Ý dẫn đầu các pháp, ý làm chủ, ý tạo; nếu với ý ô nhiễm, nói lên hay hành động, khổ não bước theo sau, như xe, chân vật kéo.Kinh Pháp Cú (Kệ số 1)
Con tôi, tài sản tôi; người ngu sinh ưu não. Tự ta ta không có, con đâu tài sản đâu?Kinh Pháp Cú (Kệ số 62)
Lửa nào sánh lửa tham? Ác nào bằng sân hận? Khổ nào sánh khổ uẩn? Lạc nào bằng tịnh lạc?Kinh Pháp Cú (Kệ số 202)
Không nên nhìn lỗi người, người làm hay không làm.Nên nhìn tự chính mình, có làm hay không làm.Kinh Pháp cú (Kệ số 50)
Cái hại của sự nóng giận là phá hoại các pháp lành, làm mất danh tiếng tốt, khiến cho đời này và đời sau chẳng ai muốn gặp gỡ mình.Kinh Lời dạy cuối cùng
Người ngu nghĩ mình ngu, nhờ vậy thành có trí. Người ngu tưởng có trí, thật xứng gọi chí ngu.Kinh Pháp cú (Kệ số 63)
Chớ khinh tội nhỏ, cho rằng không hại;
giọt nước tuy nhỏ, dần đầy hồ to!
(Do not belittle any small evil and say that no ill comes about therefrom. Small is a drop of water, yet it fills a big vessel.)Kinh Đại Bát Niết-bàn
Khó thay được làm người, khó thay được sống còn. Khó thay nghe diệu pháp, khó thay Phật ra đời!Kinh Pháp Cú (Kệ số 182)
Người ta thuận theo sự mong ước tầm thường, cầu lấy danh tiếng. Khi được danh tiếng thì thân không còn nữa.Kinh Bốn mươi hai chương
Người ta vì ái dục sinh ra lo nghĩ; vì lo nghĩ sinh ra sợ sệt. Nếu lìa khỏi ái dục thì còn chi phải lo, còn chi phải sợ?Kinh Bốn mươi hai chương
Nhằm tạo điều kiện để tất cả độc giả đều có thể tham gia soát lỗi chính tả trong các bản kinh Việt dịch, chúng tôi cho hiển thị các bản Việt dịch này dù vẫn còn nhiều lỗi. Kính mong quý độc giả cùng tham gia soát lỗi bằng cách gửi email thông báo những chỗ có lỗi cho chúng tôi qua địa chỉ admin@rongmotamhon.net
Font chữ:
Quyển thứ chín
PHẨM THẦN THÔNG (tiếp theo)
Sao gọi là hổ thẹn ? Ðó là thường xấu hổ với người khác và thẹn thùng đối với tự thân; đối với trong tất cả bất thiện pháp thường thực hành sự hổ thẹn, thành tựu sự hổ thẹn thì xa lìa bất thiện, nghĩ đến việc mong cầu việc thiện, thân gánh gáng nặng, chủng tánh thanh tịnh không bị khuyết phạm.
Khi ấy Tỳ kheo Thiện Quán Tác Vương đã nghe lời Phật dạy, trụ nơi hổ thẹn để diệt trừ tất cả pháp bất thiện, cần cầu siêng năng, cùng với ý muốn, một lòng hướng đến sự trụ các pháp thiện. Lại khiến cho đầy đủ, tư duy rộng rãi, không để cho quên mất, chuyên lòng nhiếp tâm, trụ nơi chánh quán, thâm nhập pháp giới.
Như vậy, khi Tỳ kheo quán về pháp giới, không thấy một pháp tăng, không thấy một pháp giảm. Khi đã quán pháp không tăng không giảm rồi, vị ấy nên nghĩ như vầy : “ Thấy tất cả pháp không có đến và đi “. Vị ấy nên gũi như vầy : “ Thấy tất cả pháp không có được và mất “. Vị ấy nên nghĩ như vầy : “ Thấy tất cả pháp không có sanh diệt “. Vị ấy nên nghĩ như vầy :” Thấy tất cả pháp không có sai biệt “. Vị ấy nên nghĩ như vầy : “ Thấy tất cả pháp không có sai khác “. Vị ấy nên nghĩ như vầy :" Thấy tất cả pháp do nhân duyên sanh “. Vị ấy nên nghĩ như vầy :" Thấy tất cả pháp giống như mộng tưởng “. Vị ấy nên nghĩ như vầy :" Thấy tất cả pháp giống như bóng nắng “. Vị ấy nên nghĩ như vầy :" Thấy tất cả pháp như ảnh trong gương “. Vị ấy nên nghĩ như vầy : " Thấy tất cả pháp như bóng hình “.Vị ấy nên nghĩ như vầy :" Thấy tất cả pháp giống như tiếng vang “. Vị ấy nên nghĩ như vầy :" Thấy tất cả pháp như huyễn hóa “. Vị ấy nên nghĩ như vầy :" Thấy tất cả pháp không có hơn kém “. Vị ấy nên nghĩ như vầy :" Thấy tất cả pháp vốn không có ưu liệt “. Vị ấy nên nghĩ như vầy :" Thấy tất cả pháp không thể thành tựu “. Vị ấy nên nghĩ như vầy :" Thấy tất cả pháp bổn lai không sanh “. Vị ấy nên nghĩ như vầy :" Thấy tất cả pháp không có chỗ sanh ra “. Vị ấy nên nghĩ như vầy :" Quán tất cả phápthảy đều bình đẳng “.
Này Bất Không Kiến ! vị ấy có thể quán như vậy, cũng liền có thể tu hành như vậy, không lâu liền có thể được Tam muội này.
Này Bất Không Kiến ! Khi Tỳ kheo Thiện Quán Tác Vương được tam muội này rồi, liền có thể thành tựu biện tài vô ngại, nói nghĩa các pháp không bao giờ cùng tận.
