|
e) Tác giả
và hoàn cảnh sáng tác:
Xuất xứ:
Shin Kokin-shuu
(Tân Cổ Kim Tập), thơ luyến ái,
phần I, bài 996.
Tác giả: Quan
Trung nạp ngôn Kanesuke tức Fujiwara no
Kanesuke (Đằng Nguyên Kiêm Phụ,
877-933), ông cố nội của bà
Murasaki Shikibu (tác giả bài 57 và
cũng là người viết Truyện
Genji, 1008). Kanesuke là nhân vật trung
tâm của làng thơ thế kỷ
thứ 10.
f) Thưởng
ngoạn và phẩm bình:
Đề tài:
Nhiệt tình yêu đương
như dòng nước tuôn ra không
bao giờ cạn mạch.
Chữ mào đầu
(jo-kotoba) trong 3 cầu đầu trình bày
quang cảnh của khúc sông泉川
Izumigawa (Tuyền Xuyên)
mà Izumi có nghĩa là dòng
suối, mạch nước phân đôi
cánh đồng Mika no Hara. Câu thứ
4 và 5 mới nói đến tâm
cảnh tức lòng khao khát tình
yêu của mình. Nó cũng dào
dạt tràn trề liên miên không
dứt như dòng nước. Chữ 泉
izumi (suối,
mạch nước) và chữ 湧くwaku
(nước vọt, trào
lòng) là những engo
(chữ có liên hệ với nhau).
Chữわきてwakite
trong câu thứ hai tuy làm
liên tưởng đến động từ
分けるwakeru
(phân chia) nhưng cũng có
thể đến từ 湧くwaku
(tuôn trào). Nó còn
nắm bắt với chữ 泉Izumi
(suối, cũng là tên
sông) như kỹ thuật engo
cho phép.
Cánh
đồng Mika no Hara (Bình Nguyên) nằm
trong xứ Yamashiro, thời Thiên hoàng
Tenmu, có lúc được xem như
là kinh đô. Con sông chảy qua đó
(Izumigawa) ngày nay gọi là
木津川Kizugawa.Lại
nữa, trong câu thứ ba tên con sông
泉Izumi
này cũng hô ứng với chữ いつ見
Itsumi
(đã gặp bao giờ, khi nào gặp).
Hai câu cuối cùng hơi tối nghĩa
nhưng có thể hiểu tác giả
muốn nói đến mối tình của
mình đối với người chưa
hề gặp hoặc chỉ gặp một
lần ngắn ngủi rồi phải chia tay.
g)
Dư Hứng:
|
Hán dịch:
Bình Nguyên Tuyền
Thủy. 瓶 原 泉 水
Bình nguyên tuyền
thủy bích du du, 瓶 原 泉 水 碧 悠 悠
Bất tuyệt luyến
tình tự thủy lưu. 不 絶 恋 情 似 水 流
Y nhân tự tại hà
thời kiến, 伊 人 似 在 何 時 見
Thâm tình nan vong
nhiễu[1]
tâm đầu. 深 情 難 忘 繞 心 頭
|
|
Anh dịch:
Lo Idsmi ‘s boiling waters flow,
With tumult vast, through Mika’s plain;
My mind doth like confusion know,
A wretched prey to lover’s pain.
(Dickins)
Over Mika's plain,
Gushing forth and flowing free,
Is Izumi's stream.
I know not if we have met:
Why, then, do I long for her?
(Mac Cauley)
|
|
|
|