viet. From 1311 until her death in 1340, for nearly 30 years like that, with the life of a Bhikkhuni, is there not a single line written about her? Most histories only end when the coffin lid is closed, but such a three-decade-long act, without anyone mentioning anything, so after studying all historical documents, especially Buddhist historical documents about the Ly and Tran dynasties, I decided to write this book “Adaptation of historical novels” to leave to the world, because I know that one day there will be people who will research history, have documents to research or cite. My special wish is to connect the material and events of Buddhism with the characters in this historical period so that in the future everyone will clearly know and be grateful, not just talk about this spiritual aspect in passing. These are the reasons that need to be paid attention to.
Lý do thứ nhất là tuổi của Thượng Tướng Trần Khắc Chung bằng tuổi với Ông Ngoại của Huyền Trân Công Chúa là Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn, nên một Ông lão, không thể có tình riêng với người con gái 20 tuổi, đáng tuổi con cháu của mình, dầu cho thời gian đi trên thuyền có bao nhiêu lâu đi chăng nữa cũng không thể xảy ra sự việc yêu thương ấy được. Hơn nữa trên thuyền lúc ấy còn có nhiều người khác.
The first reason is that the age of General Tran Khac Chung is the same as the maternal grandfather of Princess Huyen Tran, Hung Dao Vuong Tran Quoc Tuan, so an old man cannot have a private love with a 20-year-old girl, the age of his grandchild, no matter how long the time on the boat was, such a love affair could not have happened. Moreover, there were many other people on the boat at that time.
Lý do thứ hai khiến chúng ta phải suy tưởng đến là vấn đề đạo đức của một xã hội trong thời Tam Giáo Đồng Nguyên như dưới Triều Trần, thì sự việc “Tam tòng tứ đức; Tam cương ngũ thường” là điều cần thiết cơ bản cho đạo đức mà người dân được giáo dục. Do vậy khi chồng mới chết, dẫu là người tầm thường dân giả đi chăng nữa cũng chẳng thể, hà huống gì một bậc mẫu nghi thiên hạ lại đi tục huyền hay tư thông với người khác phái sớm như thế? Làm sao họ có thể dám vượt qua vòng lễ giáo trong hoàn cảnh như vậy?
The second reason that makes us have to think about is the moral issue of a society in the Three Religions of the Same Origin period like under the Tran Dynasty, then the matter of "Three obediences and four virtues; Three bonds and five constants" is a basic necessity for the morality that the people are educated in. Therefore, when her husband had just died, even a commoner would not be able to, let alone a mother of the world to remarry or have an affair with someone of the opposite sex so soon? How could they dare to go beyond the rules of etiquette in such a situation?
Thêm một vấn đề nữa là qua “Ngọa Vân Am” chúng ta được biết, sau khi Huyền Trân Công Chúa về lại Thăng Long, nàng đã xin Vua Anh Tông đi thẳng vào núi Yên Tử gặp Phụ Hoàng Trần Nhân Tông để trình bày những sự kiện đã xảy ra khi làm dâu ở Chiêm Quốc và đặc biệt là lúc Chế Mân băng hà. Điều quan trọng hơn nữa là Huyền Trân Công Chúa đã Quy Y Tam Bảo, sau đó thọ Bồ Tát Giới tại gia với Đạo Hiệu là Hương Tràng năm 1308 và trong năm này Thượng Hoàng Trần Nhân Tông cũng đã băng hà. Sau này nhân gian xưng tụng Ngài là Phật Hoàng Trần Nhân Tông. Và một hai năm sau tức năm 1309-1311, Huyền Trân Công Chúa đã chính thức xuất gia tại chùa Nộn ở Bắc Ninh và sau đó trở thành một vị Tỳ Kheo Ni rất lịch lãm trong chốn sơn môn suốt hơn 30 năm như thế, mà lịch sử cũng như chính sử chẳng đá động gì về cuộc đời và hành trạng tu tập của Bà cho đến năm 1340 Bà đã ra đi vĩnh viễn để theo dấu chân của Ni Trưởng Diệu Nhân thời Nhà Lý.
Another problem is that through "Ngọa Vân Am" we know that after Princess Huyền Trân returned to Thăng Long, she asked King Anh Tông to go straight to Yên Tử mountain to meet her father, Emperor Trần Nhân Tông, to present the events that had happened when she was a daughter-in-law in Chiêm Quốc and especially when Chế Mân passed away. What is more important is that Princess Huyền Trân took refuge in the Three Jewels, then received the Bodhisattva Precepts at home with the Dao name Hương Tràng in 1308 and in this year, the retired Emperor Trần Nhân Tông also passed away. Later, people called him Buddha Emperor Trần Nhân Tông. And one or two years later, in 1309-1311, Princess Huyen Tran officially became a nun at Non Pagoda in Bac Ninh and then became a very elegant Bhikkhuni in the monastery for more than 30 years like that, but history as well as official history did not mention anything about her life and practice until 1340 when she passed away forever to follow in the footsteps of Nun Dieu Nhan of the Ly Dynasty.