Lai nữa, Tỳ kheo Thiện Quán Tác Vương ấy ngay khi đó trải qua sáu mươi ức trăm ngàn na do tha kiếp, sau đó mới chứng đắc A nậu đa la tam miệu tam Bồ đề.
Này Bất Không Kiến ! Nên biết lúc ấy vua Thiện Quán Tác bỏ bốn thiên hạ, các thú vui ngũ dục, cùng với tám vạn bốn ngàn ức na do tha thần dân, đại chúng ở chỗ Phật Thế tôn Ương Kỳ, đồng thời xuất gia, cạo bỏ râu tóc, siêng năng tu đạo. Ngươi chớ bảo đó là ai khác, ngươi cũng không nên nghĩ gì khác. Vì sao vậy? Này Bất Không Kiến ! nên biết Tỳ kheo Thiện Quán Tác Vương lúc đó nay là đức Như Lai Liên Hoa Thượng vậy.
Lại nữa, Vua Thiện Quán Tác lúc ấy bỏ bốn thiên hạ, tất cả thú vui, cùng với tám mươi bốn ngàn ức na do tha nhân dân đại chúng ở chỗ Phật Ương Kỳ xuất gia tu đạo, trụ hạnh tàm quý, chánh quán các pháp, một lòng tư duy, chẳng bao lâu liền chứng Tam muội này vậy.
Lai nữa, Này Bất Không Kiến ! Do nhân duyên ấy, nay ta ân cần, trịnh trọng vì ngươi tuyên nói pháp môn Tam muội này, nó tạo ra công đức sâu xa, không thể nghĩ bàn được. Nên biết, nếu không có pháp ấy, không ai có thể rộng trồng thiện căn thù thắng vi diệu như vậy. Các chúng sanh được lắng nghe, có thể đọc tụng, thọ trì tu hành cho đến vì người giải nói nghĩa lý.
Lại nữa, Này Bất Không Kiến ! Nếu có các thiện nam tử, thiện nữ nhơn, tai có thể nghe Tam muội này, nên biết, các thiện nam tử, thiện nử nhơn ấy quyết không phải là người phước mỏng, trồng ít thiện căn. Họ cũng không phải trồng các thiện căn nơi một đức Như Lai, cũng không phải trồng các thiện căn nơi hai, ba, bốn, năm đức Như Lai. Cũng không phải đối với mười, hai mươi, ba mươi, bốn mươi, năm mươi, cho đến cũng không phải trồng các thiện căn nơi một trăm các đức Như Lai. Cũng không phải trồng các thiện căn đối với hai trăm, ba trăm, cho đến một ngàn vạn ức các đức Như Lai. Như vậy cho đến chẳng phải đối với vô lượng ức trăm ngàn na do tha, cho đến cũng chẳng phải đối với vô lượng A tăng kỳ, và vượt hơn vô lượng A tăng kỳ các đức Như Lai, trồng các căn lành, dày tập công đức mà được nghe một phần nhỏ tên của Tam muội vương báu này. Huống chi là người có thể biên chép, xem đọc, tán tụng, thọ trì, suy nghĩ ý nghĩa, như pháp tu hành, vì mọi người phân biệt giải thích.
Lại nữa, Này Bất Không Kiến ! nếu các thiện nam tử, thiện nữ nhơn ấy chỉ có thể nghe pháp môn niệm Phật Tam muội của Bồ tát này, nên biết thiện nam tử, thiện nữ nhơn ấy không phải là người bạc phước, trồng ít căn lành. Nên biết, các thiện nam tử, thiện nữ nhơn ấy chính là những người có đầy đủ Bồ tát thừa vậy. Vì sao ? Này Bất Không Kiến ! nếu người nào được nghe Tam muội vương này, nên biết người ấy nương theo thứ lớp tự nhiên chứng thành A nậu đa la tam miệu tam Bồ đề, tận trừ tất cà các lậu.
Bấy giờ Bồ tát Bất Không Kiến bạch đức Phật :
- Bạch đại đức Thế tôn, những người đã an trụ hạnh A nậu đa la tam miệu tam Bồ đề. Bạch đức Thế tôn, họ sẽ chứng Tam muội vương này chăng ?
Ðức Phật trả lời:
- Này Bất Không Kiến ! Như vậy, như vậy họ cũng sẽ chứng Tam muội vương này. Lại nữa, Này Bất Không Kiến, thí như có loại thuốc tên là Chơn chánh. Nếu lấy thứ thuốc ấy thoa lên trên trống quân đội, trong lúc chiến đấu, dùng dùi đánh trống, giả sừ trong trận có người bị tên độc, dao nhọn làm cho bị thương, nhờ sức mạnh của thuốc nên làm cho họ được bình phục, an, ổn, không có tai hoạn.
Ðúng vậy, này Bất Không Kiến ! Nếu có thiện nam tử, thiện nử nhơn chỉ hay dùng lỗ tai để nghe một phần nhỏ tên gọi Tam muội vương này, những người ấy nhờ danh tiếng oai thần của Tam muội đều sẽ được thành tựu A Nậu đa la tam miệu tam Bồ đề, chỉ trừ người lậu tận thân chứng.
Lại nữa, Này Bất Không Kiến ! Thí như núi chúa Tu-Di, do bốn báu tạo thành. Nếu có chúng sanh nào đến núi ấy, liền có màu như núi. Vì sao vậy? Vì oai quang của núi ấy làm cho tất cả đều đồng một màu.
Như vậy, Này Bất Không Kiến ! Nếu thiện nam từ, thiện nữ nhân ấy, lỗ tai mới tạm thời nghe danh hiệu Tam muội báu này, họ liền nhờ sức mạnh oai đức danh tiếng của tam muội nên tự nhiên mau thành A Nậu đa la tam miệu tam Bồ đề, chỉ trừ cách Phú-già-la (Bổ Ðặc Già La) chánh vị lậu tận. Vì sao vậy ? Vì tam muội này có công năng thù thắng bất tư nghị.
Lại nữa, Này Bất Không Kiến ! Thí như tất cả sông lớn, ao hồ và các dòng nước đều chảy vào biển cả, đồng một vị mặn, vì do đức lực rộng lớn của biển cả vậy.
