Ta như thầy thuốc, biết bệnh cho thuốc. Người bệnh chịu uống thuốc ấy hay không, chẳng phải lỗi thầy thuốc. Lại cũng như người khéo chỉ đường, chỉ cho mọi người con đường tốt. Nghe rồi mà chẳng đi theo, thật chẳng phải lỗi người chỉ đường.Kinh Lời dạy cuối cùng
Lời nói được thận trọng, tâm tư khéo hộ phòng, thân chớ làm điều ác, hãy giữ ba nghiệp tịnh, chứng đạo thánh nhân dạyKinh Pháp Cú (Kệ số 281)
Khó thay được làm người, khó thay được sống còn. Khó thay nghe diệu pháp, khó thay Phật ra đời!Kinh Pháp Cú (Kệ số 182)
Lửa nào bằng lửa tham! Chấp nào bằng sân hận! Lưới nào bằng lưới si! Sông nào bằng sông ái!Kinh Pháp cú (Kệ số 251)
Người cầu đạo ví như kẻ mặc áo bằng cỏ khô, khi lửa đến gần phải lo tránh. Người học đạo thấy sự tham dục phải lo tránh xa.Kinh Bốn mươi hai chương
Ý dẫn đầu các pháp, ý làm chủ, ý tạo; nếu với ý ô nhiễm, nói lên hay hành động, khổ não bước theo sau, như xe, chân vật kéo.Kinh Pháp Cú (Kệ số 1)
Rời bỏ uế trược, khéo nghiêm trì giới luật, sống khắc kỷ và chân thật, người như thế mới xứng đáng mặc áo cà-sa.Kinh Pháp cú (Kệ số 10)
Do ái sinh sầu ưu,do ái sinh sợ hãi; ai thoát khỏi tham ái, không sầu, đâu sợ hãi?Kinh Pháp Cú (Kệ số 212)
Với kẻ kiên trì thì không có gì là khó, như dòng nước chảy mãi cũng làm mòn tảng đá.Kinh Lời dạy cuối cùng
Không trên trời, giữa biển, không lánh vào động núi, không chỗ nào trên đời, trốn được quả ác nghiệp.Kinh Pháp cú (Kệ số 127)

Trang chủ »» Kinh Bắc truyền »» Bồ Đề Hạnh Kinh [菩提行經] »» Bản Việt dịch quyển số 4 »»

Bồ Đề Hạnh Kinh [菩提行經] »» Bản Việt dịch quyển số 4

Donate


» Tải tất cả bản dịch (file RTF) » English version (1) » English version (2) » Nguyên bản Sanskrit » Hán văn » Phiên âm Hán Việt » Càn Long (PDF, 0.34 MB) » Vĩnh Lạc (PDF, 0.45 MB)

Chọn dữ liệu để xem đối chiếu song song:

Kinh Bồ Đề Hạnh

Kinh này có 4 quyển, bấm chọn số quyển sau đây để xem:    1 | 2 | 3 | Quyển cuối
Việt dịch: Thích Như Điển

Nhằm tạo điều kiện để tất cả độc giả đều có thể tham gia soát lỗi chính tả trong các bản kinh Việt dịch, chúng tôi cho hiển thị các bản Việt dịch này dù vẫn còn nhiều lỗi. Kính mong quý độc giả cùng tham gia soát lỗi bằng cách gửi email thông báo những chỗ có lỗi cho chúng tôi qua địa chỉ admin@rongmotamhon.net

Đại Tạng Kinh Việt Nam
Font chữ:

Bồ Đề Tâm - Bát Nhã Ba La Mật Đa
(Phẩm thứ 7)

