Trở Về   ]  [ Tác giả ]
Thơ Quỳnh Chi

Nhà Trên Dốc 

Đường hoa lên dốc cao vời
Nhà yêu trên tận chơi vơi đỉnh đồi
Ngàn thông rợp mát giữa đời
Chim chuyền ríu rít đón mời gót sen

Tung tăng chân sáo đường lên 
Thướt tha xiêm lụa vương triền dốc hoa
Bướm vờn thơ thẩn la đà
Hết tầm xuân lại sang mùa phù dung

Nhạc ve theo nắng hè sang
Trúc lâm rợp bóng thảo am ven đồi
Suối quanh co lững lờ trôi
Lý ngư ai thả nhẹ bơi xuôi dòng 

Thu sang lộng gió ngàn phương 
Giấc mơ lãng tử bâng khuâng bồn chồn
Lá vàng bay nhẹ trên không 
Cánh chuồn đỏ ối nhuộm trong ráng chiều 

Đông sang rét mướt tịch liêu
Rừng thông khói toả hắt hiu lệ nhoà
Đồi trơ vắng bóng cỏ hoa
Buồn theo ánh lửa lập loà đêm đông

Dốc cao tuyết phủ trắng ngần 
Trăng khuya soi bước phân vân ngập ngừng
Băng tâm lòng tuyết trăng trong 
Ngại ngùng từng bước âm thầm trong đêm

Tuyết tan, dốc nhú cỏ mềm
Hoạ mi lại tới huyên thuyên hót mừng 
Trên từng bậc cỏ ngàn phương
Ngàn bông hoa dại chào xuân lại về 

Quỳnh Chi ( 20/9/2006) 


 
 
 
 
 
 
 
 

 

Nhà yêu

Lau lần cuối tận góc sàn bụi bặm
Sẽ đem theo kỷ niệm những dấu chân
Phút đầu tiên : hai đầu gối của con 
Bò quanh mẹ khi dọn về nhà mới

Ngắt lần cuối những bông hoa thơm ngát
Đẫm sương mai e ấp một góc vườn
Mới ngày nào lẫm chẫm cậu bé con
Đi theo mẹ cùng tưới hoa bắt bướm

Soi lần cuối trong chiếc gương phòng tắm
In dáng hình kiều diễm tuổi hoa niên
Ngỡ mai sau đập cổ kính ra tìm
Hình bóng cũ những ngày xưa thương mến

Nhóm lần cuối ngọn lửa hồng bếp ấm
Đóng lại lò nướng bánh madeleine
Hương vanille bơ đường sữa còn thơm
Như môi mọng còn vương mùi sữa mẹ

Bước lần cuối ra mái nhà bếp nhé
Chỗ hay ngồi mơ mộng ngắm trời cao 
Giữa bầy chim đang ríu rít xôn xao
Chia nhau quả kiwi vừa chín tới

Đứng lần cuối trước nhà nhìn ra ngõ
Lần cuối cùng xoay nắm cửa vào ra
Dấu thương yêu hạnh phúc những ngày qua 
Nhà yêu hỡi ! Từ nay thôi vĩnh biệt !

Quỳnh Chi ( 22/6/2006)


 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

 


Buồn tháng sáu

Làn nắng ấm bỗng bỏ đi biền biệt
Trời mây đen cùng sấm chớp rền vang
Lá oằn mình trĩu xuống dưới mưa giông 
Mơ thảng thốt tuột tay rơi vật vã 
Con chim nhỏ trên cành vừa trượt ngã 
Lăn vào lòng buồn bã những giọt mưa 
Cẩm tú cầu thay sắc đổi theo mùa 
Mầu hoa nhắc tình thiên thu không tưởng 
Tương tư nắng những ngày mưa ẩm ướt
Tương tư trăng khi mây tối mịt mờ
Biết tìm đâu sao Bắc đẩu trong mơ 
Vì đâu lạc phương trời nào xa thẳm 
Đêm tháng sáu trăng mờ buồn vô hạn ! 

Quỳnh Chi  ( 4/6/2007)

 
 
Tháng sáu

Vườn tháng sáu các nàng tiên vội đến 
Dẫn anh hài-cam quýt rụng trong mưa 
Trôi theo giòng nước chảy cuộn về mô
Mưa tháng sáu của mùa mơ chín ửng 
Rừng đã hết đọt măng vàng óng mịn
Ngọn tre non vươn lừng lững lên cao 
Hoa nắng in từng đốm trắng xôn xao
Hoa diếp cá lẫn vào trong bóng nắng 
Hoa huệ tím trong mưa buồn man mác
Cuối chiều mưa đêm đến đóm lập lòe
Viết lên màn đêm tối nhắn điều chi
Những tín hiệu ngắn dài luôn đứt nối 
Quỳnh Chi   (5/6/2007) 


 
 
 
 
 
 
 
 

 


Dối

Dối lòng chẳng nhớ chẳng thương
Đêm đêm vào mộng mười phương đi tìm
Dối người đã hết giận hờn 
Chân quen đầu ngõ tìm đường tránh qua
Miệng cười tủm tỉm như hoa
Giấu muôn giọt lệ mưa sa trong lòng
Loài chim tiếng hót thiên thần
Trái tim rướm máu xác thân rã rời 
Hoa hồng nở giữa bụi gai 
Tặng hoa người giấu đôi tay đã trầy 
Thơ người dệt gió thêu mây
Lồng trăng soi kính cho đời vạn hoa 

Quỳnh Chi ( 28/6/2007) 

Ru

Ru em câu hát thủy chung 
Đừng như con sáo sổ lồng bay xa 
Ru em ngủ trong tháp ngà
Trăm năm dâu bể can qua mặc người
Ru em bằng vạn tiếng cười
Dẫu cho trần thế muôn lời khóc than
Ru em ru mãi ngàn năm
Cuộn mình tổ kén mơ màng nhả tơ
Ru em sương khói mịt mờ
Cánh hoa tàn úa hững hờ nhẹ rơi 

Quỳnh Chi (21/7/2007) 


Sách

Viết là gửi đôi bàn tay
Ngôn từ diễn ý xếp lời thành thơ
Đọc là chỉ tạm giữ hờ
Những trang sách đẹp chuyền qua bao người 

Bài thơ qua mạng vụt bay
Tạm dừng đôi phút trong đôi mắt huyền
Chẳng cần mực tím làm duyên
Bàn tay nắn nót chép lên giấy hồng

Thơ trên giá sách lặng buồn 
Như nàng thiếu nữ cấm cung trang đài
Hoa tiên nghiên bút bụi đầy
Ngủ quên bên phím nối dài tay thon 

Trăm năm, rồi một ngàn năm
Chữ lời mai mốt ghi bằng chi đây 
Bài thơ còn mãi đợi người
Trên trang sách cổ một thời dấu yêu 

Quỳnh Chi ( 9/8/2007)

 

  Trở Về   ]