Cầm
trên tay bản thảo tập thơ NGUYỆT THU của Thế Dũng, tôi
vừa ngạc nhiên vừa mừng. Là nhà báo - Thế Dũng được
người đọc biết đến qua những bài phóng sự, điều tra
về sự đổi mới của quê hương đất nước, những gương
sáng tiêu biểu của nhân dân, cán bộ và cả những hiện
tượng tiêu cực đang còn rất nặng nề ở một số địa
phương. Bỗng nhiên, tôi được biết anh còn là một người
say mê thơ và đang chuẩn bị xuất bản tập thơ đầu tay
của mình " chính xác như nhà báo", "lãng mạn như nhà thơ"
hình như có điều gì buộc người đọc phải chú ý.
Bốn mươi bài thơ
trong tập được chọn từ những bài thơ anh sáng tác những
năm gần đây. Giọng điệu thơ bình dị, sâu lắng, thủ thỉ
như những lời tâm sự anh tự nói với mình và những người
thân yêu của mình:
Biển
thì thầm
Lời giã biệt
Cứa tim đau
Sóng vỗ nhẹ
mà lòng ai ứa lệ
Con sóng nào
theo mãi hướng người đi
(Tàn Thu)
Em sẽ thấy
người Nha Trang dễ thương hiền hòa chân thật
Giữa nhốn
nháo chợ đời vẫn như biển thủy chung
(Nếu em về
Nha Trang)
Biển trong thơ anh
luôn hiện diện và chia sẻ vui buồn với người. Cuộc đời
anh gắn bó với biển son sắt, thủy chung như chưa từng xa
nhau:
Xóm
bóng của ta ơi
Vẫn từ muôn
thuở
In xuống dòng
sông xanh mờ tỏ những phận người
(Xóm Bóng)
Dù anh có lên tận
núi cao rừng rậm, nơi nàng vọng phu bao thế kỷ đứng chờ
chồng:
Non
mòn soi mãi biển xanh
Bóng mình
vẫn chỉ bóng mình vậy thôi
Với tay lên
cũng chạm trời
Mà kêu không
thấu một đời lẻ loi
(Vọng Phu)
Cảnh sắc thiên nhiên
xinh đẹp, kỳ thú, con người xứ biển hiền hòa, mến khách
... nhưng hình như không phải chỉ có thế. Các bài thơ của
Thế Dũng ít nhiều đều mang tâm trạng, mang nặng chất suy
tư:
Trách
người quên mối tình xưa
Giận con phố
nhỏ, giận mưa đầu mùa
(Nguyệt Thu)
Và:
Niềm
vui nào cũng ngắn ngủi mỏng manh
Hạnh phúc
nào cũng tiềm tàng đau khổ
Bình yên nào
cũng dập dình bão tố
Gần gũi nào
cũng ẩn khuất chia xa
(Khoảnh Khắc)
Cái cảm giác chông
chênh, lo lắng, chờ đợi, không cưỡng nổi số phận...bàng
bạc trong một số thơ anh. Phải chăng đó là nỗi bất lực
trước cuộc sống, trước những lựa chọn mà mỗi người
phải quyết định? Tôi không tin như thế, tôi nghĩ đó là
một nét đáng chú ý làm nên phong cách thơ anh: dự báo những
gì sẽ sảy ra và có thể sảy ra để chủ động ứng phó,
vẫn sẵn sàng vượt qua mọi thử thách khắc nghiệt nhất.Và
tôi lại nhớ tới biển của anh (và cũng là biển của tôi):
thủy chung, ân tình nhưng luôn có sóng ngầm và những cơn
giận dữ bất chợt.
Người đọc hy
vọng và chờ đợi ở anh./.
Nha
Trang đầu thu 2010
Nhà
Thơ : GIANG NAM
|