法 界 ; S: dharmadhātu; P: dhammadhātu; nghĩa là »Cảnh giới của các Pháp«;
Theo quan điểm của Tiểu thừa, Pháp giới là thể tính, qui luật của một cảnh giới. Theo Ðại thừa, Pháp giới chính là thể tính không biến hoại, cái »Như như« của mọi hiện tượng vô thường trên thế gian. »Giới« trong Pháp giới được hiểu tương tự như Hư không (s: ākāśa), không thành không hoại, nhưng trong đó mọi hiện tượng sinh thành và hoại diệt. Trong Kim cương thừa, Pháp giới được xem là khởi điểm hay trung tâm của mọi sự. Chân ngôn tông có riêng một Man-đa-la về Pháp giới, được gọi là Kim cương giới.