Tôi rất ít khi nghĩ về quá khứ và cũng không cảm thấy quá khứ là một cái gì đó quá cần thiết, nên chỉ xin kể ngắn gọn do đâu mà cuốn sách này ra đời và vì sao tôi trở thành một vị thầy tâm linh.
Đến tận năm 29 tuổi, tôi vẫn luôn luôn sống trong một tâm trạng khắc khoải, khổ đau cùng cực, lúc nào cũng chỉ chực chờ muốn tự hủy hoại bản thân! Khi nhắc lại thời gian này, tôi cảm thấy như mình đang nói về quá khứ của một người nào đó chứ không phải là của chính mình.
Sau sinh nhật thứ 29, tôi tỉnh giấc vào lúc nửa đêm với cảm giác vô cùng đau khổ và chán nản, nhưng lần này cảm giác ấy trầm trọng hơn bao giờ hết. Sự im lặng về đêm, những bóng dáng lờ mờ của đồ đạc trong căn phòng ảm đạm, tiếng ầm ì nặng nề của con tàu từ xa vọng lại - tôi cảm thấy mọi thứ quanh tôi thật xa lạ và vô nghĩa. Điều này làm cho tôi có một cảm giác chán ghét mãnh liệt: Tôi cảm thấy chán ghét cả thế giới này. Nhưng cái mà tôi chán ghét nhất là sự hiện hữu của chính bản thân tôi trong cuộc đời này. Đã nhiều lần tôi tự hỏi: “Tại sao tôi phải tiếp tục sống với gánh nặng khổ đau này? Tại sao tôi phải tiếp tục chịu đựng sự vật lộn không ngừng này?”. Tôi có thể cảm thấy một ước muốn mãnh liệt là được hoại diệt, được biến mất trên cõi đời. Ước muốn đó càng ngày càng trở nên mãnh mẽ hơn, đến độ còn mạnh hơn cả bản năng sinh tồn ở trong tôi.
Có một ý nghĩ cứ lặp đi lặp lại mãi trong đầu tôi: “Tôi không thể sống với chính mình thêm được nữa!”. Rồi tôi chợt nhận ra ý nghĩ kỳ lạ này của mình: “Vậy trong tôi có một hay hai con người? Nếu tôi đã không thể sống với chính mình, có nghĩa là phải có hai con người ở trong tôi: tôi và một cái tôi khác mà tôi không thể chịu đựng được nữa”. Rồi tôi thầm nghĩ, có lẽ chỉ có một trong hai là thật.
Tôi kinh ngạc tột độ trước nhận xét kỳ lạ này của mình đến nỗi những suy tư thường có ở trong tôi hoàn toàn im bặt. Tôi vẫn còn nhận biết mọi chuyện chung quanh thật rõ ràng, nhưng trong tôi không còn một chút ý tưởng hay suy nghĩ gì nữa. Ngay sau đó, tôi cảm thấy như mình đang bị hút vào một vũng xoáy ở bên trong, càng lúc càng mạnh mẽ. Tôi hoảng hốt đến run bắn người lên. Nhưng bỗng nhiên có một tiếng nói như phát ra ở trong tôi rằng: “Không cần phải chống cự gì cả!”. Và tôi có cảm giác rằng mình đang bị cuốn mất vào trong một khoảng không vô đáy. Khoảng trống này rõ ràng không phải là ở bên ngoài, mà ở ngay trong tôi. Đột nhiên, tôi không còn cảm thấy sợ hãi gì nữa và tôi buông xuôi hết tất cả, để mình rơi tuột vào khoảng không đó. Sau những phút giây này, tôi không thể hồi tưởng lại được những gì đã xảy ra với mình.
