Sự nguy hại của nóng giận còn hơn cả lửa dữ. Kinh Lời dạy cuối cùng
Như ngôi nhà khéo lợp, mưa không xâm nhập vào. Cũng vậy tâm khéo tu, tham dục không xâm nhập.Kinh Pháp cú (Kệ số 14)
Người hiền lìa bỏ không bàn đến những điều tham dục.Kẻ trí không còn niệm mừng lo, nên chẳng bị lay động vì sự khổ hay vui.Kinh Pháp cú (Kệ số 83)
Người ta vì ái dục sinh ra lo nghĩ; vì lo nghĩ sinh ra sợ sệt. Nếu lìa khỏi ái dục thì còn chi phải lo, còn chi phải sợ?Kinh Bốn mươi hai chương
Khi ăn uống nên xem như dùng thuốc để trị bệnh, dù ngon dù dở cũng chỉ dùng đúng mức, đưa vào thân thể chỉ để khỏi đói khát mà thôi.Kinh Lời dạy cuối cùng
Lửa nào bằng lửa tham! Chấp nào bằng sân hận! Lưới nào bằng lưới si! Sông nào bằng sông ái!Kinh Pháp cú (Kệ số 251)
Không thể lấy hận thù để diệt trừ thù hận.
Kinh Pháp cú
Dầu giữa bãi chiến trường, thắng ngàn ngàn quân địch, không bằng tự thắng mình, thật chiến thắng tối thượng.Kinh Pháp cú (Kệ số 103)
Người ta trói buộc với vợ con, nhà cửa còn hơn cả sự giam cầm nơi lao ngục. Lao ngục còn có hạn kỳ được thả ra, vợ con chẳng thể có lấy một chốc lát xa lìa.Kinh Bốn mươi hai chương
Giữ tâm thanh tịnh, ý chí vững bền thì có thể hiểu thấu lẽ đạo, như lau chùi tấm gương sạch hết dơ bẩn, tự nhiên được sáng trong.Kinh Bốn mươi hai chương
Nhằm tạo điều kiện để tất cả độc giả đều có thể tham gia soát lỗi chính tả trong các bản kinh Việt dịch, chúng tôi cho hiển thị các bản Việt dịch này dù vẫn còn nhiều lỗi. Kính mong quý độc giả cùng tham gia soát lỗi bằng cách gửi email thông báo những chỗ có lỗi cho chúng tôi qua địa chỉ admin@rongmotamhon.net
Font chữ:
Phước điền tối thắng nhất đối với chư Phật là chuyên tu việc làm bố thí, nhất định sẽ được kết quả báo thân nầy. Như vậy cho đến trong cuộc đời hiện tại. Vua tuy là quý; nhưng sự tôn sùng ấy không sánh bằng. Trên đầu đội mũ đẹp gồm toàn những đồ quý giá; tai đeo vòng vàng và những châu ngọc xen nhau. Dung nghi thật là diễm tuyệt, đầy đủ trang nghiêm. Búi tóc trâm cài đồ quý. Dùng đồ trang sức như thế để ở nơi cung điện; nơi cao ráo dễ nhìn; nhiều lầu nhiều cửa. Toàn là những đồ đặc biệt. Màu sắc nhu nhuyến. Treo đầy biển trướng có hình các thú như Sư Tử, các loài chim chóc, đặt ở lan can. Khi đến chơi nơi đó, thành được canh gác bởi những lực sĩ hộ vệ; lên xe voi ngựa, qua lại đầy khắp. Nơi ấy cũng có dân chúng ở, họ yên ổn làm ăn; chẳng có cãi cọ nhau. Chẳng có đào tường khoét ngách, gồm những loại phiền não, khiến ra lo sợ. Đâu đâu cũng đều có những vị Bà La Môn tốt. Cây Chiếm Chuyên Ca, cây Vô Ưu v.v... cành lá hoa quả đầy khắp; xanh tươi dễ nhìn. Vua muốn đến đó; nên 2 bên đường cũng cho dọn đi những cỏ rác dơ, ngói gạch đủ loại. Dùng nước hoa thơm để rải khắp nơi. Trăm