坐 具; J: zagu; là »Dụng cụ để ngồi (thiền)«;
Ban đầu tọa cụ chỉ là một tấm vải để ngồi và là một trong sáu vật (lục vật) mà một thiền tăng được mang theo tùy thân. Nếu thiền sinh đi Hành cước thì tọa cụ thường được xếp gọn và cất giữ dưới y phục. Trong Thiền tông thì tọa cụ trở thành một tấm khăn mà ngày nay cũng còn được sử dụng trong những buổi lễ, ví dụ như khi thiền sinh trải tọa cụ để quì lạy, lễ bái. Tọa cụ cũng được nhắc đến trong một vài Công án.