Những
Nam
Ai, Nam Bằng duyên nợ
Phu
tướng đi rồi
em ở lại với trăng
Cao
Văn Lầu trở trăn câu vọng cổ
Lý
chiều chiều
luyến láy lý cây bông
Du
khách xuôi dòng sông Phụng Hiệp
Trăng
Vị Thanh mướt gió Châu Thành
Ca
" mùi " lắm - nỡ nào trăng nhạt bóng
Cớ
gì mây tan mỏng cuối Xà No?
Tiếng
đờn kìm, đờn cò
Xuân
Tình vương tơ mãi
Câu
Bắc, câu Nam
da diết Phụng Hoàng thương
Đêm
tài tử gió vịn trăng mềm mại
Trăng
rải mây trắng lóa mặt đường
Đờn
réo rắt, lời ca như ánh lửa
Gió
mơn man bờ liễu tóc mây vờn
Em
thao thức với làn sương giăng lụa
Đờn
theo trăng lưng lửng ánh trời xuân.
Bùi Văn Bồng