Trở Về   ]  [ Tác giả ]
Thơ Quỳnh Chi
Nắng thu
 Cũng là nắng nhưng khác màu nắng hạ
Le lói buồn vội vã  khuất vào đêm
Lá ngẩn ngơ hoa ủ rũ bên thềm
Vườn cỏ úa còn vấn vương màu nắng

Cũng là nắng nhưng chập chờn ẩn hiện
Khuất sau mây bàng bạc buổi chiều hôm 
Phía chân trời lóe sáng chút hào quang
Rồi lịm tắt bàng hoàng trong thương nhớ 

Những tia nắng soi trên màu lá úa
Vết chân chim vườn cũ đã già nua
Nếp ưu tư phiền muộn tháng ngày qua
Người cúi mặt xua đi màu nắng quái

Những tia nắng tàn thu rơi rớt lại
Chồng lên nhau ủ ấm chút tàn hơi
Vệt nắng dài mỏi mệt sắp tàn phai
Nhòa nhập với màn đêm đang ập tới

 Quỳnh Chi ( 9/11/2007)


Trên vườn treo

Treo trăng ở giữa đỉnh trời
Treo sao trên ngọn đêm dài quạnh hiu
Treo mây theo gió phiêu diêu
Cành treo lá úa tiêu  điều cuối thu
Treo ai tà lụa phất phơ
Buộc người vào gốc thiên thu đợi chờ
Treo hồn giữa những dòng thơ
Long lanh giọt lệ treo hờ rèm mi

 Quỳnh Chi (24/10/2007) 

 
 
 
 
 
 

 


Thu đến

Chiều bỗng vội vàng buông rất mau
Nắng đi đâu mất chẳng chờ nhau
Gấp sách ra thềm toan ngắm nắng
Ngỡ ngàng trong bóng thẫm một mầu 

Trưa vẫn còn nghe vọng từ đâu 
Tiếng ve cuối hạ khắc khoải sầu
Đêm xuống sau vườn quanh khắp xóm
Dế buồn rền rĩ suốt canh thâu

Bên đường bạc trắng bụi hoa lau
Như vẫy tay chào tiễn biệt nhau
Ngọn gió heo may vừa thổi tới
Đuổi hạ đi rồi chẳng thấy đâu 

 Quỳnh Chi ( 25/9/2007) 
 
 

Sỏi

Mong tìm một chốn bình yên
Rêu phong phủ kín hương duyên một thời
Thân xưa đỉnh núi giữa trời
Đời xô lăn mãi lạc loài vực sâu
Theo giòng trôi cuộn về đâu 
Hình soi bóng nước nhìn nhau ngỡ ngàng
Rồi mai ngọc nát vàng tan 
Buồn vui cùng với dã tràng biển Đông

 Quỳnh Chi ( 20/9/2007) 

Lá 

Âm thầm ôm nỗi nhớ thương
Lặng nhìn hoa bướm chập chờn lả lơi
Không khoe sắc chẳng gọi mời
Dịu dàng hương lá thoảng bay khắp vườn
Lá thơm ủ mái tóc huyền 
Lá che ngang mặt chữ điền người thương
Vàng thu lá rụng bên đường
Gót sen hờ hững bụi hồng nhẹ bay

 Quỳnh Chi ( 15/9/2007)

    Trở Về   ]  [ Tác giả ]