Chim Việt Cành Nam             Trở Về   ]            [ Trang Chủ  ] 
Thơ Lê Hưng Tiến
(Ninh Thuận)
Lời Tựa 
Thể hiện sự tuỳ tiện của vỏ ốc 
Cởi trần tôi những lớ mớ kiến thức 
Con dọng long tong lỏng tỏng lòng tòng 
Hơi thở phản sáng lần thần hồng hoang 

Bước từng dấu ngoặc mắc vào cạn nghĩ suy 
Sự tồn tại lướng vướng mặc định 
Con mọt lật lật trang sách sách 
Mót mọt tôi hơi thở vụn làm đêm độc giả đóng ngoặc 

Chẳng có sứ giả nào chấm một chấm than sau gáy đêm 
Để bản nháp âm thanh vò vò sột sệt 
Đối thoại trở về cô miên 
Bản nháp nháp bản nháp thành tôi độc bản độc bản 

Tư duy số lẻ 
Biểu thị số lẻ 
Đích thị số lẻ 
Thời khắc số lẻ 
Bản nháp số lẻ 
Bản sao số lẻ 
Số liệu số lẻ 
Số lẻ số lẻ 
Số lẻ số lẻ 

Thể hiện sự tuỳ tiện của vỏ ốc 
Những con số lẻ lơm chơm mặt nước 
Cởi trần tôi cứu vớt một ý tưởng 
Gội sạch không gian. 

Má tôi
Khói rơm thảy tro vào miệng đất
Cò con vạt trắng giêng hai
Má tôi gánh mặt trời lên núi
Để bán cánh chân con cò.

Người qua kẻ lại đói đồng không
Ai mua ai bán cái lông bông lần
Má tôi đong đếm ngày và đêm
Ủ từng lớp tinh sương
Để cò con lẩy bẩy thèm.

Khi vệt sáng hấc linh tinh
Những ngọn cỏ ngoai ngoải miền sám hối
Má tôi cùi cụi dệt mảng khói rạ
Làm con cúi nhảy tọt mồ hôi.

Con cò bắt đầu đói đồng chiêm
Má tôi mới thảy tro vào miêng đất
Mặt trời vó ngựa
Những hạt hạt đắng đót từ phận người sinh sôi. 

Sự viết hoa 
Chân chim viết hoa 
Sự đời mệt lử những cô hồn con chữ 
Đường lên gân tái nhợn 

Ý niệm viết hoa 
Bản thể đã nhiều lần đánh cắp tư cách 
Đêm lẩm nhẩm cái lục lạc leng keng 

Bài thơ viết hoa 
Đám mây rủ rỉ bầy trâu tơ về làm mưa 
Mỗi hạt lúa hoang hoải chờ mùa 

Người ta viết hoa 
Mỗi khi thổi hồn em bằng giao cảm tích tịch tình tang 
Trầm ca mênh mang tìm nguyên chất 

Không ai viết hoa 
Trần gian chẳng có huyền thoại Adam và Eva 
Lịch sử chỉ là nguyên thuỷ 

Ai không viết hoa 
Những viên Cuội đè nặng giấc hôm 
Bình minh rối rít thở hồng hộc hồng hộc. 

                       SẦU LÊN KHƠI 
Con ve ve ve ve vãn vãn tiếng mi cong 
Gùi lòng đất 
Gùi giấc hoang 
Cất lên cánh hồng đòng đong. 

Nghe hơi thở nặng nợ phù sa 
Như con tu hú gọi í a vào mùa 
Nhấc lên mảng chữ không thời gian 
Trái tim bạc màu. Và trĩu nặng nỗi đau 

Có thể là bài thơ hỏi chưa chấm 
Nên cuộc đời lẫm chẫm có có không không. 

Có thể là mùa mùa lưng gánh 
Ve ve gọi bầy bay. Tu hú gọi mảy may về 
Khi chủ ngữ khơi lên sầu 
Cửa trong lòng mất khoảnh khắc trôi… 

Giấc em bong bóng bòng bong 

Những đêm bong bóng 
Hơi thở phập phềnh mùa trăng 
Quả thận chín vựa từ giếng mồ hôi 
Ý nghĩ căng phồng hai vừng tối sáng 
Và mặt đêm nổ khói. 

Sợi tích tắc lõng bõng gân guốc 
Con quay bỗng hoá thành bầy chuột gặm 
                                 nhấm từng trái cấm ẩn dụ 
Vết đau đáu xanh ứa miền ký vãng 
Mối tình đầu hãy còn chùng chình vây bóng 
Và lan man phù phiếm. 

Những đêm bong bóng 
Tôi dắt hồn con chạy con quay cỏn con 
                                và con cỏn con đội con chọi con nước còm cõi 
Tôi lại hong mớ tóc bòng bong đen nhánh lên mùa cổ tích 
Ảo ảnh em đa chiều lấn quấn 
Hiển thị tôi thành màng não bong bóng bòng bong. 

Nếu có thể ai đó nã đêm vào sương móc 
Con mối con mồi lồi lội thoát thai 
Những con chữ cũng thành tôi nhồi nhàu đánh bóng 
Và giấc em cũng đánh võng bòng bong 
Mối tình đầu lại bắc cầu hiển thị. 
 

Lê Hưng Tiến
(Ninh Thuận)



[ Trở Về  ]