HomeIndex

Kum-ba-ri-pa (63)

S: kumbharipa; »Thợ gốm«;

Một Ma-ha Tất-đạt (s: mahāsiddha) trong 84 vị Tất-đạt Ấn Ðộ, không rõ sống lúc nào.

Ông là thợ gốm sống tại thành Jô-ma-na Sư-ri (s: jomanaśrī). Ông nhàm chán công việc hàng ngày, chỉ mong có dịp thay đổi. Ngày nọ có vị Du-già sư khất thực đi ngang, ông bèn cúng dường và kể lại sự tình. Vị này giảng cho ông nghe về tính chất Vô thường của cuộc đời, sau đó cho ông nhập môn và dạy cho ông phép quán tưởng:

Sứ của mọi đam mê,

và tất cả vọng tưởng,

làm bằng đất vô minh.

Trên tấm đĩa quay tròn,

tham lam và dục vọng,

trở thành sáu chủng loại,

làm bằng đất sét đó.

Hãy đốt chúng tiêu rụi,

trong tri giác thuần tịnh.

Người thợ gốm hiểu ý nghĩa lời khai thị này và chỉ sau sáu tháng quán tưởng, mọi ô nhiễm trong tâm biến mất. Sau đó ông chỉ cần ngồi thiền định mà đĩa tự quay tròn và vật dụng từ đất sét tự hiện thành hình. Người đời gọi ông là Du-già sư làm đồ sứ. Bài ca chứng đạo của ông như sau:

Thói quen như đĩa quay,

sản sinh hiện tượng sống;

Lửa tri kiến thuần tịnh,

đốt cháy mọi nhiễm ô.