[ Trở Về  ]            [ Tác giả ]
Thơ Hoàng Quý
Tự tình

Những cơn mưa chưa chạm mặt 
Đất khô xót cả bầu trời 
Hồ cạn có bông sen nở 
Không buồn tàn phai 

Lại đám mây đen ứ trong tâm tưởng 
Ta tìm gì sau rũ rượi mồ hôi 
Tìm hoài mà chả biết! 
Em gái cười ta cười mãi không thôi 

Cuối đồng từng đám rạ cháy 
Đom đóm mở đèn rong chơi 
Cây gạo trong chiều chạng vạng 
Cháy một đài hoa lên trời... 

1997
Một chiều chuồn chuồn bay 
Kính tặng anh Vân Long
 
Chuồn chuồn bay thấp thì mưa 
Bay cao thì nắng bay vừa thì râm 
                                (Tục ngữ) 
Ngẫu nhiên có một chiều nay 
Một trời sương, nắng, heo may bồn chồn 
Triền lau lơ láo cánh chuồn 
Người chưa quay gót để buồn cho ta 
Phía người giăng trắng mưa sa 
Nơi ta trông đợi nắng òa trong cây 
Người mang hơi lửa theo tay 
Trời đầy hương cốm loay hoay cánh chuồn 
Vút lên cao sợ nắng dồn 
Chao xuống thấp sợ mưa tuôn sụt sùi 
Hay bay... bay lưng lửng thôi...
Bay lưng lửng lại sợ trời âm u
Người ơi! Người tít xa mù 
Chiều nay lên xuống hoang vu cánh chuồn... 
                            Nắng đã tắt 
Bồng bênh sương 
Đầy trời thảng thốt cánh chuồn phiêu du! 
1996 
Viết khi chưa mùa thu 

Chưa mùa thu 
Đã nhiều lá vàng bay trước ngõ 
Cây cúc kim còn sót ở trong vườn 
Xòe một chấm nhỏ 
Tự nhiên thấy lạnh 
Tự nhiên thở dài thấy hai tay đầy sương... 

Ta cứ hy vọng hoa nở là một điều mới 
Những chuyện không đâu ám ảnh như đùa 
Câu hát hát một thời trận mạc 
Giờ nghe bạc vai người xưa 

Đã toan tính xếp xống áo cũ 
Bắt gặp những hình hài nhơ nhớp mồ hôi 
Nhà bên một người chồng rất trẻ 
Khóc thương chị ấy mới qua đời 

Sao ta cứ phân vân trước những điều rất thực 
Ví dụ em bé búng bi rồi khanh khách cười 
Ví dụ báo hôm nay loan tin ông lão 
Tám mươi còn cưới nàng hai mươi... 

Chưa mùa thu 
Biển can cớ gì lại lừng lên sóng 
Biển ngất ngư như rượu uống nhiều 
Giá tìm được một con ốc biển 
Làm chiếc tù và ta thổi lên chơi! 

Trời chưa làm thu đãi đằng thiên hạ 
Cây giương con mắt lá như người 
Ngoài kia có chàng đi đơm đó 
Vớt lên toàn rêu chả ai buồn cười... 

 1997
Lục bát cho em 

Chiều nay em ạ - ta buồn 
Bùa mê cỏ lú ta biền biệt xa 

Một đời vọng nguyện cho ta 
Rằng là chân cứng rằng là đá non

Trăng chưa khuyên đã héo mòn 
Trăng còn thế! 
Tháng ngày em còn gì?

Em về chân vấp nẻo khuya 
Ta đi chân vấp tứ bề nhân gian... 

2001
Khèn mộng 

Bắt gặp tiếng khèn vắt vẻo 
Vút qua vành trăng lưỡi liềm 
Bỗng thấy lòng sâu quẫy cựa 
Mơ về những nẻo hoang thiêng 

Tiếng khèn vượt lên trong đêm 
Xao xác rừng già cô độc 
Tiếng khèn khỏa loang trong sương 
Chi chít một trời sao biếc 

Tiếng gắt trườn qua đỉnh dốc 
Thương ô xòe mộng mà buồn 
Tiếng đục buông rung cón nước 
Nghe tiếng chân còn điếng tê

Những mùa tình ngất ngây đi 
Để dấu người ta hư thực 
Loang loáng đêm nay còn mê 
Tiếng gọi hồn lên sơn cước... 

1997
Khúc hát thảo nguyên 

Chiều tím lên! 
Chiều rất quen! 
Con chim tha sợi nắng mềm lướt đi 
Thảo nguyên nhắn gọi điều gì 
Một người tiễn, một người đi, một người... 
Ngày mai người phía xanh trời 
Cỏ lau ngơ ngác hát lời héo hon 
Chợt lạnh tê 
Chợt hoàng hôn 
Con chim tha sợi nắng buồn vút bay! 

Mộc Châu, 2003 
Không tên 

Người đi gềnh thác cuộc người 
Tôi ngây ngơ mộng cuối trời chiêm bao 
Thế nhân ư? 
Thế nhân nào? 
Cầu kia bảy sắc mà bao nhiêu buồn... 

2013