Như Lai nhãn trí tuệ (Prajnàpàramità)
Vì tất cả thế gian
Nay cầu xa lìa khổ
Cho nên sanh trí tuệ
Chơn Như (Paramartha) và thế gian (Smvarti)
Nay nói hai pháp nầy
Biết Chơn Như Phật vậy
Thuyết pháp làm trí huệ
Với thế gian phàm phu
Thấy hai loại giống nhau
Hại cùng thắng cả hại
Cho đến giống với đời
Thấy được hai việc rồi
Thấy tức để biết vậy
Thấy biết tánh thế gian
Đây dụ cho chơn như
Điều nầy chẳng đến đi
Người trí chẳng không thấy
Màu sắc tự phân minh
Cho đến cùng giống nhau
Bất tịnh làm cho tịnh
Người trí giống có lợi
Vì trí thế gian vậy
Cho nên nói tánh đời
Vì thấy nơi chơn như
Thấy cả từng sát na
Thế gian làm giống nhau
Việc nầy chẳng mất đi
Như người nữ chẳng sạch
Khác đời cùng những hại
Nghĩa Phật phước hư uyển
Làm sao ta tin được
Hữu tình nếu cảnh huyễn
Làm sao lại sanh diệt
Nhơn kia làm hòa hợp
Lại được nơi duyên huyễn
Chủng tử hữu tình sanh
Thế nào là chơn thật
Giết kia người hư huyễn
Tánh vô tâm cùng tội
Bình đẳng tâm hư huyễn
Tội phước được sanh khởi
Chơn ngôn lực giữ gìn
Huyễn cảnh tâm chẳng chấp
Kia đây nhiều loại huyễn
Tất cả do nghiệp sanh
Sao có nơi một người
Được tất cả các lực
Nếu ở nơi chơn như
Hoặc ở nơi tịnh giới
Như thế tức Phật làm
Ai làm việc giác ngộ
Nhơn duyên sẽ đoạn hết
Huyễn hóa chẳng thể được
Nhơn duyên nếu đoạn hết
Sẽ chứng được vô sanh
Nếu chẳng trụ nghi vọng
Huyễn cảnh sẽ chẳng thành
Huyễn cảnh nếu chẳng có
Tất cả chẳng thể được
Như thế là chơn như
Được hiện nơi tâm thân
Tâm như thế nếu chia
Hư huyễn thấy thế nào
Tâm chẳng thể thấy tâm
Thế Tôn đã nói vậy
Như kiếm đao tuy bén
Biết lợi chẳng tự dứt
Tự tánh nếu rõ được
Lại giống như ánh đèn
Phá tối có tên vậy
Nếu không làm sao sáng
Lại giống như thủy tinh
Gốc gác là trong sáng
Vì xanh nên được xanh
Ảnh hiện tùy màu sắc
Chẳng xanh mà hiện xanh
Như tâm mà tự làm
Lại như ánh sáng kia
Người trí biết việc nầy
Trí huệ sẽ khai thông
Người trí nói thế nào
Tuy mở mà chẳng mở
Như người chẳng chấp thấy
Người đá lại chẳng sanh
Do đây nghĩa chẳng hai
Lại cùng vô tâm thức
Duyên niệm chẳng thể được
Phi niệm mà lại sanh
Hư vọng niệm như độc
Nghĩa là nhơn hoặc quả
Vì pháp mà tự nói
Nói về thuốc của mắt
Thấy bình chẳng thấy thuốc
Nếu thấy nghe biết được
Đây có thật chẳng có
Nhớ lìa nơi khổ não
Thật nầy nên nhớ niệm
Niệm niệm mà không chán
Tâm nầy sẽ bình đẳng
Phía trước chiêu cảm người
Biết rằng chẳng sở hữu
Như huyễn chẳng thật có
Vọng tâm tự thấy ra
Ở trần lại luân hồi
Giống như không nương tựa
Trụ trần tánh cũng thế
Lại cũng chẳng chỗ có
Nếu cũng việc chẳng lành
Bất thiện kia có được
Nếu tâm có thủ xả
Bỏ tất cả Như Lai
Như thế dụng tâm ý
Mà có công đức nào
Biết được tất cả huyễn
Dứt phiền não thế nào
Nơi kia tam độc huyễn
Xa rời không nên làm
Biết nơi tâm phiền não
Việc kia chưa làm hết
Nơi kia thấy được rồi
Có không ý chẳng mạnh
Phiền não tánh chẳng cùng
Cùng không thật phức tạp
Đến kia chẳng cần học
Sau kia cũng chẳng được
Tánh kia mà chẳng được
Lại cũng chẳng thể thấy
Tánh kia nếu vô trụ
Thân nầy trụ thế nào
