Chim Việt Cành Nam [ Trở Về ] [ Trang chủ ] [ Tác giả ] |
Bất Tiếu Nguyễn Quốc Bảo |
Kính
gửi Anh Nhứt
|
Tóm lược: nguyên nghĩa
từ bức xúc (1. Chật hẹp, nhỏ nhen, thiển cận - 2. Bức
bách: giục giã, thôi thúc, ép buộc) không giây mơ rễ má
gì đến bức xúc (Bực bội, khó chịu, nhức nhối, bứt rứt,
ray rứt, ...) hiện thông dụng ở VN.
Kết luận: Yếm thế mà nói thì chắc đành phải chịu thua trước một trào lưu nay trở thành tập quán. Đọc tạp luận Sự
cố, cũng một ông bạn khác bên xứ Pha Lăng sa, Mệ Mônacô
điện thư cho tôi:
Chết tôi rồi! Đọc mấy chữ bức xúc của mệ, rồi thần hồn nhát thần tính, muốn xỉu luôn, may mà không bị nhồi máu cơ tim! Mần răng mà khổ rứa? Xin thưa: Hai chữ bức xúc! Tôi bị hai chữ này hành hạ cũng đã trên 10 năm nay rồi. Các bạn cũ Thiên Hữu, tôi vẫn mến mấy mệ lắm. Ngoài quý danh hoàng phái, mấy mệ còn ngoại danh thật là dễ thương a thê! Tôi có nhiều mệ: Mệ Monacô, mệ Viuviu, mệ T. móm, vân vân. Có một mệ hoàng tộc họ Bửu, hang cao hơn Vĩnh, mà không thấy ai đặt tên khác. Mệ ni thật tức cười, xuân hạ thu đông bốn mùa, lúc mô cũng bận áo sơmi trắng dài tay bỏ ngoài quần; từ nhỏ đến lớn không đi xe đạp chỉ đi bộ. Qua thời lưu thông cơ khí chạy vù vù, mệ cũng không Honda, nói chi xe hơi xa xỉ phẩm ở đất thần kinh. Rứa mà gặp lại mệ, thấy mệ vẫn thấy thảnh thơi nhàn hạ. Có một mệ nữa bác sĩ mũ đỏ, trái tim để trên bàn tay, gặp ai cũng thương, cũng giúp đỡ, mà ngoại danh là chi, quên rồi hè? Tôi phải con cà con kê ít hàng về các mệ tôi quen lúc nhỏ, để bớt cao máu, lấy lại bình tĩnh mà lại luận vớ vẩn hai chữ bức xúc. Sao đọc hai chữ đó do Mệ Môna cô viết mà tôi gần bất tỉnh nhân sự? Lại thưa: tôi sợ hãi hai chữ này lắm, tuy thanh âm ít lạ lùng hơn sự cố, nhưng sợ hãi là dân quốc nội, báo chí, văn bản hành chánh xài lung tung beng, mà thật tình không hiểu rõ ràng nghĩa, hoàn toàn dùng sai và lạm dụng quá trớn. Tỷ như Rồi "thói quen" này lan tràn ra hải ngoại. Mệ Mô na cô, không biết mệ hiểu bức xúc như thế nào khi viết điện thư cho tôi? Văn học báo chí quốc nội y chang, không biết dự trên định nghĩa nào mà thông dụng từ ngữ này đến sốt ruột. Rồi nó thủng tha thủng thỉnh đi vào sử dụng của quần chúng, rất đàng hoàng, rất đứng đắn. Thật nghớ ngẩn và buồn cười cho tôi, thời gian cùng những chuỗi ngày hương xưa phấn cũ vương vấn lại, cho tôi một ít hiểu biết để thấy biết bao nhiêu từ vựng bất bình thường đang đe doạ trầm trọng nền văn hoá quốc ngữ. Cổ ngữ có nhiều cái bí hiểm không thể biết đâu mà ngờ. Muốn thử nghiệm, xin đọc một bản tin quốc nội mới đây trên Võng lạc: Chủ tịch nước Trương
Tấn Sang tiếp nhận ý kiến phản ánh (lại một động từ
mới ?) của cử tri. Ông trả lời:
Nay thành tập quán trong tin tức hay phat biểu, có tham nhũng là có bức xúc ngay. Đây là phát biểu của nhân vật, trên nguyên tắc, số 1 của nhà nước. Ông đã dùng 5 lần từ "bức xúc". Và rõ ràng: bức xúc đồng nghĩa với ray rứt. Tôi không "khẳng định"
được, hình như nếu thử tìm trên www.google.com, sẽ thấy
ngay 12.400.000 kết quả "bức xúc" trên võng lạc. Vài thí dụ
tiêu biểu:
Suy theo văn mạch, thì
cũng đoán được những ý nghĩa khác nhau của từ "bức xúc":
tức tối, bực bội, khó chịu, nhức nhối, bứt rứt, ray
rứt, ...
