Đừng làm một tù nhân của quá khứ, hãy trở thành người kiến tạo tương lai. (Stop being a prisoner of your past. Become the architect of your future. )Robin Sharma

Từ bi và độ lượng không phải là dấu hiệu của yếu đuối, mà thực sự là biểu hiện của sức mạnh.Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Chưa từng có ai trở nên nghèo khó vì cho đi những gì mình có. (No-one has ever become poor by giving.)Anne Frank
Bạn có thể trì hoãn, nhưng thời gian thì không. (You may delay, but time will not.)Benjamin Franklin
Để chế ngự bản thân, ta sử dụng khối óc; để chế ngự người khác, hãy sử dụng trái tim. (To handle yourself, use your head; to handle others, use your heart. )Donald A. Laird
Điều quan trọng không phải là bạn nhìn vào những gì, mà là bạn thấy được những gì. (It's not what you look at that matters, it's what you see.)Henry David Thoreau
Nếu bạn nghĩ mình làm được, bạn sẽ làm được. Nhưng nếu bạn nghĩ mình không làm được thì điều đó cũng sẽ trở thành sự thật. (If you think you can, you can. And if you think you can't, you're right.)Mary Kay Ash
Điều người khác nghĩ về bạn là bất ổn của họ, đừng nhận lấy về mình. (The opinion which other people have of you is their problem, not yours. )Elisabeth Kubler-Ross
Cuộc sống không phải là vấn đề bất ổn cần giải quyết, mà là một thực tiễn để trải nghiệm. (Life is not a problem to be solved, but a reality to be experienced.)Soren Kierkegaard
Con người chỉ mất ba năm để biết nói nhưng phải mất sáu mươi năm hoặc nhiều hơn để biết im lặng.Rộng Mở Tâm Hồn
Đừng cố trở nên một người thành đạt, tốt hơn nên cố gắng trở thành một người có phẩm giá. (Try not to become a man of success, but rather try to become a man of value.)Albert Einstein

Trang chủ »» Danh mục »» THUYẾT GIẢNG GIÁO PHÁP »» Làm chủ vận mạng »» SƯ TỬ ĐÁ »»

Làm chủ vận mạng
»» SƯ TỬ ĐÁ

(Lượt xem: 4.734)
Xem trong Thư phòng    Xem định dạng khác    Xem Mục lục 

       

Làm chủ vận mạng - SƯ TỬ ĐÁ

Font chữ:

Có hai anh em nhà nọ, người anh tên Trần Hán, người em tên Trần Bình. Người anh so đo tính toán lợi ích cá nhân, chẳng yêu thương em, lại thêm cô vợ anh cũng nhỏ mọn hẹp hòi, luôn xem em chồng là cái gai trong mắt, rất muốn đuổi em đi từ lâu lắm rồi.

Lần nọ, người em bất cẩn làm vỡ một cái tách trà của người chị dâu. Bà ta đùng đùng nổi giận, liền mách lại với chồng, bảo phải đuổi người em đi càng sớm càng tốt. Người anh nghĩ bụng: “Thật ra mình cũng không muốn nó ở đây.”

Thế là, người anh đưa cho em một cái cuốc, bảo phải ra ngoài tự kiếm sống.

Trần Bình vác cuốc đi vào núi một cách hết sức buồn bã. Đi được một đoạn, anh phát hiện có cái miếu nhỏ nằm ẩn khuất trong núi. Ngôi miếu hoang tàn, bụi bám đầy, chứng tỏ đã rất lâu rồi không có người ở, chỉ có con sư tử đá trước cửa là giống hệt như thật, xem ra thần khí rất hung mãnh.

Trần Bình nhìn thấy vui mừng không thể tả, dự định sẽ trú lại nơi này. Anh sửa sang lại ngôi miếu, quét dọn sạch sẽ, khai hoang mảnh đất bên cạnh để trồng trọt, lại còn làm cho con sư tử đá một cái chòi nhỏ để che nắng che mưa. Dần dần, Trần Bình xem sư tử đá như người bạn tốt của mình, thường tâm sự nỗi lòng với nó.

Hôm nọ, sau khi Trần Bình làm xong công việc, đến ngồi bên sư tử đá nghỉ ngơi. Đột nhiên con sư tử đá cử động, nói với anh:

– Trần Bình à!

Trần Bình kinh hãi vô cùng:

– A! Ngươi biết nói chuyện sao?

Sư tử đá cười lớn:

– Ha ha! Cảm tạ anh đã làm cho tôi cái chòi rất vừa vặn, giúp tôi tránh được mưa sa gió táp. Trong bụng tôi có vàng, anh thò tay vào lấy đi!