Nếu tánh mà chẳng có
Thân trụ nơi vô tánh
Vậy tánh như đến đi
Tùy hiện mà chẳng nhiễm
Kiếp Thụ (Kalpataru) cùng Ma Ni (Cintàmani)
Hay như ý viên mãn
Phật biến hóa cũng thế
Hay vì làm hạnh nguyện
Giống pháp chú (Garudika) rừng cây
Chú thành rồi khô hoại
Chất độc tuy hại lâu
Kia kia đều tiêu diệt
Tu hành của Bồ Tát
Hay làm các sự nghiệp
Bồ Đề hạnh tối thắng
Cây Phật hay thành tựu
Do kia hành bình đẳng
Mà ở nơi tịch tĩnh
Lại được bất tư nghì
Cúng dường được quả gì
Tùy kia đã gây nhơn
Mà được quả đó vậy
Cúng dường cùng chơn thật
Được quả mà xưng thật
Thế nào được pháp không
Thật được pháp giải thoát
Chẳng lìa đường tịnh mặc
Lại chứng nơi Bồ Đề
Kia chẳng cầu Đại Thừa
Pháp vì cầu viên mãn
Nhị thừa được thành tựu
Thành tựu chẳng viên mãn
Nếu kia đó tạo nhơn
Sợ hãi nơi Đại Thừa
Riêng sợ kia chẳng thật
Sợ nầy thật có tên
Pháp yếu nầy phải biết
Đại Thừa mà lý luận
Lìa đây làm pháp kia
Biết kia luận ngoại đạo (Vedàdi)
Pháp lấy Tăng làm gốc
Tăng biết Pháp xuất ly
Tâm nếu có đắm trước
Niết Bàn khó thể được
Giải thoát tâm chẳng ràng
Phiền não được tiêu trừ
Phiền não nghiệp tiêu trừ
Đều do lực giải thoát
Ái thủ chẳng nương theo
Nơi đây chẳng chấp giữ
Ái nghiệp dần yếu đi
Do vậy chẳng si ái
Thọ ái cùng tương duyên
Do thọ nầy mà có
Ở yên có tâm chấp
Được gọi là nơi nơi
Nếu tâm chẳng trống không
Lại có tên đắm nhiễm
Tâm tánh nếu đều không
Như thức mà chẳng được
Như bậc chánh đẳng giác
Hay nói các diệu pháp
Đây nghĩa của Đại Thừa
Đại Thừa hay bình đẳng
Thuyết pháp ở một lúc
Hiểu tất cả việc lo
Bình đẳng chỉ một vị
Chư Phật đã chẳng nói
Ca Diếp Đại Tôn Giả
Như lời mà chẳng biết
Kia đây chẳng hiểu được
Chẳng thọ sẽ làm gì
Giải thoát lực nếu sợ
Luân hồi sẽ thành tựu
Mê kia khổ không có
Mà được có quả nầy
Mê không kia nếu đây
Chẳng được hủy nơi pháp
Không nầy nên quan sát
Cho nên được chẳng nghi
Lìa tối biết phiền não
Nhơn pháp biết là không
Muốn mau biết tất cả
Lìa kia phải quan sát
Nếu vật sanh nơi khổ
Do khổ sợ mà sanh
Khổ kia nhơn là không
Kia sao lại sanh sợ
Nếu sợ hãi vật kia
Vậy có tên ngã sở
Như thế ngã chẳng sở
Khổ sợ thế nào có
Răng và tóc móng tay
Xương thịt cùng máu mủ
Nước mũi dãi cùng thảy
Mỡ mòng cùng dạ dày
Mồ hôi cùng nóng lạnh
Chín lỗ và sáu thức
Như thế tất cả pháp
Tất cả đều vô ngã
Nói kia biết cùng nghe
Nghe rồi nhận tất cả
Nếu nói nghe biết lìa
Kia lìa biết thế nào
Nếu biết mà chẳng biết
Kia biết khó biết vậy
Kia biết lại quyết định
Lại gần gũi biết biết
Trí nầy chẳng nghe giữ
Tiếng kia nghe thế nào
Tiếng kia gần nơi tâm
Hiểu kia có như vậy
Nếu giữ nơi sắc thinh
Sắc kia giữ thế nào
Như kia một cha con
Suy nghĩ chẳng đúng đắn
Hữu tình trần sở ế
(Sattva - rajas - tamas)
(Hỷ, ưu, ám = vui, lo tối)
Chẳng cha cũng chẳng con
Biết thinh sắc như thế
Lại cũng chẳng tự tánh (Svabhàva)
Sắc kia nên biết vậy
Giống cỗ xe hòa hợp
Tự tánh kia như thế
Một kia mà có nói
Trừ sắc hoặc chẳng thật
Đây nói sắc hạ phẩm
Tất cả trí tâm kia
Phiền não tất thanh tịnh
Suy nghĩ một tâm ngộ
Cả kia nếu là không
