Ai bác bỏ đời sau, không ác nào không làm.Kinh Pháp cú (Kệ số 176)
Người ta thuận theo sự mong ước tầm thường, cầu lấy danh tiếng. Khi được danh tiếng thì thân không còn nữa.Kinh Bốn mươi hai chương
Dầu giữa bãi chiến trường, thắng ngàn ngàn quân địch, không bằng tự thắng mình, thật chiến thắng tối thượng.Kinh Pháp cú (Kệ số 103)
Ta như thầy thuốc, biết bệnh cho thuốc. Người bệnh chịu uống thuốc ấy hay không, chẳng phải lỗi thầy thuốc. Lại cũng như người khéo chỉ đường, chỉ cho mọi người con đường tốt. Nghe rồi mà chẳng đi theo, thật chẳng phải lỗi người chỉ đường.Kinh Lời dạy cuối cùng
Của cải và sắc dục đến mà người chẳng chịu buông bỏ, cũng tỷ như lưỡi dao có dính chút mật, chẳng đủ thành bữa ăn ngon, trẻ con liếm vào phải chịu cái họa đứt lưỡi.Kinh Bốn mươi hai chương
Người trí dù khoảnh khắc kề cận bậc hiền minh, cũng hiểu ngay lý pháp, như lưỡi nếm vị canh.Kinh Pháp Cú - Kệ số 65
Cỏ làm hại ruộng vườn, tham làm hại người đời. Bố thí người ly tham, do vậy được quả lớn.Kinh Pháp Cú (Kệ số 356)
Tinh cần giữa phóng dật, tỉnh thức giữa quần mê.Người trí như ngựa phi, bỏ sau con ngựa hèn.Kính Pháp Cú (Kệ số 29)
Kẻ không biết đủ, tuy giàu mà nghèo. Người biết đủ, tuy nghèo mà giàu. Kinh Lời dạy cuối cùng
Ví như người mù sờ voi, tuy họ mô tả đúng thật như chỗ sờ biết, nhưng ta thật không thể nhờ đó mà biết rõ hình thể con voi.Kinh Đại Bát Niết-bàn
Kính mong quý độc giả xem kinh cùng góp sức hoàn thiện bằng cách gửi email về admin@rongmotamhon.net để báo cho chúng tôi biết những chỗ còn có lỗi.
Font chữ:
1. THUS HAVE I HEARD. On one occasion the Blessed One was living at Sāvatthī in Jeta’s Grove, Anāthapiṇḍika’s Park. There he addressed the bhikkhus thus: “Bhikkhus.” — “Venerable sir,” they replied. The Blessed One said this:
2. “Bhikkhus, there are four ways of undertaking things. What are the four?
There is a way of undertaking things that is pleasant now and ripens in the future as pain.
There is a way of undertaking things that is painful now and ripens in the future as pain.
There is a way of undertaking things that is painful now and ripens in the future as pleasure.
There is a way of undertaking things that is pleasant now and ripens in the future as pleasure.
3. “What, bhikkhus, is the way of undertaking things that is pleasant now and ripens in the future as pain?
Bhikkhus, there are certain recluses and brahmins whose doctrine and view is this: ‘There is no harm in sensual pleasures.’ They take to gulping down sensual pleasures and divert themselves with women wanderers who wear their hair bound in a topknot. They say thus: ‘What future fear do these good recluses and brahmins see in sensual pleasures when they speak of abandoning sensual pleasures and describe the full understanding of sensual pleasures? Pleasant is the touch of this woman wanderer’s tender soft downy arm!’
Thus they take to gulping down sensual pleasures, and having done so, on the dissolution of the body, after death, they reappear in a state of deprivation, in an unhappy destination, in perdition, even in hell. There they feel painful, racking, piercing feelings. They say thus: ‘This is the future fear those good recluses and brahmins saw in sensual pleasures when they spoke of abandoning sensual pleasures and described the full understanding of sensual pleasures.
For it is by reason of sensual pleasures, [306] owing to sensual pleasures, that we are now feeling painful, racking, piercing feelings.’
4. “Bhikkhus, suppose that in the last month of the hot season a māluva-creeper pod burst open and a māluva-creeper seed fell at the foot of a sāla tree.
Then a deity living in that tree became fearful, perturbed, and frightened; but the deity’s friends and companions, kinsmen and relatives — garden deities, park deities, tree deities, and deities inhabiting medicinal herbs, grass, and forest-monarch trees — gathered together and reassured that deity thus: ‘Have no fear, sir, have no fear.
Perhaps a peacock will swallow the māluva-creeper seed or a wild animal will eat it or a forest fire will burn it or woodsmen will carry it off or white ants will devour it or it may not even be fertile.’
But no peacock swallowed that seed, no wild animal ate it, no forest fire burned it, no woodsmen carried it off, no white ants devoured it, and it was in fact fertile. Then, being moistened by rain from a rain-bearing cloud, the seed in due course sprouted and the māluva creeper’s tender soft downy tendril wound itself around that sāla tree.
