S: dhokaripa; »Khất sĩ với bình bát«;
Một trong 84 vị Tất-đạt Ấn Ðộ, không rõ sống thời đại nào.
Ông là kẻ ăn xin ở Hoa Thị thành (s: pāṭaliputra), không có gì hơn ngoài bình bát, trong đó ông để mọi thứ xin được. Lần nọ ông không xin được gì, bình bát trống rỗng. Thấy một vị Du-già sư đi qua, ông hối tiếc là không có gì để cúng dường. Thế nhưng vị này cho ông nhập môn Hô Kim cương tan-tra (s: hevajra-tantra), Quán đỉnh cho ông và dạy:
Hãy nghe, Ðô-ca-ri,
hãy đặt mọi dạng hình,
trong bình bát Không gian,
và xem chúng là một.
Ðô-ka-ri-pa thiền quán như vậy, chỉ ba năm sau ông đạt thánh quả Ðại thủ ấn tất-địa (s: mahāmudrāsiddhi). Sau đó ông vẫn tiếp tục mang bình bát đi rong. Nếu có ai hỏi, ông trả lời:
Bình bát của tính Không,
ta đặt vào trong đó,
mọi bố thí khất thực,
đó chính là Ðại lạc.
Ðô-ca-ri ham muốn,
Ðại lạc của tính Không,
hiểu chưa, hỡi các người?
Chứng đạo ca của ông như sau:
Trong không vô biên xứ,
(Tự tính của bình bát),
ta đặt mọi tri kiến,
(tự tính của mọi sự).
Không, Tri kiến là Một,
Du-già sư hạnh phúc,
đã đạt bờ chứng thật.