Ái cũng hư chẳng thật
Giữ cái thấy làm gì
Vô ngã cũng vô tâm
Tâm nầy như hình voi
Tâm nầy hiểu giống nhau
Thanh tịnh phá ngu si
Như thế ở tự tâm
Kia làm sao có thể
Kia ngu si chẳng làm
Ta đây mà làm không
Có đi tự ra khỏi
Tuy chẳng nghiệp quả ác
Phá hoại nghiệp nếu làm
Quả lành sao thể được
Đây là hai kết quả
Hỗ tương phá thành tựu
Kia nói trí chẳng hư
Kia tự chẳng việc gì
Nhơn quả làm tương ưng
Ác kiến cần chẳng sanh
Việc nầy mà thật ở
Giữ lấy nay đang nói
Quá khứ tâm vị lai
Kia ta chưa có sanh
Tâm nầy sanh ta phá
Ngã kia lại chẳng sanh
Như cây chuối làm trụ
Chẳng có thể thắng được
Tâm nầy sanh cũng thế
Lại được quan sát lành
Hữu tình nếu chẳng có
Việc nầy sao gọi làm
Kia làm nay nếu làm
Vì làm mà có si
Hữu tình không thế nào
Si giống như việc ái
Nếu diệt các khổ não
Sẽ đoạn việc si nầy
Ngã mạn (Ahamkara) là khổ nhơn
Si ấy được tăng trưởng
Việc kia tâm chẳng lui
Quán không là đối tượng
Chẳng chân chẳng đầu gối
Chẳng lưng chẳng đều thảy
Chẳng cánh tay cùng vai
Chẳng rốn cũng chẳng ngực
Chẳng xương sườn cùng hông
Chẳng tay lại chẳng mũi
Chẳng trán cũng chẳng đầu
Xương cốt cũng như vậy
Quán xem tất cả thân
Chẳng một chỗ nào làm
Làm kia ở nơi nơi
Xứ nào ở yên được
Thân kia cùng tay chân
Tất cả nơi đều ở
Thân kia cũng như thế
Cho đến cả chân tay
Thân chẳng có trong ngoài
Lấy tay nào để chạm
Tay kia chẳng phân biệt
Kia làm sao có được
Kia chẳng si nơi thân
Gọi sao ý của tay
Qua rồi gần thù thắng
Kẻ quán biết người dụ
Nếu nhơn kia hòa hợp
Gỗ người làm sao giống
Nếu hiểu rõ tướng nầy
Thân kia giống như thấy
Như thế bỏ chân tay
Chân tay lại bỏ đi
Kia xem thấy thích hợp
Sau thấy phải xa lìa
Thân nầy phá đi rồi
Kia ở thấy phân biệt
Phân biệt thấy thân nầy
Được giống như hư không
Tất cả một màu mộng
Trí giả nào có vui
Xây dựng nơi thân không
Sao lại có nam nữ
Nếu vui rồi bị khổ
Kẻ nầy giải thế nào
Xem xét đây ra sao
Ái lạc sâu phiền não
Vui kia chẳng có thật
Như kia chẳng chấp giữ
Khổ kia như thế nào
Như kia cũng chẳng được
Kia có khổ nhỏ nhoi
Nhỏ ấy khó mà nói
Vi tế như thế kia
Chẳng nói làm kia vui
Nhơn sân mà sanh khổ
Có sanh tất có diệt
Nếu ở định kiến nầy
Nơi sanh tự chẳng thọ
Như thế phải nên biết
Như thế quán nhơn quả
Thiền, ái cùng giống nhau
Được sanh vào nghi địa
Thiện căn lại tăng trưởng
Tất cả nơi người nào
Kia đây hòa hợp sao
Hòa hợp có thể được
Người giống như hư không
Tuy hợp mà chẳng vào
Chẳng vào nên chẳng hợp
Đó là vô phân biệt
Chẳng cầu gọi hòa hợp (Samsarga)
Nếu thấy mà chẳng thấy
Hòa hợp kia chẳng cầu
Sao có tên là sanh
Có vật chẳng hòa hợp
Như đạo mà sanh trí
Như thức kia vô tướng
Chẳng trụ nơi hòa hợp
Xúc pháp kia cũng thế
Thọ nào để được sanh
Ta nay phải làm gì
Mà bị những khổ hại
Nếu chỗ thọ chẳng được
Khổ hại mà chẳng biết
Nơi nầy kia thấy được
Ái nào lại chẳng xa
Làm thấy mộng xác nầy
Tự tâm là huyễn hóa
Thấy được tánh xúc kia
Thọ kia lại cũng được
Đời trước cùng đời sau
Niệm niệm mà chẳng thọ
Nếu đây xem tự thân
Thọ lại chẳng sở đắc
Chỗ thọ lại chẳng thật
