Sớ đất vỡ chia hai bờ hư thực
Ngọn tháp thiêng lòng đất nứt hiện ra
Trụ giữa trời, hương trầm ngát đưa xa
Tàng lọng kết chân châu thơm mã não
Cung Đao-Lợi rải hoa tươi bảy báu
Nhạc cõi trời tấu nhã điệu reo vui
Tuyệt ly ngôn diệu lý ứng nên lời
Từ tháp báu chuyển viên âm tán thán
Hy hữu thay! Thích Ca Mâu Ni Phật!
Thánh trí kia bình đẳng giọt mưa sa
Vì trời, người thuyết Diệu Pháp Liên Hoa
Lời chư Phật trước, sau đều chân thật.
Quỳ gối hữu, Đại-Nhạo-Thuyết Bồ Tát
Bạch Thế Tôn! Xin Ngài nói nhân duyên
Nguyên do gì tháp hiện trụ thanh thiên
Tiếng vi diệu vọng vang từ bảo tháp?
Phật dạy rằng: Hỡi nầy, Đại Bồ Tát
Thuở lâu xưa nghìn cõi nước Đông phương
Có nước tên Bảo Tịnh - đấng pháp vương
Phật Đa-Bảo, đã phát lời thệ nguyện
Tháp bảy báu tán dương công đức hiện
Chứng minh lời kinh Diệu Pháp Liên Hoa
Thân Như Lai đồng thấy ngự bửu tòa
Nghe chánh pháp khắp mười phương tùy hỷ.
Đại-Nhạo-Thuyết ! Thật như ông đã thấy
Cùng đã nghe lời tán thán diệu kinh
Liền bạch rằng: Nay cung kính cầu xin
Khiến chúng hội được nhìn thân cổ Phật
Phật lại dạy: Nguyện lời xưa sâu nặng
Rằng: Người sau muốn thấy được thân Ta
Các phân thân vị Phật thuyết Pháp Hoa
Khắp các cõi đồng hồi quy một chỗ.
Đại-Nhạo-Thuyết !
Thân phân hóa ở mười phương Phật độ
Sẽ như lời hội nhập một thân Ta
Nói dứt lời, từ tam muội phóng ra
Vầng ánh sáng giữa chặng mày trí tuệ.
Rừng thêm lá, mây xuôi về bốn bể
Cõi trời Đông, nghìn cõi nước hiện ra
Đóa tường vân về lại kết bửu tòa
Tiếng pháp nhạc gần xa lồng bóng nắng
Sợi tơ bay, lụa trời phơi sắc thắm
Đất pha lê, hoa kết ngọc làm đèn
Vô số hàng Bồ Tát cõi nhân, thiên
Thuyết chánh pháp phương Đông, Tây, Nam, Bắc.
Lúc bấy giờ khắp mười phương hóa Phật
Phóng hào quang về cõi nước Diêm Phù
Rừng thơm hoa, suối nước chảy như reo
Đào chen mặt đất, gió theo áo người
Sao về dự hội ven trời lại nở
Đại tam thiên hội nhập một ứng thân
Là đại hòa - thân, cảnh với Phật tâm
Là cùng khắp - tam thân quy về Một.
Cõi thuần tịnh, không thiên đường, địa ngục
Tạng hư không, Tánh và Tướng tương đồng
Ngọn Diệu Cao, nhìn lại một bầu Không
Tam thế giới, cũng trong vầng mây bạc.
Nước sông xanh bản lai nguyên diện mục
Chiếc lá vàng, vạn thủy hóa thiên sơn
Sao giữa trời, hạt ngọc nở cành dương
Vầng trăng bạc, hồ trường xanh nước tịnh.
Cõi nước Phật hư không đồng một vị
Tâm Bồ Đề lìa tất cả sở duyên
Không nhiễm ô tức gọi tánh Tịnh thuyền
Trụ Vô Tướng là hư không thực tướng
Đức Thích Ca từ chỗ ngồi đứng dậy
Phóng hào quang thân trụ giữa không hư
Đưa cánh tay hoàng ngọc ấn đại từ
Mở cửa tháp- Pháp Thân Đa-Bảo Phật
Như tiếng động mở trời và dựng đất
Như cung huyền uyên mặc gợn âm thinh
Như tiếng vang tháo mở cổng đại thành
Như sóng vỡ reo vui dòng xuân thủy
Cửa tháp báu mở tuôn ân đại trí
Thấy toàn thân Đức Đa-Bảo Như Lai
Đã như từ vạn kỷ hiện thân nầy
Áo bách- nạp trầm hương đưa gió thoảng
Đức Đa-Bảo phát diệu âm tán thán
Hy hữu ! Hy hữu thay ! Đức Thích Ca !
