Cuộc sống xem như chấm dứt vào ngày mà chúng ta bắt đầu im lặng trước những điều đáng nói. (Our lives begin to end the day we become silent about things that matter. )Martin Luther King Jr.
Bạn có thể trì hoãn, nhưng thời gian thì không. (You may delay, but time will not.)Benjamin Franklin
Đừng cố trở nên một người thành đạt, tốt hơn nên cố gắng trở thành một người có phẩm giá. (Try not to become a man of success, but rather try to become a man of value.)Albert Einstein
Nếu người có lỗi mà tự biết sai lầm, bỏ dữ làm lành thì tội tự tiêu diệt, như bệnh toát ra mồ hôi, dần dần được thuyên giảm.Kinh Bốn mươi hai chương
Mỗi ngày khi thức dậy, hãy nghĩ rằng hôm nay ta may mắn còn được sống. Ta có cuộc sống con người quý giá nên sẽ không phí phạm cuộc sống này.Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Kỳ tích sẽ xuất hiện khi chúng ta cố gắng trong mọi hoàn cảnh.Sưu tầm
Hạnh phúc và sự thỏa mãn của con người cần phải phát xuất từ chính mình. Sẽ là một sai lầm nếu ta mong mỏi sự thỏa mãn cuối cùng đến từ tiền bạc hoặc máy điện toán.Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Hãy lặng lẽ quan sát những tư tưởng và hành xử của bạn. Bạn sâu lắng hơn cái tâm thức đang suy nghĩ, bạn là sự tĩnh lặng sâu lắng hơn những ồn náo của tâm thức ấy. Bạn là tình thương và niềm vui còn chìm khuất dưới những nỗi đau. (Be the silent watcher of your thoughts and behavior. You are beneath the thinkers. You are the stillness beneath the mental noise. You are the love and joy beneath the pain.)Eckhart Tolle
Giữ tâm thanh tịnh, ý chí vững bền thì có thể hiểu thấu lẽ đạo, như lau chùi tấm gương sạch hết dơ bẩn, tự nhiên được sáng trong.Kinh Bốn mươi hai chương
Người trí dù khoảnh khắc kề cận bậc hiền minh, cũng hiểu ngay lý pháp, như lưỡi nếm vị canh.Kinh Pháp Cú - Kệ số 65

Trang chủ »» Danh mục »» TỦ SÁCH RỘNG MỞ TÂM HỒN »» Thi hóa Kinh Địa Tạng »» Quyển Thượng »»

Thi hóa Kinh Địa Tạng
»» Quyển Thượng

Donate

(Lượt xem: 10.653)
Xem trong Thư phòng    Xem định dạng khác    Xem Mục lục 

       

Thi hóa Kinh Địa Tạng - Quyển Thượng

Font chữ:


Diễn đọc: Trần Ngọc San
Thay lời tựa

Như một sự tình cờ, bản dịch kinh “Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện” dưới hình thức thi kệ này được hoàn thành trong thời gian 49 ngày.
Con số 49 trong bản kinh này là một con số huyền bí, qua những câu kinh trong phẩm “Lợi Ích Cho Kẻ Sống Người Chết” như sau: “Người chết đó khi chưa thọ sanh, trong 49 ngày luôn mong mỏi hàng cốt nhục quyến thuộc tạo phước để cứu giúp cho người ấy. Quá ngày ấy rồi thì cứ y theo nghiệp đã gây tạo mà thọ nhận quả báo”.
Nhất nguyện hồi hướng và cúng dường phước báu thấy, nghe, phiên dịch, ghi âm kinh Phật trong quá khứ, hiện tại, vị lai về khắp mười phương pháp giới.

Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam mô Đại Nguyện Địa Tạng Vương Bồ Tát

(Từ Hoa Nhất Tuệ Tâm)








QUYỂN THƯỢNG
PHẨM THỨ NHẤT
THẦN THÔNG TRÊN CUNG TRỜI ĐAO LỢI

Một thuở nọ trên cung trời Đao Lợi
Đức Phật vì thánh mẫu thuyết diệu kinh
Khắp mười phương thế giới đại trang nghiêm
Vô lượng Phật cùng hằng sa Bồ tát
Đồng vân tập và tán dương diệu đức
Phật Thích Ca dùng đại trí thần thông
Hiện giữa đời ngũ trược chuyển pháp luân
Khiến người rõ đâu cội nguồn khổ, lạc.
Liền sai thị giả vấn an Đức Phật
Dâng lời vàng thăm hỏi đức Như Lai

Lúc bấy giờ,
Môi Thế Tôn nở nụ tợ hoa khai
Từ miệng Phật phóng muôn vầng mây sáng
Mây trí tuệ, từ bi, và bát nhã
Đại cát tường, đại tam muội uy nghi
Phát âm thanh tán thán bất tư nghì
Khen lục độ, vô lượng tâm giải thoát
Tiếng trí tuệ vô lậu âm bát ngát
Như mây tuôn, sấm chớp mở không gian
Tứ Thiên Vương, Đại Phạm, Vô Lượng Quang
Trời Thiểu Tịnh, Quang Âm, trời Thiện Kiến
Cõi Vô Tưởng, Vô Phiền, và Thiện Hiện
Vô lượng trời rồng cõi nước mười phương
Thiên chúng, long thần, cho đến quỷ vương
Như Ác Mục, Đạm Tinh, và Nhiếp Độc
Thần núi non, bể sông, thần thảo mộc
Thần ngày đêm, thần lúa mạ, uống ăn
Thần đất đai, thần chủ cõi hư không
Cùng tụ hội trên cung trời Đao Lợi.

Lúc bấy giờ, Thế Tôn lên tiếng hỏi:
“Này Văn Thù, các cõi nước mười phương
Từ trời, rồng, thần, quỷ, đến pháp vương
Đồng đến hội nơi cung trời Đao Lợi
Ông biết chăng, có bao nhiêu cảnh giới?”
Liền bạch rằng: “Với thần lực Văn Thù
Dù đếm trong ngàn kiếp tận thiên thu
Cũng chẳng thể tính sao cho tường tận”.
Phật dạy rằng: “Như Ta dùng Phật nhãn
Để mà nhìn phàm thánh hiện nơi đây
Tự ngàn xưa, kíếp kiếp đến ngày nay
Do Địa Tạng tâm kiên trì muôn thuở
Hoặc đã độ, đang độ và sẽ độ
Hoặc đã thành, chưa thể, hoặc đang thành
Vẫn không sao đếm số lượng chúng sanh
Trong pháp hội tại cung trời Đao Lợi”.
Ngài Văn Thù: “Lâu xa muôn ức cõi
Tu căn lành trí tuệ chẳng ngại ngăn
Lời Thế Tôn tin nhận dám biện phân
Không như những hàng tiểu căn, tiểu quả.
Tâm khó tin dù mặt ngoài vâng dạ
Lòng không an thì phỉ báng, khinh khi
Một lạy này cầu Phật giải lòng nghi
Xin khai thị Địa Tạng Vương nhân địa
Pháp tu tập, lập bao nhiêu hạnh nguyện
Mà ngày nay thành tựu đạo như nhiên?”

Phật dạy rằng:
“Nếu bao nhiêu cây cỏ cõi tam thiên
Từng hạt bụi, núi rừng, hay lau sậy
Mỗi một vật dụ sông Hằng đó vậy
Cát sông Hằng dụ cõi nước đó đây
Như bụi vàng trong các cõi nước này
Một hạt bụi lại dụ cho một kiếp
Bao nhiêu bụi trong kiếp này tính đếm
Một hạt là một kiếp đã cân phân
Kể từ khi Bồ tát chứng Pháp Vân
Thời gian ấy ngàn lần hơn tỉ dụ.
Chưa nói đến lại qua muôn quốc độ
Chứng Thanh Văn, Độc Giác hoặc Bích Chi
Nầy Văn Thù,
Sức thần uy thệ nguyện bất tư nghì
Thiện nam tử, thiện nữ nhân chiêm ngưỡng
Xưng danh hiệu, cúng dường, tô đắp tượng
Quả báo sinh Đao Lợi một trăm lần
Chốn dữ hung vĩnh viễn chẳng sinh thân
76. Chẳng sa đọa vào con đường ác nghiệt.

