Gió
bụi tương tư
Giọt
buồn xao nhịp thời gian
Xuân
tình tự ,
hạ ru hàng cỏ xanh
Lênh
đênh, đổ bóng xiêu hình
Đường
xa…
gửi tạm tử sinh chốn nào !
Nẻo
chiều buông ,
lạnh
sương sao
thuyền
trôi lỡ vận
hanh hao sóng lòng
Em
giờ hút nẻo đầu sông ?
Cuối
sông ,
Gió bão, đục trong, lở bồi
Nước
sông say tựa men đời
Đầy,
vơi,
sâu,
cạn
một
lời thề xưa !
Tóc
bồng,
sợi nắng sợi mưa
Trái
tim cam tội - mấy mùa rỉ đau
Quy
hồi
tám cõi chiêm bao
Phục
sinh
nhiếp dẫn bụi nào tương tư !