Người ta vì ái dục sinh ra lo nghĩ; vì lo nghĩ sinh ra sợ sệt. Nếu lìa khỏi ái dục thì còn chi phải lo, còn chi phải sợ?Kinh Bốn mươi hai chương
Như bông hoa tươi đẹp, có sắc lại thêm hương; cũng vậy, lời khéo nói, có làm, có kết quả.Kinh Pháp cú (Kệ số 52)
Nếu chuyên cần tinh tấn thì không có việc chi là khó. Ví như dòng nước nhỏ mà chảy mãi thì cũng làm mòn được hòn đá.Kinh Lời dạy cuối cùng
Cỏ làm hại ruộng vườn, si làm hại người đời. Bố thí người ly si, do vậy được quả lớn.Kinh Pháp Cú (Kệ số 358)
Giặc phiền não thường luôn rình rập giết hại người, độc hại hơn kẻ oán thù. Sao còn ham ngủ mà chẳng chịu tỉnh thức?Kinh Lời dạy cuối cùng
Ai sống quán bất tịnh, khéo hộ trì các căn, ăn uống có tiết độ, có lòng tin, tinh cần, ma không uy hiếp được, như núi đá, trước gió.Kinh Pháp cú (Kệ số 8)
Cái hại của sự nóng giận là phá hoại các pháp lành, làm mất danh tiếng tốt, khiến cho đời này và đời sau chẳng ai muốn gặp gỡ mình.Kinh Lời dạy cuối cùng
Khó thay được làm người, khó thay được sống còn. Khó thay nghe diệu pháp, khó thay Phật ra đời!Kinh Pháp Cú (Kệ số 182)
Người ngu nghĩ mình ngu, nhờ vậy thành có trí. Người ngu tưởng có trí, thật xứng gọi chí ngu.Kinh Pháp cú (Kệ số 63)
Không nên nhìn lỗi người, người làm hay không làm.Nên nhìn tự chính mình, có làm hay không làm.Kinh Pháp cú (Kệ số 50)

Trang chủ »» Kinh Bắc truyền »» Bồ Đề Hạnh Kinh [菩提行經] »» Bản Việt dịch quyển số 3 »»

Bồ Đề Hạnh Kinh [菩提行經] »» Bản Việt dịch quyển số 3

Donate


» Tải tất cả bản dịch (file RTF) » English version (1) » English version (2) » Nguyên bản Sanskrit » Hán văn » Phiên âm Hán Việt » Càn Long (PDF, 0.28 MB) » Vĩnh Lạc (PDF, 0.35 MB)

Chọn dữ liệu để xem đối chiếu song song:

Kinh Bồ Đề Hạnh

Kinh này có 4 quyển, bấm chọn số quyển sau đây để xem:    1 | 2 | 3 | 4 |
Việt dịch: Thích Như Điển

Nhằm tạo điều kiện để tất cả độc giả đều có thể tham gia soát lỗi chính tả trong các bản kinh Việt dịch, chúng tôi cho hiển thị các bản Việt dịch này dù vẫn còn nhiều lỗi. Kính mong quý độc giả cùng tham gia soát lỗi bằng cách gửi email thông báo những chỗ có lỗi cho chúng tôi qua địa chỉ admin@rongmotamhon.net

Đại Tạng Kinh Việt Nam
Font chữ:

Bồ Đề Tâm Tịnh Lự Bát Nhã Ba La Mật Đa
(Phẩm thứ 6)