Trần Bình nghe xong, bán tín bán nghi, thò tay vào miệng sư tử đá, mò một chút, quả nhiên lấy ra được một khối bạc lớn. Anh cúi đầu cảm tạ, sư tử đá lại nói:

– Lấy nữa đi! Đừng khách sáo! Một cục ít quá!

Thế là, Trần Bình lại thò tay vào lấy tiếp, lần này lấy được khối vàng lớn.

Sư tử đá nói:

– Vẫn còn ít quá, hãy lấy nhiều một chút đi!

Trần Bình vội vàng cảm tạ sư tử đá:

– Thôi đủ rồi! Bấy nhiêu đã quá đủ rồi, quả thật rất cảm ơn ngươi!

Sư tử đá cười nói:

– Anh quả thật là người thanh niên hiếm có, vừa siêng năng cần mẫn vừa không có lòng tham. Tin tưởng rằng nhất định sau này anh sẽ có một tương lai tươi sáng.

Sau khi Trần Bình cảm tạ sư tử đá ba lần, liền đem khối vàng và khối bạc đó lên thị trấn buôn bán.

Sau khi anh trai Trần Hán nghe được cuộc kỳ ngộ đặc biệt của em trai, trong lòng vô cùng ghen tức, chuẩn bị cái túi vải rất lớn, cũng chạy vào núi tìm sư tử đá. Trần Hán vừa nhìn thấy sư tử đá liền hét lớn:

– Này! Sư tử đá! Hãy mau há miệng ra, ta là Trần Hán anh trai của Trần Bình. Ta cũng đến lấy vàng đây, mau há miệng ra đi! Nhưng sư tử đá vẫn trơ trơ bất động.

Ông ta tức giận vô cùng! Liền nhặt cục đá dưới chân đánh sư tử đá, nó la lớn:

– Ái da! Đau chết đi được! Ngươi đừng đánh nữa, muốn vàng thì cứ lại lấy đi.

Không chút do dự, Trần Hán chạy tới, thò tay vào bụng sư tử đá lấy vàng. Lấy hết khối vàng này lại lấy đến khối khác, chẳng bao lâu tràn đầy túi vải.

Sư tử đá không thể nhẫn nại được nữa, hỏi:

– Đủ chưa? Đủ chưa?

– Chưa đủ! Chưa đủ!

Trần Hán vừa nói vừa tiếp tục móc vàng ra nhét đầy vào y phục, chẳng mấy chốc cũng đầy cả y phục.

Sư tử đá lại hỏi:

– Đủ chưa? Đủ chưa? Miệng tôi mỏi muốn chết rồi đây nè!

Tay của Trần Hán vẫn cứ nhanh nhẹn thò vào móc ra, y phục không còn chỗ chứa, ông chất đống ra đất, mà vẫn uy hiếp:

– Chưa đủ! Chưa đủ! Ngươi không há miệng, ta sẽ đập chết.

Ngờ đâu vừa mới nói xong, con sư tử đá đã ngậm miệng lại, răng xiết chặt và cắm sâu vào cánh tay của Trần Hán, mặc cho ông ta dùng hết sức lực cũng không thể kéo tay ra được.

– Ối chao! Ối chao!

Trần Hán bắt đầu rên la xuống giọng:

– Sư tử đá! Dừng lại đi, hãy tha cho tôi! Tôi biết mình sai rồi, ngươi hãy mau cho tôi về nhà đi!

Nhưng bất luận ông ta năn nỉ van nài thế nào, sư tử đá vẫn không cử động.

Không lâu sau, trời đổ xuống trận mưa như trút nước. Kể ra cũng lạ, những khối vàng ông ta đã lấy ra vừa gặp nước liền tan rã thành nước chảy đi hết cả.

Trần Hán thấy cảnh tượng như vậy hối hận vô cùng, bắt đầu gào khóc thảm thiết. Nhưng dẫu than khóc rách cả cổ họng, chảy cạn nước mắt, song vẫn không thể rút tay ra được, cuối cùng ngất xỉu trong tình cảnh vừa đói vừa mệt.

Hai ngày sau, vợ của Trần Hán vào núi tìm, thấy chồng như vậy kinh hãi vô cùng. Dù dùng cách gì đi chăng nữa, cũng không thể kéo tay chồng ra, bà vợ vừa khóc rống vừa nói:

– Làm sao đây? Chẳng lẽ cả đời phải ở đây sao?

– Ôi! Ai ngờ được lại có chuyện như thế này chứ! Được rồi, được rồi, tôi đói sắp chết rồi đây nè, bà tìm chút gì đó để tôi ăn đi!