TRƯỞNG GIẢ TỬ PHÁT NGUYỆN

Nầy Văn Thù,
Thuở lâu xưa trải hằng vô số kiếp
Phật hiệu là:
Sư Tử Phấn Tấn Cụ Túc Vạn Hạnh Như-Lai
Địa Tạng Vương Bồ Tát đến cõi này
Với thân tướng là một người trưởng giả
Thấy tướng mạo Như Lai uy nghiêm khác lạ
Liền bạch rằng: “Kính lạy bậc thiên tôn
Tu hạnh nguyện gì được sắc tướng chẳng ai hơn?”
Phật liền dạy: “Độ muôn người khốn khổ
Vô lượng kiếp, thời gian khôn tính kể
Cứu chúng sinh vượt thoát bể trầm luân”
Trưởng giả nghe xong lập tức phát tâm:
“Vô số kiếp về sau nguyền hóa độ
Cứu vô lượng chúng sinh sáu đường thoát khổ
Cho đến khi chẳng còn lại một ai
Lúc bấy giờ mới chứng đạo Như Lai
Nếu chẳng vậy, quyết không thành quả Phật”
Do đại nguyện nên mãi là Bồ tát
Trải trăm ngàn muôn ức kiếp lại qua.

BÀ LA MÔN NỮ CỨU MẸ

Một thuở kia, Phật hiệu Đức Giác Hoa
Phật thọ mệnh vạn nghìn muôn ức kiếp
Vào thuở ấy chính là thời tượng pháp
Bà La Môn thánh nữ, có một người
Phước sâu dày vun tưới đã nhiều đời
Khi ngồi, đứng, chư thiên thường gìn giữ.
Mẹ thánh nữ tin mê theo tà giáo
Đã nhiều lần thánh nữ nhủ rồi khuyên
Cầu mong sao tâm mẹ dứt đảo điên
Dùng phương tiện vẫn chưa thành tựu quả.
Người mẹ chết, hồn tức thì sa đọa
Vào ngục môn Vô Gián thọ khổ hình
Lúc bấy giờ, thánh nữ vẫn đinh ninh
Theo nhân quả, mẹ sinh vào nẻo ác
Bán nhà cửa, sắm hương hoa, lễ vật
Đến cúng dường chùa tháp Đức Giác Hoa
Nét uy nghiêm tôn tượng ngự bảo tòa
Càng chiêm ngường càng sinh tâm ảo não
Lòng thầm nghĩ:
“Đấng đại giác đủ đầy muôn phước tuệ
Nếu trụ đời hẳn biết mẹ về đâu!”
Nghĩ quẩn quanh dạ thảm ướt mi sầu
Nhìn tôn tượng lại thêm lòng quyến luyến.
Bỗng giữa hư không dường vang vọng tiếng:
Dạy lời rằng: “Thánh nữ chớ bi thương
Ta vì ngươi sẽ chỉ bảo tận tường
Chốn người mẹ thác sinh cho ngươi thấy”.
Chắp hai tay hướng hư không cung bái
Liền bạch rằng: “Thần thánh cõi nào đây
An ủi lòng tôi thương nhớ đêm ngày
Lúc tử biệt biết nơi nào thấy lại?”
Liền dạy rằng:
“Ta là Phật Giác Hoa ngươi đang chiêm bái
Cảm hiếu tâm thê thiết khác thường tình
Ta vì ngươi mà ứng hiện uy linh
Khiến ngươi rõ chốn mẹ ngươi lưu lạc”.
Nghe dứt tiếng cơ hồ như kinh ngạc
Nổi lạ lùng chấn động cả thân tâm
Quá vui mừng nên trên đất ngã lăn
Khắp thân thể, tay chân đều thương tổn.
Khi tỉnh lại, ngước nhìn trời bái vọng
Bạch lời rằng: “Cúi lạy bậc thiên tôn
Xin dạy cho chỗ đến của mẹ con
Lòng lo nghĩ khiến thân tâm mê loạn”
Phật dạy rằng: “Về đến nhà an tọa