Phật vui tinh tấn thêm
An trụ ý Thiền Định
Thương cho kẻ tán tâm
Trụ vào nơi phiền não
Ta nay biết thân tâm
Chẳng sanh nơi tán loạn
Cho nên xa thế gian
Lại chẳng lìa nghi cảm
Lợi ích làm yêu thương
Ái chẳng lìa thế gian
Kẻ trí cùng suy nghĩ
Cho nên bỏ việc nầy
Nương vào Samatha (chỉ)
Vipassana thủy
Như thế mà trở dậy
Dứt trừ các phiền não
Trước cầu Samatha
Chẳng nhiễm việc thế gian
Vô thường vẫn hằng hữu
Do ái là chánh yếu
Nếu thấy ngàn lần sanh
Lại chẳng khởi ái nhiễm
Chẳng vui Vipassana
Lại chẳng ở chỗ định
Thấy rồi chẳng dừng đủ
Như nghịch với quá khứ
Như thật mà chẳng thấy
Yên ổn hết phiền não
Ý nương nơi ái tập
Bị phiền não thiêu đốt
Tư duy bị sa đọa
Đời ngắn cõi Đẩu Suất
Bạn lành chẳng dài lâu
Pháp kiên cố chẳng thành
Làm cùng mê giống nhau
Chắc chắn đọa ác thú
Ngu mê sao giống nhau
Vì độc phân chia vậy
Giống như kẻ thân quen
Giây phút rộng sân hận
Tánh phàm phu sanh khác
Hỉ nộ cùng vô định
Sân nhiều thật khó lìa
Xa lìa thật lợi ích
Yếu đuối tâm tự than
Trói buộc cùng tội yêu
Kia chẳng bỏ sân si
Chắc đọa vào đường dữ
Mê ngu chẳng giữ tâm
Vì thế chẳng công đức
Tự than là khổ sở
Luân hồi nay tự chọn
Giữ nguyên việc ngu mê
Ở nơi ấy chẳng lành
Chẳng hay chẳng hòa hợp
Việc kia lại rộng ra
Một thân ta vui say
Mà ý chẳng tham muốn
Xa rời nơi ngu mê
Tiếp nối sự yêu thương
Chẳng phải thế tán thán
Ở nơi việc lành nào
Lại như ong tạo mật
Yên lặng được thành tựu
Ta làm tất cả nơi
Như kẻ chưa từng là
Thường được gần nhiều người
Tán thán mà kỉnh ái
Nếu mê ở nơi nơi
Được ý vui thì vui
Cho nên thế gian nầy
Vì sanh tử sợ hãi
Cho nên kẻ trí kia
Sợ hãi nơi sanh tử
Biết ngàn việc khổ não
Ở nơi giữ quyết định
Nếu ở trong sát na
Tự tu việc siêng năng
Rộng khắp danh xưng tốt
Lại có lợi dưỡng nhiều
Kẻ kia giống người ấy
Ta đây chẳng công đức
Nếu hay thêm hủy báng
Ta lại vui tán thán
Chỉ hủy báng không sân
Xưng tán lại chẳng vui
Nơi Phật và hữu tình
Loài loài đều như thế
Xưng tán được công đức
Hủy báng tự chuốc khổ
Thế gian chẳng suy nghĩ
Cho nên gọi ngu si
Tự tánh khổ cùng ở
Sanh kia sao thấy vui
Ngu mê chẳng bằng hữu
Điều nầy Như Lai nói
Nếu bởi tại ngu mê
Lợi riêng chẳng yêu thích
Nếu vào cửa lợi khác
Như thế là tự yêu
Chẳng mất nơi hữu tình
Chẳng một lòng thờ phụng
Tổn nơi làm việc lợi
Như phiền não hại tốt
Như cung điện chư thiên
Cùng với cây, cảnh, nhà
Tùy theo tâm vui kia
Theo ý được cao cả
Tự tánh làm lớn ra
Chỉ vì chỗ vô ngại
Nơi kia chưa hề thấy
Lại cũng chẳng thể xem
Giàu có như ly sành
Tuy có chẳng chắc chắn
Thọ dụng thật tự do
Khổ não rời xa đi
Như trộm áo người khác
Đem mặc lên thân mình
Đi đứng chẳng tự tại
Khổ não muốn lìa khỏi
Gởi đủ nơi tự thân
Phép kia thật khổ sở
Ta như thân nầy đây
Có thân phải có hoại
Quan sát nơi thân nầy
Tánh và thân lìa nhau
Tánh ấy chẳng hoại được
Thân ấy cần phải ăn