Kia tức biết chẳng có
Nếu đây chẳng tự thân
Làm sao có thể hại
Sắc tánh cùng tự ở
Vô căn chẳng trung gian
Chẳng trong cùng chẳng ngoài
Biệt xứ cũng chẳng được
Thân khổ chẳng khác nơi
Chẳng hợp chẳng phân biệt
Tự tánh của hữu tình
Yên lặng kia chẳng chấp
Kẻ trí nếu biết được
Làm sao đắm nhiễm được
Trí ấy sau nầy được
Trí ấy làm sao được
Như thế tất cả pháp
Tuy sanh mà chẳng được
Như thế pháp nếu không
Pháp ấy sao có hai
Nếu pháp kia thật có
Hữu tình đều yên lặng
Tâm kia lại có nghi
Chính kia tức chẳng có
Kia định lại sau có
Pháp nầy chẳng đây kia
Tư duy nơi tự tâm
Cả hai hỗ tương ở
Như được nơi chánh trụ
Tất cả người trí nói
Nếu có những người trí
Rộng được những trí ấy
Người trí được trí nầy
Kia tức thì vô vị
Người trí được trí nầy
Có được mà vô trụ
Vô trụ tức vô sanh
Kia nói là Niết Bàn
Nếu kia cả hai pháp
Như thế thật khó ở
Nếu pháp do nơi trí
Trí kia sao có nhân
Trí kia do nơi trí
Người trí lại chẳng được
Hai pháp do hỗ tương
Nên hữu tình vô tánh
Không cha cũng chẳng con
Muốn con sanh được nào
Có cha mà có con
Cả hai pháp như thế
Mầm từ hạt giống sanh
Hạt giống được những gì
Trí từ trí phát sanh
Thật kia chẳng làm gì
Mầm từ chủng trí sanh
Trí từ chủng trí có
Nếu kia biết chẳng biết
Được vào cả trí tri
Tất cả người nhơn duyên
Trước đó đều đã nói
Nhơn quả do sanh khởi
Cũng giống như hoa sen
Nhơn quả tạo thế nào
Đều do từ quá khứ
Quả nầy sao có được
Do quá khứ nghiệp lực
Thế gian nhơn tự tại (Isvara)
Tự tại kia nói gì
Như thế sau đó được
Kia kia tên tạp chủng
Việc nầy thật bất định
Chẳng tâm chẳng hiền thánh
Ác xưa chẳng báo lành
Kia sao tự tại được
Chẳng thấy như hư không
Chẳng thấy từ quá khứ
Tự tại bất tư nghì
Lý nầy chẳng muốn nói
Chủ kia cao thượng sao
Kia cũng tự vô định
Tự tánh các thiện ác
Người trí biết rộng khắp
Nghiệp nhơn có vui khổ
Kia nói làm sao đây
Nhơn trước nếu chẳng có
Quả báo làm sao được
Chẳng làm nghĩa là gì
Kia chẳng thấy sai khác
Kia làm chẳng sai khác
Sao thấy được kia kia
Nếu thấy nhơn hòa hợp
Lại chẳng gọi tự tại
Hòa hợp nầy vô chủ
Pháp kia cũng vô chủ
Ái kia chẳng tự yêu
Ái nầy chẳng tự làm
Có được là do kia
Sao gọi tự tại làm
Kia chẳng làm quá khứ
Nghĩa nếu hằng chẳng diệt
Ái nầy nhiều nhiều lắm
Hay thường ở thế gian
Hữu tình trần ám ế
(Sattva - rajas - tamas)
(Hỉ, ưu, ám = vui, lo, tối)
Ở nơi ác công đức (Guna)
Đây là nói tối thượng
Đây nói thế gian ác
Một ba là tự tánh (Svabhàva)
Chẳng hợp nên chẳng có
Đức ấy (Guna) lại chẳng có
Kia lại có ba loại
Công đức tuy chẳng nghe
Nghe nầy có lùi xa
Như nương vào vô tâm
Do đây sanh niềm vui
Sắc tánh cũng như vậy
Quán xem tánh chẳng có
Do nhơn khoái lạc kia
Có không đều nương đây
Nương nầy vào khoái lạc
Đây cùng tánh vui thích
Kia cùng khoái lạc ấy
Chẳng thể được dài lâu
Kia được chỗ vi tế (Sùksma)
Sao kia biết chỗ nhỏ
Khoái lạc thế có thật
Suy nghĩ giữ được gì
Lìa sừng được nhỏ nhoi
Nhỏ nhoi chẳng bền chắc
Tất cả vật cũng thế
Dài lâu chẳng được nào
Vui sướng được chẳng được
Khoái lạc chẳng thường hằng
Kia chẳng có sở sanh