ngàn loại nhạc, ống tiêu ống hầu, trống nhỏ, lớn đánh lên; rồi dạo đi trước sau. Vua cỡi trên lưng con voi chúa, uy đức lộng lẫy, Thiệt đẹp chẳng dơ. Ngưu đầu chiên đàn, tẩm hết cả thân. Hương thơm bay xa. Đồ mặc đẹp mịn, như mặt trời vừa lên. Hai bên trái phải của tay đều cầm phất trần trắng. Gồm toàn châu báu lưu ly và cán cầm các lọng trương lên toàn bằng vàng ròng. Đủ loại đồ quý trọng hoàn toàn là hoa. Lúc ấy ở trong thành tất cả mọi người hoan hỷ chắp tay cùng xưng tán và mọi người rải những hoa đẹp đầy khắp mặt đất. Có những tộc họ hoặc ngồi trầm tư; hoặc tự ca hát, chứng tỏ tài mình. Khi vua nghe qua rồi vui vẻ gấp bội. Những phước báu quý giá ấy do sự bố thí mà được. Cho nên đây gọi là Thắng Phước Điền, chuyên tu làm việc bố thí. Thành tựu phước cái vậy.
Bố thí như thế nào làm cho các loài hữu tình hướng theo một hướng được sự giàu có và an lạc của thế gian, cũng như thọ dụng cảnh giới thù thắng của ngũ dục ? – Nên rõ rằng: Đây là nghiệp của sự bố thí. Chẳng phải chỉ có được vui vẻ giàu có to lớn, cho đến là cái nhơn của vô thượng trí, mà lại còn có thể thành tựu mọi việc. Nên biết sự bố thí nầy là một kho chứa kiên cố, chẳng thể cháy được bởi lửa nước, trộm cắp làm hoại. Cũng nên biết rằng sự bố thí nầy là một người bạn tốt nhất. Sanh ở đây hay ở thế giới khác thường có bạn lành. Nên biết rằng sự bố thí nầy như một hạt giống lành đối với tất cả thời gian đều được quả như ý. Nên biết rằng sự bố thí nầy như là những cấp bậc vi diệu, có thể bắc thang lên đến cõi trời, để thọ hưởng những niềm vui nơi ấy. Nên biết rằng sự bố thí nầy giống như ngọn đèn sáng có thể phá được chốn ngạ quỷ, sự keo kiệt hắc ám; đối với những cõi ác có thể tế độ được. Với những nơi hiểm nạn có thể cứu giúp được, vượt qua khỏi biển sanh tử, có thể đến bờ kia. Nếu những chúng sanh rõ biết điều nầy rồi nhiều lần phát khởi tác ý thanh tịnh, siêng làm việc bố thí liên tục chẳng gián đoạn và đối với các loài khác, tâm không tham chứa lại chẳng hoang phí, sâu sanh giác ngộ. Những việc nầy tất cả là những vật không cứng chắc. Cứu cánh vui tu nghiệp thí thanh tịnh. Do đây mà danh được đồn xa. Kẻ thấy hoan hỷ ái mộ; thường được người lành nương náu ở chung. Ở trong đại chúng tâm chẳng yếu kém, lành giữ uy nghi, tán thán công đức của sự bố thí, hay mang đến sự giàu có; ra khỏi đường ác; được sanh lên cõi trời. Vui với sự giải thoát, làm cho kia cũng sanh tín tâm. Lìa khỏi sự bỏn xẻn keo kiệt dơ dáy. Nên biết người nầy chính là Đại Bồ Tát, là thiện tri thức, là Đại Trượng Phu. Hay trưởng dưỡng cho các loài hữu tình những căn lành chơn thật. Tất cả chúng sanh nên đến đó để thăm viếng gần gũi cúng dường, vui nghe chánh pháp, như lý tu hành, cầu ra khỏi đường dữ.
