Con người sinh ra trần trụi và chết đi cũng không mang theo được gì. Tất cả những giá trị chân thật mà chúng ta có thể có được luôn nằm ngay trong cách mà chúng ta sử dụng thời gian của đời mình.Tủ sách Rộng Mở Tâm Hồn
Nếu muốn tỏa sáng trong tương lai, bạn phải lấp lánh từ hôm nay.Sưu tầm
Chúng ta không có khả năng giúp đỡ tất cả mọi người, nhưng mỗi người trong chúng ta đều có thể giúp đỡ một ai đó.
(We can't help everyone, but everyone can help someone.)Ronald Reagan
Như ngôi nhà khéo lợp, mưa không xâm nhập vào. Cũng vậy tâm khéo tu, tham dục không xâm nhập.Kinh Pháp cú (Kệ số 14)
Dầu nói ra ngàn câu nhưng không lợi ích gì, tốt hơn nói một câu có nghĩa, nghe xong tâm ý được an tịnh vui thích.Kinh Pháp cú (Kệ số 101)
Điều bất hạnh nhất đối với một con người không phải là khi không có trong tay tiền bạc, của cải, mà chính là khi cảm thấy mình không có ai để yêu thương.Tủ sách Rộng Mở Tâm Hồn
Đừng chờ đợi những hoàn cảnh thật tốt đẹp để làm điều tốt đẹp; hãy nỗ lực ngay trong những tình huống thông thường.
(Do not wait for extraordinary circumstances to do good action; try to use ordinary situations. )Jean Paul
Rời bỏ uế trược, khéo nghiêm trì giới luật, sống khắc kỷ và chân thật, người như thế mới xứng đáng mặc áo cà-sa.Kinh Pháp cú (Kệ số 10)
Hành động thiếu tri thức là nguy hiểm, tri thức mà không hành động là vô ích.
(Action without knowledge is dangerous, knowledge without action is useless. )Walter Evert Myer
Hãy dang tay ra để thay đổi nhưng nhớ đừng làm vuột mất các giá trị mà bạn có.Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
You are listening to the article: Helen Keller Listen and check your understanding by viewing the text.
» VIEW TEXT / HIDE TEXT « » VIEW TEXT / HIDE TEXT «
What would it be like to be unable to see anything, hear anything, or say anything? Life for young Helen Keller was like that. She had had an illness before she was two years old that had left her deaf, dumb and blind. After that, it was difficult for her to communicate with anyone. She could only learn by feeling with her hands. This was very frustrating for Helen, her mother and her father. Helen Keller grew up in Alabama, U.S.A., during the 1880s and 1890s. At that time, people who had lost the use of their eyes, ears and mouth often ended up in charitable institutions. Such a place would provide them with basic food and shelter until they died. Or they could go out on the streets with a beggar's bowl and ask strangers for money. Since Helen's parents were not poor, she did not have to do either of these things. But her parents knew that they would have to do something to help her. One day, when she was six years old, Helen became frustrated that her mother was spending so much time with the new baby. Unable to express her anger, Helen tipped over the baby's crib, nearly injuring the baby. Her parents were horrified and decided to take the last chance open to them. They would try to find someone to teach Helen to communicate. A new school in Boston claimed to be able to teach children like Helen. The Kellers wrote a letter to the school in Boston asking for help. In March 1887, a teacher, twenty year old Anne Sullivan arrived at the Keller's home in Tuscumbia, Alabama. Anne Sullivan herself had had a very difficult life. Her mother had died when she was eight. Two years later, their father had abandoned Anne and her little brother Jimmy. Anne was nearly blind and her brother had a diseased hip. No one wanted the two handicapped children, so they were sent to a charitable institution. Jimmy died there. At age 14, Anne, who was not quite blind, was sent to the school for the blind in Boston. Since she had not had any schooling before, she had to start in Grade One. Then she had an operation that gave her back some of her eyesight. Since Anne knew what it was like to be blind, she was a sympathetic teacher. Before Anne could teach Helen anything, she had to get her attention. Because Helen was so hard to communicate with, she was often left alone to do as she pleased. A few days after she arrived, Anne insisted that Helen learn to sit down at the table and eat breakfast properly. Anne told the Kellers to leave, and she spent all morning in the breakfast room with Helen. Finally, after a difficult struggle she got the little girl to sit at the table and use a knife and fork. Since the Keller family did not like to be strict with Helen, Anne decided that she needed to be alone with her for a while. There was a little cottage away from the big house. The teacher and pupil moved there for some weeks. It was here that Anne taught Helen the manual alphabet. This was a system of sign language. But since Helen couldn't see, Anne had to make the signs in her hands so that she could feel them. For a long time, Helen had no idea what the words she was learning meant. She learned words like box and cat, but hadn't learned that they referred to those objects. One day, Anne dragged Helen to a water pump and made the signs for water while she pumped water over Helen's hands. Helen at last made the connection between the signs and the thing. Water was that cool, wet liquid stuff. Once Helen realized that the manual alphabet could be used to name things, she ran around naming everything. Before too long, she began to make sentences using the manual alphabet. She also learned to read and write using the Square Hand Alphabet which was made up of raised square letters. Before long, she was also using Braille and beginning to read books. Helen eventually learned to speak a little, although this was hard for her because she couldn't hear herself. She went on to school and then to Radcliffe College. She wrote articles and books, gave lectures, and worked tirelessly to help the blind. The little girl who couldn't communicate with anyone became, in time, a wonderful communicator.
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần và hệ thống sẽ ghi nhớ thiết bị này, nhưng nếu đã đăng xuất thì lần truy cập tới quý vị phải đăng nhập trở lại. Quý vị vẫn có thể tiếp tục sử dụng trang này, nhưng hệ thống sẽ nhận biết quý vị như khách vãng lai.
Quý vị đang truy cập từ IP 18.220.2.10 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này. Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập
Thành viên đang online: Viên Hiếu Thành Huệ Lộc 1959 Bữu Phước Chúc Huy Minh Pháp Tự minh hung thich Diệu Âm Phúc Thành Phan Huy Triều Phạm Thiên Trương Quang Quý Johny Dinhvinh1964 Pascal Bui Vạn Phúc Giác Quý Trần Thị Huyền Chanhniem Forever NGUYỄN TRỌNG TÀI KỲ Dương Ngọc Cường Mr. Device Tri Huynh Thích Nguyên Mạnh Thích Quảng Ba T TH Tam Thien Tam Nguyễn Sĩ Long caokiem hoangquycong Lãn Tử Ton That Nguyen ngtieudao Lê Quốc Việt Du Miên Quang-Tu Vu phamthanh210 An Khang 63 zeus7777 Trương Ngọc Trân Diệu Tiến ... ...
Việt Nam (169 lượt xem) - Senegal (13 lượt xem) - Hoa Kỳ (12 lượt xem) - Saudi Arabia (2 lượt xem) - ... ...
Thành viên đăng nhập / Ghi danh thành viên mới
Gửi thông tin về Ban Điều Hành
Đăng xuất khỏi trang web Liên Phật Hội
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần và hệ thống sẽ ghi nhớ thiết bị này, nhưng nếu đã đăng xuất thì lần truy cập tới quý vị phải đăng nhập trở lại. Quý vị vẫn có thể tiếp tục sử dụng trang này, nhưng hệ thống sẽ nhận biết quý vị như khách vãng lai.