Tiếng chim hót sớm mai ngoài cửa sổ đã đánh thức tôi dậy. Từ trước đến giờ, tôi chưa bao giờ nghe thấy một âm thanh nào kỳ diệu đến thế. Tuy mắt vẫn còn nhắm nhưng tôi đã trông thấy hình ảnh một viên kim cương sáng chói. Nếu một viên kim cương có thể phát ra âm thanh, thì đó chính là âm thanh của tiếng chim hót mà sáng hôm ấy tôi đã được nghe. Khi tôi mở bừng mắt ra, những tia nắng đầu tiên của buổi bình minh đang rọi qua bức màn cửa trước khi đi vào căn phòng tôi. Không một ý nghĩ gợn lên ở trong đầu, nhưng tôi cảm nhận và biết rõ rằng trong đó có một cái gì đó rất sâu sắc và lớn lao hơn những gì tôi đã học, đã biết về ánh sáng mặt trời. Cái nguồn sáng mềm mại đang chiếu rọi qua bức màn cửa đó chính là Tình Yêu. Nước mắt tôi chợt trào ra. Tôi ngồi dậy và đi quanh phòng. Bấy giờ tôi mới ngắm kỹ căn phòng và nhận ra là mình chưa bao giờ thực sự quan sát kỹ mọi vật trước đây. Mọi thứ đều như mới tinh khôi, cứ như vừa mới xuất hiện lần đầu tiên trong đời tôi. Tôi cầm vật này, vật nọ lên xem: Cây bút chì, chai nước không… và cảm thấy rất lạ lùng trước vẻ đẹp và nét tinh khôi của mọi thứ.
Hôm đó tôi đã đi dạo khắp thành phố, và ngạc nhiên trước sự sống mầu nhiệm đang diễn ra trên trái đất, y như là tôi vừa mới mở mắt chào đời. Suốt 5 tháng sau đó, tôi sống trong một trạng thái thanh bình và hạnh phúc sâu sắc, không hề bị gián đoạn. Về sau, mức độ an bình này hình như có giảm đi phần nào, nhưng có thể vì nó đã trở thành một trạng thái rất tự nhiên ở trong tôi. Tôi vẫn sống và, làm việc bình thường, nhưng tôi trực nhận rằng từ đây về sau, dù có làm bất cứ điều gì đi nữa, tôi cũng không thể làm tăng thêm được trạng thái an lạc sâu thẳm mà tôi đang có được.
Dĩ nhiên, tôi biết rằng có một biến cố hết sức quan trọng đã xảy đến cho tôi, nhưng lúc đĩ tôi không hiểu đó là chuyện gì. Mãi đến 7 năm sau, khi tôi đã tham cứu thêm nhiều kinh điển và trao đổi với nhiều bậc thầy trong lĩnh vực tâm linh, tôi mới biết đó là “điều mà mọi người đang cố tìm và mong muốn để đạt được”, điều ấy đã thực sự xảy đến cho tôi. Tôi hiểu ra là áp lực cực độ của nỗi khổ cùng tận ở trong tôi đêm đó đã buộc tâm thức của tôi phải thoát ly ra khỏi bản ngã, cái bản ngã bị khống chế bằng những ảo tưởng bất hạnh, và cảm xúc khổ đau, được sáng tạo nên bởi chính trí năng và những suy tưởng mông lung. Đây có lẽ là một sự thoát ly toàn diện khiến cho cái bản ngã giả tạo và sai lầm trong tôi lập tức bị sụp đổ, y như cái nút chặn bỗng nhiên bị mở tung ra trên một trái bóng đang căng phồng hơi. Phần còn lại ở trong tôi chính là bản chất đích thực của tôi: Một trực giác thuần khiết về hiện hữu và đời sống trước khi bị trí năng hay suy tư xen vào. Sau đó tôi học cách đi vào trạng thái không-thời-gian và vô cùng tận này ở trong tôi (điều mà trước đây tôi cứ tưởng đó chỉ là một khoảng không trống rỗng) mà vẫn giữ được cho mình sự sáng suốt, tỉnh táo. Tôi tiếp tục an trú trong trạng thái an lạc và thiêng liêng không thể diễn tả được này, nhưng lần này cường độ của niềm hoan lạc và hạnh phúc ấy còn sâu sắc hơn nhiều lần so với trải nghiệm ban đầu. Suốt gần trọn 2 năm sau đó, tôi thường thích ngồi yên trên những chiếc ghế đá trong công viên với một trạng thái an lạc sâu thẳm không thể diễn tả được. Tôi không còn thiết gì đến thế giới bên ngoài, không cần quan hệ với ai, không màng gì đến danh lợi cuộc đời...