Như trên đã nói, nếu vì Phật mà chuyên tu bố thí thì nhất định thâu hoạch được phước báu. Giả sử chẳng gặp một vị Phật hay Bồ Tát nào; nhưng vẫn giữ gìn tâm bố thí nầy thì được cảm báo như trước cũng chẳng khác gì. Cho nên Đức Thế Tôn đã phương tiện hiển thị để làm cho chúng sanh lần lượt thực hành học hỏi.
Lúc ấy Đức Thế Tôn du hóa và trụ tại thành Vương Xá nơi vườn trúc Ca Lan Đà. Khi ấy Tôn Giả Đại Mục Kiền Liên suy nghĩ như thế nầy: Bây giờ Đức Thế Tôn và các vị Thanh Văn Đại Đệ Tử ở trong rừng nầy; nên phải tạo ra những phòng tăng thanh tịnh. Khi suy nghĩ như vậy rồi liền đến với Đế Thích và bạch rằng:
Thưa Thiên Chủ! Thưa bậc hiền nhơn! Ở tại thành Vương Xá; nơi vườn trúc Ca Lan Đà; nên vì Đức Phật Thế Tôn mà tạo lập Tịnh Xá để cho các Đệ Tử là những bậc A La Hán đồng ở an cư nơi ấy.
Lúc ấy Đế Thích nghe lời ấy rồi tâm rất vui mừng, tự nhiên lãnh lấy; rồi dùng vô số vàng bạc trân bảo, màu xanh ma ni cùng với những loại lưu ly để tạo dựng nên cửa ngõ, lan can, phòng ốc, cung điện, lầu các. Dùng san hô làm trụ, gồm toàn những loại quý giá để trang sức nên. Lại những loại quý báu ấy được chạm trổ bởi những loại cầm thú lạ. Treo trên không trung, giống như chiếc cánh. Nhiều tấm gương quý lạ dựng lên khắp nơi, thật sáng chẳng dơ, so với mặt trăng cũng được. Các loại áo quần ở cõi Trời, sáng sủa mềm mại đẹp đẽ, màu vàng làm giá, rồi treo lên trên. Những kim cang quý giá; những lọn hoa chơn châu, đầy dẫy khắp nơi; dùng để trang nghiêm nơi ấy. Đốt những loại hương thơm, khói bay khắp chốn; đốt nhiều loại đèn, ngày đêm sáng rực. Những loại như thế dùng để cúng dường. Trong đời thật chưa từng có. Ở ngay trong vườn ấy nơi nơi đều trồng những cây hoa Long Tự Tại; hoa Chiêm Bác Ca; hoa Ngung Lỗ Ma; hoa Câu Thác Bà, cây hoa Vô Ưu... nở rộ khắp nơi. Trông thật là xinh đẹp. Cả vườn đầy hoa. Có đình làm bằng san hô; cửa toàn bằng bao lam, chạm trổ đẹp đẽ, gồm toàn những đồ quý giá, trang sức đẹp đẽ; khi gió thổi hoa, hương bay xa tít. Có những Thiên Nữ dạo chơi ngơi nghỉ trong ấy. Toàn là những đồ đẹp đẽ, dùng toàn là những đồ anh lạc, khắp nơi đều có chim chóc thú rừng, cùng nhau hát ca. Trong rừng lại có những Dược Xoa Nữ, hình dung đoan chánh cùng nhau đến xem, hái những hoa quý và cùng nhau vui cười đùa giỡn. Lại có ao lớn sạch sẽ đều do những đồ quý làm thành, nước thơm tràn đầy. Trong hồ lại có những hoa sen lớn quý giá, lá thì màu vàng trắng; cọng thì bằng màu vàng ròng. Những Thiên Nữ đẹp đứng ở trong ấy, chuyển động ca hát rồi múa nhảy hay lạ. Lại có vô số những hoa sen màu vàng, hoa Ưu Bát La, hoa Câu Một Na, hoa Ca Ha La chiếu sáng lấp lánh, hương thơm sực nức. Lại có những loài chim nước như ngỗng, uyên ương, hạc tập trung đậu trên những hoa ấy, rỉa lông nơi cánh. Có những loài cá tới lui bơi lội, gặp hoa giỡn nước; loài vịt bơi lội. Chung quanh hồ toàn là bằng vàng bạc pha lê cùng những loại trân bảo tạo thành những thang cấp. Bên bờ hồ lại có cây Kiếp Ba. Nước Tu Điều Phất, các lá chen nhau rậm rạp. Những hoa quý khác tranh nhau mà nở. Có vô số trăm ngàn sĩ tộc nhân dân, giàu có trang nghiêm, tạo ra những âm nhạc, qua lại nhìn ngắm, chẳng có gì ngăn cản.