Trên đây là 3 trong nhiều lý do quan trọng để tôi cố gắng biên tập nên tác phẩm này. Dĩ nhiên khi đã viết thành sách, dựng thành phim sẽ có nhiều lời khen chê khác nhau, nhưng xin thưa cái gì của lịch sử xin trả về lịch sử nguyên thủy của nó, là điều mà người viết quyển tiểu thuyết này rất mong muốn vậy. Có người sau khi xem xong sách này qua lời kết, có đề nghị với tôi rằng: “Thầy nên chỉ viết là lời tạm kết mà thôi, vì biết đâu Thầy sẽ còn viết tiếp chuyện này hay chuyện khác nữa.” Tôi đồng thuận với quan điểm này, vì tôi muốn lắng nghe tất cả và biết đâu trong tương lai sẽ có nhiều tác phẩm hay hơn tác phẩm này của tôi, thì tôi cũng chỉ xin nguyện làm một nhịp cầu để nối kết những gì đã xảy ra hơn 712 năm (1306-2018) về trước. Dầu thế nào đi chăng nữa thì tôi vẫn nguyện như ngày nào là: “Con xin nguyện làm một dòng sông để chuyên chở những trong đục của cuộc đời và con xin nguyện làm mặt đất để hứng chịu những sạch nhơ của nhân thế.”
The above are 3 of the many important reasons for me to try to edit this work. Of course, when it is written into a book or made into a movie, there will be many different compliments and criticisms, but I would like to say that what is of history, please return it to its original history, which is what the writer of this novel really wants. Someone after reading this book through the conclusion, suggested to me: "You should only write a temporary conclusion, because who knows, you will continue to write this story or another." I agree with this point of view, because I want to listen to everyone and who knows in the future there will be many works better than this one of mine, I just wish to be a bridge to connect what happened more than 712 years ago (1306-2018). No matter what, I still wish as always: "I wish to be a river to carry the turbidity of life and I wish to be the earth to receive the cleanness and filth of humanity."
Tôi đã định là không còn biên thêm cuốn tiểu thuyết nào có liên quan về Phật giáo nữa, nhưng sau khi xem sách và băng Video về “Chuyện tình Liên Hoa Hòa Thượng” nên nhiều người có ý mong mỏi tôi viết thành tác phẩm “Mối tơ vương của Huyền Trân Công chúa” để gởi đến quý độc giả khắp nơi, biết đâu rằng có những người nhân đọc sách này hay xem tuồng cải lương sẽ bổ sung thêm nhiều sự kiện lịch sử tích cực, thì đó là điều vạn hạnh cho người cầm bút này.
I had decided not to write any more novels related to Buddhism, but after watching the book and video about "The Love Story of Lien Hoa Hoa Thuong", many people wanted me to write the work "The Love Affair of Princess Huyen Tran" to send to readers everywhere, who knows that there will be people who, by reading this book or watching the Cai Luong play, will add many positive historical events, then that is a great fortune for this writer.
Vào ngày 7 đến 17 tháng 4 năm 2017 vừa qua tôi đã có dịp sang Đại Hàn và gặp quý Phật tử Việt Nam đang sinh sống tại đó cũng như một số quý Thầy, quý Cô và Phật tử từ Việt Nam sang đây để thăm tôi và dự khóa tu học cũng như hành hương, trong đó có một Thầy nói một câu mà tôi rất cảm động. Đó là: “Con nhờ đọc quyển Giai Nhân và Hòa Thượng do Sư Ông viết, mà con phát tâm đi xuất gia đó.” Như vậy hóa ra những tác phẩm như thế này đâu phải là vô bổ cho mọi người, nên tôi vẫn tiếp tục viết và dịch sách là vậy. Mỗi người trong chúng ta đều có sở thích riêng, không ai giống ai hết, nhưng nếu chúng ta chỉ phê bình mà không đóng góp gì cả cho việc chung thì nhiều người sẽ bị thiệt thòi.
From April 7 to 17, 2017, I had the opportunity to go to Korea and meet Vietnamese Buddhists living there as well as some monks, nuns and Buddhists from Vietnam who came here to visit me and attend a study course and pilgrimage. One monk said something that touched me very much: "Thanks to reading the book Giai Nhan and Hoa Thuong written by the Master, I decided to become a monk." So it turns out that works like this are not useless for everyone, so I continue to write and translate books. Each of us has our own preferences, no one is the same, but if we only criticize without contributing anything to the common good, many people will be disadvantaged.
Tháng 4 năm 2017 vừa qua, báo Khánh Anh xuất bản tại Pháp có trích in một số câu chuyện rất hay như sau:
Last April 2017, Khanh Anh newspaper published in France quoted some very good stories as follows:
“Có một chàng sinh viên sau khi tốt nghiệp hội họa, Thầy giáo bảo rằng: Anh vẽ cho tôi một bức tranh và sau đó đem để chỗ nhiều người qua lại và ở bên dưới bức tranh nên viết hàng chữ như thế này: “Xin đánh dấu những chỗ nào mà bạn thấy sai.” Sau một tuần lễ, người sinh viên vừa tốt nghiệp ấy với dáng điệu tiu nghỉu đến trước vị Thầy của mình cùng bức tranh và thưa với Thầy rằng: “Bức tranh hầu như chỗ nào cũng sai.” Thầy giáo yên lặng và bảo anh ta rằng: “Anh hãy vẽ một bức tranh khác, giống hệt như bức tranh vừa rồi và đề bên dưới bức tranh là: “Xin vẽ lại những chỗ bị sai.” thì cả một tuần sau không có ai vẽ sửa được gì trên bức tranh.
“There was a student who, after graduating from art school, his teacher told him: “Draw me a picture and then put it in a place where many people pass by and write below the picture: “Please mark the places where you see mistakes.” After a week, the newly graduated student, with a dejected look, came before his teacher with the picture and said to him: “There are almost all the mistakes in the picture.” The teacher was silent and told him: “Draw another picture, exactly like the one just now and write below the picture: “Please redraw the mistakes.” Then a whole week later no one could draw or correct anything on the painting.
Điều này có nghĩa là: Phê bình thì rất dễ, nhưng khi làm thì không phải ai cũng làm một cách dễ dàng được. Từ đó tôi thấy rằng: Câu chuyện này có lý và việc mình, mình cứ làm trong khả năng của mình, còn chuyện chê khen vốn là chuyện của thế gian lâu nay mà. Tục ngữ Trung Quốc cũng có một câu rất hay là: “Anh có thể tự bịt hai lỗ tai của anh lại, nhưng anh không thể bịt miệng của người ta được.” Việc của người ta nói, đó là chuyện của người ta, còn mình có muốn nghe hay không, lại là một chuyện khác nữa.
This means: Criticism is very easy, but when it comes to doing it, not everyone can do it easily. From that, I see that: This story makes sense and for me, I just do it within my ability, as for praising and criticizing, it has been a thing of the world for a long time. There is also a very good Chinese proverb: "You can cover your own ears, but you cannot cover other people's mouths." What other people say is their business, whether you want to listen or not is another matter.
Có người hỏi tôi rằng: “Làm sao để viết được nhiều?” Câu trả lời rất đơn giản là: “Hãy đọc thật nhiều kinh, sách, thì sẽ viết được nhiều thôi!” Nhưng bạch Thầy, ở hãng mỗi ngày làm từ 8 đến 10 tiếng, khi về nhà chỉ lo tắm rửa, ăn cơm, xem tivi đã hết giờ rồi, còn sức đâu mà đọc. Khi về hưu thì mỏi mệt rồi, mắt mờ, tai điếc, cháu nội, cháu ngoại cần đến mình, mình lại bận rộn hơn khi đi làm nữa. Thế là không đọc xong được một tác phẩm nào cả. Âu đó cũng là một việc chung của xã hội năng động ngày nay. Phương tiện thì có quá nhiều, nhưng con người thì luôn bị động trước những phương tiện đó. Bởi vì ta không tự làm chủ được chính mình. Khi nào mình tự biết mình là ai và cần làm gì thì lúc ấy ta sẽ chiến thắng được chính mình.
Someone asked me: "How can I write a lot?" The answer is very simple: "Read a lot of scriptures and books, then you will be able to write a lot!" But Master, at the company, I work from 8 to 10 hours a day, when I come home, I only worry about bathing, eating, watching TV, and then the time is up, where do I have the energy to read. When I retire, I am tired, my eyes are dim, my ears are deaf, my grandchildren need me, and I am busier than when I go to work. So I cannot finish reading any work. That is a common problem in today's dynamic society. There are too many means, but people are always passive before those means. Because we cannot control ourselves. When we know who we are and what we need to do, then we will be able to conquer ourselves.
Tôi vẫn thường hay nói rằng: Hãy đừng nên tự cao, tự đại, tự mãn, tự ái, tự hạ mình mà hãy tự tin nơi mình để mình còn có thể bước xa hơn như thế nữa, và tôi cũng hay khuyên chính mình hoặc đệ tử của mình rằng: “Hãy đừng lợi dụng người khác về tiền tài, vật chất, tình yêu, giờ giấc v.v… mà hãy lợi dụng thời gian của ta có được trong 24 tiếng đồng hồ của mỗi ngày để chúng ta làm được một cái gì đó, thì việc này lại mang một ý nghĩa to lớn vô cùng. Hãy bắt đầu ngay vào một việc gì đó từ bây giờ mà bạn nghĩ là ta cần phải làm cho mình và cho người khác.”
I often say: Don't be arrogant, conceited, self-satisfied, self-deprecating, but be confident in yourself so that you can go further, and I also often advise myself or my disciples: "Don't take advantage of others in terms of money, material things, love, time, etc., but take advantage of the time we have in 24 hours a day to do something, this has an extremely great meaning. Start doing something right now that you think you need to do for yourself and for others."
