Mục đích cuộc đời ta là sống hạnh phúc. (The purpose of our lives is to be happy.)Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Nếu muốn có những điều chưa từng có, bạn phải làm những việc chưa từng làm.Sưu tầm
Mỗi ngày, hãy mang đến niềm vui cho ít nhất một người. Nếu không thể làm một điều tốt đẹp, hãy nói một lời tử tế. Nếu không nói được một lời tử tế, hãy nghĩ đến một việc tốt lành. (Try to make at least one person happy every day. If you cannot do a kind deed, speak a kind word. If you cannot speak a kind word, think a kind thought.)Lawrence G. Lovasik
Tôi chưa bao giờ học hỏi được gì từ một người luôn đồng ý với tôi. (I never learned from a man who agreed with me. )Dudley Field Malone
Ngay cả khi ta không tin có thế giới nào khác, không có sự tưởng thưởng hay trừng phạt trong tương lai đối với những hành động tốt hoặc xấu, ta vẫn có thể sống hạnh phúc bằng cách không để mình rơi vào sự thù hận, ác ý và lo lắng. (Even if (one believes) there is no other world, no future reward for good actions or punishment for evil ones, still in this very life one can live happily, by keeping oneself free from hatred, ill will, and anxiety.)Lời Phật dạy (Kinh Kesamutti)
Người vấp ngã mà không cố đứng lên thì chỉ có thể chờ đợi một kết quả duy nhất là bị giẫm đạp.Sưu tầm
Nhẫn nhục có nhiều sức mạnh vì chẳng mang lòng hung dữ, lại thêm được an lành, khỏe mạnh.Kinh Bốn mươi hai chương
Hãy nhớ rằng hạnh phúc nhất không phải là những người có được nhiều hơn, mà chính là những người cho đi nhiều hơn. (Remember that the happiest people are not those getting more, but those giving more.)H. Jackson Brown, Jr.
Kinh nghiệm quá khứ và hy vọng tương lai là những phương tiện giúp ta sống tốt hơn, nhưng bản thân cuộc sống lại chính là hiện tại.Tủ sách Rộng Mở Tâm Hồn
Đừng làm một tù nhân của quá khứ, hãy trở thành người kiến tạo tương lai. (Stop being a prisoner of your past. Become the architect of your future. )Robin Sharma

Trang chủ »» Danh mục »» TỦ SÁCH RỘNG MỞ TÂM HỒN »» Phi lễ »» Chương 10. »»

Phi lễ
»» Chương 10.

Donate

(Lượt xem: 2.143)
Xem trong Thư phòng    Xem định dạng khác    Xem Mục lục 

       

Phi lễ - Chương 10.

Font chữ:

Văn

Đây là sự thật… Sự thật nó hài hước, tôi chỉ muốn ôm bụng cười một trận cho nó vỡ nhà vỡ cửa, tôi muốn chạy đi tìm tất cả láng giềng kể cho họ nghe. Thế mà từ bấy lâu nay tôi chỉ biết gánh lấy một mình. Thu đã trách tôi rằng vô tình, không biết bổn phận làm chồng, để cho vợ phải mang tình yêu và thể xác đi đặt vào tay người đàng ông khác, cố nhiên người đàn ông khác đó không phải tìm đâu xa. Tôi công nhận rằng Thu có lý, tôi đã ích kỷ, lạnh lùng, hà tiện từ cảm tình đến tiền bạc, tôi xem Thu như một món đồ vật, không cần giữ gìn, không cần chinh phục, nâng niu. Đã thế còn vồ lấy Mai ngay từ khi Mai mới đến, mặc dầu biết Mai là người yêu của em tôi. Tôi là kẻ không biết trọng luân lý, không thương em, không thương vợ và đã vạch đường cho Thu, bắt Thu phải đi vào tội lỗi.

Thật như vậy sao? Tôi nhiều tội lỗi đến thế sao? Còn Thu? Còn Sung? Có ai kết tội Thu và Sung không? Nhưng nói đến Sung tôi hơn ngượng. Có lẽ Thu đã lên án rất đúng, tôi là luật gia, tôi phải trọng sự công bằng. Thủ phạm chính là tôi. Nếu cần mang ra xử thì cũng chỉ có mình tôi là đáng xử, đáng cho vào tù. Nhưng như thế này cũng là xử rồi. Mai ra đi, không trở lại, Mai có nghệ thuật để an ủi, Mai sẽ nổi danh và sẽ lưu danh. Còn tôi, mỗi ngày phải nhìn Thu, nhìn Sung…

Sung cũng sắp đi, chúng tôi đã nói chuyện với nhau, tôi sẵn sàng ly dị và nhận tất cả tội lỗi. Câu chuyện tình và đời đến đây là chấm dứt. Tôi cũng không dám mơ đến chuyện gặp lại Mai. Mai đã giấu tôi, Thu bảo rằng Mai đã biết ngay sự thật từ đầu, thế mà Mai chẳng bao giờ nói gì cả. Sự bỏ ra đi của Mai cũng là một câu tả lời cho tương lai của tôi rồi.