Như vậy, Này Bất Không Kiến ! Các thiện nam tử, thiện nữ nhơn ấy chỉ có thể dùng tai nghe tên Tam muội này cho dù họ không đọc, không tụng, không thọ, không trì, không tu, không tập, không chuyển trao kẻ khác, không nói cho kẻ khác, cũng lại không thể giải thích, phân biệt rộng rãi, nhưng các thiện nam tử, thiện nửa nhơn ấy đều sẽ tuần tự thành tựu A Nậu đa la tam miệu tam Bồ đề . Vì sao vậy ? Vì danh tiếng thù thắng, sức mạnh oai đức của Tam muội này vậy.
Lai nữa, Này Bất Không Kiến! Nếu có các thiện nam tử, thiện nữ nhơn khi nói lời thành thật, khi khéo nói, chỉ hay nói lời thành thật và khéo nói pháp môn của chư Phật, chắc chắn sẽ được khai thị, hưng khởi hay làm lợi ích rộng lớn các thế gian, đó gọi là nói lời thành thật, đó gọi là khéo nói.
Này Bất Không Kiến ! Nếu thiện nam tử, thiện nữ nhơn nào hay được chánh ngôn và thiện thuyết, nhất định vị ấy sẽ được vô lượng vô biên vượt qua a tăng kỳ đại công đức tụ, bất khả tư nghị, huống chi công đức tụ do kẻ ấy có thể khéo nói pháp môn niệm Phật tam muội của Bồ Tát này.
Này Bất Không Kiến ! giả sử vô lượng vô biên hằng hà sa Bồ tát ma ha tát, lại trải qua vô lượng vô biên hằng hà sa số kiếp tu hành bố thí, không bao giờ ngừng. Ta có thể nói rằng: Công đức mà cácvị ấy đạt được là bất khả tư nghị. Nay ta lại vì ngươi phân biệt rộng rãi. Nếu lại có một Bồ tát ma ha tát hay nghe, thọ trì pháp môn niệm Phật Tam muội này, hoặc đọc tụng, hoặc thọ trì, hoặc tu hành một phần nhỏ, hoặc luận thuyết một phần nhỏ, công đức đạt được so với công đức bố thí ở trước không thể thí dụ, không thể đo lường, không thể tính toán, không thể toán số, không thể tuyên thuyết được. Huống chi vị ấy có thể nghe rồi thọ trì, tu hành, diễn thuyết đẩy đủ thì công đực ấy có so lường được sao?
Bấy giờ đức Thế tôn vì làm sáng lại nghĩa này nên nói kệ tụng :
- Ta nhớ xưa kia vô lượng kiếp
Có Phật Thế tôn Ương Kỳ La
Tất cả thế gian đều quy y
Ðầy lòng đại bi nói diệu pháp
Những điều Ngài thấy đều biết hết
Quá khứ, vị lai thảy rõ ràng
Cũng hay thông đạt việc hiện tại
Thấy bình đẳng những điều nhiệm mầu
Trí huệ chư Phật khó nghĩ nghì
Xót thương chúng sanh nên mới thuyết
Chúng sanh ngu si, khổ bức bách
Thấy chúng sanh khổ, khỡi lòng thương
Khi ấy Như Lai có như vầy
Chín mươi chín ức chúng Thanh văn
Ðều được tự tại, hết tái sanh
Cùng nhau vây quanh vua chánh pháp
Ðông Bắc thành ấy có khu rừng
Ðầy đủ trang nghiêm tên Vô Úy
Ðại Tiên Như Lai sống ở đó
Gồm cả ức vị A la hán
Vua Chuyển luân Thiện Quán Tác
Chuẩn bị xe báu tự ra thành
Vô lượng chúng thần dân vây quanh
Tất cả chúng sanh đều ưa mến
Vua thấy Thế tôn tâm vắng lặng
Thân miệng thanh tịnh, căn đều phục
Ðầy đủ các oai nghi thắng diệu
Vua Thiện Quán càng thêm cung kính
Vua liền đi đến chỗ đức Phật
Ðầu mặt đảnh lễ chân Thế tôn
Cung thỉnh đức Phật thọ cúng dường
Thế tôn chấp nhận nên im lặng
Vua thấy Như Lai đã chấp thuận
Liền bảo các dân chúng trong thành
Soạn đủ vật cúng dường vi diệu
“ Ta muốn dâng cúng Phật Ương Kỳ “
Mọi vật đầy đủ, vua đến mời:
“ Mong Phật thương xót, nay đúng thời
Ðại sư Thế tôn và thánh tăng
Nay nhận con bữa cơm đạm bạc “.
Như Lai Ương Kỳ đến phó hội
Biển công đức lớn, thần thông rộng
Làm vô lượng ngàn ức ánh sáng
Chiếu khắp mười phương các cõi Phật
Mỗi luồng ánh sáng biến vô lượng
Trăm ngàn ức số bông sen lớn
Vi diệu, tươi sáng người ưa thích
Ðể sanh các thiện căn chúng sanh.
Này Bất Không Kiến, biết các hoa
Ðều hóa hình tượng các Như Lai
Nhớ nghĩ hiện tiền người chiêm ngưỡng
Mười phương đồng thuyết pháp như vầy :
Các hành vô thường cũng thật khổ
Lại nói vô ngã, rất yếu kém
Kết cuộc phá hoại, không kiên cố
Ai bảo người trí sanh tham trước
Các hành thiêu đốt như lửa dữ
Nung nấu, hẩy hừng khó chịu nổi.
Thế tôn Ương Kỳ thuyết như vậy
Phật vì chúng sanh sanh nhàm chán
Chư thiên thấy đại thần thông này
Trăm ngàn âm nhạc cùng lúc tấu
Hương hoa tự nhiên lại rơi xuống
Lạ thay, hy hữu khó nghĩ nghì
Ðức vua thấy thần biến của Phật
Bày vật cúng dường không kể xiết
Bậc tứ thiên hạ tôn trọng này
Vứt bỏ ngũ dục như cỡi dép
Trước Phật cạo tóc, mặc cà sa
Liền đó thưa hỏi định vi diệu
Thường trụ những pháp thù thắng gì
Trượng phu hay nhập cửa Tam muội?