Tôi chấm dứt viết tác phẩm thứ 65 này với niềm Pháp lạc vô biên trong mùa An Cư Kiết Hạ của năm Đinh Dậu 2017 này. Vì mỗi tháng chúng tôi được Bố Tát tụng giới Tỳ Kheo hai lần vào sáng ngày Mồng Một và ngày Rằm sau thời công phu khuya. Có như vậy người xuất gia mới biết được rằng: Đâu là điều cần phải làm và đâu là điều cần phải tránh. Một lễ Phật, một cành hoa dâng Phật, một nén hương thơm, một cử chỉ trân trọng v.v… tất cả đều là những nét đẹp của cuộc đời và nơi cửa chùa.
I end writing this 65th work with boundless Dharma joy in the An Cu Kiet Ha season of the year Dinh Dau 2017. Because every month we have the Uposatha recite the Bhikkhu precepts twice in the morning of the first and fifteenth day of the lunar month after the evening service. Only then will the monks know: What is necessary to do and what is necessary to avoid. A bow to Buddha, a flower to offer Buddha, a stick of incense, a respectful gesture, etc. are all beautiful aspects of life and the temple.
Xin trân trọng được gởi tặng quý vị khắp nơi khi có cơ duyên đọc đến tác phẩm này. Dầu hay dầu dở, đó cũng là đứa con tinh thần của tác giả và người viết tác phẩm này cũng xin niệm ân những ai giúp chỉ cho những chỗ cần phải điều chỉnh lại để lần sau, nếu tác phẩm này có được tái bản, sẽ hoàn chỉnh hơn.
We respectfully send this work to you everywhere when you have the opportunity to read this work. Good or bad, it is the author's brainchild and the writer of this work would like to thank those who helped point out the areas that need to be adjusted so that next time, if this work is reprinted, it will be more complete.
Xin cảm ơn Chú Sanh, Anh Như Thân, Thầy Hạnh Bổn đã miệt mài đánh máy, layout, sửa đổi cách trang trí cho thích hợp với người đọc và cô Thanh Phi ở xa tận bên Melbourne, Úc Châu cũng đã xem lại và sửa lỗi chính tả cho toàn văn quyển sách này, cũng như góp thêm nhiều ý kiến hay trong một số đoạn văn. Đạo hữu chủ bút báo Viên Giác cùng những cây bút nữ của báo đã trợ duyên cho tôi không ít trong việc hoàn chỉnh tác phẩm này. Đạo Hữu Nguyễn Hiền Đức xa xôi tận Hoa Kỳ cũng đã đóng góp cho nhiều ý kiến rất tích cực. Như vậy người đọc đỡ phân tâm hơn khi phải đọc một cuốn sách có nhiều lỗi. Và cuối cùng xin cảm ơn tất cả quý độc giả ủng hộ cho tác phẩm này được phát hành rộng rãi khắp năm châu. Nếu không có người đọc thì tác phẩm này cũng không có giá trị. Nên độc giả chính là sức mạnh và sự tồn tại của Văn Học Phật giáo nước nhà qua sự thẩm định của quý vị về tác phẩm này. Nếu có được công ích nào đó.
I would like to thank Uncle Sanh, Brother Nhu Than, Master Hanh Bon for diligently typing, layout, and editing the decoration to suit the readers, and Ms. Thanh Phi from far away in Melbourne, Australia also reviewed and corrected the spelling errors for the entire text of this book, as well as contributed many good ideas in some paragraphs. The editor-in-chief of Vien Giac newspaper and the female writers of the newspaper have helped me a lot in completing this work. Friend Nguyen Hien Duc from far away in the United States has also contributed many very positive ideas. This way, readers will be less distracted when having to read a book with many errors. And finally, I would like to thank all the readers who support this work to be widely distributed throughout the five continents. Without readers, this work would have no value. Therefore, readers are the strength and existence of Buddhist Literature in our country through your assessment of this work. If there is any public benefit.
Tất cả những tác phẩm của tôi viết và dịch ra tiếng Việt từ những ngôn ngữ khác đều không giữ bản quyền, vì mục đích chính là làm lợi lạc cho mọi người ở mọi thời đại, nên khi quý vị muốn tái bản để phát hành, chỉ cần liên lạc qua địa chỉ Chùa Viên Giác để được sự đồng ý của chúng tôi như vậy đã quá đủ rồi. Kính xin quý vị an tâm.
All of my works written and translated into Vietnamese from other languages are not copyrighted, because the main purpose is to benefit people of all times, so when you want to reprint for distribution, just contact Vien Giac Pagoda to get our consent, that is more than enough. Please rest assured.
Viết xong sách này vào trưa ngày 23 tháng 5 năm 2017 tại thư phòng chùa Viên Giác, Hannover - Đức Quốc
Tác giả: Hòa Thượng Thích Như Điển
Finished writing this book at noon on May 23, 2017 at Vien Giac Pagoda's library, Hannover - Germany
Author: Venerable Thich Nhu Dien