Vậy thì bức xúc là cái chi? Theo tin tức thông tin tại Hoa lục, từ sự cố tôi ít thấy trên võng, nhưng từ bức xức thì có thấy khá nhiều. Tại sao? Tôi giả thuyết là Quan Hán Khanh (chữ Hán: 關漢卿), hiệu Dĩ Trai (Nhất Trai) nhà viết kịch cổ điển Trung Quốc đời nhà Nguyên đã lám sống lại cổ hoa ngữ này. Tác giả thường dùng bức xúc trong nhiều kịch bản. Ông được xem như là một nghệ sĩ nhân dân "đầu tiên" của Trung Quốc, và đã được liệt vào hàng ngũ danh nhân văn hóa thế giới năm 1957. Dựa trên đó giả thuyết tôi đề nghị là từ bức xúc trở về ngữ vựng hiện đại bên Tàu một cách rầm rộ, như ta thấy hiện nay là nhờ Quan Hán Khanh. Khổ một điều là nó qua VN với một hiểu lầm lớn lao. Thật nghĩa bức xúc là: Chật hẹp, thôi thúc, bức bách. 逼促 bức xúc, bính
âm viết bī cù
Tự điển Hán ngữ
trích trên baike.baidu.com/view/1690493.htm:
Tìm trong các từ điển VN xưa và nay, bản thân tôi không thấy đầy đủ từ bức xúc, tất nhiên các tự điển xưa thì đều không biết đến bức xúc, đó là điều dễ hiểu. Tôi nghe nói có Từ điển tiếng Việt, cũng được gọi là Từ điển Hoàng Phê đã được tặng Giải thưởng Nhà nước về khoa học và công nghệ năm 2005. Ông Phạm Văn Đồng khen: "Quyển Từ điển tiếng Việt này là quyển từ điển đầu tiên ở nước ta do một tập thể cán bộ ngôn ngữ học biên soạn trên cơ sở tư liệu tương đối đầy đủ. Nó có tác dụng thiết thực đối với việc chuẩn hoá và giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt". Hiện nay tôi thấy tự điển này trực tuyến hay có thể chuyển (dnowload) từ trên Võng, nhưng tôi chưa đủ duyên phận để tham khảo. Không biết tài liệu này có chữ bức xúc không. Chỉ biết "Đại" từ điển Tiếng Việt (1998) chép: bức xúc (tính từ) nghĩa Cấp bách, cần kíp (pressant; impérieux), như yêu cầu phải giải quyết ngay: vấn đề bức xúc -- nhiệm vụ bức xúc. "Đại" tự điển không đề cập đến nghĩa hiệp trách 狭窄 của bức xúc (chật hẹp, nhỏ nhen, thiển cận). Tuy nhiên Hán Ngữ "Đại" Từ Điển xuất bản ở VN có ghi hai nghĩa: 1) Chật hẹp. 2) Thôi thúc, bức bách. Các kể lể trên đây có thể chứng minh nguyên nghĩa bức xúc (Chật hẹp, nhỏ nhen, thiển cận - Bức bách: giục giã, thôi thúc, ép buộc) không giây mơ rễ má gì đến bức xúc (Tức tối, bực bội, khó chịu, nhức nhối, bứt rứt, ray rứt, ...) hiện thông dụng ở VN. Không phải Quan Hán Khanh độc quyền dùng bức xúc trong Hán ngữ từ thế kỷ 13 đời Nguyên, ông "phổ thông" tự này cho Hán ngữ hiện đại tại Hán lục từ những thập niên năm mươi. Theo Tam quốc chí ngụy chí Nguyễn Vũ truyện 三国志魏志阮瑀传 thì từ bức xúc cũng được La Quán Trung ưu đãi từ thế kỷ 14 trong Tam quốc chí thông tục diễn nghĩa, tựa như từ sự cố. Nhưng trong Tam quốc chí của Trần Thọ biên soạn vào thế kỷ thứ 3, thì ngu tôi không tường tận. Trên võng lạc VN đọc
một chuyện ngớ ngẩn vô duyên, xin chép lại dưới đây:
Hiểu cách vĩ đại như thế này thì quả thật Tản Đà than không sai "Văn chương hạ giới rẻ như bèo" (Hầu Trời). Cụ Tản ôi, thời cụ còn có học giả học thật, đâu vẫn ra đó, thời chúng cháu chẳng có ai còn tự hỏi từ đâu người Việt ngày nay cứ xoen xoét trên đầu môi chót lưỡi hai chữ "bức xúc", báo chí, sách vở, đài truyền thanh, truyền hình cũng ra rả hằng ngày hai chữ đó. Tiền nhân thì được
lên hầu Trời "khoe" văn chương:
Chứ hậu bối nghĩ tới bức xúc và sự cố trong ngữ vựng hiện nay, thì chỉ có Ô hô ai tai mà thôi. Để tiện tham khảo
xin trích lại Hán Việt Tự điển về hai tự bức và xúc
trong từ
逼 bức (bī)
Hai định nghĩa dưới
đây cho thấy thông dụng của từ bức:
促 xúc (cù)
Kết luận.
Ghi chú: 1) Anh bạn PNH cho tôi biết: Tôi làm quen với từ "sự cố" sau tháng 4 năm 1975. Đang ngồi xem TV thì màn ảnh TV bất ngờ bị tối, chừng 1 hay 2 phút sau, màn ảnh TV hiện ra mấy chữ: "Sự cố kỹ thuật", tôi yên tâm đợi thêm nữa. Vậy là sự cố có mặt tại quốc nội trước 1975. 2)
Tài liệu Wiki: Hiện chưa biết họ tên thật của ông (Quan
Hán Khanh là bút danh, hoặc là danh hiệu người đương thời
tặng cho ông), và rất có thể ông đã học nghề y ở Thái
y viện đời nhà Nguyên (Trung Quốc).
|
|