Bất cứ điều gì vui sướng nhất trên đời đều có thể đến rồi qua đi, duy chỉ có cảm giác an bình sâu thẳm là vĩnh viễn ở lại và không bao giờ rời xa tôi. Có lúc trạng thái này mạnh mẽ đến nỗi người khác cũng có thể cảm nhận được, nhưng có lúc nó lại chìm sâu, lắng vào bên trong, thầm lặng chảy như một giai điệu xa vời.
Sau đó, nhiều người thỉnh thoảng tìm đến gặp tôi và hỏi: “Tôi muốn có được kinh nghiệm mà ông đang có, ông có thể chỉ cho tôi được không?”. Tôi chỉ trả lời: “Bạn đã sẵn có điều ấy rồi”, chỉ là bạn không cảm nhận được trạng thái ấy vì trí năng bạn có quá nhiều sự ồn ào, náo động. Câu trả lời ấy sau này được triển khai thành quyển sách bạn đang cầm trong tay đây. Trước khi tôi kịp nhận ra, tôi đã có thêm một chức danh mới: Tôi đã trở thành một vị thầy tâm linh.
CHÂN LÝ LUÔN CÓ SẴN TRONG BẠN
Trong quyển sách này, tôi sẽ cố gắng diễn đạt bằng từ ngữ những điều chính yếu tôi đã làm trong suốt 10 năm qua với những cá nhân hay các nhóm người truy cầu chân lý ở quanh tôi. Tôi rất cảm kích và quý trọng những con người đặc biệt đó, họ có một tâm nguyện vững vàng và một ý chí luôn muốn đạt đến sự chuyển hóa lớn trong nội tâm. Họ đã đến tìm tôi với những câu hỏi đầy thách đố cũng như một tâm thức sẵn sàng lắng nghe. Nếu không có họ, quyển sách này có lẽ sẽ không thể ra đời. Tuy họ thuộc về phần thiểu số, nhưng chính họ là những người tiên phong trong lĩnh vực tâm linh với số lượng càng ngày càng gia tăng. Những con người này đang tiến dần đến một trạng thái vượt thoát, tháo tung hết những khuôn mẫu kiên cố của tâm thức cộng đồng, thứ trí năng đã kìm kẹp nhân loại trong tù đày và khổ đau hàng ngàn năm qua.
Tôi tin rằng quyển sách này sẽ là một chất xúc tác thật sự cho những ai đã sẵn lòng muốn chuyển hóa nội tâm. Tôi cũng hy vọng những người khác sẽ nhận ra nội dung của quyển sách là rất đáng quan tâm, cho dù có thể bây giờ họ chưa sẵn sàng để thực hành hay sống trọn vẹn với nó. Biết đâu về sau những hạt giống tốt được gieo trồng khi đọc cuốn sách này sẽ có cơ hội hòa lẫn với những hạt giống giác ngộ khác đã có sẵn trong mỗi người và nảy mầm tươi tốt.
Tôi cố giữ lại bố cục theo kiểu hỏi đáp trong suốt quyển sách vì cuốn sách này đã được tạo thành từ việc trả lời các câu hỏi của nhiều người trong những khóa hội thảo, những lớp thiền và trong các buổi tham vấn riêng. Một số câu hỏi đáp được viết lại gần như nguyên văn. Một số câu khác thì kết hợp nhiều câu hỏi tương tự làm thành một câu, và chỉ lọc ra những ý chính để làm câu trả lời chung. Trong khi viết, đôi lúc tôi lại nảy ra một câu trả lời mới và sâu sắc hơn. Ngoài ra, nhà xuất bản cũng có đặt thêm một số câu hỏi ở một vài đoạn để giúp làm rõ nghĩa hơn những điều tôi muốn nói.