    « Xem chương trước       « Sách này có 16 chương »       » Xem chương tiếp theo »
» Tải file Word về máy » - In chương sách này



_______________

TỪ ĐIỂN HỮU ÍCH CHO NGƯỜI HỌC TIẾNG ANH

DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH




BẢN BÌA CỨNG (HARDCOVER)
1200 trang - 54.99 USD



BẢN BÌA THƯỜNG (PAPERBACK)
1200 trang - 45.99 USD



BẢN BÌA CỨNG (HARDCOVER)
728 trang - 29.99 USD



BẢN BÌA THƯỜNG (PAPERBACK)
728 trang - 22.99 USD

Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.

XEM TRANG GIỚI THIỆU.

Tiếp tục nghe? 🎧

Bạn có muốn nghe tiếp từ phân đoạn đã dừng không?



Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.60 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.

Ghi danh hoặc đăng nhập

Thành viên đang online:
Rộng Mở Tâm Hồn Viên Hiếu Thành Rộng Mở Tâm Hồn Huệ Lộc 1959 Rộng Mở Tâm Hồn Bữu Phước Rộng Mở Tâm Hồn Chúc Huy Rộng Mở Tâm Hồn Minh Pháp Tự Rộng Mở Tâm Hồn minh hung thich Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Âm Phúc Thành Rộng Mở Tâm Hồn Phan Huy Triều Rộng Mở Tâm Hồn Phạm Thiên Rộng Mở Tâm Hồn Trương Quang Quý Rộng Mở Tâm Hồn Johny Rộng Mở Tâm Hồn Dinhvinh1964 Rộng Mở Tâm Hồn Pascal Bui Rộng Mở Tâm Hồn Vạn Phúc Rộng Mở Tâm Hồn Giác Quý Rộng Mở Tâm Hồn Trần Thị Huyền Rộng Mở Tâm Hồn Chanhniem Forever Rộng Mở Tâm Hồn NGUYỄN TRỌNG TÀI Rộng Mở Tâm Hồn KỲ Rộng Mở Tâm Hồn Dương Ngọc Cường Rộng Mở Tâm Hồn Mr. Device Rộng Mở Tâm Hồn Tri Huynh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Nguyên Mạnh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Quảng Ba Rộng Mở Tâm Hồn T TH Rộng Mở Tâm Hồn Tam Thien Tam Rộng Mở Tâm Hồn Nguyễn Sĩ Long Rộng Mở Tâm Hồn caokiem Rộng Mở Tâm Hồn hoangquycong Rộng Mở Tâm Hồn Lãn Tử Rộng Mở Tâm Hồn Ton That Nguyen Rộng Mở Tâm Hồn ngtieudao Rộng Mở Tâm Hồn Lê Quốc Việt Rộng Mở Tâm Hồn Du Miên Rộng Mở Tâm Hồn Quang-Tu Vu Rộng Mở Tâm Hồn phamthanh210 Rộng Mở Tâm Hồn An Khang 63 Rộng Mở Tâm Hồn zeus7777 Rộng Mở Tâm Hồn Trương Ngọc Trân Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Tiến ... ...

... ...