Có sanh phải có tử
Sống nơi cảnh hữu tình
Kia lại thấy việc ấy
Tất cả đều phân ly
Như người xa đường đi
Muốn ở lại nơi nhà
Sầu lo kia chẳng được
Chỉ cầu có chướng ngại
Luân hồi giống như thế
Hoặc thọ lại thân nầy
Thật cả nơi bốn người
Kẻ kia muốn xa lìa
Như thế cứ từng thân
Oan gia chẳng than khóc
Như thế mà thành tựu
Chẳng che giấu thế gian
Lúc thế gian quá khứ
Sanh tử chẳng hối hận
Việc làm, làm chẳng gần
Hay lìa khổ thế gian
Niệm Phật tâm mộng đầy
Chẳng có người hủy báng
Như thế điều thân ý
Yên vui không phiền muộn
Như thế ta từng làm
Dứt sạch các phiền não
Giải thoát nơi tự tâm
Lại giải thoát tất cả
Được tâm bình đẳng nầy
Đời nầy và đời sau
Lìa xa khổ não trói
Cho đến cả địa ngục
Nếu cả nam lẫn nữ
Chắp tay cùng cung kính
Lợi lành chẳng nói cùng
Không tội có thể nói
Có tốt dùng vàng ròng
Xa lìa sự sợ hãi
Việc nầy nếu hay làm
Được tối thượng an ổn
Kẻ kia được việc nầy
Ta cũng được không khác
Rõ ràng làm như thế
Làm sao chẳng vui nhàn
Một lòng giữ tham ái
Điều nầy sanh cõi thấp
Nghiệp cảm cửa Diệm Ma
Thấy rồi liền sợ hãi
Cửa kia bị kẻ oán
Phiền não nầy chẳng giống
Chia rõ giữ lòng tham
Nay thấy làm sao ra
Qua rồi tự chứa lấy
Mỗi mỗi kia thấy biết
Kia giờ nơi ăn uống
Đố kỵ chẳng nhượng bộ
Chẳng dừng nơi tham lam
Chỉ ái thịt da nầy
Lại cùng huyết máu đẹp
Ăn uống coi làm trọng
Như thấy cả tâm hồn
Khô đét và việc làm
Tướng mạo cũng như thế
Thấy mà sinh kinh sợ
Miệng thở cùng răng nhai
Tất cả chỗ bất tịnh
Bất tịnh chẳng có cùng
Ăn uống kia ưa gì
Thấy chứa nhóm nhiều thí
Riêng vui từng nhỏ nhặt
Xú uế há chẳng suốt
Kẻ dục tâm tự mê
Tham nầy nghĩa gốc khổ
Kẻ mê đắm niềm vui
Chẳng đắm tức chẳng có
Thế nào mà chẳng lìa
Tướng già suy sanh ra
Thịt, bùn thêm nhiễm vào
Chẳng hiểu kia huyễn mộng
Nên lại vui chẳng dừng
Như đây đầy bất tịnh
Người mê chẳng suy nghĩ
Bất tịnh nhiều như thế
Kia vậy có vui gì
Xác thịt gồm chẳng sạch
Ngu trí đều thấy hết
Tự tánh vốn vô tâm
Làm sao yêu xác ấy
Nếu chẳng tâm yêu kia
Tức thấy rõ ràng rồi
Nếu hay chẳng đây kia
Chính chẳng thấy hại sao
Riêng có chẳng bất tịnh
Mà tự chẳng hy hữu
Như vậy chẳng tự sạch
So kia chẳng hy hữu
Ngu mê tâm bất tịnh
Thân giống như hoa sen
Ánh sáng mặt trời lên
Chẳng tịnh yêu thân sao
Bất tịnh nay vô thường
Nhiễm ái làm chẳng đúng
Muốn ra thân đoan chánh
Vì sao do ái nhiễm
Làm sao giống kia được
Do tham kia bất tịnh
Ở bất tịnh địa kia
Mầm mống phát sanh thêm
Kia thọ thân bất tịnh
Thân nầy chỉ toàn trùng
Thân nầy chẳng sạch sẽ
Chẳng sạch tức chẳng yêu
Bất tịnh chẳng phải một
Mà người tự chẳng ngờ
Chẳng khác bình bất tịnh
Bình nầy chứa nhiều ái
Long não thơm cùng gạo
Ăn uống lấy làm thích
Vào miệng thấy thật ngon
Hợp với chỗ thanh tịnh
Nếu đây biết rõ ràng
Kia bất tịnh chẳng lìa
Xấu xa như rừng độc
Thân nầy cũng như thế
Da thịt cùng nước dãi