Tôi sẵn sàng tha lỗi cho Sung, anh em là do sự thèm muốn của hai thể xác hoặc của một thể xác, không bao giờ hỏi ý kiến ai cả. Vì vậy nên vẫn khác biệt nhau và phải chịu đựng nhau. Ngày xưa người ta dùng lễ giáo để che lấp cái sự ức hiếp đó, bắt buộc con người phải phục tùng. Ngày nay con người được phép nhìn rõ hơn và xiềng xích đã được phá vỡ, còn gì nữa để nói…

Sung

Anh Văn bằng lòng ly dị. Nhưng tôi đâu có bao giờ nghĩ đến chuyện lấy Thu làm vợ hoặc là sống suốt đời trong vòng ràng buộc ấy. Bỗng nhiên bị đẩy vào một cái ngã ba đường mà góc nào cũng đầy gai góc rắn rết. Thu lớn tuổi hơn tôi, lại là chị dâu của tôi từ mười năm nay. Xã hội nào mà chịu chấp thuận sự hỗn loạn này. Tôi đã giả dối với chính tôi, với cả Thu mà không biết. Mang cái tâm trạng của tôi hôm nay ra phân tích cho xã hội phỉ nhổ một thể. Còn gì nữa mà lo che đậy.

Thì ra tôi muốn Thu cứ tiếp tục sống với anh Văn, để rồi thỉnh thoảng lừa dối anh ấy? Tôi đã tìm nguồn cảm hứng trong sự vụng trộm đó, đến nỗi bằng lòng đánh đổi cả Mai để sống như thế. Ngày nay mọi sự vỡ lở, anh Văn chịu ly dị, Thu sẽ không buông thả tôi, rồi đây suốt đời tôi phải giam cầm trong sự dằn vặt của lương tâm. Một bà vợ già và hình ảnh người anh đã bị mình lừa dối. Cái thích thú của một hành động đã phá, đập vỡ được xiềng xích của xã hội chỉ đến một lúc đầu, sau đó là bổn phận.

Rồi đây xác thịt sẽ ngấy nhau khi sự cọ xát trở thành một bổn phận. Hết cả hồi hộp lo lắng. Hết cả sự dằn vặt của nội tâm, của lương tâm, còn gì nữa đâu mà lôi cuốn. Con người cách mạng dám làm trái với luân thường đạo lý, con người ấy bị xua gạt để chỗ cho con chó cụp tai. Sự đóng kịch gọi nhau bằng chị Thu và chú Sung ở trước mặt anh Văn, trước mặt mọi người bây giờ cũng không còn. Ngày trước là một cuộc chơi đi trốn đi tìm giữa bốn người, nên nó mới hào hứng, mới hấp dẫn, bây giờ bắt được rồi, còn gì nữa đâu…

Mình nhìn anh Văn và cảm thấy tội nghiệp anh ấy quá. Muốn khóc, muốn xin lỗi, nhưng rồi chẳng biết nói gì. Lần đầu tiên tôi thấy tôi thương anh ấy một cách sâu xa và chân thành. Nói gì với nhau đây?

Thu

Tôi là một kẻ khốn khổ nhất, đáng thương nhất trong giờ phút này. Nguồn vui khơi mạch chưa được hai tháng từ ngày đi ra rừng với Mai. Thế mà giờ phút này có thể là tất cả rồi sẽ đổ vỡ. Hai chúng tôi đã làm đơn xin ly dị, công việc chuyên môn của ông Văn nên khỏi lo sợ bị kéo dài. Văn nhận hết tội lỗi. Con người ấy mà cũng có thể có những hành động quân tử…

Tôi cảm thấy tủi nhục và xấu hổ vô cùng… Đêm qua nói chuyện với Sung đến suốt sáng. Hình như Sung hối hận, Sung có vẻ muốn lảng tránh, đòi đi ngoại quốc, đòi xin đi học thêm bổ túc gì đó. Tôi cáu sườn muốn hỏi Sung có phải muốn đánh con bài quất ngựa truy phong không, nhưng thôi… Một thân một mình không nghề nghiệp, không nơi nương tựa, chồng bỏ, biết về đâu. Nhưng còn nước còn tát, tôi sẽ cố gắng.

Nếu sự buồn tủi như những chiếc lá chết trên cây, chỉ một cơn gió nhẹ đến làm trút xuống mặt đất, thì cây được nhẹ nhõm. Ừ nhỉ, sao con người lại không là những chiếc lá? Rồi một cơn gió đến rồi cũng được thanh thoát, nhưng cây sẽ có lá khô khác, người sẽ có những ưu tư khác… Nếu Sung bỏ tôi thì chắc tôi sẽ tìm đến một sự giải thoát quyết liệt hơn. Không, tôi không có can đảm đi tu đâu, vì đi tu vẫn còn phải đày đọa mình trong cuộc sống. Còn những đêm dài lùi về quá khứ, và thể xác còn bị hành hạ.