Lúc ấy Thiên Chủ vì Đức Phật Thế Tôn mà tạo lập Tịnh Xá. Cũng giống như trăng tròn đẹp đẽ, làm cho chẳng thiếu thứ gì. Đủ loại kho chứa. Tất cả đều đầy ắp. Đoạn đến trước Phật mà bạch rằng:
Đất nầy tốt đẹp, rộng rãi nghiêm tịnh, cùng với vườn rất là hoan hỷ; không khác với Chánh Đẳng. Kính nguyện Đức Như Lai ở nơi nầy để an cư.
Phật lấy lòng thương mà nhận cho ông và sau đó lại đem cả một trăm ngàn con voi để cúng dường cho Đức Như Lai. Cùng với trăm ngàn Thiên nữ đẹp đẽ mang tràng phan bảo cái đến, quạt mát nhẹ đưa. Qua việc nhờ ấy mà các vị Đại Đệ Tử được cúng dường những âm nhạc được hòa tấu bởi trăm ngàn Càn Thác Bà.
Lúc ấy ở tại thành Vương Xá có một vị Trưởng Giả; gia đình nầy thật giàu có, tài sản rất nhiều. Sánh với Đa Văn Thiên Vương còn giàu hơn thế nữa. Tuy nhiên vị Trưởng Giả nầy bị đắm nhiễm nơi tà kiến, tin theo pháp của ngoại đạo Ni Kiền Tử. Thấy việc nầy rồi, tâm cảm thấy hoài nghi. Lúc ấy Tôn Giả Đại Mục Kiền Liên rõ biết căn cơ đã chín muồi liền đến đó để hóa độ. Vì những giáo pháp quan yếu mà tán dương công đức của Phật. Người kia nghe pháp ấy rồi, tâm sanh rõ suốt rồi thưa Tôn Giả rằng:
Nay ta phát tâm quy y Đức Như Lai, muốn đến gần gũi thân cận cung kính để cúng dường. Tức thời cùng Tôn Giả liền đi đến chỗ Phật đầu mặt lễ chân rồi đứng sang một bên. Tôn Giả bạch Phật về vị Trưởng Giả nầy muốn xả tà quy chánh, mới bắt đầu phát tín tâm, khiến muốn cúng dường Phật và chúng tăng. Duy nguyện đại từ bi thọ nhận lời thỉnh cầu kia. Phật đã rõ biết việc ấy rồi yên lặng hứa khả.
Lúc ấy vị Trưởng Giả đã biết Phật nhận lời rồi; nên tâm rất hoan hỷ. Liền trở về nhà và dùng vô số đủ loại của quý báu và những đồ tốt đẹp để trang trí; cửa ngõ lầu các, tất cả đều làm mới lại và cho làm cả 100 loại phẩm vật thức ăn đồ uống. Khi làm xong rồi liền sai sứ giả đến trước Đức Thế Tôn và thưa rằng: Giờ ngọ đã đến, duy nguyện Đại Bi dùng của cúng dường.
