KHÓC TÂY NGUYÊNtừ đồi hoang, thung lũng mờ bụi đỏ
mắt rưng buồn, nhỏ lệ khóc Tây Nguyên
rừng núi linh thiêng trăn trở ưu phiền
từng vết lở nhói đau miền linh địatim viễn xứ vẫn chắt chiu tình nghĩa
ơn Mẹ sinh thành thấm thía Trường Sơn
công Cha dưỡng nuôi gìn giữ kiên cường
mùa gió chướng cưu mang bao thế hệmanh áo vải chốn quê nghèo đẫm lệ
quặng nhôm kia ô uế chất bùn nhơ
đến từ xa, chúng cày nát vỡ bờ
thân xác Mẹ tiếng thơ buồn quốc nhụcđất linh hiển khối căm hờn thôi thúc
nhịp trống Diên Hồng giục giã hùng tâm
những dòng sông vẫn tuôn chảy âm thầm
nuôi dũng khí suốt ngàn năm Bắc thuộcMẹ thắp lên ngọn lửa hồng sáng suốt
dạy cho con đừng chuốc lấy ô danh
đất tổ quê cha, bài học sử xanh
mài lưỡi kiếm sơn hà giành lại nướcbé thơ ơi hãy ngước nhìn núi biếc
trời xanh cao tha thiết bóng quê hương
mùa xuân tươi quên hết những đoạn trường
về với Mẹ, tình thương yêu nước Việttháng 05-2009thy an