HomeIndex

Kuk-ku-ri-pa (34)

S: kukkuripa; »Du-già sư nuôi chó«;

Một Ma-ha Tất-đạt (s: mahāsiddha) trong 84 vị Tất-đạt Ấn Ðộ, là thầy dạy của Mã-nhĩ-ba (t: marpa), sống đầu thế kỉ thứ 11. Một nữ đệ tử ngộ đạo của ông cũng được nhắc đến, đó là Ma-ni Ba-đra.

Ông là người theo đạo Bà-la-môn nhưng sau trở thành một Khất sĩ. Ngày nọ ông bắt gặp một con chó đói gần chết. Ông mang về nuôi dưỡng. Sau 12 năm tu tập, ông đạt Tất-địa. Nhờ thần thông, ông viếng thăm cõi trời Tam thập tam (Ba thế giới) và được các vị thiên nhân chiêu đãi nồng hậu. Thế nhưng ông không quên con chó. Về lại động, ông vừa rờ đến con chó thì nó biến thành một vị Không hành nữ (s: ḍākinī) và nói:

Lành thay, thật lành thay!

Ngươi chứng tỏ giá trị!

Ngươi vượt qua cám dỗ.

Ngươi trở về sẽ được,

nhận năng lực tối thượng.

Quyền lực của thiên nhân,

đó chỉ là mê vọng,

vì họ còn cái Ngã,

và hoan lạc sẽ dứt,

chúng chỉ là hữu hạn.

Không hành nữ của ngươi,

cho tri kiến tối thượng,

và an lạc vô nhiễm,

không có chút tì vết.

Sau đó Không hành nữ truyền cho ông tri kiến tối thượng. Người đời gọi ông là Kúc-ku-ri-pa, »Du-già sư nuôi chó.« Chứng đạo ca của ông như sau:

Thật hết sức vô ích,

khi cầu khẩn đức Phật.

Chỗ có sự theo đuổi,

nơi đó không có Phật.

Chỉ chứng thật phép lành,

của Ðạo sư đích thật,

nơi đó Phật hiện tiền.

Nhưng liệu ai thấy được?