Lúc ấy Đức Thế Tôn từ trong phòng bước ra uy đức tự tại, tướng hảo đoan trang, thân phát hào quang sáng chói, giống như mặt trời chẳng khác; cùng với các Đệ Tử là những bậc A La Hán, các căn đã tịch tĩnh, tâm được tự tại, dừng hết mọi manh động, đi đến nhà kia. Lại có trăm ngàn Thiên Tử, Thiên Nữ thân ý an nhiên, lìa khỏi những sự tán loạn nơi thân tẩm mùi Chiên Đàn, cung kính vây quanh. Lại có nhơn dân, thấy việc chưa từng có ấy liền đến với vị Trưởng Giả. Lại có trăm ngàn Cư sĩ nam nữ thanh tịnh tâm sanh hoan hỷ, cùng khảy móng tay tác lễ. Mỗi mỗi đều có mang theo Chiên Đàn quý giá màu đen để cúng dường. Đốt hương nầy lên cả trăm ngàn đấu. Lại tấu lên rất nhiều âm nhạc hay ho, trong thanh uyển chuyển khiến khi nghe, đất cũng chấn động. Lúc ấy vị Trưởng Giả dùng các phan lọng bảo cái lần lượt để đó cùng các biển trướng, anh lạc trang nghiêm, thiên hương thơm quý để cùng đến nghinh tiếp. Trưởng Giả cùng thân tộc nội ngoại mỗi người đều mang hoa thơm và rải ra như hoa cúc.
Lúc ấy Đức Thế Tôn thân hành đến nhà của ông ta và ở giữa điện đường, ông ta đã dựng tòa để thỉnh Phật, thật cao đẹp trang nghiêm, nhiều lớp mềm mỏng, đủ loại vải quý và phủ xuống tận mặt đất. Các tràng phan bảo cái thẳng hàng như những võng lưới móc chung quanh 4 phía. Những phan lọng ấy thật là tuyệt đẹp, màu sắc thật đẹp đẽ, trên đó có cả trăm ngàn cái chuông nhỏ, treo ở bên trên, khi gió thổi thì tiếng kêu rất là êm tai, những hoa quý báu phủ khắp các nơi. Nào các thứ hương bột, hương thơm đều được đựng trong bình thanh tịnh. Bày biện đâu đó rồi, mới thỉnh Phật thăng tòa. Đoạn ăn mặc sạch sẽ tươm tất và quỳ xuống thỉnh Phật, sau đó các vị Thượng Thủ Đại A La Hán; cho đến những vị tân học Tỳ Kheo v.v... đi vào điện đường, lần lượt ngồi xuống để dùng ngọ với những món ăn ngon lạ. Cúng Phật và Tăng đã xong rồi, tất cả đều no đủ. Ăn xong mỗi vị thâu dọn bát và rửa tay sạch sẽ. Lúc ấy Trưởng Giả chắp tay lại chiêm ngưỡng tôn nhan và dùng kệ tán thán rằng:
Như Lai đầy đủ tướng thù thắng
Tùy hình tướng đẹp đầy khắp mình
Tóc ấy thuận chiều chẳng rối bời
Sáng sủa xanh đẹp như ong chúa
Mặt mày Như Lai sáng rạng rỡ
Lại chẳng lồi lõm thật đầy đặn
Lông trắng giữa mày thường chiếu phải
Như trăng tròn mùa thu chiếu sáng
Hai mắt Như Lai thật trong đẹp
Giống như Ngưu Vương chẳng máy động
Trông thật đẹp lạ thường chiếu tỏ
Như hoa Cụ Na thật dễ thương
Như Lai đầy đủ bốn mươi răng
Trắng sạch dày kín như màu tuyết
Tướng lưỡi dài rộng khó nói hết
Màu tươi như hoa Bát La Xà
Như Lai lại có mũi công đức
Cao ngay đoan chánh chẳng gì bằng
Môi miệng cân xứng thật đầy đủ
Đẹp đẽ dường như trái Tần Bà
Đức Phật gương mặt thật tròn đầy
Vòng tay mềm dịu hay xưng tán
Giống như hoa sen đẹp khi nở
Lìa những dơ bẩn, thấy chẳng dính
Thân tướng Như Lai như vàng ròng
Cứng chắc vững vàng khó gì sánh
Màu da giống như hoa Chiêm Bặc
Lại chẳng héo hắt nơi gân cốt
Hai vai tròn đầy thật đẹp lạ
Tay ấy mạnh khỏe như dáng voi
Đầy đủ chỉ tay khắp tay chân
Giống như phan lọng và vảy cá
Ngực rộng giống như ức Sư Tử
Đức tướng thật đẹp thật rõ ràng
Bụng cùng với thân thật cân xứng
Rốn sâu xoay phải thật tròn trong
Hai chân giống như Tiên Lộc Vương
Đi chẳng nhìn lại thân đều chuyển
Chân phải bước trước hiện dấu ấn
Yên lặng vô úy như Sư Tử
Như Lai xuất hiện ở nơi đời
Như mặt trời chiếu sáng mọi nơi
Hay cùng chúng sanh tạo việc lành
Trời và Phi thiên đều tín lễ.