Tịnh thân tâm tưởng Phật hiệu của Ta
Lúc bấy giờ cảm ứng mối đạo giao
Sẽ biết được chốn thác sanh đó vậy”
Đảnh lễ Phật, vội vàng quay trở lại
Suốt ngày đêm an tọa niệm Phật danh
Lúc định thần, thấy biển nước mông mênh
Sóng cuồn cuộn đang sôi trào nóng bỏng
Thú bằng sắt chạy quanh như cuồng loạn
Gái và trai số lượng đếm hằng muôn
Thân nổi trôi chìm đắm giữa trùng dương
Các thú dữ tranh giành nhau cấu xé
Lại thấy quỷ Dạ Xoa hình thù quái lạ
Răng bén như gươm, nhiều đầu mắt, tay chân
Túm lấy người, bẻ quặp cả toàn thân
Lùa tội phạm đến gần bên thú dữ
Cảnh tàn khốc, ai dám nhìn dám thấy
Nương uy thần Phật hiệu chẳng hãi kinh
Quỷ vương tên Vô Độc đến cung nghinh
Lên tiếng hỏi: “Hy hữu thay, Bồ tát!
Duyên cớ gì đưa chân người quá bước?”
Liền hỏi rằng: “Chẳng rõ chốn nào đây?”
Quỷ vương thưa: “Biển thứ nhất hướng Tây
Thuộc ngọn núi Đại Thiết Vi đó vậy.”
Lại hỏi rằng: “Tôi nghe mà chưa thấy
Núi Thiết Vi có địa ngục phải không?”
Quỷ đáp lời: “Có địa ngục bên trong.”
Liền hỏi lại: “Tôi làm sao đến được?”
Vô Độc đáp: “Nếu không do nghiệp lực
Thì phải từ thần lực của hiền nhân”
Lại hỏi rằng: “Thú dữ với tội nhân
Trong lòng biển vì cớ sao sôi sục?”
Vô Độc đáp: “Kẻ tội nhân ác độc
Cõi Diêm Phù vừa phải chịu mất thân
Bốn mươi chín ngày chẳng được hưởng đức ân
Người kế tự lập công và hồi hướng
Thiếu nhân lành lại không ai tạo phước
Đành thuận theo ác nghiệp đã gieo trồng
Quả báo kia, địa ngục hẳn theo cùng
Lực chiêu cảm đưa chân vào bể khổ
Về phương Đông vạn do-tuần thấy rõ
Một biển kia nổi thống khổ bội phần
Về phương Đông, lại một biển gia tăng
Sự thống khổ lại càng thêm bi thiết
Ba biển nghiệp có từ ba nghiệp kết
Hoặc từ thân, hoặc khẩu, ý cảm ra
Lại hỏi rằng: “Cõi địa ngục gần xa?”
Vô Độc đáp: “Trong cả ba biển nghiệp
Số lượng đến trăm ngàn khôn kể xiết
Chiêu cảm trong mỗi ngục có khác nhau
Ngục lớn thì mười tám chỗ chen vào
Ngục kế tiếp năm trăm hay ngàn chỗ
Chốn chốn, nơi nơi tràn đầy thống khổ
Cũng đều do tự nghiệp cảm vời ra”
Lại hỏi rằng: “Cho biết cõi gần, xa
Hồn người mẹ mới lìa thân đọa lạc? ”
Vô Độc hỏi: “Vậy mẫu thân Bồ tát
Lúc sinh thời quen làm những việc chi?”
Liền đáp rằng:
“Thân mẫu tôi đối tam bảo khinh khi
Lúc tin tưởng rồi lại không cung kính
Theo tà đạo tùy thuận lòng mê tín
Vừa qua đời, chưa biết chỗ thác sinh”.
Lại hỏi rằng: “Xin cho biết họ tên.”
Thánh nữ đáp: “Bà La Môn dòng tộc
Thân phụ tên là Thi La Thiện Kiến
Thân mẫu tôi Duy