Hãy thư giãn, nhắm mắt lại và tưởng tượng con đang sống trong một nông trại nuôi cừu ở vùng cao nguyên Scotland. Đây là chuyện kể về hai anh em Hamish và Dougal của nhà Woolly. Một ngày kia, cha họ bị tai nạn và hai anh em buộc phải làm người lớn sớm. Hãy lắng nghe câu chuyện của họ.
Relax, close your eyes and imagine that you live on a sheep farm in the Scottish highlands. This story is about two young brothers, Hamish and Dougal Woolly. One day their father had an accident and the two boys had to grow up fast. Listen carefully to their story.
Ông Woolly kêu thét lên: “Ối!” Hamish và Dougal hối hả chạy nhanh ra sân và nhìn thấy cha đang nằm trên mặt đất, tay ôm lấy mắt cá chân. Ông giải thích: “Cha trượt chân ngã từ trên thang xuống. Bây giờ cha không đứng lên được nữa!”
“Oooops!” cried Mr Woolly. Hamish and Dougal rushed out to the farmyard to find their father on the ground, clutching his ankle. “I slipped off the ladder,” he explained. “And now I can’t stand up!”
Hai anh em khiêng cha vào nhà. Ông Woolly bảo: “Hai đứa con sẽ phải mang đàn cừu đến chợ bán. Hãy đi phà qua sông, đừng đi đường rừng quá nguy hiểm.”
The boys carried their father indoors. “You boys are going to have to take the sheep to market,” said Mr Woolly. “Use the ferry to cross the river. The forest is too dangerous.”
Hamish phản đối: “Nhưng thưa cha, [đường đi qua phà] mất thời gian gấp đôi! Con không sợ đường rừng.”
“But Father, that’ll take twice the time!” protested Hamish. “I'm not frightened of the forest.”
Ông Holly nói: “Không, các con phải nghe lời cha! Đường rừng có trộm cướp và nhiều thú dữ nguy hiểm, không có cha ở đó để bảo vệ các con. Cha muốn các con đi bằng đường qua sông, không bàn cãi gì thêm nữa.”
“Well, you should be! There are thieves and dangerous animals and I won’t be there to protect you. I want you to go by the river and no argument about it,” said Mr Woolly.
Hai đứa trẻ gom nhốt đàn cừu lại rồi lên đường vào sáng hôm sau. Khi đến dòng sông, chúng không nhìn thấy chiếc phà nào. Chúng đợi mãi nhưng vẫn không có ai đến.
The boys rounded up the sheep and set out the next morning. When they reached the river there was no ferry to be seen. The boys waited and waited but no-one came.
Hamish đề nghị: “Chúng ta hãy đi đường rừng. Như vậy dễ dàng hơn rất nhiều.”
“Lets go through the forest, said Hamish. “It’s much less effort.”
Dougal nói: “Nhưng cha đã dặn là đường ấy không an toàn.”
“But Father said it wasn’t safe,” said Dougal.
Hamish đáp lại: “Chỉ là cha lo lắng quá thôi.”
“Father worries too much,” replied Hamish.
Cuối cùng, Hamish bực tức bỏ đi theo đường rừng, dẫn theo một nửa đàn cừu. Nó còn gọi với lại: “Hẹn gặp em ở chợ nhé!”
In the end Hamish stormed off to the forest, taking half the sheep with him. “See you at the market!” he called.
Dougal ngồi bên sông với số cừu còn lại, tự hỏi không biết làm sao để qua sông. Nó nghĩ: “Chắc mình có thể đặt những tảng đá xuống sông để bước qua.” Nhưng những tảng đá khi được lăn xuống đã chìm sâu mất tăm trong lòng nước. Sau đó, Dougal làm một cái bè, nhưng bè cũng bị chìm.
Dougal sat with the remaining sheep wondering how to cross the river. “Perhaps I could make some stepping stones,” he thought, but the rocks he threw into the water sank out of sight. Then he built a raft but that sank, too.