Thế Tôn Ương Kỳ nói như vầy :
Trụ vào hai pháp khéo tư duy
Sẽ tự chứng thiền vi diệu này
Ðược bất tư nghị, vui tối thượng
Vua nhờ đức Phật nói lời thật
Hết sức hoan hỷ tập định này
Thường nhớ Bồ đề cũng như Phật
Liền nhận tôn hiệu Thượng Liên Hoa
Ai hay tín thọ lời Như Lai
Ðối với kinh điển không còn nghi
Vào cảnh giới Phật, pháp môn sâu
Tự nhiên nhập được Tam muội này
Nếu nghe thật tế, không nghi sợ
Với pháp cũng không tưởng ngã nhân
Siêng nhớ Xa Ma Tha, Tỳ Bà Xá
Nghĩ sâu, biết thiền cao như vậy
Trụ nơi tàm quý và cung kính
Thường nên tu tập các chánh cần
Biết ác rồi, sanh tâm hổ thẹn
Chứng Tam muội vương đâu có lâu
Hằng quán các pháp không thấy tăng
Cũng tự không thấy các pháp diệt
Thấy tất cả pháp như hư không
Bậc trí Bồ tát thông đạt vậy
Các pháp chẳng hưng cũng chẳng tán
Bổn tánh thanh tịnh thường vắng lặng
Biết tất cả pháp như giấc mộng
Người thấy như vậy đạt Tam muội
Với họ không khởi tướng sai biệt
Vốn không thấy diệt cũng không sanh
Giống như bóng nắng và gương ảnh
Hay thấy như vậy được Tam muội
Pháp tướng bình đẳng, không cao thấp
Cũng không còn, mất và giỏi, kém
Giống như tiếng, bóng và huyễn hóa
Người thấy như vậy chứng Tam muội
Các pháp vắng lặng không hơn kém
Không thấy ngoại tướng và nội tâm
Không có thành tựu lại vô danh
Người thấy như vậy chứng Tam muội
Tỳ kheo chuyên tâm quán như vậy
Ðầu, giữa, cuối đêm thường tư duy
Lãnh thọ lời dạy nơi đức Phật
Không lâu sẽ chứng Tam muội này
Khi sắp chứng được Tam muội này
Ðối với Bồ đề không khuyết giảm
Cũng thấy mười phương tất cả Phật
Công đức cúng dường đại chúng sanh
Hơn cả sáu mươi ức trăm ngàn
Na do tha kiếp tu các hạnh
Thừa sự vô lượng các đức Phật
Sau đó mới chứng đại Bồ đề
Này Bất Không Kiến, nay nên biết
Nhà vua lúc ấy là ai vậy ?
Người trí không nên thấy ai khác
Phật Liên Hoa Thượng chính Thiện Quán.
Nay ta dạy bảo cho các ngươi
Tất cả thế gian, chư thiên, nhân
Muốn biết cùng tận nguồn Phật pháp
Nên nhớ sớm tịnh Tam muội này
Sẽ được đại tập các công đức
Không thể tính số, khó so lường
Muốn được niềm vui bất tư nghị
Trước phải tịnh tu Tam muội này
Nếu muốn thấy hết tất cả Phật
Hiện tại, vị lai và mười phương
Hoặc lại cầu chuyển diệu pháp luân
Trước cũng tu tập Tam muội này
Nếu muốn tròn đầy các tướng tốt
Ðầy đủ vẻ đẹp thật trang nghiêm
Và cầu chuyển sanh nhà thanh tịnh
Trước phải thọ trì Tam muội này
Này Bất Không Kiến, các chúng sanh
Muốn xa lìa gấp các ác đạo
Nếu muốn biết rõ lúc hạ sanh
Phải thường tán tụng Tam muội này
Họ đâu cúng dường một đức Phật
Cũnng đâu hai, ba và bốn, năm
Cho đến số ức na do tha
Mới đươcï nghe Tam muội quý này
Họ cúng chư Phật số hằng sa
Ðể chứng Vô thượng đại Bồ đề
Những điều mong muốn đều đạt được
Mới được nghe Tam muội quý này
Họ cúng vô lượng trăm đức Phật
Quá khứ đã trồng các thiện căn
Thường sanh tâm hoan hỷ kính trọng
Mới được nghe Tam muội quý này
Họ thờ vô lượng ngàn đức Phật
Thiên trung thắng thiên hay phóng quang
Siêng năng tu tập không mệt mỏi
Rồi mới tán tụng kinh Tam muội
Họ thấy vô lượng ức đức Phật
Vô biên tịnh quang như mặt trời
Tu mãi tất cả các thiện căn
Rồi mới nghe điệu Tam muội
Lại như chiến trường ở thế gian
Trong đó nhiều người bị độc hại
Hoặc họ nghe qua tiếng trống thuốc
Các độc tiêu trừ, được an lạc
Nều ai khi nói Tam muội này
Hoặc họ được nghe định cao này
Oai lực Tam muội chứng Bồ đề
Họ chẳng phải lậu tận, chánh vị
Ðịnh công đức họ bằng Tu Di
Nếu ai khi chứng vô dị tướng
Hoặc họ hay đến chỗ hòn núi
Liền giống sắc núi khó phân biệt
Nếu ai được nghe tiếng Tam muội
Vượt hơn các định như biển cả
Nhờ sức oai đức Tam muội này
Họ chứng Bồ đề không còn nghi
Như các dòng nước đổ vào biển
Sông lớn, sông nhỏ và ao hồ
Ðều đồng một vị, khó phân biệt
Chúng cũng như vậy, vô dị tướng
Nếu ai khi nghe Tam muội này
Liền nhớ tất cả Phật mười phương
Oai lực Tam muội lên chánh giác
Họ đâu thân chứng Phú-già-la (Bổ đặc)
Nều các Bồ tát chỉ bố thí
Trải qua vô biên hằng sa kiếp
Cúng dường mười phương tất cả Phật
Dưới đến các pháp giới các chúng sanh
Như vậy nhiều kiếp hành bố thí
Công đức đạt được tuy nói nhiều
Vẫn không bằng nói Diệu định môn
Khởi một niệm từ cứu tất cả
Khéo nghĩ Tam muội như từ mẫu
Thánh đức rực sáng khó độ lượng
Người trí có hay một lòng cầu
Sẽ mau thành Phật đầy tự tại. 14/- PHẨM NÓI VỀ TU TẬP TAM MUỘI
Bấy giờ Bồ tát ma ha tát Bất Không Kiến bạch đức Phật:
- Bạch Thế tôn, Bồ tát ma ha tát có đầy đủ bao nhiêu pháp mới có thể nhập vào pháp niệm Phật Tam muội này ?
