mộng
xanh
mặc
định kiếp trôi mây gió ngang vai ngày bến vắng gửi mộng
xanh vào lá; bên lở bên bồi đời sông đầy vơi thương nhớ
bữa em về nắng nhẹ như sương
lầm
lụi trên đôi chân thời gian mọi dòng sông đều đặn về
phía biển; dẫu biết nơi ấy đầy sóng và những ngọt ngào
biến mất trong xót mặn đại dương
u
ẩn một cánh rừng tắt nắng ngời ngợi gương mặt em trong
lặng lẽ chiều; ta như cánh buồm thương hồ cô độc cuối
bãi đầu gềnh xô dạt ngược xuôi
cõi
người gian nan tin yêu, ám ảnh tóc mây, dáng trăng, môi hoa,
mắt sóng; ta chầm chậm lối quen lá bồng bềnh thu bóng đổ
xuống giấc mơ trần thế
giấu
buồn vào đêm
giấu
sương vào tóc
người
hỏi
bao
giờ thì đến kiếp sau |