Thấy vậy nên phải sợ
Tức hay biết đây kia
Lại sao sanh ái lạc
Bạch Đàn hương lại sạch
Thân chẳng tốt như thế
Làm sao hương thù thắng
Dùng tâm để yêu riêng
Tự tánh thúi nếu tham
Chẳng vui nơi tịch tịnh
Lại nơi pháp các hương
Tất cả đều nhiễm ô
Nếu lại tóc kia dài
Răng miệng cũng dơ đen
Trùng dơ ở nơi ấy
Tánh ác làm thân khổ
Cuồng loạn tự si mê
Muốn dùng làm đất lớn
Lại mang những đao gậy
Một lòng chờ tự chết
Rừng lạnh thân gầy khô
Lại thấy nghe sinh ác
Rừng kia cốt bị động
Người mê bỏ ái vui
Bất tịnh là như thế
Khổ nầy làm ái kia
Như kia đọa lạc vào
Chẳng khổ đau chẳng thọ
Người trẻ tham thọ vui
Chẳng cầu lực thắng hỷ
Người trẻ nếu chẳng cầu
Già đến muốn làm gì
Như kia mặt trời lặn
Làm khổ chẳng thành tựu
Lại như bầy nai kia
Đến tối chẳng về lại
Tích trượng cùng bình bát
Ở đường gặp khốn khổ
Như mất người mẹ rồi
Chẳng nương tựa như vậy
Nếu tự mình mê đắm
Tự bán làm nô lệ
Kia chẳng được tự tại
Lại hay bị nghiệp kéo
Như đàn bà sanh đẻ
Như chiến tranh khó giữ
Kẻ mê muốn điên cuồng
Tự thấy mình nô bộc
Kẻ lìa muốn tâm tịnh
Bởi khổ hay quan sát
Thấy muốn kia thiêu đốt
Lại như độc dược vậy
Người mê muốn cảnh dục
Vui rộng giữ bảo thủ
Chẳng lợi việc không cùng
Thanh tịnh đều phá hoại
Thế gian của hư uyển
Người ngu cứ thế tham
Luân hồi qua lại khổ
Giải thoát lúc nào được
Như thế vị tham dục
Kẻ muốn thọ chẳng ít
Giống như bò kéo nặng
Đến kia chẳng có cỏ
Vị dục cũng chẳng kém
Thấy thế người chẳng ưng
Thấy rồi phá đúng sai
Sát na hiểu rõ ràng
Nơi thân nầy mà làm
Tất cả đều gói lại
Thắng định nghiệp chẳng tu
Tất nhiên đọa địa ngục
Nơi kia trăm ngàn kiếp
Bị thọ khổ chẳng hay
Kia bị hành khổ sở
Chẳng cầu nơi giác ngộ
Chẳng gậy dao lửa độc
Chẳng núi oán rừng gươm
Kẻ ly dục nếu thế
Nói lìa khổ địa ngục
Xa lìa dục như thế
Sanh ái lạc phân biệt
Ái lạc nơi không không
Mà tranh cãi tốt xấu
Tốt lành ánh trăng sáng
Bạch Đàn hương thơm tho
Rộng rãi tòa lâu các
Đi ở thật thoải mái
Rừng vắng nghe chẳng ồn
Gió mát nhẹ đưa xa
Nơi kia thật thanh tịnh
Suy nghĩ tâm lợi lạc
Nếu nơi ấy gần gũi
Nhà không dưới gốc cây
Bỏ ái lìa phiền não
Tự tại giữ tai mắt
Nơi ấy chẳng chủ tể
Tự tại đi đứng ngồi
Hoan hỷ vui khoái lạc
Chẳng phải Đế Thích Thiên
Quán công đức trí tuệ
Như thế nơi các pháp
Làm tăng thêm Bồ Đề
Tiêu trừ những nghi hoặc
Nếu quán như thế ấy
Cả ta người chẳng hai
Ta tự làm tất cả
Được vui lại bình đẳng
Tay làm được nhiều việc
Giữ gìn như một thân
Đời hoại pháp chẳng hoại
Niềm vui cũng như thế
Như ta ra khỏi khổ
Mỗi mỗi đều tiêu trừ
Như thế ta giữ gìn
Làm chỗ cho hữu tình
Ta nếu thương được kia
Làm cho vui bình đẳng
Kia được vui vẻ rồi
Là tự thắng được rồi
Nếu ta chẳng yêu kia
Kia sẽ sợ khổ sở
Khổ sở kia chẳng thoát
Nơi ta thắng được gì
Khổ hai nay nếu được
Đều do chẳng chấp ái
Sau nầy khổ hại thân