Thuyết nầy chẳng chơn thật
Chơn thật kia đức sanh
Kia được chỗ vô dục
Vì ăn uống bất tịnh
Nên đây có nhơn quả
Ái có chỗ nương tựa
Mua hạt giống Đỗ La (Karpàsa)
Chẳng ái thế gian si
Kia ở trí chơn như (Tattva)
Trí kia thế gian có
Sao lại chẳng thấy được
Cùng với lượng (Pramàna) thế gian
Nếu đây thấy rõ ràng
Thế lượng mà phi lượng
Kia chẳng nói lời dối
Cho nên quán chơn như
Không kia lại chẳng sanh
Tánh trí kia chẳng chạm
Tánh ấy lại chẳng chấp
Tánh kia thật chẳng thật
Cho nên phi thật tánh
Lại nữa kia mộng giác
Nghi nầy kia chẳng có
Tánh kia nếu thấy có
Lại chẳng thật đắm trước
Cho nên biết tánh kia
Không nhơn tức không nương
Tất cả đều vô chủ
Nhơn duyên (Pratyaya) ở an trụ
Do kia chẳng sai khác
Chẳng ở lại chẳng đi
Nếu thật kia lại mê
Ngược lại thắng thế gian
Vì từ nhơn nầy sanh
Vì từ huyễn hóa tạo
Kia đến đi thế nào
Biết rõ cả điều nầy
Điều nầy nếu rõ ràng
Lại thấy kia vô tánh
Sao biết được thật giả
Cũng giống ảnh tượng vậy
Tánh (Bhàva) nếu là tự có
Nhơn nầy lập làm sao
Kia nếu mà chẳng có
Nhơn kia chẳng dùng được
Có không cùng tánh tướng
Nhơn gồm lại trăm ngàn
Ở kia tánh thế nào
Được đó những tánh khác
Tánh kia lúc không tánh
Tánh kia sao lại được
Vô tánh tức vô sanh
Thường nương nơi làm kia
Tánh chẳng có quá khứ
Vì do tánh chẳng sanh
Có không tánh vô tánh
Giống huyễn hóa hòa hợp
Tất cả tánh có không
Có như thế chẳng mất
Tất cả thế gian nầy
Cho nên chẳng sanh diệt
Biết làm, không chẳng thật
Giống mộng cùng cây chuối
Phân biệt mất chẳng mất
Tất cả đều chẳng được
Tánh không lại cũng thế
Được nào mà thọ nào
Chẳng thật phải biết thế
Kia kia sao lại được
Sao lại được niềm vui
Sao yêu lại chẳng yêu
Ái kia nương ái nào
Phải nên biết tự tánh
Thế gian lại nên biết
Tên gì là vô thượng
Người gì cùng thân cận
Sanh sao vào được sao
Tất cả giống hư không
Kia đây giữ đều mất
Vui mừng, sân cùng nhau
Vui vẻ hoặc đấu tranh
Sân não làm việc tà
Tất cả làm phá hoại
Tội ác tự vui ái
Nên gọi tên ác thú
Chết tức đọa ác đạo
Chịu khổ chẳng hối hận
Hoặc qua lại thiên cung
Đời đời mà vui hưởng
Xả đi nhiều tội lỗi
Nghĩa chơn thật là đây
Như thế thật chẳng tánh
Lại cùng nhau yêu mến
Nói kia tương lai xấu
Chìm đắm nơi biển khổ
Sắc lực cùng thọ mệnh
Được kia lại rất ít
Rộng ra chỉ niềm vui
Vì do đói khát vậy
Ngủ nghỉ vui say mê
Như hư huyễn hòa hợp
Cuối cùng hư huyễn kia
Điều nầy thật khó được
Học kia làm được gì
Làm sao được đoạn trừ
Kia cùng các việc ma
Thật là tội lỗi lớn
Nơi kia nhiều đường chánh
Khó qua nên chẳng đi
Lại ở nơi sát na
Khó được sanh giác ngộ
Quá khứ vị lai khổ
Khó qua biển phiền não
Mà đắm nơi biển khổ
Ta ghét khổ mong lìa
Như thế mà ở yên
Nếu tự chẳng ở yên
Như cõi trời Đẩu Suất
Vào lửa mà như nước
Thấy như thế lợi lạc
Mà thọ khổ báo nầy
Chẳng già chết tự tại
Hành nhơn kia như vậy
Từ pháp ác kia lại
Cảm ác mà chết trước
Khổ lửa nóng như thế
Ta sao lại an ổn
Tự làm cho niềm vui
Phước hợp sanh đẹp đẽ
Như ta thấy biết gì
Mà nói trí huệ không
Cúi đầu biết đầy đủ
Cúi đầu phước đức dày

