S: anaṅgapa, với biệt danh là »Kẻ cuồng bảnh trai«;
Một Ma-ha Tất-đạt trong 84 vị Tất-đạt Ấn Ðộ, có lẽ sống giữa thế kỉ thứ 9, sống tại Gau-đa (s: gauḍa).
Nhờ nghiệp nhẫn nhục đời trước, ông là người rất bảnh trai và rất hãnh diện với vẻ đẹp của mình. Ngày nọ có một Du-già sư khất thực đi qua, ông cho mời vào nhà tiếp đãi nồng hậu. Hỏi ý kiến vị này về cuộc đời hai người, ông nghe vị này phê bình mình là kẻ dại dột kiêu hãnh về những điều không thật, không sáng tạo. Trong lúc đó vị Du-già sư là người tu tập Phật pháp, có đầy đủ khả năng, kể cả khả năng đạt những hảo tướng của một vị Phật. Ông cầu khẩn xin học và sẵn sàng ngồi yên thiền định. Vị này truyền cho ông bí mật của Cha-kra sam-va-ra tan-tra và thuyết giảng cho ông về các trí nằm trong sáu giác quan:
Mọi hiện tượng muôn vẻ,
chẳng là gì khác hơn,
Tự tính của tâm thức.
Hãy để yên đối tượng,
của cả sáu giác quan,
và an trú trong niệm,
tự tại không dính mắc.
A-nan-ga-pa thực hành Nghi quĩ (s: sādhana) như được dạy và chỉ sáu tháng sau, ông đạt thánh quả. Bài kệ ngộ đạo của ông như sau:
Sinh tử như giấc mộng,
không có gì thật chất.
Thân thể như cầu vồng,
nhiễm độc Tham Sân Si
Vì thế ham bám giữ,
thấy ảo ảnh, tưởng thật.
Hãy thoát vòng vướng mắc,
như giấc mơ độc địa,
Sinh tử thoắt biến thành,
Pháp thân thường thường trụ.