Then the deity living in the sāla tree thought: ‘What future fear did my friends and companions, kinsmen and relatives… see in that māluva-creeper seed when they gathered together and reassured me as they did?
Pleasant is the touch of this māluva creeper’s tender soft downy tendril!’ Then the creeper enfolded the sāla tree, made a canopy over it, draped a curtain all around it, and split the main branches of the tree.
The deity who lived in the tree then realised: ‘This is the future fear they saw in that māluva-creeper seed. [307]
Because of that māluva-creeper seed I am now feeling painful, racking, piercing feelings.’
“So too, bhikkhus, there are certain recluses and brahmins whose doctrine and view is this: ‘There is no harm in sensual pleasures.’… They say thus: ‘This is the future fear those good recluses and brahmins saw in sensual pleasures…
that we are now feeling painful, racking, piercing feelings.’ This is called the way of undertaking things that is pleasant now and ripens in the future as pain.
5. “And what, bhikkhus, is the way of undertaking things that is painful now and ripens in the future as pain?
Here, bhikkhus, someone goes naked, rejecting conventions, licking his hands, not coming when asked, not stopping when asked… (as Sutta 12, §45) [308]…
He dwells pursuing the practice of bathing in water three times daily including the evening.
Thus in such a variety of ways he dwells pursuing the practice of tormenting and mortifying the body. On the dissolution of the body, after death, he reappears in a state of deprivation, in an unhappy destination, in perdition, even in hell.
This is called the way of undertaking things that is painful now and ripens in the future as pain.
6. “And what, bhikkhus, is the way of undertaking things that is painful now and ripens in the future as pleasure?
Here, bhikkhus, someone by nature has strong lust, and he constantly experiences pain and grief born of lust; by nature he has strong hate, and he constantly experiences pain and grief born of hate; by nature he has strong delusion, and he constantly experiences pain and grief born of delusion.
Yet in pain and grief, weeping with tearful face, he leads the perfect and pure holy life. On the dissolution of the body, after death, he reappears in a happy destination, even in the heavenly world.
This is called the way of undertaking things that is painful now and ripens in the future as pleasure.
7. “And what, bhikkhus, is the way of undertaking things that is pleasant now and ripens in the future as pleasure?
Here, bhikkhus, someone by nature does not have strong lust, and he does not constantly experience pain and grief born of lust; by nature he does not have strong hate, and he does not constantly experience pain and grief born of hate; by nature he does not have strong delusion, [309] and he does not constantly experience pain and grief born of delusion.
Quite secluded from sensual pleasures, secluded from unwholesome states, he enters upon and abides in the first jhāna…
With the stilling of applied and sustained thought, he enters upon and abides in the second jhāna…
With the fading away as well of rapture… he enters upon and abides in the third jhāna…
With the abandoning of pleasure and pain… he enters upon and abides in the fourth jhāna… On the dissolution of the body, after death, he reappears in a happy destination, even in the heavenly world.
This is called the way of undertaking things that is pleasant now and ripens in the future as pleasure. These, bhikkhus, are the four ways of undertaking things.”
That is what the Blessed One said. The bhikkhus were satisfied and delighted in the Blessed One’s words.
Hết phần 45. Tiểu Kinh Pháp Hành (Cūladhammasamādāna sutta) (Lên đầu trang)
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần và hệ thống sẽ ghi nhớ thiết bị này, nhưng nếu đã đăng xuất thì lần truy cập tới quý vị phải đăng nhập trở lại. Quý vị vẫn có thể tiếp tục sử dụng trang này, nhưng hệ thống sẽ nhận biết quý vị như khách vãng lai.
Quý vị đang truy cập từ IP 18.189.182.15 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này. Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập
Thành viên đang online: Viên Hiếu Thành Huệ Lộc 1959 Bữu Phước Chúc Huy Minh Pháp Tự minh hung thich Diệu Âm Phúc Thành Phan Huy Triều Phạm Thiên Trương Quang Quý Johny Dinhvinh1964 Pascal Bui Vạn Phúc Giác Quý Trần Thị Huyền Chanhniem Forever NGUYỄN TRỌNG TÀI KỲ Dương Ngọc Cường Mr. Device Tri Huynh Thích Nguyên Mạnh Thích Quảng Ba T TH Tam Thien Tam Nguyễn Sĩ Long caokiem hoangquycong Lãn Tử Ton That Nguyen ngtieudao Lê Quốc Việt Du Miên Quang-Tu Vu phamthanh210 An Khang 63 zeus7777 Trương Ngọc Trân Diệu Tiến ... ...
... ...
Thành viên đăng nhập / Ghi danh thành viên mới
Gửi thông tin về Ban Điều Hành
Đăng xuất khỏi trang web Liên Phật Hội
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần và hệ thống sẽ ghi nhớ thiết bị này, nhưng nếu đã đăng xuất thì lần truy cập tới quý vị phải đăng nhập trở lại. Quý vị vẫn có thể tiếp tục sử dụng trang này, nhưng hệ thống sẽ nhận biết quý vị như khách vãng lai.