Trở Về   ]          [  Tác giả  ]

 
Lời Tựa
Đọc NGUYỆT THU, nỗi lòng người phố biển.

Giang Nam

Cầm trên tay bản thảo tập thơ NGUYỆT THU của Thế Dũng, tôi vừa ngạc nhiên vừa mừng. Là nhà báo - Thế Dũng được người đọc biết đến qua những bài phóng sự, điều tra về sự đổi mới của quê hương đất nước, những gương sáng tiêu biểu của nhân dân, cán bộ và cả những hiện tượng tiêu cực đang còn rất nặng nề ở một số địa phương. Bỗng nhiên, tôi được biết anh còn là một người say mê thơ và đang chuẩn bị xuất bản tập thơ đầu tay của mình " chính xác như nhà báo", "lãng mạn như nhà thơ" hình như có điều gì buộc người đọc phải chú ý.

Bốn mươi bài thơ trong tập được chọn từ những bài thơ anh sáng tác những năm gần đây. Giọng điệu thơ bình dị, sâu lắng, thủ thỉ như những lời tâm sự anh tự nói với mình và những người thân yêu của mình:

Biển thì thầm
Lời giã biệt
Cứa tim đau
Sóng vỗ nhẹ mà lòng ai ứa lệ
Con sóng nào theo mãi hướng người đi
(Tàn Thu)

Em sẽ thấy người Nha Trang dễ thương hiền hòa chân thật
Giữa nhốn nháo chợ đời vẫn như biển thủy chung
(Nếu em về Nha Trang)

Biển trong thơ anh luôn hiện diện và chia sẻ vui buồn với người. Cuộc đời anh gắn bó với biển son sắt, thủy chung như chưa từng xa nhau:
Xóm bóng của ta ơi
Vẫn từ muôn thuở
In xuống dòng sông xanh mờ tỏ những phận người
(Xóm Bóng)
Dù anh có lên tận núi cao rừng rậm, nơi nàng vọng phu bao thế kỷ đứng chờ chồng:
Non mòn soi mãi biển xanh
Bóng mình vẫn chỉ bóng mình vậy thôi
Với tay lên cũng chạm trời
Mà kêu không thấu một đời lẻ loi
(Vọng Phu)
Cảnh sắc thiên nhiên xinh đẹp, kỳ thú, con người xứ biển hiền hòa, mến khách ... nhưng hình như không phải chỉ có thế. Các bài thơ của Thế Dũng ít nhiều đều mang tâm trạng, mang nặng chất suy tư:
Trách người quên mối tình xưa
Giận con phố nhỏ, giận mưa đầu mùa
(Nguyệt Thu)
Và:
Niềm vui nào cũng ngắn ngủi mỏng manh
Hạnh phúc nào cũng tiềm tàng đau khổ
Bình yên nào cũng dập dình bão tố
Gần gũi nào cũng ẩn khuất chia xa
(Khoảnh Khắc)
Cái cảm giác chông chênh, lo lắng, chờ đợi, không cưỡng nổi số phận...bàng bạc trong một số thơ anh. Phải chăng đó là nỗi bất lực trước cuộc sống, trước những lựa chọn mà mỗi người phải quyết định? Tôi không tin như thế, tôi nghĩ đó là một nét đáng chú ý làm nên phong cách thơ anh: dự báo những gì sẽ sảy ra và có thể sảy ra để chủ động ứng phó, vẫn sẵn sàng vượt qua mọi thử thách khắc nghiệt nhất.Và tôi lại nhớ tới biển của anh (và cũng là biển của tôi): thủy chung, ân tình nhưng luôn có sóng ngầm và những cơn giận dữ bất chợt.

Người đọc hy vọng và chờ đợi ở anh./.

Nha Trang đầu thu 2010
Nhà Thơ : GIANG NAM
Trích thơ Thế Dũng
Cho con, nhân ngày sinh nhật 
Ba đi công tác xa
Vẫn kịp trở về nhà
Khi mẹ con trở dạ
Oa oa... con chào đời
Thắt lòng, giây phút đợi.

Ngày xưa ông, bà nội
Cũng thắc thỏm đón ba
Khi nghe tiếng oa oa
Chắc là vui lắm đấy
Hệt như phút, giây này...
Và cứ thế vần xoay
Vòng đời quay
bất tận.