Từ đầu đến cuối quyển sách, bạn sẽ thấy các đoạn đối đáp không ngừng đan xen giữa hai mức độ khác biệt.
Ở mức độ thứ nhất, tôi muốn thu hút sự chú ý của bạn vào những sai lầm vốn có trong nội tâm. Tôi nói về bản chất của sự thiếu hiểu biết, vô minh cùng sự thoái hóa trong con người và những biểu hiện thường thấy nhất của chúng qua những việc chúng ta làm, từ những xung đột trong các mối quan hệ cá nhân đến xung đột giữa các dân tộc và giữa các nước với nhau. Nhận biết ra điều ấy là một điều thiết yếu, vì nếu ta chưa nhận ra những sai lầm, những thứ không phải là mình, ta sẽ không có sự chuyển hóa thực sự, lâu bền. Vì nếu không khéo, chúng ta có thể bị cuốn vào những ảo tưởng sai lầm và đau khổ dưới một biểu hiện khác. Tôi cũng chỉ cho bạn cách để không biến cái sai lầm căn bản ấy thành một vấn đề của bản ngã, vì đó chính là cách làm cho những vô minh và sai lầm ở trong ta tiếp tục được duy trì.
Ở mức độ thứ hai, tôi muốn nói đến sự chuyển hóa sâu sắc trong tâm thức của con người - một khả năng đang có sẵn ngay trong lúc này, chứ không phải là một viễn cảnh trong tương lai xa vời - dù bạn đang là ai hay đang ở bất cứ nơi nào. Bạn sẽ được hướng dẫn cách thức giải thoát con người mình ra khỏi sự khống chế của trí năng, để đi vào một trạng thái tỉnh thức và duy trì trạng thái ấy trong đời sống hằng ngày.
Ở mức độ này, chữ nghĩa không nhằm cung cấp thông tin mà thực ra là để đưa bạn vào trạng thái nhận thức mới mẻ. Lặp đi lặp lại nhiều lần, tôi cố gắng đưa bạn đi cùng với tôi vào một trạng thái vô thời gian, trạng thái hiện tiền mãnh liệt với đầy đủ ý thức sáng suốt, để cho bạn nếm thử kinh nghiệm giác ngộ. Cho đến khi nào bạn có thể trực nghiệm những gì tôi chia sẻ ở đây, lúc đó bạn mới không còn cảm thấy có nhiều đoạn văn tôi đã viết lặp lại. Nhưng khi bạn đã thể nghiệm được điều quý báu đó, tôi tin rằng bạn sẽ thấy được năng lực tâm linh sâu sắc trong những đoạn văn ấy và chúng sẽ trở thành một phần xứng đáng nhất của cuốn sách. Vì bất kỳ ai cũng có sẵn hạt giống giác ngộ nên tôi thường đối thoại trực tiếp với con người nhận biết của bạn - tức là cái Phật tính vốn thường bị ẩn giấu sau phần tâm thức hay suy nghĩ lung tung ở trong bạn. Có một con người chân thực, rất tinh khiết ở trong bạn; con người chân chính ấy có khả năng hiểu được chân lý sâu sắc trong lĩnh vực tâm linh, rung cảm được với chân lý ấy và từ đó tìm thấy sức mạnh để tiếp tục đi trên con đường giác ngộ.
Khi bạn đọc hết một đoạn văn và nhìn thấy dấu hiệu §, bạn nên ngừng đọc, chú ý đến hơi thở, và lắng yên một lúc để chiêm nghiệm hay cảm nhận những điều vừa được nói đến. Đến một lúc nào đó, bạn sẽ làm điều này một cách rất tự nhiên.
