Người cầu đạo ví như kẻ mặc áo bằng cỏ khô, khi lửa đến gần phải lo tránh. Người học đạo thấy sự tham dục phải lo tránh xa.Kinh Bốn mươi hai chương
Ai dùng các hạnh lành, làm xóa mờ nghiệp ác, chói sáng rực đời này, như trăng thoát mây che.Kinh Pháp cú (Kệ số 173)
Khi ăn uống nên xem như dùng thuốc để trị bệnh, dù ngon dù dở cũng chỉ dùng đúng mức, đưa vào thân thể chỉ để khỏi đói khát mà thôi.Kinh Lời dạy cuối cùng
Nếu chuyên cần tinh tấn thì không có việc chi là khó. Ví như dòng nước nhỏ mà chảy mãi thì cũng làm mòn được hòn đá.Kinh Lời dạy cuối cùng
Ý dẫn đầu các pháp, ý làm chủ, ý tạo; nếu với ý ô nhiễm, nói lên hay hành động, khổ não bước theo sau, như xe, chân vật kéo.Kinh Pháp Cú (Kệ số 1)
Người nhiều lòng tham giống như cầm đuốc đi ngược gió, thế nào cũng bị lửa táp vào tay. Kinh Bốn mươi hai chương
Với kẻ kiên trì thì không có gì là khó, như dòng nước chảy mãi cũng làm mòn tảng đá.Kinh Lời dạy cuối cùng
Nay vui, đời sau vui, làm phước, hai đời vui.Kinh Pháp Cú (Kệ số 16)
Không thể lấy hận thù để diệt trừ thù hận. Kinh Pháp cú
Lấy sự nghe biết nhiều, luyến mến nơi đạo, ắt khó mà hiểu đạo. Bền chí phụng sự theo đạo thì mới hiểu thấu đạo rất sâu rộng.Kinh Bốn mươi hai chương

Trang chủ »» Kinh Nam truyền »» Kinh Trung Bộ (Majjhima Nikāya) »» 58. Kinh Vương Tử Vô Úy »»

Kinh Trung Bộ (Majjhima Nikāya) »» 58. Kinh Vương Tử Vô Úy

Donate

Abhayarājakumāra sutta

Xem đối chiếu:

Dịch giả: Bhikkhu Ñāṇamoli & Bhikkhu Bodhi

Đại Tạng Kinh Việt NamKính mong quý độc giả xem kinh cùng góp sức hoàn thiện bằng cách gửi email về admin@rongmotamhon.net để báo cho chúng tôi biết những chỗ còn có lỗi.

Font chữ:

1. THUS HAVE I HEARD. On one occasion the Blessed One was living at Rājagaha in the Bamboo Grove, the Squirrels’ Sanctuary.

2. Then Prince Abhaya611 went to the Nigaṇṭha Nātaputta, and after paying homage to him, sat down at one side. Thereupon the Nigaṇṭha Nātaputta said to him:

3. “Come, prince, refute the recluse Gotama’s doctrine, and a good report of you will be spread to this effect: ‘Prince Abhaya has refuted the doctrine of the recluse Gotama, who is so powerful and mighty.’”

“But how, venerable sir, shall I refute his doctrine?”

“Come, prince, go to the recluse Gotama and say: ‘Venerable sir, would the Tathāgata utter speech that would be unwelcome and disagreeable to others?’

If the recluse Gotama, on being asked thus, answers: ‘The Tathāgata, prince, would utter speech that would be unwelcome and disagreeable to others,’ then say to him: ‘Then, venerable sir, what is the difference between you and an ordinary person? For an ordinary person also would utter speech that would be unwelcome and disagreeable to others.’

But if the recluse Gotama, on being asked thus, answers: ‘The Tathāgata, prince, would not utter speech [393] that would be unwelcome and disagreeable to others,’ then say to him: ‘Then, venerable sir, why have you declared of Devadatta: “Devadatta is destined for the states of deprivation, Devadatta is destined for hell, Devadatta will remain [in hell] for the aeon, Devadatta is incorrigible”? Devadatta was angry and displeased with that speech of yours.’