Con lớn lên mai ngày...
Giữa rộng, dài đất nước
Cũng như ba, con sẽ chẳng thể nào nhớ được
Phút oa oa chào đời
Nhưng lại mãi đinh ninh, tạo dáng đứng cho con suốt hành trình dâu  bể 
Là chất ngất buồn, vui
Chất ngất khổ đau,
                              Nước mắt
                                              Nụ cười
                                                           Đắng cay
                                                                          Chát mặn...
Còn lớn được thành NGƯỜI
Lại phải biết yêu thương

                                                                           30/11/2008

Nếu em về Nha Trang

Nếu em về Nha Trang
Em sẽ thấy thành phố quê anh giữa vòng tay của biển
Biển thân thương, biển chẳng thét gào
Ngay trong mùa mưa bão
Sóng bạc đầu cũng chỉ đánh nhẹ thôi

Em sẽ in dấu chân trên bờ cát mịn
Nghe tiếng hàng dương tha thiết những chuyện tình
Và khi bình minh lên
Xem nhộn nhịp công trường của những con còng gió

Em sẽ thấy xa xa những hòn đảo nhỏ
Hòn Yến, hòn Mun, hòn Nội, hòn Tằm
Có hòn Ngoại  như một kim tự tháp
Giữa biển xanh chim yến tụ về 

Đến Nha Trang em ơi !
Em sẽ thấy người Nha Trang dễ thương, hiền hòa, chân thật
Giữa nhốn nháo chợ đời vẫn như biển thủy chung
Và sẽ thấy Xuân, Hạ,Thu, Đông
Nha Trang, bốn mùa thiết tha lời biển gọi./. 

  Nha Trang 10/2009
Khoảnh khắc
Ta có  bên nhau những khoảnh khắc tuyệt vời
Trên mặt đất mà tưởng chừng bay bổng
Ngỡ trước đó mình chưa  từng được sống
Cuộc đời này dệt bởi  những yêu thương

Ta bên nhau như  con tàu và bến cảng 
Khi biển  dịu êm bảng lảng  mây trời 
Em - Đóa hoa tỏa hương khoe sắc 
Ta - chú bướm vàng mong đậu trái mù u 

Niềm vui nào cũng ngắn ngủi mong manh
Hạnh phúc nào cũng tiềm tàng đau khổ
Bình yên nào cũng dập dình  bão tố
Gần gũi nào cũng ẩn khuất chia xa

Nhưng với ta em mãi là tất cả 
Dẫu cách ngăn sóng gió ngàn trùng
Dẫu có thật những bến bờ xa lắc 
Thì khoảnh khắc này mãi  tan biến trong nhau./.

2003 

Ngày không anh
Ngày không anh
Hoài niệm qua rồi xuân lẻ bóng
Tiếng thời gian tê tái cứa vào em 
Ngày không anh, bình yên mùa giông bão
Thổn thức lòng
Xao động lá vàng rơi...
Cho con I

Có thể con chỉ là hạt cát
Bên bờ đại dương quanh năm sóng vỗ về
Có thể con chỉ là ngọn cỏ
Cũng xanh rì trong ngút ngát màu xanh

Con có thể chỉ là bông lúa nhỏ
Không dễ nhận ra trên khắp cánh đồng vàng
Và, có thể con chỉ làm nền
Cho bức tranh thêu hay bức vẽ ... 

Nhưng tất cả sẽ là tai họa
Khi con chỉ muốn lẫn vào trong cái biển chung chung./.

   27/10/2008

 
Giao mùa

Đông vẫn đâu đây
Mai còn ngái ngủ
Đào chưa nhớm nụ
Trời chưa quang mây

Đông tàn - Xuân đến
Thế sự vần xoay 
Đã nghe thấp thoáng 
Én xuân gọi bầy

Kìa em ! Xuân sang 
Nào ! Ta nhẹ bước 
Say trong miên man
Hương đời mộng ước 

Mong ngày xuân đến
Níu ngày xuân đi
Bao nhiêu hờn dỗi
Tan vào chia ly

Hạt Xuân em ơi !
Như vừa nứt vỏ
Lắng nghe trời, đất
Trong cơn giao mùa./.

      Xuân 2010 


  Trở Về   ]