Ðức Phật bảo Bồ tát Bất Không Kiến :
- Này Bất Không Kiến, nếu các Bồ tát ma ha tát có đầy đủ ba pháp liền có thể nhập vào pháp niệm Phật Tam muội này. Những gì là ba ? - Một là đầy đủ thiện căn không tham. Hai là đầy đủ thiện căn không sân, ba là đầy đủ thiện căn không si. Nếu Bồ tát có thể đầy đủ ba thiện căn này liền được thành tựu sáu ba la mật. Song, Bồ tát ma ha tát đó nhờ hay trụ thiện căn không tham ấy mà thường bố thí, đầy đủ thành tựu Ðàn ba la mật, nên lúc sanh ra thường được nhà cửa giàu có, của cải đầy đủ, cần gì cũng có, vĩnh viễn xa lìa bần cùng, có đại oai đức, có đại thế lực. Tâm vị ấy rộng lớn, không có nhỏ nhoi, tự nhiên nhiếp phục được bất thiện căn tham, vì hay đầy đủ các phước đức, nên chúng sanh nhìn thấy không ai không tôn kính. Phàm nói ra điều gì, mọi người đều tin tưởng thực hành, không dùng nhiều sức mà được Tam muội này, mau chóng thành tựu A nậu đa la tam miệu tam Bồ đề.
Lại nữa, vị Bồ tát kia nhờ đối với thiên, nhân, các chúng sanh ở tất cả thế gian mà không có tâm sân hận, bực tức. Nhờ hay đầy đủ thiện căn không sân nên thường trụ Thi ba la mật, Sằn đề Ba la mật, hay đầy đủ sung mãn Nhẫn ba la mật rồi, nên hoặc gặp sự mắng nhiếc, hủy báng, roi đánh, gậy phang, cắt đứt chân tay, hút tủy, đập óc, tất cả các sự khổ thay nhau bức bách, nhưng vị ấy vẫn không tức, không giận, không nhuế, không sân, lúc ấy trừ diệt bất thiện căn sân, khởi tâm đại từ bao trùm tất cả loài chúng sanh, lúc sanh ra không lìa chư Phật Thế tôn, thức hay ngủ thường an ổn, thiên thần che chở, dao gậy không hại được, độc dược không thể trúng, lửa không thể cháy, nước không thể chìm, thường được đầy đủ sự ẩm thực, thuốc thang, y phục, ngọa cụ, các thứ vật dụng. Tát cả thiện nhơn ở thế gian nhìn thấy đều khen là đẹp, không lâu liền có thể chứng Tam muội này, sẽ có thể mau thành A Nậu đa la tam miệu tam Bồ đề .
Lại nữa, vị Bồ tát ấy nhờ hay đầy đủ thiện căn vô si nên mãi mãi tu tập Xa ma tha, Tỳ bà xá na, đầy đủ phương tiện khéo hay đoạn trừ bất thiện căn si, thành tựu trí tuệ, thậm thâm vi diệu, đối với tất cả pháp phân minh rõ ràng, với các môn dị luận không bị chướng ngại. Nếu có người vấn nạn, biện luận, giải thích không nghi ngờ.
Này Bất Không Kiến! Ðó là Bồ tát ma ha tát đầy đủ chứng Tam muội này sẽ có thể mau thành A Nậu đa la tam miệu tam Bồ đề .
Lại nữa, này Bất Không Kiến! Bồ tát ma ha tát lại có ba pháp có thể nhập Tam muội, lại có thể mau thành A Nậu đa la tam miệu tam Bồ đề . Những gì là ba ?
1/ Quán tất cả hành là vô thường, biết như thật.
2/ Quán tất cả hành là khổ, biết như thật
3/ Quán tất cả pháp là vô ngã, biết như thật
Nếu Bồ tát hay quán như vậy, không lâu liền có thể nhập Tam muội này.
Này Bất Không Kiến! Ðó là Bồ tát ma ha tát đầy đủ ba pháp có thể chứng Tam muội, cũng mau thành tựu A Nậu đa la tam miệu tam Bồ đề .
Lại nữa, này Bất Không Kiến! Bồ tát ma ha tát lại có ba pháp có thể nhập Tam muội, cũng có thể mau chứng A Nậu đa la tam miệu tam Bồ đề . Những gì là ba ?
1/ Tu các hạnh cúng dường với đức Như Lai hiện tại, hoặc sau khi đã diệt độ, đúng thời cúng dường Xá lợi các đức Phật, hoặc dùng các thứ hương hoa thượng diệu và dùng các vòng hoa, hương thoa, hương bột, đốt các hương thơm, đốt đèn, phướng, dù, lọng báu, âm nhạc... nếu tự cúng dường hoặc bảo người khác, thường phát thệ nguyện : “ Nguyện cho con lúc sanh, nhờ thiện căn hạnh nguyện cúng dường này, khiến cho con mau được pháp niệm Phật Tam muội, cũng sẽ chứng đắc A Nậu đa la tam miệu tam Bồ đề “.