Khi bắt đầu đọc, gặp một số chữ như “an nhiên tự tại” hay “hiện tiền”... có thể bạn sẽ chưa rõ ý nghĩa của những chữ này lắm, nhưng bạn hãy cứ tiếp tục đọc. Có khi bạn đang đọc, tự nhiên có những câu hỏi hay những bất đồng phát khởi lên trong đầu bạn. Xin đừng bận tâm, chúng sẽ được giải đáp ở phần sau, hoặc có thể bạn sẽ thấy không còn cần thiết nữa khi bạn đã cảm nhận được những gì cần thiết và tiến sâu hơn vào sâu bên trong chính con người mình.
Bạn đừng nên chỉ đọc bằng trí năng, hãy chú ý đến bất kỳ sự cộng hưởng và cảm nhận nào từ sâu thẳm tâm hồn bạn. Vì trong bạn đã có sẵn những chân lý tâm linh, và tôi chỉ làm một việc là nhắc bạn những điều bạn đã quên. Những nhận thức sống động từ xa xưa ấy sẽ được khởi phát, sống dậy và toát ra trong từng tế bào của cơ thể bạn.
Trí năng thường thích phân biệt và so sánh, nhưng cuốn sách này sẽ hữu ích hơn cho bạn khi bạn không cố gắng so sánh các từ ngữ trong sách với các từ ngữ dùng trong các loại kinh sách khác. Không nên dính chặt vào bất cứ từ ngữ nào, chúng chỉ là những bậc đá mà ta cần phải bước qua, càng nhanh càng tốt.
Đôi lúc tôi sẽ trích lời của Chúa Jesus, của Đức Phật hay trích từ những kinh sách khác. Sự trích dẫn này không phải để so sánh mà chỉ để bạn chú ý vào một sự thật là: Suy cho cùng chỉ có duy nhất một giáo lý tâm linh mà thôi, mặc dù nó có thể xuất hiện dưới nhiều hình thức khác nhau. Một số trong các hình thức đó có các tôn giáo cổ mà nay đã bị diễn giải sai lạc khiến cho cốt tủy tâm linh của nó hoàn toàn bị che mờ. Khi tôi trích dẫn những tôn giáo hay giáo lý ấy, tôi chỉ muốn trình bày lại những ý nghĩa sâu sắc đã có sẵn và khôi phục lại sức mạnh chuyển hóa của những giáo lý cổ truyền ấy, đặc biệt là cho những độc giả vốn là tín đồ của các tôn giáo hay giáo lý đó. Tôi muốn nói với họ rằng: Bạn chẳng phải đi tìm chân lý ở đâu nữa, để tôi chỉ cho bạn đi sâu vào cái mà bạn đã có sẵn.
Tuy nhiên, tôi đã hết sức cố gắng để cuốn sách được viết bằng những từ ngữ thật trung tính để phần lớn độc giả có thể tiếp cận được. “Sức mạnh của hiện tại” chỉ là sự nhắc lại cho thời đại ngày nay một nội dung tâm linh sâu sắc mà từ xưa đến nay đã là tinh túy của mọi tôn giáo. Cuốn sách này không phải được đúc kết từ những yếu tố có nguồn gốc bên ngoài, mà là từ một cội nguồn đích thực ở bên trong chúng ta, vì vậy nó không phải là lý thuyết hay phỏng đoán. Tôi chỉ nói lên kinh nghiệm của chính bản thân mình, đôi lúc tôi nói hơi mạnh, mục đích chỉ là để phá vỡ cái nền tảng cố thủ, những thành lũy kháng cự cuối cùng của trí năng bạn, hướng bạn có thể tiếp cận đến một nơi ở trong bạn, nơi mà bạn và tôi đã từng biết; nơi mà chân lý được nhận biết ngay lập tức một khi được đề cập đến. Lúc đó trong bạn sẽ có một cảm giác sống động, thôi thúc bạn rất mạnh mẽ, làm bạn như muốn thốt lên rằng “Phải, tôi biết đây là sự thật”.