Kinh Bồ Đề Hạnh
Bồ Đề Tâm Hồi Hướng
(Phẩm thứ 8)

Bồ Đề hạnh nếu đây
Suy nghĩ mà làm phước
Bồ Đề hạnh trang nghiêm
Tất cả người đều được
Cho đến tất cả nơi
Thân tâm kẻ khổ não
Kia được phước báo nầy
Vui mừng biển khoái lạc
Nếu đây chẳng hiện hữu
Mà phải luân hồi mãi
Làm cho thế gian vui
Lại được vui Bồ Tát
Như ở trong thế giới
Cho đến ở địa ngục
Mà làm cho người kia
Tất thọ cực vui vẻ
Lạnh khổ được ấm áp
Nóng khổ được mát mẻ
Bồ Tát như mây lành
Đem nước pháp tưới vào
Cây sắt đỉnh núi sắt
Rừng kiếm tỏa ánh sáng
Tất cả thành kiếp cây
Tội nhơn vui an lạc
Dụ Già Na Ma. Ca La Nô (Kàdamba - Kàramdava)
Uyên ương (Cakravàka) cùng két (Hamsa) được thoát tiếng
Ao hồ thanh tịnh chẳng cấu uế
Vi diệu các hương sanh vui mừng
Địa ngục chỗ thiêu đốt
Mà được chỗ Ma Ni
Đất nóng nước tinh nghiêm
Lại núi quý hòa hợp
Cứ như thế cúng dường
Thiện Thệ cung đầy đủ
Lửa đốt nóng mưa kiếm
Làm cho mưa hoa bay
Kiếm kia giết lẫn nhau
Sau đó hoa rơi rải
Thịt thân rơi thành đống
Giống sắc hoa Quân Na (Kunda)
Xương thịt cùng với lửa
Bị vào nước Nại Hà
Nếu ta có lực thiện
Lại được vào thiên cung
Ánh sáng như ngàn trời
Nơi kia đầy gậy gộc
Ngục tốt của Diệm Ma
Thấy vậy chẳng sợ hãi
Chim chóc cùng loài bay
Tức lìa khổ ăn xấu
Ái kia cùng vui thích
Đây được sanh vui kia
Phước giống như hư không
Xem đây cả trên dưới
Như thấy Kim Cang Thủ (Vajrapàni)
Đến diệt trừ tai nạn
Mưa xuống cả hương hoa
Phá diệt lửa địa ngục
Sao gọi tên khoái lạc
Sao gọi tên hoan hỷ
Nơi kia kẻ ở ngục
Được thấy Quán Tự Tại (Kamalapàni)
Cùng tất cả oai đức
Đây đủ cả đồng tử
Đại từ tâm Bồ Đề
Cứu độ nơi tất cả
Vì trời kia cúng dường
Mũ trời và hoa trời
Cho đến hoa tâm bi
Rải khắp cả lầu các
Thiên nữ nói nên lời
Trăm ngàn loại ca vịnh
Tán Đại Thánh Văn Thù (Mangughosa)
Và Phổ Hiền (Samantabhadra) Bồ Tát
Vì công đức lành nầy
Cùng người nơi địa ngục
Đại Thánh Quán Tự Tại (Avalokitesvara)
Quán sát khổ địa ngục
Nhiều khổ sở sợ hãi
Tay cầm nước cam lồ
Cứu kia các quỷ đói
Cùng ăn cùng tắm rửa
Làm no đủ sạch sẽ
Lìa khổ được an vui
Như kia người Châu Bắc
Sắc lực cùng thọ mệnh
Người điếc cũng được nghe
Người mù thấy màu sắc
Thai nghén cùng sanh sản
Giống Ma Ya (Màyà) chẳng khổ
Tuy áo cùng ăn uống
Trang nghiêm cùng thanh tịnh
Tất cả theo ý cầu
Được lợi cùng được ích
Kẻ sợ chẳng bị sợ
Chẳng vui mà được vui
Phiền não được chẳng não
Thấy kia đều hoan hỷ
Kẻ bịnh được an lạc
Giải thoát mọi ràng buộc
Không mạnh sẽ được mạnh
Tâm ái cho hòa cùng
An lạc cả mười phương
Hành đạo tất cả nơi
Việc ác đều diệt hết
Đương thành tựu việc tốt
Lên thuyền người buôn bán
Được đầy đủ toại nguyện
An lạc đến bờ kia
Cùng người thân vui vẻ
Đói khát trên đường đi
Được bạn chẳng sợ hãi
Chẳng sợ cướp cùng cọp
Lại chẳng sợ mê say
Chim chóc chẳng bịnh nghèo
Già trẻ chẳng chủ tể
Hiền Thánh tất gia hộ
Các phiền não thoát khỏi
Lòng từ tin trí tuệ
Đầy đủ tướng tu hành
Thường được Túc Mệnh Thông
Lại được vô tận tạng
Cho đến hư không tạng
Vô duyên chẳng phương tiện
Chẳng ít tài chẳng vui
Hữu tình nghe thanh danh
Thường được tên gọi hơn
Xuất gia nếu xấu hẹp
Sẽ được sắc tướng đủ
Nếu kia ở tam giới
Làm cho kia trượng phu
Lại lìa phẩm cao thấp
