Tôi
gọi điện hỏi: Ở đâu cũng thấy ồn lên vụ hội thảo
"thơ thánh" Hoàng Quang Thuận ông có biết không, mà sao chả
tìm được dòng nào của ông? Hoàng Quý cười khùng khục,
bảo có biết và hãi quá. Ông bảo cái chợ văn chương nước
mình đang thời bịt mắt bắt dê, tôi chưa làm dê và vẫn
chưa bưng mắt. Ông lại bảo nhờ tôi gửi hộ một chùm thơ
cho chimvietcanhnam. Ông khen chimvietcanhnam có nhiều mục hay bổ
xung cho những điều ông lơ mơ. Tôi đọc chùm thơ ông soạn
và rất thích. Trong bài "Hoàng Quý - Người hát du ca mùa đông"
tôi nhận xét rằng thơ ông se se lạnh, thơ ông như nỗi lòng
phong kín băng đá. Đọc chùm thơ này, tôi nhận ra tôi hiểu
như thế là cái đại thể thôi. Nhiều khi, lửa ủ ở trong
tro trong than. Chùm thơ này như thế chăng!
Nha
Trang, tháng 9.2012
Nguyễn
Chính |
Đêm
qua có tiếng chim vít vịt
Tặng
anh Hà Đình Cẩn
Đêm
qua có tiếng chim vít vịt
Kêu
phía núi?
(Cũng
có thể kêu ở cây bồ đề chùa bên!)
Tiếng
nhẹ loang
Giọt
hoang hoải
Từng
giọt vỡ bóng nước...
Đêm
qua chim vịt kêu
Vang
từng chuỗi một
Đêm
quánh như tiếng chim, hay tiếng chim quánh hơn?
Ta
cũng không biết!
Chỉ
im lặng nghe
Rồi
thở dài
Thở
dài dịu dàng
Ô!
Chim vít vịt sao lại kêu cữ này
Chim
vẫn thường kêu vào tháng tưng bừng sương
Sốt
ruột mà kêu sớm?
Bây
giờ mới tháng chín!
Hay,
chú chim huyền nhung
Thảng
thốt giấc mơ thời gian thần thánh
Những
giấc mơ ràn rạt muỗi mòng
Những
giấc mơ chỉ phong lương khô cũng ngang giá ngàn lời an ủi
Ta
vẫn gặp tiếng chim ở đầu rừng, cuối suối
Cuối
một bãi khách áo rêu mắt vàng
Cuối
một đêm rùng mình đếm đồng đội thưa ngón tay
Cuối
một đêm rưng rức mắt huyền xa hút
Võng
chao đảo ta
Ghì
những trang nhàu mưa phù thũng nước
Cố
dỗ một giấc ngủ
Giấc
ngủ lem lém cháy
Giấc
ngủ lem lém máu
Giấc
ngủ bất trắc...
Ta
mang sẹo ta hình những khúc bi tráng trong tầng tháp quá khứ
Ta
thành một quá khứ
Quá
khứ từng biết và cười mãi cái đã biết
Chỉ
tương lai đồng lõa
Tương
lai có hình giọt rơi như tiếng chim không
Tương
lai - những bức huyễn tranh chất chồng nét phác
Tương
lai - chiếc bánh ngào ngạt và bắt mắt
Cộng
với vô vàn những lời khuyến mãi
Đấy
là tương lai! Đúng không?
Đêm
qua chim kêu
Kêu
từng giọt vít vịt
Vít...
vịt...
Vít
vịt...
Tháng
chín mưa
Còn
mưa
Mưa
ngầu bong bóng nước!
Viết
sau đêm đọc lại "Ký sự
những ngày
xưa" của Hà Đình Cẩn
Tháng 9.2008
|
Hãy
gọi tên em là Buổi sáng
Bài
hát rất đắm say
Ca
từ tươi vui ví tuổi hoa em bằng mỹ từ: Buổi sáng
Buổi
sáng theo gánh xôi soi nhìn nuốt nước bọt
Run
run vé số trên tay...
Buổi
sáng mười một, mười hai lồng ngồng chưa biết đọc
Mẹ
nhặt rác, cha cuốc mướn
Chiều
ba mươi tết mua "quần áo siđa" cho Buổi sáng còn phải tần
ngần
Buổi
sáng đánh giày mặt mày đen nhẻm
Câu
chửi thề thành vốn chữ đầu tiên
Buổi
sáng gánh đồ thuê và ma cô dẫn gái
Buổi
sáng bị quỵt tiền và bợp tai
Buổi
sáng bỏ làng theo phố
Rửa
bát quán ăn, quét dọn nhà người
Buổi
sáng sốt xuất huyết mẹ cha thất sắc
Chưa
phong bao các mẹ hiền chưa truyền dịch cho em
Bệnh
viện Nhân dân phải đâu lán chợ
"Vốn
- quý - nhất - con - người!"
Khẩu
hiệu sáng choang...
Buổi
sáng dành nhau túi nilon và lon bia bỏ
Buổi
sáng lẫn vào lon bia bỏ và túi nilon
Xin
ngả mũ để tang những báo cáo, diễn văn đầy rẫy:
Thắng
lợi huy hoàng, rất nhiều thành tựu, tiến bộ vượt bậc...