Làm sao mà giữ được
Ta nếu giữ tà kiến
Lại khởi lên ngã mạn
Như thế lại sanh nữa
Như thế lại chết nữa
Làm tội chẳng làm tội
Như chân tay của kia
Nếu chân tay chẳng cùng
Vì sao gọi là nói
Điều nầy biết chẳng giống
Tâm ở nơi ngã mạn
Cùng nhau đoạn hết rồi
Kia tự nghi tùy lực
Hạt giống cùng trước sau
Đi đứng cùng quân ngũ
Nếu đây chẳng khổ sở
Kia chẳng biết sao được
Nếu gốc chẳng chủ tể
Đời tất cả chẳng thắng
Nếu ở nơi giới luật
Khổ nầy chẳng thể thành
Nếu giữ giới thanh tịnh
Hay trừ tất cả khổ
Tất cả khổ không nhơn
Lại các khổ chẳng có
Thương khổ nhiều như thế
Lực ấy hay phát sanh
Suy nghĩ nơi thế gian
Cho nên thương khổ nhiều
Một khổ mà chẳng nhiều
Thấy hữu tình gặp phải
Thương khổ như thế sanh
Nơi ta người bình đẳng
Tự khổ chẳng tiêu trừ
Muốn tiêu trừ khổ kia
Cho nên người sáng suốt
Nói kia lời hữu tình
Kẻ lành quán như thế
Khổ kia được bình đẳng
Lại ở nơi Vô Gián
Như vịt bơi hồ sen
Vì giải thoát hữu tình
Kia được biển hoan hỷ
Như thế thường chẳng đủ
Như vị giải thoát kia
Làm cho được lợi tha
Vô ngã lại chẳng nghi
Lợi tha lại chẳng cầu
Quả báo ai yêu được
Cho nên ta như thế
Vô đức mà tự mãn
Bi tâm cùng tâm hộ
Vì kia mà khởi lên
Người trí biết rõ ràng
Giống như máu huyết vậy
Kẻ trí hiểu rõ rồi
Quan sát vật chẳng thật
Thân nầy chẳng làm khác
Vì sao lại chẳng biết
Chính mình biết thân kia
Như thế lại chẳng lìa
Tự biết như thế rồi
Chẳng biết công đức kia
Tự tánh chẳng vui xả
Lại quan sát kia bỏ
Thân nầy là hòa hợp
Nhơn duyên như bắt tay
Đây là duyên thế gian
Hữu tình sao chẳng biết
Vì sao học vô sanh
Như học phải tự biết
Tự thân mà chẳng phải
Chính đây như thân kia
Như thế mà lợi tha
Làm rồi chẳng nghi ngờ
Quả chín mùi tự lãnh
Sẽ chứng quả vô sanh
Như thế học thế gian
Tâm từ và tâm hộ
Tâm ái nầy tự kết
Sâu xa như phiền não
Trí hữu tình sợ hãi
Vì Thầy mà cho học
Nếu hay học thế nầy
Tuy lìa mà chẳng lui
Sa Môn thấy sợ hãi
Kia chẳng được giữ gìn
Nếu tự cùng với kia
Cấp tốc mà cứu hộ
Sân như oán hận nhiều
Vô ái sợ ít nhiều
Là tối thượng bí mật
Ta người chuyển đổi lợi
Nước đất cùng bay cao
Cùng với người giết hại
Dụ như lúc bấy giờ
Cứu độ kẻ đói khát
Nếu người vì tài lợi
Giết cha hủy Tam Bảo
Thấy đời ác đẹp đẽ
Chết vào nơi A Tỳ
Chẳng hạn người có trí
Thấy ưa thích cúng dường
Thấy oán chẳng muốn nhiều
Cúng dường nói thế nào
Hồn lìa mà tự lợi
Xả rồi giữ làm gì
Lợi tha lại chẳng sanh
Thế nào xả thọ dụng
Tự lợi nầy hại kia
Địa ngục sanh riêng vào
Tự hại mà lợi tha
Các công đức đầy đủ
Tác ý lành thấy được
Như thế làm nơi khác
Hạ liệt chẳng tự yêu
Ngu si vào ác thú
Tự lợi biết rõ ràng
Nay phải làm tôi tớ
Lợi tha vi tế biết
Phải biết chủ tự tại
Đời nầy nhiều khổ não
Xưa tự mê tham ái
Đời nhiều kẻ ham vui
Vì kia xưa lợi lạc
Cần thiết nói nhiều rồi
Ở trung gian thấy rồi
Ngu mê vui tự làm
Mâu Ni lợi tha vậy