Ta vì nghe kinh Diệu Pháp Liên Hoa
Từ kim khẩu thuyết ra mà ứng hiện.
Vầng trăng ngọc nghiêng vành như tàng nguyệt
Phấn xuân bay dìu dịu rải hoa thơm
Chia nửa tòa, chư Phật ngự trời không
Ba thân Phật- một sắc thân hội tụ.
Như tự tánh, ai người không gồm đủ
Tự thân nầy- tam Phật ngự bên trong
Tự tâm nầy- tam Phật một dòng chân
Thể tánh Phật không từ ngoài cầu được.
Đức Đa-Bảo, Pháp-Thân-Thanh-Tịnh-Phật
Muôn pháp từ nơi tự tánh hóa sinh
Như triêu dương lồ lộ bóng ngọc quỳnh
Như vòng nguyệt băng tâm ngời trí tuệ.
Vọng niệm khởi ví thay hình, đổi thể
Tà tâm sinh thì pháp Phật chẳng sinh.
Quy y tự tâm giác lưỡng túc tôn
Phật là Giác, lìa sắc, tài - lưỡng túc.
Pháp là chánh, xa lìa tâm ái dục
Tịnh là Tăng, không sinh khởi nhiễm ô
Tam quy y tức tam bảo tự tâm
Về tự tánh là quy y chơn Phật.
Niệm niệm sinh chia ngã đường thiện, ác
Tướng là hai mà thể tánh là Không
Tánh toàn chân, pháp pháp tự chung đồng
Thể toàn tịnh, tức báo thân viên mãn.
Nơi thân nầy hóa ra thiên bách ức
Một niệm sinh tức hóa hiện một thân
Tấm lòng trong, hoa nở nụ thiên cung
Tà ý khởi, hóa thân làm quỷ dữ.
Vô phân biệt niệm chân như thường trụ
Biết vô sinh tức nhập tánh Di Đà
Đá hóa vàng, phàm hóa thánh đâu xa
Quy niệm giác, trí sinh, thân ứng hóa.
Nương thánh trí thấy tâm nào xa lạ
Trí và tâm, tâm trí cũng không hai
Dòng phân lưu biển rộng gặp sông dài
Tâm tạp niệm trí hóa ra phàm trí.
Lúc bấy giờ chúng hội lòng hoan hỷ
Nhìn Như Lai ứng hiện giữa hư không
Lòng ước mong Phật dụng lực thần thông
Đưa thánh chúng lên ngồi tòa sư tử
Tâm khởi niệm nguyện được liền như ý
Lời Thế Tôn phó chúc cõi Sa bà
Ai là người tuyên diệu nghĩa Pháp Hoa
Nay đúng lúc chuyển pháp âm tối thượng.
Đấng Thánh Chúa diệt độ hằng vô lượng
Nay hiện thân hy hữu cõi nhân gian
Người trì kinh tức niệm niệm cúng dàng
Tam thân Phật một dòng kinh kỳ diệu.
Ví như người thuyết muôn kinh bất liễu
Hoặc đưa tay dời đổi ngọn Tu Di
Dùng ngón chân khuấy động cõi Đại Thiên
Thuyết ngàn pháp trên cõi trời hữu đỉnh
Tay nắm hư không lên đèo, xuống vịnh
Quả đất nầy để trên một ngón chân
Cất thân bay đến tận cõi Phạm Thiên
Cũng không phải là việc làm khó được
Gánh cỏ khô đi vào trong biển lửa
Được an toàn cũng chẳng phải khó thay
Hoặc như người trì tụng pháp Như Lai
Các tạng pháp vì độ người diễn nói
Người nghe pháp được thần thông vô ngại
Đắc ngã không chứng thánh quả không nghi
Không khó bằng người có thể phụng trì
Pháp Hoa tạng sau khi Ta diệt độ.
Nầy hỡi các thiện nam và thiện nữ!
Nếu các ngươi có chí nguyện hành trì
Hãy nói lời thuần thiện trước Như Lai
Kẻ như vậy thật là người trì giới
Là mắt tuệ bỏ đường mê, ngõ tối
Đuốc soi đường cho khắp cõi thiên, nhân
Được trời, người lòng cung kính tri ân
Dòng mưa pháp thấm nhuần tươi ba cõi.