Chết là hết, liệu có hết cho không? Nhưng sao tôi lại hèn nhát đến thế, tôi sẽ dùng hết tài sức của tôi để dành lại cho được. Tôi phải thắng, người ta nói nhiều đến bùa ngải của người miền núi, đi đến đâu tôi cũng đi, làm cái gì tôi cũng làm. Tôi sẽ vận dụng hết tất cả uy lực của thể xác, của tình cảm, của bùa chú, sự chiều đón, sự nâng giấc. Tôi sẽ cố sức lay chuyển, dành lại cho được con người ấy.

Tôi sẽ cầu xin Sung hãy trở nên tầm thường, hạnh phúc là gì, là cơm lành canh ngọt bên cạnh một người đàn bà biết thỏa mãn mình đủ mọi cách. Sung chẳng từng gào thét lên trong tay tôi đó sao? Tôi sẽ thắng, tin rằng tôi sẽ thắng như đã thắng trước đây. Tôi sẽ thắng bằng sự cầu nguyện, bằng tình yêu, bằng lòng chân thành. Xin các vì sao trên trời hãy giúp tôi, phù hộ cho tôi.

Biết đâu? Biết đâu lời của vị bác sĩ cách mấy tháng trước đã nói cho tôi hy vọng lại chẳng là một lời sấm thiêng? Biết đâu trong hơn một tháng nay… đã chẳng mang lại một kết quả chờ mong…

Tôi nghe cơ thể hầu như đổi khác. Ngày mai tôi sẽ trở lại thăm ông bác sĩ ấy, sẽ báo tin lành cho Sung và Sung sẽ đầu hàng vô điều kiện.


    « Xem chương trước «      « Sách này có 10 chương »
» Tải file Word về máy » - In chương sách này

_______________

TỪ ĐIỂN HỮU ÍCH CHO NGƯỜI HỌC TIẾNG ANH

DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH




BẢN BÌA CỨNG (HARDCOVER)
1200 trang - 54.99 USD



BẢN BÌA THƯỜNG (PAPERBACK)
1200 trang - 45.99 USD



BẢN BÌA CỨNG (HARDCOVER)
728 trang - 29.99 USD



BẢN BÌA THƯỜNG (PAPERBACK)
728 trang - 22.99 USD

Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.

XEM TRANG GIỚI THIỆU.



Donate


Quý vị đang truy cập từ IP 3.15.225.164 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.

Ghi danh hoặc đăng nhập

Thành viên đang online:
Rộng Mở Tâm Hồn Viên Hiếu Thành Rộng Mở Tâm Hồn Huệ Lộc 1959 Rộng Mở Tâm Hồn Bữu Phước Rộng Mở Tâm Hồn Chúc Huy Rộng Mở Tâm Hồn Minh Pháp Tự Rộng Mở Tâm Hồn minh hung thich Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Âm Phúc Thành Rộng Mở Tâm Hồn Phan Huy Triều Rộng Mở Tâm Hồn Phạm Thiên Rộng Mở Tâm Hồn Trương Quang Quý Rộng Mở Tâm Hồn Johny Rộng Mở Tâm Hồn Dinhvinh1964 Rộng Mở Tâm Hồn Pascal Bui Rộng Mở Tâm Hồn Vạn Phúc Rộng Mở Tâm Hồn Giác Quý Rộng Mở Tâm Hồn Trần Thị Huyền Rộng Mở Tâm Hồn Chanhniem Forever Rộng Mở Tâm Hồn NGUYỄN TRỌNG TÀI Rộng Mở Tâm Hồn KỲ Rộng Mở Tâm Hồn Dương Ngọc Cường Rộng Mở Tâm Hồn Mr. Device Rộng Mở Tâm Hồn Tri Huynh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Nguyên Mạnh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Quảng Ba Rộng Mở Tâm Hồn T TH Rộng Mở Tâm Hồn Tam Thien Tam Rộng Mở Tâm Hồn Nguyễn Sĩ Long Rộng Mở Tâm Hồn caokiem Rộng Mở Tâm Hồn hoangquycong Rộng Mở Tâm Hồn Lãn Tử Rộng Mở Tâm Hồn Ton That Nguyen Rộng Mở Tâm Hồn ngtieudao Rộng Mở Tâm Hồn Lê Quốc Việt Rộng Mở Tâm Hồn Du Miên Rộng Mở Tâm Hồn Quang-Tu Vu Rộng Mở Tâm Hồn phamthanh210 Rộng Mở Tâm Hồn An Khang 63 Rộng Mở Tâm Hồn zeus7777 Rộng Mở Tâm Hồn Trương Ngọc Trân Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Tiến ... ...

Việt Nam (161 lượt xem) - Senegal (13 lượt xem) - Hoa Kỳ (12 lượt xem) - ... ...