Chẳng cầu quả giác ngộ
Luân hồi có vui gì
Tự khổ sở cùng kia
Hồi chuyển chẳng do được
Quan sát ở đời sau
Thiện lợi chẳng thành tựu
Nơi nô bộc khởi nghiệp
Chủ chốt mà thọ lại
Hỗ tương cùng lợi lạc
Kẻ mê thấy xa lìa
Ngược lại khổ hỗ tương
Bèn thọ ác khổ báo
Nếu gặp họa thế gian
Cho đến khổ khó lường
Kia tất cả tự làm
Vì sao đây làm thế
Chẳng thể bỏ tự thân
Nơi khổ chẳng thể lìa
Như chẳng lìa nơi lửa
Chẳng thể xa đốt hại
Tự khổ nếu hay dứt
Hay tiêu trừ khổ kia
Sau đấy tự kia thọ
Cho nên cố giữ lấy
Kia nay chẳng nghĩ riêng
Lợi ích các hữu tình
Kia quyết định ý làm
Nhơn nghiệp có phân biệt
Mắt có thể thấy được
Sự quán chẳng phải mắt
Tay vì cầm đồ dùng
Giữ lấy là tay ấy
Cũng vì các hữu tình
Lại chẳng ở thân thấy
Lìa thấy cùng Thiện Thệ
Thường làm lợi như thế
Thấy kia người hạ liệt
Mà khởi thấy tự tha
Chỉ xem kia tăng ái
Tâm ta chẳng nghi kỵ
Làm đây thiện vô ngã
Liền đặc vô ngã vậy
Hủy báng và tán thán
Chẳng khổ lại chẳng vui
Ngã sở là nhơn nghiệp
Làm kia tốt ở yên
Khiêm nhường trong đời tốt
Vô đức lại có đức
Kẻ kia đức chẳng xứng
Tất cả đức tự có
Khiêm hạ nếu như đây
Hơn ta do được bỏ
Lìa giới thấy phiền não
Do được vô ngã lực
Như Thầy cùng người bịnh
Tùy sức thuốc sai khác
Như ta mà cứu chữa
Tự thấy như thế nào
Tự nhiên có công đức
Đức kia ta chẳng trụ
Địa ngục cửa ác kia
Nơi kia buồn chẳng sanh
Là được công đức vậy
Bỏ rồi làm kẻ trí
Nếu tự quán bình đẳng
Lợi ích tự tăng trưởng
Tự lợi chia trật tự
Đấu tranh được thành tựu
Tất cả thế gian nầy
Ai được thấy công đức
Nếu tên công đức nầy
Chẳng nghe người nầy được
Tội gốc chứa nơi tâm
Lại chẳng tự cúng dường
Ở nơi phần lợi ích
Mà cuối chẳng được rộng
Có thấy mà mừng vui
Dài lâu tất chẳng toại
Như thế tất cả người
Cười khảy mà hủy phạm
Hạ liệt tâm ngã mạn
Tự thắng giống khiêm nhường
Trí huệ khoác dung nhan
Chủng tộc cùng của cải
Đây là cái đức riêng
Thường muốn nghe xưng tán
Nghe tán sanh thắng tâm
Hoan hỷ mà được vui
Điều nầy được lợi lạc
Tự nghĩa lực công đức
Xưa tạo dây trói buộc
Bị đây chẳng chánh nghiệp
Đến đây ít báo rồi
Thường hay ở luân hồi
Như thế nơi luân hồi
Thọ kia trăm ngàn khổ
Trải qua vô biên kiếp
Chẳng biết khi nào ra
Bị khổ thường khốn nhiều
Tội tâm kia chẳng biết
Như thế chẳng hiểu biết
Dài lâu phát hạt lành
Sau thấy lời Như Lai
Chơn thật được công đức
Kia nếu thấy quá khứ
Chẳng thọ ác nghiệp kia
Bồ Đề thật an vui
Lạc nầy chẳng nên lìa
Như thế mà giữ lấy
Kia đến tận cổ rồi
Kia làm sao lại được
Ngã mạn và bất thiện
Các hành và thân nầy
Xem thế mà chẳng thấy
Rộng được như thế lìa
Lợi tha kia sẽ làm
Tự vui mà khổ kia
Làm nầy cùng hạ liệt
Kia tự dấy một lòng
Nơi kia nuôi ái nhiễm
Ở giữa nhẫn suy nghĩ
Lúc nào làm điều nầy
Lại tự xả khoái lạc
Kia khổ lại chẳng làm
Tự mình phải rơi đầu
Lại chẳng tạo riêng biệt
Cho đến nơi nhỏ nhoi
