núi
ủ mặt mây mộng vùi
quán
vắng người đi rong rêu bến nước
bờ
khỏa thân nằm ngước xa
tôi
cố uống ly cuối cùng lịm đắng
cuộc
rượu mộng chiều hơi sương
hẹn
một lần rồi mãi mãi
chiều
nao qua đây mây buông gió cao
tre
trúc ngóng mùa gầy xanh xao lá
em
mai mảnh ngày dọc lối đi quen
chiều
nao qua nơi hẹn hò với biển
mênh
mông đêm bạc bồng bềnh tóc xanh
tôi
dắt tình về mùa đông rét mướt
chiều
nao chiều nao rồi chiều nao nữa
tôi
như con sóng cuối bờ sông côi
đơn
sơ hoa chăng đơn sơ mộng mị
chiều
nay qua nơi chiều nao đã qua
em
theo người về miền xa sông nắng
mây
không còn buông gió không còn cao
còn
lại mình tôi hẹn hò với biển
nhớ
thương trong veo môi khô mắt sâu
lặng
dấu thời gian da nâu thô ráp
một
ngày lận đận miền nắng sông xa
một
mùa long đong miền xa sông vắng
một
người rũ bóng xuống miền đa đoan