Cậu bé nghĩ: “Những ý tưởng đó không có kết quả, nhưng mình sẽ tiếp tục cố gắng.” Nó nỗ lực cực nhọc suốt ngày nhưng không đạt được kết quả gì. Khi trời tối, nó đi ngủ với niềm tin là một giải pháp sẽ đến rõ hơn vào sáng hôm sau.
“Those ideas didn't work, but I’ll keep trying,” he said. He toiled all day, but with no success. When it got dark he went to sleep, trusting the answer would be clearer in the morning.
Ngược lại, Hamish trải qua một ngày nhàn nhã dắt đàn cừu đi xuyên rừng. Khi đêm xuống, nó ngả lưng nằm ngủ dưới một gốc cây, lòng tràn đầy tự tin. Nó nghĩ: “Mình sẽ chứng tỏ cho Dougal thấy là mình đúng.”
By contrast, Hamish had a lazy day leading his sheep through the forest. When night fell, he lay down to sleep under a tree, full of confidence. “I’ll show Dougal,” he said.
Trong khu rừng, một nhóm trộm cừu do sói Fingers cầm đầu đã đi theo Hamish trong suốt ngày hôm đó. Đến khuya, Fingers cùng với hai con chồn dáng vẻ hung ác của nó đã nhanh chóng và bí mật xua đàn cừu về nơi ở của chúng. Fingers nói: “Bọn mình sẽ bán được lũ cừu này với giá cao.”
In the forest, a gang of sheep rustlers led by Fingers the wolf had followed Hamish’s progress all day. In the dead of night Fingers, and his two mean-looking foxes, spirited away the sheep to their den. “We’ll get a fine price for these sheep,” Fingers said.
Trở lại bên dòng sông, ánh nắng mặt trời đánh thức Dougal. Cậu bé đột nhiên reo lên: “A! Mình hiểu rồi!” Và cậu đi ngược lên đến chỗ một cái cây cao, rồi bắt đầu dùng búa đốn vào gốc cây. Khi cây ngã xuống nằm ngang qua con sông, nó trở thành một chiếc cầu để đàn cừu đi qua.
Down by the river, the morning sun woke Dougal. “Got it!” he suddenly exclaimed. He climbed up to a tall tree and began chopping at its base with his axe. The tree fell right across the river forming a bridge for the sheep to cross.
Trong khu rừng, Hamish thức dậy và nhận ra đàn cừu đã mất. Nó tìm kiếm khắp nơi nhưng không thấy bất cứ dấu vết nào. Nó buồn bã suy nghĩ trên suốt con đường dài và đơn độc trở về nhà: “Mình đã làm cho mọi người thất vọng rồi. Nhà mình lại đang hết sức cần tiền.”
In the forest Hamish woke to find all his sheep had gone. He searched and searched, but could find no trace of them. “I’ve let everyone down,” he thought sadly as he began his long, lonely walk home. “And we badly needed the money.”
Hai hôm sau, Dougal đến chợ và bán đàn cừu được một số tiền lớn. Khi trở về nhà, cha mẹ và anh Hamish cùng mừng đón nó. Hamish trông quá thiểu não và thất vọng nên người cha đến ôm nó vào lòng an ủi: “Điều quan trọng nhất là tất cả chúng ta đều được bình an và lại được sum vầy bên nhau. Nhưng cha hy vọng con đã học được một bài học: Không có lối tắt, thành công nào cũng cần có sự nỗ lực chuyên cần.”
Two days later Dougal arrived at the market and sold his sheep for a handsome profit. When he arrived home, his parents and Hamish were waiting to welcome him. Hamish looked so forlorn his father gave him a hug. “The most important thing is that we’re all safe and together again, but I hope you’ve learned a lesson,” said Mr Woolly to Hamish. “There are no shortcuts. Success takes hard work.”
Giải pháp dễ dàng nhất cho một vấn đề không phải bao giờ cũng là tốt nhất – có thể phải mất nhiều nỗ lực và suy nghĩ để đạt được mục đích của mình. Điều hữu ích cho chính bạn là nghe theo lời khuyên từ những người có nhiều kinh nghiệm hơn.
The easiest solution to a problem isn’t always the best one — it can take a lot of effort and hard thinking to reach your goals. Help yourself by following advice from more experienced people.