Hay phá ý ngã mạn
Nay được tất cả phước
Làm lợi các hữu tình
Hay lìa tất cả tội
Hay làm những việc lành
Đó là tâm Bồ Đề
Hạnh Bồ Đề chẳng thoái
Xa rời nghiệp ngã mạn
Thường được Phật thọ ký
Tất cả hữu tình vậy
Được đời sống vô lượng
Thọ mệnh lại lâu dài
Phá hoại tiếng vô thường
Kiếp thụ kia thích nghi
Tất cả phương đều được
Diệu pháp mà hợp ý
Cùng Phật Phật giống nhau
Kia cùng đá cao thấp
Như chắp tay ngang ngực
Mềm mại màu lưu ly
Tất cả địa đều được
Cùng chư Đại Bồ Tát
Phổ biến đến các nước
Hay tự ở ánh sáng
Trang nghiêm nơi đất đai
Các cây cùng bay bổng
Ánh sáng nơi hư không
Thuyết pháp nghe chẳng chở
Các hữu tình thường nghe
Phật và các Phật Tử
Các các thường thấy được
Cúng dường nhiều đám mây
Cúng dường nơi Thế Tôn
Nương mưa trời thời tiết
Lúa mạch thật giàu có
Thế gian được đều đủ
Hay nương vào pháp vua
Thuốc hay tăng gấp bội
Minh lực (Mautra) đều thành tựu
La Sát (Ràksasa) Nô Kết Di (Dakini)
Suy nghĩ đều thương xót
Chẳng có khổ hữu tình
Chẳng tội lại chẳng bịnh
Chẳng khinh mạn thấp hèn
Phiền não chẳng thể được
Đọc tụng rất tự tại
Tùy ý khi đi đứng
Hay hội họp với nhau
Thành tựu các việc Tăng
Bí Sô (Bhiksu) ở tịnh giới
Lại được các giải thoát
Quan sát nơi nghiệp tâm
Xa rời các phiền não
Tỳ Kheo được lợi lạc
Hay xa rời đấu tranh
Xuất gia khác cũng vậy
Chẳng được phá cấm giới
Được giới như giữ gìn
Thường vui tận các tội
Nếu kia chẳng phá giới
Được sinh lên cõi trời
Nếu kẻ kia cầm bình
Thường hay được lợi lạc
Được chủng tử thanh tịnh
Tên nghe khắp các nơi
Chẳng hề thọ tội khổ
Thường chẳng vào nơi khổ
Vô biên các hữu tình
Cúng dường tất cả Phật
Sẽ thọ thân làm trời
Kia thành Phật thế gian
Bất tư nghì hữu tình
Phật vui mà được vui
Nguyện vì nơi thế gian
Bồ Tát được thành tựu
Kẻ kia nếu suy nghĩ
Kia hữu tình cũng được
Bích Chi Phật an lạc
Lại được vui Thanh Văn
Trời người A Tu La
Ý nguyện mà hằng hộ
Nếu túc mệnh thông kia
Xuất gia cũng sẽ được
Nếu nơi hoan hỷ địa
Trụ ở nơi Văn Thù
Ta nếu mà khổ kia
Tùy lực mà hay cùng
Nếu biết sống hòa hợp
Được sanh nơi tất cả
Nếu có muốn thấy nghe
Cùng nếu muốn hiểu biết
Như thế được thấy kia
Đức Văn Thù Sư Lợi
Như mặt trời chiếu khắp
Vì tất cả hữu tình
Kia Văn Thù (Manjusri) tu hành
Ta làm được như thế
Kia hoặc ở hư không
Hoặc ở nơi thế gian
Nay ta cũng ở thế
Được hoại khổ thế gian
Thế gian nếu có khổ
Kia tất cả ta được
Thế gian tất cả tốt
Bồ Tát được vui rồi
Niềm vui cứu thế gian
Tất cả đều vui lớn
Tất cả đồng lợi lạc
Phật dạy sống dài lâu
Ý lành thật thanh tịnh
Quy mệnh nơi Văn Thù (Manjughosa)
Ta nói Thiện Tri Thức
Thanh tịnh nầy tăng trưởng.
Kinh Bồ Đề Hạnh
(Hết quyển 4)

    « Xem quyển trước «      « Kinh này có tổng cộng 4 quyển »

Tải về dạng file RTF

_______________

MUA THỈNH KINH SÁCH PHẬT HỌC

DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH




Các tông phái đạo Phật


Nguyên lý duyên khởi


Chuyển họa thành phúc


An Sĩ toàn thư - Khuyên người bỏ sự tham dục

Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.

XEM TRANG GIỚI THIỆU.



Donate


Quý vị đang truy cập từ IP 3.15.239.0 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.

Ghi danh hoặc đăng nhập