2/ Ðối với Phật hiện tại hay đã nhập Niết- bàn, tán thán công đức chân thật của Như Lai, hoặc giới, hoặc định, hoặc trí tuệ, hoặc giải thoát, hoặc giải thoát tri kiến, hoặc oai nghi, hoặc thần thông, hoặc biện tài, hoặc không tranh cải, hoặc từ bi, hoặc hỷ xả và các pháp công đức khác của Thế tôn, đều thường tán thán, cũng phát thệ nguyện : “ Nguyện cho con từ nay tán thán chư Phật công đức đã được, phước tu đã được nhóm các thiện căn này, sẽ khiến cho con được niệm Phật Tam muội, lại hay mau thành đạo quả vô thượng “.
Này Bất Không Kiến ! Ðó là Bồ tát ma ha tát thành tựu ba pháp (?) hay nhập Tam muội, cũng hay mau thành A Nậu đa la tam miệu tam Bồ đề .
Lại nữa, này Bất Không Kiến ! Bồ tát ma ha tát lại có ba pháp không lâu sẽ có thể thành tựu Tam muội, cũng sẽ mau chóng chứng A Nậu đa la tam miệu tam Bồ đề . Những gì là ba?
1/ Nếu các Bồ tát ma ha tát, hoặc từ chỗ tất cả chư Phật Thế tôn nghe công đức chơn thật của Tam muội này, hoặc chỉ nghe tên gọi của Tam muội, liền tự suy nghĩ : “ Như chư Phật Như Lai Ứng đẳng chánh giác ở thời quá khứ, bổn hạnh Bồ tát, lúc cầu Bồ đề các ngài đều cầu Tam muội như vậy cho nên nghe đến Tam muội này liền sanh tùy hỷ. Hôm nay con vì đại Bồ đề, cũng phải cần cầu Tam muội như vậy. Nhờ thành tựu đầy đủ lợi ích lớn, cho nên nay con nghe đến danh tự công đức của Tam muội này, hết sức tùy hỷ. Ðó gọi là đầy đủ pháp tùy hỷ thứ nhất.
2/ Như tất cả chư Như Lai Ứng đẳng chánh giác ở thời vị lai vì cầu Bồ đề, lúc hành Bồ tát, tu Tam muội này, vì lợi ích lớn cho nên nay con nghe Tam muội này cũng sanh tâm tùy hỷ. Ðó gọi là pháp tùy hỷ đầy đủ thứ hai.
3/ Như hiện tại có mười phương vô lượng vô biên các đức Như Lai Ứng đẳng chánh giác hiện sống ở đời, đã độ các hữu, đã nhổ sạch căn bản tập khí, đoạn diệt ngôn ngữ, xa lìa giác quán, chứng định sâu xa, đầy đủ đại từ bi, cũng như vào thuở xưa, lúc tu hạnh Bồ tát, nghe được Tam muội này đều sanh tâm tùy hỷ. Nay con đã được nghe Tam muội này sao mình lại không sanh tâm tùy hỷ ? Khi nghĩ như vậy liền sanh tâm hết sức tùy hỷ. Ðó gọi là đầy đủ pháp tùy hỷ thứ ba.
Này Bất Không Kiến ! Ðó là Bồ tát ma ha tát thành tựu đầy đủ ba thứ tùy hỷ, đã đạt được các căn lành và công đức, nguyện cùng chúng sanh đồng chứng Tam muội, cũng mau thành tựu A Nậu đa la tam miệu tam Bồ đề .
Lại nữa, này Bất Không Kiến! Nếu các thiện nam tử, thiện nữ nhơn, khi đối với Tam muội này sanh tâm tùy hỷ, công đức đạt được hết sức to lớn, vô lượng vô biên không thể nói được. Nay ta vì họ dẫn chứng các thí dụ, khai thị một phần nhỏ, khiến họ biết được.
Này Bất Không Kiến ! Như ba ngàn đại thiên thế giới này, trong đó có cát của các sông Hằng, nếu ai lấy cát của các sông Hằng ấy dồn lại một chỗ, sau đó với đống cát vĩ đại ấy, lấy từng hạt cát một tán thành bụi nhỏ, rồi đem một hạt bụi của cát này qua hằng hà sa thế giới, lại còn trải qua vô lượng vô biên a tăng kỳ bất khả tư nghị, không thể đo, không thể lường, hằng hà sa các thế giới, sau đó mới đặt một hạt bụi. Như vậy thứ lớp, tất cả bụi cát cùng khắp thế giới thảy đều rải khắp.
Này Bất Không Kiến ! Ý ngươi thế nào ? Giả sử người thế gian ấy luôn luôn có thể biết được một phần nhỏ về số thế giới ấy chăng?
Bồ tát Bất Không Kiến thưa :
- Không biết, thưa Thế tôn.
Ðức Phật bảo:
- Hãy để việc ấy lại. Giả sử có vị toán sư thông minh, trí tuệ bậc nhất ở thế gian, đem hết trí lực và dùng toán thuật có thể đo lường, có thể quán sát mà có thể biết được con số thế giới chăng?
Bồ tát Bất Không Kiến thưa :
- Không được, thưa Thế tôn.
Ðức Phật bảo:
- Những điều ta thấy hiện nay chỉ có Thượng tọa Xá Lợi Phất và các Bồ tát ma ha tát Bất thối chuyển địa mới có thể hiểu được đôi phần mà thôi.
Ðức Phật dạy:
- Này Bất Không Kiến ! Nếu có thiện nam tử, thiện nữ nhơn chất đầy bảy báu và các vật dụng trên các thế giới đem cung cấp cho tất cả chúng sanh. Này Bất Không Kiến, ý ngươi thế nào? Những người ấy cúng dường, thực hành bố thí như vậy, công đức đạt được có nhiều không?
Bồ tát Bất Không Kiến thưa :
- Rất nhiều, bạch Thế tôn! Thật vô lượng, bạch Thế tôn.