Khi
cầm tay Buổi sáng lọ lem!
2006
|
Trăng
Sông Trà
Chợt
Sông Trà
Một
đêm trăng man dại
Bỗng
xót câu thơ Chu Thần hỏi trăng
"Vì
sao quyến luyến đi không nỡ".
Chén
rượu mời trăng: "Trăng vào đi trong chén"
153
năm còn sóng sánh hương trăng
Ta
muốn hỏi sông, hỏi vầng trăng đỏ
Hồn
Chu Thần còn đâu đó không?
Chao
ôi! Trăng, sông bất tuyệt
Anh
hùng đã đi !
Mĩ
nhân giờ mỹ miều khỏa thân trên mạng
Trai
dũng mặt đỏ đáo đôn hợp đồng hai ba bốn chiều
Đến
ma "Tồn Chân bạn cũ cửa Sông Đà" cũng bứng về Văn Điển
Keo
dính chuột marketing đến tận thềm nhà
Chữ
nhạt múa dao phay loang loáng
Quan
xơi đất, xơi tình như xơi thức ăn nhanh
"Vương
vấn tình người xa nhau" là món hàng xa xỉ
Trượng
phu chống kiếm nhựa
Làm
sao đàn bà lúc phân ly còn dám khóc òa!
Trời
ạ! Trăng, sông man dại
Bỗng
muốn đọc to "Trà giang thu nguyệt ca"
Trời
ạ! Sông này, trăng ấy
Lòng
bỗng tái tê như là...
Viết
trong ngày qua Trà Khúc
18.10.2008
|
Thị
Kính bây giờ đã mấy mặt con
Tôi
hằng tin
Khi
tiếng gọi cất lên sẽ có tiếng thưa
Nào
biết một ngày
Ngàn
tiếng kêu lại rơi vào im lặng
Vở
chèo cũ không xem được nữa
Thị
Kính tôi yêu giờ đã lấy chồng
Tôi
dạt về bến sông
Bờ
bên nào cũng lở
Tôi
thu tôi lặng bể
Vạn
sóng còn đi hoang
Cây
đàn cũ đập rồi
Sao
tôi còn cố hát
Lời
cỏ sương!
Tôi
đối diện các Kiều ruồng bỏ Nguyễn
Mặt
tưng bừng xoắn xuýt xe hoa
Lại
gặp Thúy Vân trát bôi như đào hát
Liếc
tình mà mê...
Lão
đâm bò mổ trâu rồi ra tỷ phú
Hôm
qua lão cho tôi nhờ cả một cuốc xe
Lão
bày giữa nhà chiếc đàn bóng lộn
Khoe:-
Mình dạo này tập pi - a - nô
Con
bé lượm ve chai mới thôi thò lò mũi
Nay
gặp ai nghèo cũng nguýt:- Lũ nhà quê!
Giờ
ở đợ gọi là nghề giúp việc
Giặt
giũ, bế con thuê vinh hạnh một nghề...
Em
cứ vờ coi như tôi đã chết
Cứ
coi như là tôi đã hóa người dưng
Tôi
hằng tin
Khi
tiếng gọi cất lên sẽ có lời đáp lại
Chú
không lặng thinh bờ vực muộn phiền
Gánh
chèo cũ bỏ về xóm cũ
Thị
Kính bây giờ đã mấy mặt con!
2002
|
Gặp
Chế đi bên lá sen hồ
Đêm
đọc tập "Thơ di cảo"
nhớ
nhà thơ Chế Lan Viên
Lại
gặp Chế đi bên lá sen hồ
Gió
đầy như lụa
Hồn
tôi bên này lá
Dùng
dằng chưa thoát mê
Lại
gặp Chế đi bên lá sen hồ
Cười
to
Rồi
khóc
Giữa
những "Hoan hô và chửi rủa"
Hương
ư?
Những
câu thơ vần vũ như sông
Những
câu thơ trầm luân như thóc
Những
câu buộc lạt
Những
câu trừng mắt đám lông vằn nhồi phồng rơm rạ
Thất
thanh kêu!
Ông
cười cười đám nhìn trăng thường trí trá đủ điều
Cuội
mới hiền như cuội
Chót
phút bay đi còn bằn bặt buồn
Bao
điều chưa kịp nói...
Lại
gặp Chế đi sóng sánh sen hồ
Muôn
mặt lá soi hương
Như,
gặp "Ánh trăng ở trong tiếng gió"
Trăng
đem chia
Và
gió cũng đem chia
Câu
chữ phập phồng
Nước
dâng
Và
bão bủa...
17.3.2007
|
Tặng
một ngày đi qua
Những cơn mưa chưa
nguôi
Đầm đìa sen thắp
nốt
Em, em ơi
Một thu lại về
Ngõ liễu buông
rèm dẫn lối
Đám sâm cầm cánh
mỏi
Gương hồ buồn
thưa soi
Nhấc bàn chân
toan bước
Ánh hoa loang dấu
giày...
Xin nâng lại búp
son tươi biếc
Dâng tặng một
ngày đi qua
Ngõ liễu gió về
lay liễu
Hồ chỉ còn sen
còn ta!
10.2007
|
|