Điều nầy Mâu Ni nói
Do biệt thắng lành thay
Nơi kia tối xưng tán
Giống nô tỳ làm chủ
Sẽ làm việc hữu tình
Kia ở nơi mất mát
Vô định chẳng công đức
Tự như chẳng biết người
Làm được công đức nầy
Kia nếu lại chấp làm
Tự làm và làm kia
Kia làm và nơi đây
Tất khổ não tự lui
Tu nầy là số một
Mà chưa được lực này
Giống người mới uy nghi
Nơi tài sản sợ hãi
Như thế thọ thân này
Giữ tâm chẳng tán loạn
Kia nên ở như thế
Kia đây chẳng làm gì
Mà hay thường quan sát
Đừng cho vọng tâm khởi
Như thể điều phục ta
Tức tất cả mất đi
Thấy ngã ấy đi đâu
Vô minh tất cả hoại
Cùng kia lúc quá khứ
Như kia tiêu tan ngã
Tự lợi ngã nay có
Nầy xa lìa chẳng xa
Như người mua của kia
Khổ nhiều chẳng tự tại
Kia hữu tình chẳng đồng
Chỉ tên chẳng tán loạn
Cho nên như người kia
Giúp ngục tốt chẳng khác
Trong ngục có nhiều loại
Bị hại lại lâu dài
Đây được làm tự lợi
Oán niệm kia chẳng sanh
Chẳng làm mà tự ái
Mà tự ái được rồi
Nếu thấy tự giữ gìn
Hộ trì chẳng thật vậy
Thân nầy lại như như
Mà làm để bảo hộ
Được thượng phẩm nhẹ nhàng
Đến đây cũng như vậy
Nếu đến được đây rồi
Như đất gom tất cả
Nếu chẳng thể tròn đầy
Người nào mong dụng ý
Ái tâm gốc phiền não
Mà chẳng thế phá được
Như kia giàu có lâu
Chẳng thể cầu tất cả
Nếu tham nơi vật khác
Chẳng nhận tên gọi hiền
Cho nên cầu tăng trưởng
Thân tâm chẳng buông lung
Ái kia diệt hết rồi
Đây động đây chẳng biết
Các ác thân bất tịnh
Ngã nầy chấp thế nào
Của thân nầy là gì
Chỉ sống mà không chết
Cùng đất cũng chẳng khác
Ta thấy chẳng phá gì
Vì đây chẳng phải thân
Hư thọ thật khổ não
Sao ở nơi vô tình
Lại khởi sân hận được
Ta nay tìm nuôi sống
Cuối cùng cho chim ăn
Đến đây chẳng sân ái
Ái kia làm sao còn
Nếu kia giữ sân hận
Nên hoan hỷ cúng dường
Kia như thế chẳng biết
Làm sao biết khổ vui
Ta nay yêu thân nầy
Bởi vì là thân ta
Tất cả yêu thân nầy
Vì sao ta chẳng yêu
Vì vậy ta xả thân
Vì bỏ cả thế gian
Xem đây nhiều khổ ải
Giống như mang bình nghiệp
Nghiệp kia của thế gian
Ta đi mang theo cùng
Yên lặng chẳng tán loạn
Phải đoạn nơi vô minh
Cho nên phá phiền não
Nơi ta ở Thiền Định
Tà đạo chẳng nhập tâm
Có tên sống cao thượng
Kinh Bồ Đề Hạnh
(Hết quyển 3)

    « Xem quyển trước «      « Kinh này có tổng cộng 4 quyển »       » Xem quyển tiếp theo »

Tải về dạng file RTF

_______________

TỪ ĐIỂN HỮU ÍCH CHO NGƯỜI HỌC TIẾNG ANH

DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH




BẢN BÌA CỨNG (HARDCOVER)
1200 trang - 54.99 USD



BẢN BÌA THƯỜNG (PAPERBACK)
1200 trang - 45.99 USD



BẢN BÌA CỨNG (HARDCOVER)
728 trang - 29.99 USD



BẢN BÌA THƯỜNG (PAPERBACK)
728 trang - 22.99 USD

Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.

XEM TRANG GIỚI THIỆU.



Donate


Quý vị đang truy cập từ IP 3.146.37.222 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.

Ghi danh hoặc đăng nhập