Ðức Phật dạy :
- Này Bất Không Kiến ! Ta lại nói với ngươi, các thiện nam tử, thiện nữ nhân ấy tuy có thể dùng các vật dụng bảy báu tràn đầy trên tất cả thế giới, cúng thí tất cả chúng sanh, công đức tuy lớn nhưng vẫn không bằng các thiện nam tử, thiện nữ nhân ở trước đạt được công đức nhờ nghe tên gọi Tam muội bảo vương này, phát khởi ba thứ tùy hỷ, tâm thệ nguyện hồi hướng A Nậu đa la tam miệu tam Bồ đề. Vì sao vậy ? Này Bất Không Kiến, Vì ba thứ ấy do đa văn sanh ra. Sự đa văn ấy là nhờ chánh thuyết mà khởi. Này Bất Không Kiến, nhờ có chánh thuyết nên hay sanh tất cả thiện căn, chính là Tam muội này vậy.
Những Tam muội gì hay sanh tất cả thiện căn? Ðó là sự niệm Phật Tam muội của Bồ tát này. Vã lại, cái hay sanh tất cả thiện căn cũng tức là chánh thuyết. Sao gọi là chánh thuyết ? Nghĩa là khi chánh thuyết thì khéo nói vậy. Vì nghĩa ấy, công đức đạt được của ba thứ tùy hỷ ấy, so với người mong bố thí cầu phước không thể đo lường, không thể so sánh được.
Lại nữa, này Bất Không Kiến ! Ta nhớ thuở xưa, trải qua vô lượng a tăng kỳ, lại qua vô lượng a tăng kỳ kiếp, bấy giờ có thế giới tên là Ðộng Bất Ðộng. Thế giới ấy có đức Phật hiệu là Như Lai Bảo Sơn Trang Nghiêm, bậc Ứng cúng Ðẳng chánh biến tri, Minh hạnh túc, Thiện thệ, Thế gian giải, Vô thượng sỹ, Ðiều ngự trượng phu, Thiên nhân sư, Phật Thế tôn xuất hiện ở đời, được đại tự tại điều phục tất cả, đầy đủ giải thoát, đã đến bờ kia vĩnh viễn, tối thượng, tối diệu, tối thắng, không ai bằng, hay làm chỗ nương tựa lớn cho chúng sanh, hay làm chỗ che chở lớn cho chúng sanh, hay trị các bệnh phiền não cho chúng sanh, thông đạt ba đời, chẳng có gì mà không hiểu biết, lấy pháp tự chứng thuyết cho chúng sanh. Pháp ngài nói, phần đầu, phần giữa và phần cuối đều thiện, ý nghĩa sâu xa, lời lẽ xảo diệu, thuần nhất không xen tạp, đầy đủ tướng phạm hạnh thanh bạch. Ngài vì các chúng sanh thường thuyết pháp như vậy.
Khi ấy đức Bảo Sơn Như Lai, bậc Ứng đẳng chánh giác, sống trong một thành của nhà vua, thành ấy tên là Phục Oán, cùng với ba mươi ức na do tha trăm ngàn đại chúng Thanh văn đều là bậc hữu học, đang có điều tu tập, đang có điều đoạn trừ, đang có điều chứng đắc, thọ lãnh trời và người ở thế gian cúng dường.
Này Bất Không Kiến ! Bấy giờ đức Như Lai Bảo Sơn từ Tam muội ra, nghĩ như vầy : “ Nay ba mươi ức na do tha trăm ngàn Thanh văn của ta ở đây đều là bậc hữu học, việc cần làm chưa xong, chưa đến bỉ ngạn. Nay ta nên vì họ như pháp mà thuyết, khiến cho tất cả mau được lậu tận.
Này Bất Không Kiến! Bấy giờ đức Phật bảo Sơn Trang Nghiêm rộng hiện việc đại thần thông như vầy : khiến cho ba ngàn đại thiên thế giới thảy đều bốc khói, lửa cháy bừng bừng.
Này Bất Không Kiến! Khi ấy chúng Thanh văn kia thấy đức Như Lai rộng hiện đại thần thông như vậy nên tất cả mọi người đều hoan hỷ vui mừng, giống như Tỳ kheo nhập đệ tứ thiền, thân tâm của chúng Thanh văn khoái lạc cũng giống như vậy.
Lại nữa, này Bất Không Kiến! Bấy giờ đức Phật vào trong đêm yên tịnh, hiển thị việc thần thông như vậy xong, liền bảo chúng Thanh văn rằng :
- Này các Tỳ kheo! Các ngươi hãy nên quán ba ngàn đại thiên thế giới này toàn là khói bốc lên, lại còn lửa dữ đốt cháy bừng bừng.
Này các Tỳ kheo! Tất cả các hành là vô thường cũng như vậy. Này các Tỳ kheo! Tất cả các hành là khổ cũng như vậy.
Này các Tỳ kheo! Tất cả các pháp là vô ngã và ngã sở, không có chắc chắn, hư vọng không thật, có thể bị phá hoại, đều là tướng diệt tận.
Này các Tỳ kheo! Nay ta nói tóm lược về tất cả các hành, cho đến tất cả phải buông xả, chớ đắm trước, hết sức nhàm chán, thì tự nhiên được giải thoát.
Này Bất Không Kiến! Khi ấy ba mươi ức na do tha trăm ngàn chúng Thanh văn ấy nhờ đức Như Lai thuyết pháp như vậy, giáo giới như vậy nên đều được lậu tận, thông đạt các pháp, đối với trong các pháp không bị trở ngại, khéo đứng trong các pháp mà vượt các lưới nghi. Họ đối với bậc giáo sư đã nghe, thọ pháp xong, đối với trong các pháp hoàn toàn không sợ hãi, phát lên tiếng nói lớn rằng:
- Như vậy, thưa Bà Già Bà, như vậy, thưa Thế tôn, các hành là vô thượng. Như vậy, thưa Thế tôn, các hành là khổ. Như vậy, thưa Thế tôn, các pháp là tạm trú. Như vậy, thưa Thế tôn, các pháp bị phá hoại, không thể nương tựa. Như vậy, thưa Thế tôn, các pháp bị đốt cháy giống như cây cỏ và vách đá. Như vậy, thưa Thế tôn, tất cả các hành cho đến có thể buông, có thể xả, có thể chán, có thể thoát.