Khi Trưởng Giả nói kệ tán Phật xong rồi, tâm rất hoan hỷ, tín lực mạnh mẽ. Ở trong đại chúng nói lại một lần nữa:
Mâu Ni Thập Lực Tôn
Hay phá các lưới ma
Xa hẳn phiền não bẩn
Các căn thường tịch tịnh
Tối thượng trong các dòng
Thuộc chủng tộc Cam Giá
Siêng năng và mạnh mẽ
Giác ngộ những sai quấy
Vô úy Sư Tử Thích
Đầy đủ những công đức
Thành tựu pháp vi diệu
Vì chúng sanh khai thị
Nơi ba cõi khổ hải
Luân hồi và hiểm nạn
Lấy giới làm căn bản
Rốt ráo hay qua khỏi
Do trì giới thanh tịnh
Điều phục nơi tự tâm
Lành phục những oán ma
Nên thọ cúng dường lành
Đủ đại trí đại bi
Chẳng bỏ thệ nguyện chính
Thương xót loài hữu tình
Làm cho đều lìa khổ
Tối thắng Điều Ngự Sư
Ba cõi không vòng vây
Lành bắn tên trừ độc
Đoạn ba cõi buộc ràng
Hiển hiện thần thông lớn
Hay rõ những thấy khác
Mở bày Bát Chánh Đạo
Hay tu các phạm hạnh
Có tên Đại Thương Chủ
Hay làm bố thí lớn
Tên là bậc Đại Trí
Làm mắt nhìn thế gian
Là bậc Đại Trượng Phu
Mau lìa những việc ác
Việc sanh tử lưu chuyển
Được đến nơi an ổn
Thế Tôn bậc Đạo Sư
Thuộc tộc Kiều Đáp Ma
Đầy đủ thân sắc vàng
Người thấy chẳng thấy đủ
Điều Ngự các chúng sanh
Nhập vào nơi chánh giáo
Xa rời những bất thiện
Tâm thanh tịnh chẳng dơ
Như mây giữa hư không
Rưới cam lồ pháp vị
Cho tất cả hữu tình
Trồng căn lành chủng tử
Như Lai bậc Đại Thánh
Và các chúng Tỳ Kheo
Trụ tối thượng an ổn
Hay đến bờ bên kia.
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần và hệ thống sẽ ghi nhớ thiết bị này, nhưng nếu đã đăng xuất thì lần truy cập tới quý vị phải đăng nhập trở lại. Quý vị vẫn có thể tiếp tục sử dụng trang này, nhưng hệ thống sẽ nhận biết quý vị như khách vãng lai.
Quý vị đang truy cập từ IP 18.117.158.124 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này. Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập
Thành viên đăng nhập / Ghi danh thành viên mới
Gửi thông tin về Ban Điều Hành
Đăng xuất khỏi trang web Liên Phật Hội
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần và hệ thống sẽ ghi nhớ thiết bị này, nhưng nếu đã đăng xuất thì lần truy cập tới quý vị phải đăng nhập trở lại. Quý vị vẫn có thể tiếp tục sử dụng trang này, nhưng hệ thống sẽ nhận biết quý vị như khách vãng lai.