When the recluse Gotama is posed this two-horned question by you, he will not be able either to throw it up or to gulp it down. If an iron spike were stuck in a man’s throat, he would not be able either to throw it up or to gulp it down; so too, prince, when the recluse Gotama is posed this two-horned question by you, he will not be able either to throw it up or to gulp it down.”

4. “Yes, venerable sir,” Prince Abhaya replied. Then he rose from his seat, and after paying homage to the Nigaṇṭha Nātaputta, keeping him on his right, he left and went to the Blessed One. After paying homage to the Blessed One, he sat down at one side, looked at the sun, and thought: “It is too late today to refute the Blessed One’s doctrine. I shall refute the Blessed One’s doctrine in my own house tomorrow.” Then he said to the Blessed One:

“Venerable sir, let the Blessed One with three others consent to accept tomorrow’s meal from me.” The Blessed One consented in silence.

5. Then, knowing that the Blessed One had consented, Prince Abhaya rose from his seat, and after paying homage to him, keeping him on his right, he departed.

Then, when the night had ended, it being morning, the Blessed One dressed, and taking his bowl and outer robe, he went to Prince Abhaya’s house and sat down on the seat made ready. Then, with his own hands, Prince Abhaya served and satisfied the Blessed One with various kinds of good food. When the Blessed One had eaten and had withdrawn his hand from the bowl, Prince Abhaya took a low seat, sat down at one side, and said to the Blessed One:

6. “Venerable sir, would a Tathāgata utter such speech as would be unwelcome and disagreeable to others?”

“There is no one-sided answer to that, prince.”

“Then, venerable sir, the Nigaṇṭhas have lost in this.”

“Why do you say this, prince: [394] ‘Then, venerable sir, the Nigaṇṭhas have lost in this’?”612

Prince Abhaya then reported to the Blessed One his entire conversation with the Nigaṇṭha Nātaputta.













7. Now on that occasion a young tender infant was lying prone on Prince Abhaya’s lap. Then the Blessed One said to Prince Abhaya: [395] “What do you think, prince? If, while you or your nurse were not attending to him, this child were to put a stick or a pebble in his mouth, what would you do to him?”

“Venerable sir, I would take it out. If I could not take it out at once, I would take his head in my left hand, and crooking a finger of my right hand, I would take it out even if it meant drawing blood. Why is that? Because I have compassion for the child.”

8. “So too, prince, such speech as the Tathāgata knows to be untrue, incorrect, and unbeneficial, and which is also unwelcome and disagreeable to others: such speech the Tathāgata does not utter.

Such speech as the Tathāgata knows to be true and correct but unbeneficial, and which is also unwelcome and disagreeable to others: such speech the Tathāgata does not utter.

Such speech as the Tathāgata knows to be true, correct, and beneficial, but which is unwelcome and disagreeable to others: the Tathāgata knows the time to use such speech.613

Such speech as the Tathāgata knows to be untrue, incorrect, and unbeneficial, but which is welcome and agreeable to others: such speech the Tathāgata does not utter.

Such speech as the Tathāgata knows to be true and correct but unbeneficial, and which is welcome and agreeable to others: such speech the Tathāgata does not utter.

Such speech as the Tathāgata knows to be true, correct, and beneficial, and which is welcome and agreeable to others: the Tathāgata knows the time to use such speech.

Why is that? Because the Tathāgata has compassion for beings.”

9. “Venerable sir, when learned nobles, learned brahmins, learned householders, and learned recluses, after formulating a question, then go to the Blessed One and pose it, has there already been in the Blessed One’s mind the thought: ‘If they come to me and ask me thus, I shall answer thus’? Or does that answer occur to the Tathāgata on the spot?”

10. “As to that, prince, I shall ask you a question in return. Answer it as you choose. What do you think, prince? Are you skilled in the parts of a chariot?”

“Yes, venerable sir, I am.”

“What do you think, prince? When people come to you and ask: ‘What is the name of this part of the chariot?’ has there already been in your mind the thought: [396] ‘If they come to me and ask me thus, I shall answer them thus’? Or does that answer occur to you on the spot?”