Vợ Trần Hán chỉ còn cách ngày nào cũng phải mang cơm vào núi cho chồng ăn. Một tháng, hai tháng, ba tháng, họ không thể làm việc, tài sản có được cũng ăn gần sạch rồi.

Một hôm, vợ Trần Hán mang đến một cái bánh màn thầu nhỏ xíu, buồn bã đưa cho chồng. Trần Hán vừa nhìn thấy buồn bực quát:

– Chỉ có chút xíu thế này ăn sao đủ?

Bà vợ nghe xong, không thể chịu được, vừa khóc vừa nói:

– Đây là chút thức ăn cuối cùng của chúng ta đấy!

Trần Hán nghe xong rên rỉ:

– Ôi! Tất cả đều tại tôi không tốt, không nên tham lam quá đáng, hại bà phải chịu khổ. Thôi, đến đây! Chúng ta cùng ăn cái bánh màn thầu này!

Trần Hán và vợ ăn bánh trong cảnh trộn chung với nước mắt, tự oán trách mình không tốt.

Lúc đó, con sư tử đá há miệng cười lớn, hai vợ chồng sợ tái cả mặt, vội vàng đứng dậy, tự nhiên cánh tay của Trần Hán cũng được rơi ra khỏi miệng sư tử.

Sư tử đá vừa cười lớn vừa nói:

– Ha ha! Bây giờ hai người đã biết lỗi của mình chưa? Xem sau này các người có còn dám tham lam như vậy nữa hay không!

Vợ chồng Trần Hán xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu, gằm đầu xuống nói:

– Chúng tôi không bao giờ dám nữa!

Nói xong kéo nhau chạy thục mạng, không dám ngoài đầu lại. Từ đó về sau, quả nhiên họ hối cải, cố gắng thay đổi làm nhiều việc tốt, xây dựng được một cuộc sống bình an hạnh phúc.


    « Xem chương trước       « Sách này có 30 chương »       » Xem chương tiếp theo »
» Tải file Word về máy » - In chương sách này



_______________

MUA THỈNH KINH SÁCH PHẬT HỌC

DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH




Chớ quên mình là nước


Nghệ thuật chết


Giải thích Kinh Địa Tạng


Kinh Duy-ma-cật (Việt dịch)

Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.

XEM TRANG GIỚI THIỆU.

Tiếp tục nghe? 🎧

Bạn có muốn nghe tiếp từ phân đoạn đã dừng không?



Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.184 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.

Ghi danh hoặc đăng nhập

Thành viên đang online:
Rộng Mở Tâm Hồn Viên Hiếu Thành Rộng Mở Tâm Hồn Huệ Lộc 1959 Rộng Mở Tâm Hồn Bữu Phước Rộng Mở Tâm Hồn Chúc Huy Rộng Mở Tâm Hồn Minh Pháp Tự Rộng Mở Tâm Hồn minh hung thich Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Âm Phúc Thành Rộng Mở Tâm Hồn Phan Huy Triều Rộng Mở Tâm Hồn Phạm Thiên Rộng Mở Tâm Hồn Trương Quang Quý Rộng Mở Tâm Hồn Johny Rộng Mở Tâm Hồn Dinhvinh1964 Rộng Mở Tâm Hồn Pascal Bui Rộng Mở Tâm Hồn Vạn Phúc Rộng Mở Tâm Hồn Giác Quý Rộng Mở Tâm Hồn Trần Thị Huyền Rộng Mở Tâm Hồn Chanhniem Forever Rộng Mở Tâm Hồn NGUYỄN TRỌNG TÀI Rộng Mở Tâm Hồn KỲ Rộng Mở Tâm Hồn Dương Ngọc Cường Rộng Mở Tâm Hồn Mr. Device Rộng Mở Tâm Hồn Tri Huynh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Nguyên Mạnh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Quảng Ba Rộng Mở Tâm Hồn T TH Rộng Mở Tâm Hồn Tam Thien Tam Rộng Mở Tâm Hồn Nguyễn Sĩ Long Rộng Mở Tâm Hồn caokiem Rộng Mở Tâm Hồn hoangquycong Rộng Mở Tâm Hồn Lãn Tử Rộng Mở Tâm Hồn Ton That Nguyen Rộng Mở Tâm Hồn ngtieudao Rộng Mở Tâm Hồn Lê Quốc Việt Rộng Mở Tâm Hồn Du Miên Rộng Mở Tâm Hồn Quang-Tu Vu Rộng Mở Tâm Hồn phamthanh210 Rộng Mở Tâm Hồn An Khang 63 Rộng Mở Tâm Hồn zeus7777 Rộng Mở Tâm Hồn Trương Ngọc Trân Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Tiến ... ...

... ...