BẾN
ĐỢI
Bến
đợi chiều hôm sóng lững lờ
Nắng
buồn như thả những sợi tơ
Neo
đậu bến quê con thuyền nhỏ
Một
mình tha thẩn bến mộng mơ
Hoàng
hôn buông tím pha màu nhớ
Gió
rung ký ức lá vàng xưa
Sóng
gợn ánh chiều lay trăn trở
Tĩnh
lặng vườn ai trái đung đưa
Người
đi buổi ấy mờ sương núi
Cánh
én vờn bay níu mây xa
Giờ
đây trong gió hồng cát bụi
Hình
bóng người xưa có nhạt nhòa
Đò
neo bến đợi người không đến
Sông
quê thao thức những mùa trăng
Sóng
nhuộm ánh vàng soi lối hẹn
Chân
bước về đâu cứ dùng dằng
Sông
xưa đôi bóng nghiêng bờ nhớ
Sông
nay lẻ bóng kẻ đợi trông
Người
ra bến vắng sầu duyên nợ
Sóng
gặt hoàng hôn khỏa nhịp buồn.
B.V.B