Chim Việt Cành Nam             [  Trở Về   ]            [ Trang chủ ]

Thơ Vũ Quyên
 
Cây bàng trước ngõ

Từ khung cửa kính phi cơ
Thành phố đèn dầu đêm thâu chong mắt
Phi đạo gập ghềnh chảy tuôn chóng mặt
Bước tha hương vèo ngược cánh hồi lưu

Ngõ vào thành phố ắng im
Giấc bình yên thở đều, bánh xe già lăn qua phố mỏi
Nhớ mãi không ra con đường cũ, mới ?
Ký ức cùn xước toạc vết thời gian

Cõi nhớ đầy chợt lóe phút ngỡ ngàng
Cây bàng cũ đứng trơ vơ đợi chờ trước ngõ
Dõi quãng bi lăn, đồng tiền đánh đáo
Miền cổ tích xưa lông lốc vụt trở về

Mẹ lặng im lũng mắt hai hàng
Tán bàng rậm từ tâm che tuổi thơ con bóng mát
Thân cằn cội vươn tàn theo năm tháng
Bóng đêm sâu đổ ập ngang đầu

Đứa con xa tóc cũng đôi màu
Ngôn từ lặng giữa vùng bặt nhiên tương ngộ
Cây bàng cũ le lói ánh nhìn nhau
Đêm nhiệt đới gío xạc xào lung linh qua kẽ nhớ

Có chiếc lá vàng chao đảo không gian
Như thầm nhắc sắp đến mùa trút lá
Mỗi cánh bàng viết đầy trang chuyện cũ
Ngược dòng đời kỷ niệm đếm hư hao

Một thoáng về ngờ ngợ chiêm bao
Đôi mắt mẹ bao dung tán bàng tỏa bóng
Cây bàng cũ vói tuổi thơ con thấp thoáng
Bóng quê hương vời vợi bước thiên di

VŨ QUYÊN


 

 

Ðưa con về quê hương 

Mai ba đưa con về quê hương
có nụ cười ngợp ánh thân thương
hàng me ngày cũ đường đi học
những buổi tan trường sao vấn vương 

Tường cũ rêu phong vẫn xanh rì
hàng cây phượng vĩ dáng uy nghi 
tuổi thơ ba đó con đường nhớ
đã khắc vào tim mảng xuân thì 

Nhà nội bướm ngồng ngát luống rau
ngồi nghe ba nhắc chuyện xưa sau
chuyện ba trốn học đi bắt dế
đánh đáo, thả diều bị đòn đau 

Dòng sông quê cũ nước lặng lờ
ba về soi bóng cả trời mơ
bây giờ nhịp nối cầu thương nhớ
có bóng người thương vẫn đợi chờ 

Mai con về đất tổ quê cha
nửa vòng trái đất phải băng qua
dặm nghìn mòn mỏi lòng cô thứ
còn chút tin yêu chẳng xóa nhòa 

Quê nghèo cảnh lạ sẽ ngỡ ngàng
con về cuộc sống sẽ sang trang
Núm nhau khúc ruột ba còn đó
gìn giữ cho nhau kẻo lỡ làng 

Mai ba đưa con về quê hương
có nội cười ngợp ánh thân thương
rưng rưng sum họp ngày hội lớn
pháo nổ rền vang tết đỏ đường 

                          Vũ Quyên
 

Dư âm
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản
Bạch vân thiên tải không du du
Thôi Hiệu
Dư âm đã lỡ cung đàn
Tình ca muôn thuở cũng đành lỡ tay
Điệu buồn hòa nhịp gío lay
Tiếng chân đồng vọng hương cay ngần ngần

Người đi bãng lãng tơ trùng
Oan khiên trăm nẻo trùng phùng vô phương 
Vó mòn khấp khểnh dặm trường
Đôi bờ nhật nguyệt bóng sương ngã mù

Tầm xuân một nụ phù du
Thuyền xa bến nhớ sóng mù âm ba
Cánh xa lãng đãng la đà
Tăm tăm bọt cá vỡ oà hư không

Bơ vơ một thuở theo chồng
Men say kẻ ở tiễn nồng dặm băng
Bãi hoang gío lộng ngút ngàn
Chim bay còn nhớ địa đàng dấu chân?

Dư âm đàn lỡ cung ngang
Tình ca muôn thuở cũng đành điệu đơn
Mưa rơi hòa khúc nhạc buồn
Cánh xa đồng vọng sầu tuôn ngần ngần

Vũ Quyên
 



Trở Về   ]