Này Bất Không Kiến! Bấy giờ đức Như Lai Bảo Sơn trang nghiêm dùng sự thần thông như vậy, dùng sự thuyết pháp như vậy, dùng sự giáo giới như vậy, thị hiện ba thứ, giáo hóa các chúng Thanh văn khiếøn nhập vào ba giải thoát môn là : không, vô tướng, vô nguyện. Lại có ba mươi ức na do tha trăm ngàn các chúng Bồ tát đều sẽ thành A nậu đa la tam miệu tam Bồ Ðề.
Này Bất Không Kiến ! Bấy giờ đức Phật vì ba mươi ức na do tha trăm ngàn các chúng Bồ tát thuyết Tam muội bảo vương này. Hiển thị như vậy xong, ngài lại vì loài trời, loài người ở thế gian làm sự lợi ích, trải qua tám vạn bốn ngàn ức na do tha, trăm ngàn năm chuyển bánh xe chánh pháp xong, sau đó đối với vô dư Niết-bàn, ngài bát Niết-bàn.
Bấy giờ Bồ tát ma ha tát Bất Không Kiến bạch đức Phật :
- Ðức Như Lai Bảo Sơn trang nghiêm hiện tiền giáo hóa được bao nhiêu chúng Bồ tát ? Và sau ngài diệt độ rồi chánh pháp tồn tại được bao lâu ?
Ðức Phật bảo Bồ tát ma ha tát Bất Không Kiến :
- Này Bất Không Kiến! đối với ba ngàn đại thiên thế giới này có bao nhiêu tinh tú thì con số ấy có thể biết được. Nhưng đức Như Lai Bảo Sơn trang nghiêm Ưùng Ðẳng chánh giác thì số lượng ngằn mé ngài độ bao nhiêu khó mà biết được. Song, sau khi đứcNhư Lai ấy Bát Niết-bàn, chánh pháp tồn tại ở thế gian ngót tám mươi ức na do tha trăm ngàn năm. Tượng pháp trụ thế hai mươi ức năm. Sau đó chưa bao lâu, lại có đức Phật ra đời tên là Từ Hạnh Như Lai Ứng đẳng chánh giác, xuất hiện ở đời, thọ mạng vô lượng, thân đức Phật cao đến một do tuần. Khi ấy thân của chúng sanh chỉ cao sáu Câu-lô-xá. Bông sen loại lớn cao mười ba do tuần, loại nhỏ cao sáu do tuần mọc cùng khắp đại địa. Nếu có chúng sanh qua lại, xoay quanh, đi đứng, nằm ngồi đều ở trên hoa sen. Thế giới lúc đó tên là Thanh Liên Hoa, mặt đất mềm mại, giống như lông dê mềm mại, chúng sanh chạm vào như diệu y cõi trời, màu sắc sáng tươi như đá vàng trắng ở cõi trời Ðao Lợi. Các chúng sanh ở đó cảm thọ sự khoái lạc cũng như cung trời Tha Hóa Tự Tại. Các chúng sanh ấy muốn vượt qua biền Ðông chỉ khoản một chớp mắt, một hơi thở là đến bờ bên kia. Qua biển phía Nam, Tây, Bắc cũng nhanh như vậy. Các chúng sanh đó khi cần gì cứ nghĩ đến là có liền.
Song, đức Từ Hạnh Như Lai lúc mới thành đạo, mặt đất rộng lớn đến tận ranh giới bốn biển. Lúc ấy mặt đất rộng rãi, bằng phẳng ngót tám mươi ức na do tha trăm ngàn do tuần. Các chúng Thanh văn rất đông, các A La Hán phần lớn ngày ăn một bữa, chỉ trừ thị giả A-Nan va Kim Cang Mật Tích, A Tư Ða ... Lại có tám mươi na do tha các chúng đại Bồ tát ma ha tát, tất cả đều trụ ở địa vị Bất thối. Các Bồ tát ấy đã thưa hỏi đức Phật về pháp môn diệu định thậm thâm, song đức Thế tôn Từ Hạnh khi vì các Bồ tát khai phát, hiển thị pháp môn sâu xa, đức Thế tôn Từ Hạnh chỉ phát ra một âm thanh, liền nói kệ này :
- Nếu ai phương tiện cầu xuất gia
Phải nên một lòng nghĩ diệu pháp
Chắc chắn phá hoại quân ác ma
Giống như Hương tượng phá nhà cỏ
Ai mong mau thành đại Bồ Ðề
Nên thường thuyết pháp cho thế gian
Nếu muốn thanh tịnh tối thắng địa
Thích Tam muội này sẽ thành công. KINH ÐẠI TẬP ÐẠI PHƯƠNG ÐẲNG
BỒ TÁT NIỆM PHẬT TAM MUỘI
Hết tập chín
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần và hệ thống sẽ ghi nhớ thiết bị này, nhưng nếu đã đăng xuất thì lần truy cập tới quý vị phải đăng nhập trở lại. Quý vị vẫn có thể tiếp tục sử dụng trang này, nhưng hệ thống sẽ nhận biết quý vị như khách vãng lai.
Quý vị đang truy cập từ IP 3.147.86.104 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này. Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập
Thành viên đăng nhập / Ghi danh thành viên mới
Gửi thông tin về Ban Điều Hành
Đăng xuất khỏi trang web Liên Phật Hội
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần và hệ thống sẽ ghi nhớ thiết bị này, nhưng nếu đã đăng xuất thì lần truy cập tới quý vị phải đăng nhập trở lại. Quý vị vẫn có thể tiếp tục sử dụng trang này, nhưng hệ thống sẽ nhận biết quý vị như khách vãng lai.