“Venerable sir, I am well known as a charioteer skilled in the parts of a chariot. All the parts of a chariot are well known to me. That answer would occur to me on the spot.”

11. “So too, prince, when learned nobles, learned brahmins, learned householders, and learned recluses, after formulating a question, then come to the Tathāgata and pose it, the answer occurs to the Tathāgata on the spot. Why is that? That element of things has been fully penetrated by the Tathāgata, through the full penetration of which the answer occurs to the Tathāgata on the spot.”614

12. When this was said, Prince Abhaya said:

“Magnificent, venerable sir! Magnificent, venerable sir! The Blessed One has made the Dhamma clear in many ways…

From today let the Blessed One remember me as a lay follower who has gone to him for refuge for life.”


Hết phần 58. Kinh Vương Tử Vô Úy (Abhayarājakumāra sutta)

(Lên đầu trang)


Tập 2 có tổng cộng 50 phần.
Xem phần trước           ||||           Xem phần tiếp theo


Tải về dạng file RTF
_______________

MUA THỈNH KINH SÁCH PHẬT HỌC

DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH




Chuyện Vãng Sanh - Tập 3


Bát-nhã Tâm kinh Khảo luận


Học đạo trong đời


Chuyển họa thành phúc

Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.

XEM TRANG GIỚI THIỆU.



Donate


Quý vị đang truy cập từ IP 3.144.41.200 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.

Ghi danh hoặc đăng nhập

Thành viên đang online:
Rộng Mở Tâm Hồn Viên Hiếu Thành Rộng Mở Tâm Hồn Huệ Lộc 1959 Rộng Mở Tâm Hồn Bữu Phước Rộng Mở Tâm Hồn Chúc Huy Rộng Mở Tâm Hồn Minh Pháp Tự Rộng Mở Tâm Hồn minh hung thich Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Âm Phúc Thành Rộng Mở Tâm Hồn Phan Huy Triều Rộng Mở Tâm Hồn Phạm Thiên Rộng Mở Tâm Hồn Trương Quang Quý Rộng Mở Tâm Hồn Johny Rộng Mở Tâm Hồn Dinhvinh1964 Rộng Mở Tâm Hồn Pascal Bui Rộng Mở Tâm Hồn Vạn Phúc Rộng Mở Tâm Hồn Giác Quý Rộng Mở Tâm Hồn Trần Thị Huyền Rộng Mở Tâm Hồn Chanhniem Forever Rộng Mở Tâm Hồn NGUYỄN TRỌNG TÀI Rộng Mở Tâm Hồn KỲ Rộng Mở Tâm Hồn Dương Ngọc Cường Rộng Mở Tâm Hồn Mr. Device Rộng Mở Tâm Hồn Tri Huynh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Nguyên Mạnh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Quảng Ba Rộng Mở Tâm Hồn T TH Rộng Mở Tâm Hồn Tam Thien Tam Rộng Mở Tâm Hồn Nguyễn Sĩ Long Rộng Mở Tâm Hồn caokiem Rộng Mở Tâm Hồn hoangquycong Rộng Mở Tâm Hồn Lãn Tử Rộng Mở Tâm Hồn Ton That Nguyen Rộng Mở Tâm Hồn ngtieudao Rộng Mở Tâm Hồn Lê Quốc Việt Rộng Mở Tâm Hồn Du Miên Rộng Mở Tâm Hồn Quang-Tu Vu Rộng Mở Tâm Hồn phamthanh210 Rộng Mở Tâm Hồn An Khang 63 Rộng Mở Tâm Hồn zeus7777 Rộng Mở Tâm Hồn Trương Ngọc Trân Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Tiến ... ...

Việt Nam (249 lượt xem) - Hoa Kỳ (16 lượt xem) - Senegal (13 lượt xem) - Saudi Arabia (3 lượt xem) - Đức quốc (3 lượt xem) - Nga (1 lượt xem) - Hungary (1 lượt xem) - ... ...